Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng
Chương 922
Không thể không nói, vận may của Liễu Hàn này thật sự là quá tốt. Lại tùy tùy tiện tiện đã có được mười hai viên Định Hải Châu. Đương nhiên nếu muốn biết, xem thử chỗ Định Hải Châu này có đúng là mười hai viên trong hai mươi bốn viên kia ở trong tay Nhiên Đăng Cổ Phật kia hay không, thì cũng không phải việc gì khó.
- Định Hải Phật Châu, đó là một thứ tốt a.
Mười hai viên Định Hải Châu này, Dương Lỗi mặc dù muốn thu làm của riêng, nhưng rồi do dự nên vẫn không làm như vậy. Có điều Dương Lỗi cũng sẽ không ngốc đến mức nói ra bí mật của Định Hải Châu này cho Liễu Hàn.
- Bệ hạ biết lai lịch của Phật Châu này?
Thấy Dương Lỗi kêu lên đúng tên của Phật Châu thì Hàn có hơi vui mừng. Một chuỗi Phật Châu này, chính mình một mực cũng không hề biết rõ ràng lai lịch. Cho nên đối với điều đó cũng là cực kì hiếu kỳ. Lúc này lại nghe được Dương Lỗi kêu lên tên của Phật Châu thì tự nhiên có hơi chờ mong.
Dương Lỗi nói:
- Phật Châu này đích thật là một món đồ hiếm có, trong đó ẩn chứa một cỗ năng lượng thuần khiết, nó cực kì có trợ giúp đối với tu luyện tinh thần lực. Còn về phần cái tên Định Hải Phật Châu này, xin Đại sư nhìn kĩ.
Dương Lỗi đưa Phật Châu cho Liễu Hàn rồi nói:
- Phật Châu này có chữ viết, đúng là hai chữ định hải. Cho nên, ta mới gọi Phật Châu này là Định Hải Phật Châu.
Lời này nói ra đúng là lại khiến cho Liễu Hàn có hơi thất vọng. Lão không nghĩ tới tình huống lại là như vậy. Vốn lão đang cho là Dương Lỗi biết lai lịch của chuỗi Phật Châu này .
- Phật Châu này cũng không trợ giúp được gì sao?
Liễu Hàn hỏi .
- Cũng không phải không có trợ giúp. Ít nhất, từ chuỗi Phật Châu này xem ra, lai lịch của vị tiền bối này khẳng định không phải đơn giản như vậy. Phật Châu như thế, trong tay người tu luyện bình thường thì có thể nói, cũng được coi là báu vật cực kỳ có giá trị thượng thừa.
- Nhưng trong mắt ông ta lại cũng không coi là cái gì, có khả năng tùy ý vứt bỏ. Điều đó liền đủ để chứng minh, vị tiền bối này rất cường đại. E rằng thực lực của vị tiền bối này so với Pháp Hải Đại sư, đó là chỉ có hơn chớ không kém a.
Trong lòng Dương Lỗi biết rõ ràng, Lão hòa thượng ở chỗ này tám chín phần mười chính là Nhiên Đăng kia. Nhiên Đăng là hạng người nào, Dương Lỗi biết thật sự rõ ràng. Ngày đó Nhiên Đăng chính là người của Xiển Giáo, Phó giáo chủ Nguyên Thủy Thiên Tôn. Có thể thấy được địa vị ông ta cao ra sao.
Sau này phản loạn ra khỏi Xiển Giáo, gia nhập vào phương tây Phật giáo, trở thành Vị Lai Phật của phương tây Phật giáo. Có thể thấy được địa vị cao của ông ta, thực lực tự nhiên không thể nghi ngờ.
Vào lúc ấy, ông ta chính là nhân vật siêu quần xuất chúng bên dưới Tam Thanh .
Có thể áp chế được ông ta, e rằng cũng chỉ có Đa Bảo Đạo Nhân. Thậm chí Đa Bảo Đạo Nhân đều không nhất thiết có thể hơn được, nếu như ông ta dùng đến hai mươi bốn viên Định Hải Châu kia.
Nên ông tuyệt đối có khả năng được xưng là đệ nhất nhân dưới Thánh Nhân. Đương nhiên đó là trước đây đã nhiều năm như vậy, rốt cuộc có trở thành vị Thánh Nhân hay không, thì cái này không được biết rồi.
Nhưng mặc dù ông ta vẫn không thể đạt tới cấp bậc Thánh Nhân, thì tu vi của ông ta cũng đã đạt tới một tình trạng khó có thể tin nổi. Đã là bậc tồn tại cấp trên Chuẩn Thánh, nửa bước Thánh Nhân .
Nửa bước Thánh Nhân, đó là tồn tại gì thì Dương Lỗi đều khó có thể tưởng tượng .
Một vị Chuẩn Thánh, đã khiến cho chính mình khó có sức lực chống cự. Nay một người nửa bước Thánh Nhân, cái đó càng không cần phải nói. Nếu như ông ta muốn giết chết chính mình thì cũng liền đơn giản như bóp chết một con kiến vậy.
Đương nhiên, nếu như lão hòa thượng kia thật sự là Nhiên Đăng đạo nhân, không, hẳn là Nhiên Đăng Cổ Phật. Vậy thì tại sao Pháp Hải kia lại cho phép có sự hiện hữu của ông ta. Hoặc là nói, thế giới này, căn bản không phải đơn giản như vậy, căn bản là không phải do Pháp Hải tự mình mở ra. Mà là lúc trước liền đã tồn tại, chỉ có điều là Pháp Hải đẩy mạnh một tay mà thôi .
Ngẫm lại cũng phải, loại khả năng này coi như rất lớn. Nếu như không phải như thế, trừ phi là Pháp Hải đã ngã xuống, nếu không chính mình há là dễ dàng liền đã có được quyền khống chế làm chủ của thế giới Mộng Huyễn này như vậy.
Hơn nữa, nếu quả thật là Pháp Hải tự mình mở ra, khai triển làm sinh ra thế giới như vậy thì Pháp Hải tất nhiên sẽ không dễ dàng cho mình. Không, phải nói là nhất định sẽ không cho mình.
Dù sao một người tu luyện nếu như nói từ bỏ thế giới mà chính mình vất vả cực nhọc mở ra, thì điều này không chỉ sẽ làm tu vi của hắn giảm đi, hơn nữa sẽ tạo thành ảnh hưởng rất lớn đối với chuyện sau này làm tăng tu vi của hắn. Nguyên nhân chính là sự lĩnh hội đối với Pháp Tắc Chi Lực sẽ hạ xuống một cấp bậc cực thấp.
Một khi tu vi đạt tới cấp bậc Đại La Kim Tiên đỉnh cao này, điều quan trọng cũng không phải có bao nhiêu Nguyên Lực. Mà là khả năng lĩnh hội đối với Pháp Tắc Chi Lực, cảnh giới cuối cùng. Đây mới là điều quan trọng nhất.
Ví dụ như nói, tu vi của hai người tương đương, Nguyên Lực tương đương, nhưng mà cảnh giới, sự lĩnh hội đối với Pháp Tắc Chi Lực cũng là so sánh chênh lệch khá xa. Như vậy hai người này nếu như đấu võ thì kết quả không cần phải nói.
Người nào lĩnh hội đối với Pháp Tắc Chi Lực so sánh sâu sắc hơn, khẳng định có khả năng dễ dàng đánh bại người kia có cảnh giới so sánh thấp hơn, mức lĩnh hội đối với Pháp Tắc Chi Lực mà so sánh thấp hơn .
Mà một người tu luyện sau khi mở ra thế giới nội tại của mình, thì nhất định phải dung nhập lĩnh hội của chính mình đối với Pháp Tắc Chi Lực, hoặc là nói hòa tan kết quả tu luyện Pháp Tắc Chi Lực của chính mình vào trong thế giới vừa được mở ra.
Dung nhập hòa tan Pháp Tắc Chi Lực vào thế giới càng nhiều, càng cường đại, như vậy cũng có ý nghĩa tân thế giới mới được mở ra này lại càng mạnh mẽ, đối với sự tiến bộ của hắn cũng càng thấy rõ ràng. Đây là một quá trình ảnh hưởng lẫn nhau .
Mà một khi thế giới bị phá đi, bị hủy diệt vỡ. Như vậy đối với người có được thế giới, tương đương là một đả kích có tính hủy diệt.
Cho nên không có người nào lại nguyện ý từ bỏ thế giới thuộc về mình.
Nghĩ tới đây, Dương Lỗi càng cảm giác được, thế giới này căn bản không phải là do Pháp Hải mở.
Có điều chính mình không thể không thừa nhận, nếu như không có Pháp Hải trợ giúp thì chính mình cũng không hề dễ dàng thu được thế giới này, khống chế không gian vị diện này như vậy. Cho nên, chính mình có lẽ cần phải công nhận nhân tình này của ông ta, đây chính là quan hệ nhân quả mà Phật giáo nói .
- Cho nên, Liễu Hàn Đại sư, hiện tại hoàn toàn không cần lo lắng. Nếu như là vị tiền bối kia khẳng ra tay trợ giúp, như vậy nguy cơ của Thiếu Lâm Tự căn bản là không cần lo lắng. Nhưng mà ...
Nói tới đây, Dương Lỗi dừng một chút.
Truyện khác cùng thể loại
113 chương
124 chương