Dương Lỗi vươn một tay ôm lấy Lý Tuyết Mai vào trong lòng, mỉm cười nói. - Đương nhiên, phu quân chúng ta là lợi hại nhất . Hoàng Dung đáp. Dương Lỗi cười cười, cũng bế nàng lên, ôm vào trong ngực. Hắn hôn trán nàng một cái cùng với Lý Tuyết Mai mỗi bên một người: - Dung nhi, miệng nàng thật là ngọt . - Ta cũng muốn ôm, ta cũng muốn ôm. Lý Thu Vận thấy Hoàng Dung và Lý Tuyết Mai đều được Dương Lỗi ôm lấy, liền nhao vào vừa ôm vừa chộp một cái . - A a... Ngươi... Lý Thu Vận, ngươi... A... Ta muốn giết ngươi. Hoàng Dung bị Lý Thu Vận đánh lén một cái, bộ ngực bị hung hăng véo một phen thì tức giận không thôi, liền la lớn. - Khanh khách... Muốn giết ta, hừ hừ, ngươi làm được không? Lý Thu Vận thấy tình thế không ổn, vội vàng tụt xuống từ trên người Dương Lỗi, cười duyên chạy ra, mà Hoàng Dung chính là đuổi theo. Nhìn một màn này, trong lòng Dương Lỗi cảm giác cực kì hạnh phúc. .. . - Thế giới kia rốt cuộc thế nào a? Hoàng Dung có hơi căng thẳng cầm lấy tay Dương Lỗi . - Thế giới kia kỳ thật cũng giống như thế giới này. Nhưng mà linh khí ở thế giới kia so với nơi này thì sung túc hơn mà thôi. Dương Lỗi cười ha hả nói. - Linh khí sung túc hơn một chút? Cũng chỉ có như vậy sao? Lý Thu Vận hỏi. - Đương nhiên không phải. Nếu linh khí tương đối sung túc, như vậy liền ý nghĩa người nơi đó có tu vi so với người ở tại thế giới này sẽ cao hơn rất nhiều. Kỳ thật thế giới kia, so với Tu Chân Giới không sai biệt lắm. - Ta hoài nghi, nơi đó kỳ thật chính là một bộ phận của Tu Chân Giới, rất có thể chính là một hành tinh trong Tu Chân Giới mà thôi. Chỉ có điều là chúng ta không hề tìm được lối thông giữa Tu Chân Giới cùng hành tinh này, cho nên không thể từ nơi đó tiến vào Tu Chân Giới. Đương nhiên, cũng có khả năng là bởi vì tu vi của ta quá yếu, còn không đến mức đủ để tiếp xúc với loại chuyện này. Đối với những điều này, Dương Lỗi cũng là suy đoán. Dù sao nơi đó có linh khí so với Tu Chân Giới, thật sự là so sánh không chênh lệch lớn, là tồn tại ở mức độ bình thường trong Tu Chân Giới. Đương nhiên Dương Lỗi biết rất rõ, trong Tu Chân Giới, mức độ đậm đặc linh khí của các hành tinh này cũng là không đồng dạng như nhau. Có cái dù sao đậm đặc hơn một chút, nhưng mà có hành tinh cũng có vẻ có hơi loãng. Tính cho đầy đủ, ngay cả chỗ thế giới Mộng Huyễn của Dương Lỗi cũng có thể nói là một bộ phận của Tu Chân Giới. Có điều hiện nay liên lạc giữa thế giới Mộng Huyễn cùng Tu Chân Giới cũng như các vị diện khác đã bị chặt đứt, cho nên không thể xem như một bộ phận của Tu Chân Giới . - Như vậy a, Tu Chân Giới, ừ, chúng ta cũng chưa từng tới Tu Chân Giới. Đến lúc nào thì chúng ta đi Tu Chân Giới nhìn một chút đây? Hoàng Dung hỏi - Ở đó chính là chỗ môn phái của Tuyết Mai tỷ tỷ? - Tuyết Mai, Thu Vận, các nàng có nhớ môn phái hay không? Dương Lỗi nhìn hai nàng, lúc này Dương Lỗi có hơi băn khoăn. Dù sao bọn họ đều đã trở thành nữ nhân của mình, mà chính mình lại chưa từng đến chỗ sư môn của bọn họ. Hắn cảm giác chính mình thật là một hỗn đản, thật sự rất xin lỗi bọn họ . - Không có, ở sư môn cũng không có chỗ chơi đùa tí nào. Các sư tỷ liền chỉ biết tu luyện, tuyệt không có gì vui. Lý Thu Vận vừa nghe, lắc đầu nói - Vẫn cứ là ở Hoa Hạ chúng ta chơi đùa thú hơn . Dương Lỗi ha hả cười một tiếng - Tuyết Mai, nàng thì sao ? Lý Tuyết Mai lắc đầu: - Phu quân ở nơi nào, tâm của ta liền ở nơi đó . Dương Lỗi nghe vậy cảm động vô cùng. Liền chuẩn bị mang các nàng đi theo . - Đinh, có mang theo Lý Tuyết Mai, Lý Thu Vận, Hoàng Dung, Tạ Đạo Thanh, Mục Niệm Từ rời khỏi thế giới Mộng Huyễn, tiến vào Huyền Nguyên Tinh hay không? Lúc này Hệ Thống xuất hiện âm thanh nhắc nhở . - Phải - Đinh, điểm thế giới của người chơi tiêu hao một trăm ba mươi điểm. - Đến rồi sao? - Đến rồi, nơi này chính là Huyền Nguyên Tinh. Ừ, nơi này chính là chỗ ở của ta tại thế giới này . Dương Lỗi giới thiệu . - A... Thật sự đã đến. Linh khí nơi này quả nhiên đậm đặc hơn rất nhiều so với trong thế giới Mộng Huyễn . Hoàng Dung vui vẻ xoay người một vòng . Lý Tuyết Mai cũng gật đầu, nói: - Nơi này linh khí so với Tu Chân Giới còn phải đậm đặc hơn một chút. - Kỳ thật, đây là bởi vì nguyên nhân trận pháp nữa. Nơi này được ta bố trí một Tụ Linh Trận cỡ lớn, hơn nữa nơi này là một chỗ linh mạch, nên linh khí ở đâu đương nhiên so với những địa phương bình thường thì phải đậm đặc hơn nhiều lắm . Dương Lỗi vừa mang theo chúng nữ đi tới bên trong, vừa giải thích cho chúng nữ . - Phu quân, phòng của chàng ở nơi nào ni? Đúng rồi, Tiểu Ngọc muội muội lại ở nơi nào? Hoàng Dung hỏi - Còn có các tỷ muội khác đâu? Chúng ta có đúng cũng có thể gặp mặtmấy người đó không ? Đây là chuyện sớm hay muộn, lần này đây chính là để cho bọn họ gặp mặt. Mặc dù song phương đều đã biết đến sự tồn tại của đối phương, nhưng là dù sao vẫn còn chưa từng gặp mặt nhau. Cho nên lần này đây, mục đích của Dương Lỗi chủ yếu là để cho các nàng Hoàng Dung và Dương Tiểu Ngọc, còn có Đông Phương Tiểu Vũ bọn họ được gặp mặt lẫn nhau. Sau đó lại nói chuyện về việc để cho mấy nàng Đông Phương Tiểu Vũ tiến vào trong thế giới Mộng Huyễn . Đối với Đông Phương Tiểu Vũ, Dương Lỗi vẫn có tự tin thuyết phục. Đương nhiên, Đoạn Dung cũng là như vậy . Nhưng mà duy nhất khiến cho Dương Lỗi có hơi lo lắng chính là Cổ Tĩnh. Với tính cách của Cổ Tĩnh, Dương Lỗi biết rất rõ ràng, rốt cuộc nàng có đi hay là không thì trong lòng Dương Lỗi thật đúng là không có cơ sở nào để chắc chắn . Hơn nữa quan trọng là, nàng còn không biết chính mình có nhiều nữ nhân như vậy. Nếu như được biết như thế, không hiểu được nàng sẽ có biểu hiện gì. Là trút ra phẫn nộ một phen, sau đó rời khỏi chính mình, hay là yên lặng đón nhận. Tất cả điều này, Dương Lỗi cũng không dám xác định. Trong lòng hắn cực kì thấp thỏm. - Tiểu Ngọc và Tiểu Vũ đều ở chỗ này, ta đây liền dẫn mấy nàng đi gặp mấy người bọn họ . Dương Lỗi nói. - Phu quân, chàng yên tâm đi, chúng ta biết làm như thế nào. Nhìn dáng vẻ Dương Lỗi tựa hồ có hơi lo lắng, Tạ Đạo Thanh ở một bên bèn mở miệng an ủi. Dương Lỗi cười cười - Ta biết, thiệt thòi cho nàng, Thanh nhi. - Phu quân, chàng ngàn vạn lần đừng nói như vậy. Nếu như không phải có lời của phu quân chàng, Thanh nhi còn không biết sẽ là dạng kết cục gì. Hơn nữa có thể gặp được phu quân, là chuyện may mắn nhất cả đời này của ta . Trên mặt Tạ Đạo Thanh hiện lên nụ cười hạnh phúc, giọng điệu nói chuyện cũng rất là dịu dàng . - Thiếu gia, người không sao chớ? Tiểu Ngọc biết Dương Lỗi phải đi làm gì. Cho nên vừa biết Dương Lỗi trở về, liền vội vã chạy ra mà hỏi với vẻ cực kì quan tâm .