Đương nhiên, nếu như là sau nửa tháng thì năng lượng của trận pháp bị tiêu hao nên phải tiếp tục bảo trì, liền cần thiết bổ sung linh thạch . Cửu Long Khốn Tiên Đại Trận mặc dù lợi hại, thế nhưng tiêu hao linh thạch cũng là cực kỳ nhiều. Mặc dù là không ai công kích trận pháp thì số lượng linh thạch tiêu hao trong một ngày không sai biệt lắm cũng là một quả cực phẩm linh thạch. Mà nếu như là trận pháp bị Võ Giả có tu vi đạt tới cảnh giới Tạo Hóa công kích ,chỗ tiêu hao cực phẩm linh thạchtrong một ngày liền đạt tới hơn ba mươi quả . Cho nên thời gian là nửa tháng, ngắn nhất chính là nửa tháng. Chả mấy chốc hai người liền tìm được Kim Sơn Tự. Kim Sơn Tự xem ra cũng không phải như Dương Lỗi suy nghĩ. Cấu trúc của Kim Sơn nhìn bề ngoài mà so với chùa miếu bình thường thì không có sự khác nhau quá lớn, thậm chí so với Thiếu Lâm Tự thì còn kém quá nhiều. Thế nhưng khi Dương Lỗi mở Chân Thực Ưng Nhãn ra thì hắn cũng là kinh ngạc vạn phần. Kim Sơn Tự này thật đúng là xứng đáng với tên , đích đích xác xác là có một tòa Kim Sơn ( núi vàng) , Kim Sơn này liền ở bên trong chùa . Kim Sơn này tựa hồ rất đặc thù, bên trong hẳn là đang phong ấn cái gì đó. Lúc đầu Dương Lỗi tò mò định xem bên trong rốt cuộc là phong ấn vật gì vậy, nhưng mà muốn lợi dụng Chân Thực Ưng Nhãn nhìn thấu Kim Sơn này như thế, thì sẽ tiêu hao quá lớn. Cho nên, Dương Lỗi do dự một chút rồi vẫn quyết định, chờ sau này có cơ hội rồi hãy nói sau, hiện tại không cần phải biết ngay .... Đương nhiên Dương Lỗi suy đoán, về phương diện này hẳn không phải là phong ấn Bạch Tố Trinh chứ ? Nếu như truyền thuyết kia là thật sự, cái này cũng thật là có chút thực tế, hoặc là Bạch Tố Trinh thật sự bị phong ấn tại Lôi Phong Tháp? Tây hồ đích xác cũng là có một tòa Lôi Phong Tháp, điểm ấy Dương Lỗi biết rõ ràng. Lúc còn ở tại Lâm An , Dương Lỗi còn muốn đi Lôi Phong Tháp nhìn một chút, nhưng mà cuối cùng thì hắn cũng không hề phát hiện cái gì. Hai người bước vào Kim Sơn Tự, liền có sa di (hoà thượng mới xuất gia) tiếp đãi. Hàn nhìn tiểu sa di kia mà nói: - Làm phiền tiểu sư phụ vào báo cho phương trượng biết, nói rằng Hàn từ Thiếu Lâm và đương kim Thánh thượng đến thăm . Tiểu sa di kia vừa nhìn thấy nam nhân tuấn tú này lại là đương kim Thánh thượng thì sợ hãi quá chừng. Hắn vội cuống quít gật đầu, bước nhanh rồi liền chạy đi vào bên trong chùa . Hắn cũng quên trước hết mời hai người đi vào, trái lại Hàn cười cười mà nói: - Hoàng thượng, chúng ta đi thôi. Dương Lỗi không hề để ý. Nếu như đổi là một vị đương kim hoàng đế khác, nếu mà bị lãnh đạm như thế thì trong lòng khẳng định là giận dữ. Nhưng mà Dương Lỗi là ai, đối với những việc vặt này thì hắn không quan tâm. Bởi vì tiểu sa di này căn bản cũng không phải cố ý. Đương nhiên nếu như có kẻ thật sự là có ý định làm như thế ,vậy thì cái khác liền đừng nói , ít nhất chính mình vẫn là đương kim hoàng thượng, chủ nhân thiên hạ, ngồi trên ngôi cửu ngũ , nên phải có tôn nghiêm. - Thôi cứ chờ một chút đi, dù sao chúng ta là đến để cầu xin người. Dương Lỗi suy nghĩ một chút rồi đáp. Đích xác, hiện nay hai người mình là đến Kim Sơn Tự để nhờ vả người khác, tư thế có lẽ hạ thấp một chút thì tốt hơn. Hơn nữa vị Pháp Hải kia có tu vi cực cao. Một số cao nhân tự nhiên cũng đều là có tôn nghiêm, có tính cách tôn nghiêm của mình . Nếu như đến để cầu người giúp đỡ mà tư thế cũng không hơi hạ xuống , thì ngược lại là ngu. Việc cao giọng quát tháo khẳng định sẽ làm hỏng. Thấy Dương Lỗi như vậy nên Hàn cũng không hề nhiều lời . Kỳ thật là lão chỉ bận tâm đến thái độ của Dương Lỗi, dù sao hắn hiện nay là vua của một nước, chủ nhân thiên hạ. - Được rồi, chúng ta liền chờ một lát đi. Thiết nghĩ bọn họ cũng sẽ không để cho chúng ta phải chờ quá lâu. Hàn cười cười mà nói . Vừa rồi lúc Dương Lỗi dùng Chân Thực Ưng Nhãn để xem xét , hắn phát hiện có một vị hòa thượng chính là đang ngồi trên một cái đệm cói ở trên Kim Sơn . Hòa thượng nọ cũng không có vẻ gì là già cả, mà ngược lại xem ra còn giống như là một thư sinh khôi ngô tuấn tú mới rời khỏi nhà . Nhưng mà Dương Lỗi thử xem xét thì hắn phát hiện không thể xem xét nổi, hơn nữa chính mình là làm chủ nhân của thế giới này mà cũng không nhìn thấu tin tức của đối phương . Hiển nhiên, người này không phải tầm thường, phỏng đoán hòa thượng nọ chính là Pháp Hải . Tốc độ của tiểu sa di kia coi như cũng nhanh, không đến một phút đồng hồ, thì đã liền nhìn thấy một Lão hòa thượng mặc áo cà sa đang dẫn theo một đám hòa thượng vội vã chạy lại đây. - Cung nghênh Thánh thượng. Một đám hòa thượng nhìn thấy Dương Lỗi đều liền phải lạy . Dương Lỗi thấy tình huống như vậy, vội vàng khoát tay mà bảo: - Các vị cao tăng không cần như thế, mau mau xin đứng lên, mau mau xin đứng lên. Các hòa thượng thấy Dương Lỗi nói như vậy, nên tất cả lền cũng đứng lên. Hòa thượng dẫn đầu gọi là Vô Hồi, lão là chủ trì Kim Sơn Tự này. Trên mặt lão hiện ra nụ cười rạng rỡ mà nói với Dương Lỗi: - Thánh thượng, Hàn Đại sư đang ở bên trong, xin mời! - Thỉnh Vương gia thiên tuế! Hai người Dương Lỗi và Hàn liền đi cùng với Vô Hồi tiến vào trong Kim Sơn Tự . Vô Hồi làm chủ trì hiện tại của Kim Sơn Tự , đối với vị hoàng đế Dương Lỗi này thì đương nhiên cũng là có chỗ hiểu rõ. Vị Thánh thượng này có thủ đoạn kinh người, thực lực siêu nhiên, chỉ trong thời gian ngắn ngủi mấy năm liền thành lập một quốc gia lớn như thế. Đây là chuyện mà cho tới nay lịch sử cũng không có . Có thể thấy được vị hoàng đế này không phải tầm thường. Đương nhiên hoàng đế lần này tới Kim Sơn Tự, chỉ sợ là có việc. Nếu như không có chuyện gì thì Kim Sơn Tự thật đúng là không có dịp được thấy Chân Long. Vì thế cho dù nói như thế nào, đây đều là chuyện tốt. Kim Sơn Tự mặc dù hương khói không tính là quá tốt, nhưng cũng có thể nói đã đi vào quá khứ. Có điều thân làm chủ trì Kim Sơn Tự thì rốt cuộc lão vẫn hy vọng Kim Sơn Tự có thể khôi phục lại huy hoàng ngày xưa . Nhiều năm trước, Kim Sơn Tự mặc dù không phải ngôi chùa Đệ Nhất Thiên Hạ , nhưng mà so với Thiếu Lâm thì cũng không kém bao nhiêu. Hiện nay Kim Sơn Tự đã xuống dốc , nếu như chính mình có thể làm cho Kim Sơn Tự khôi phục huy hoàng ngày xưa như vậy thì đó chính là vinh quang của mình . - Thánh thượng, Hàn Đại sư, xin dùng trà! Sau khi ngồi xuống , Vô Hồi lệnh cho sa di bưng tới loại trà thượng hạng chính mình trân quý . Dương Lỗi và Hàn đều là người biết mặt hàng . Trà này thật đúng là tốt, loại này tuyệt đối là người bình thường không có. Mặc dù là tại hoàng cung đại nội cũng chưa chắc có thể uống được. Trà này có công dụng thanh tĩnh ngưng thần , tại thế giới này đã cũng coi là đỉnh cao . - Trà ngon! Dương Lỗi không khỏi khen ngợi .