[ Ký chủ, ngươi rốt cuộc là đang suy tính thứ gì a? ] Ký chủ bỗng dưng đi mua một món đồ kỳ quái, hiện tại lại cao điệu vào trong tửu lâu ngồi. Làm việc thừa thải cũng không phải là phong cách của hắn a. Ở trong đây nhất định là có ý đồ gì đó. Bề ngoài vẫn như thường mà dùng bữa. Ở trong lòng, Huyết Minh cũng không có hiện ra một tia sốt sắng nào nói với hệ thống:"Ta đang đợi con mồi tự sa vào bẫy." [ Ặc, con mồi gì? Làm sao ký chủ có thể chắc chắn con mồi sẽ đến...] Đối với mưu tính của Huyết Minh, hệ thống chỉ cảm thấy một mảnh mơ hồ. Rốt cuộc thì nó là hệ thống, hay ký chủ mới là hệ thống đây a? Tại sao một điểm suy nghĩ của hắn nó cũng không nhìn thấu được vậy? "Ta có thể khẳng định như vậy, cũng là bởi vì ta có tự tin về sự hiểu biết của mình đối với Triệu Tử Hi. Nàng ta là một nữ nhân có bệnh nhan khống, trong xương cốt đều ẩn chứa một cỗ bá đạo, tự đại, và nhiều hơn hết chính là tư lợi." Nhàn nhạt phân tích, Huyết Minh từ đầu tới cuối đều hiện ra vẻ bình thản. Nhưng là, khi nhắc đến "thế giới thứ nhất" mấy chữ này. Trong giọng nói của hắn lại hiện ra vẻ trào phúng. "Còn nhớ, ở thế giới thứ nhất, nàng ta chính là xem trọng gương mặt này của ta. Nhưng rốt cuộc, giữa ta và lợi ích, lợi ích rõ ràng vẫn chiếm ưu thế hơn cả. Khiến nàng ta đem ta bán đi. Cuối cùng, lại bởi vì thân phận và quyền lực của Trương Kiệt mà đồng ý cùng hắn ta trở thành một nhóm." Lúc này, Huyết Minh đã dùng xong bữa cơm. Nhưng hắn cũng không có gấp gáp rời đi, trái lại, còn vô cùng hờ hững rót cho mình một tách trà nhạt. Một bên thưởng vị, một bên lại bồi tiếp:"Cho nên, một kiếp này, chỉ cần thân phận của Trương Kiệt không có so Triệu Tử Hi cao. Thì trăm phần trăm kế hoạch của ta sẽ thành công." Bởi vì đứng giữa một cái tuyệt tác bản thân yêu thích cùng một cái tàn phẩm không ai thèm. Nếu không xây dựng trên tiền tài vật chất mà nói, thì 90% người sẽ theo bản tâm lựa chọn vế đầu kia. "Đúng rồi, hệ thống, Triệu Tử Hi và Trương Kiệt có phải là nam nữ chính hay không a?" [ Hệ thống đã xác định, bọn họ cũng không có tồn tại trong danh sách nam nữ chính - khí vận tử của thế giới này. Thậm chí, ngay cả khí vận trên người bọn họ cũng đều mỏng manh đến không thể cảm nhận được.] Đối với đáp án của hệ thống, Huyết Minh cũng không có bao nhiêu kinh ngạc. Dù sao, nếu theo thuyết pháp lần trước của hệ thống. Thì Triệu Tử Hi và Trương Kiệt đều là bại tướng dưới tay hắn, vì thế khí vận đều đã bị hắn cướp hết mới đúng. Nếu bây giờ trên người bọn họ còn tồn tại hào quang nhân vật chính, thì đó mới là có quỷ a. Bởi vì đây là lần đầu tiên nghe Huyết Minh chủ động kể về những chuyện từng trải của hắn. Hệ thống cũng cảm thấy vô cùng hiếu kỳ, muốn hỏi thêm gì đó. Nhưng đúng lúc này, một tên tiểu nhị bỗng dưng lại từ trên lầu chạy đến. Cắt đứt đi lời hệ thống muốn hỏi. "Ài, vị công tử này, ở trên nhã gian của tầng 2 có một vài vị khách quý muốn mời công tử lên uống rượu, kết giao một chút, không biết ý của công tử thế nào?" Biết rõ cá đã cắn câu, nhưng ngoài mặt Huyết Minh vẫn hiện ra biểu tình kinh ngạc. Phảng phất như không ngờ đến có người sẽ mời mình. Phải tận một lúc lâu sau, khi tiểu nhị cảm thấy nụ cười của mình đã căng cứng, muốn mở miệng hỏi lại một lần nữa thì hắn mới nhẹ gật đầu:"Được thôi, nhờ vị đại ca này dẫn đường cho tại hạ." Đem tách trà đặt xuống, Huyết Minh liền không nhanh không chậm đi theo sau lưng của tiểu nhị. Chẳng mấy chốc, hắn đã xuyên qua cầu thang đi đến lầu hai. So với lầu một khắp mọi ngõ ngách đều hiện ra vẻ sa sỉ. Thì lầu hai này lại vô cùng thanh tĩnh, trang trí cũng thanh nhã vô cùng, không hiện ra nửa phần tục khí. Thật ra, Thụy Quan lâu là có tận năm tầng. Tầng một là nơi ngồi của một số tiểu gia tộc, hay các tu sĩ có tu vi không tồi. Từ tầng hai trở lên, thì phải dựa theo thực lực đến phân phối. Thực lực càng mạnh, thì số tầng lên được càng cao. Nghe nói thức ăn từ tầng 2 trở đi, đều được làm từ các loại linh dược, linh thảo. Đây cũng là lý do vì sao khiến nơi đây lại nổi tiếng như vậy. Không bao lâu, tiểu nhị đã dẫn Huyết Minh đến trước một căn phòng nằm ở cuối dãy lầu. Theo tiểu nhị đem cửa mở ra, Huyết Minh liền có thể thu hết khung cảnh bên trong vào đáy mắt. Nhưng vẻ ngoài vẫn lộ ra căng thẳng một chút. Ngay khi Huyết Minh bước vào, năm người đang ngồi ở đây, đều đã lập tức đánh giá hắn. Trong đó, ngoại trừ Triệu Tử Hi ra, thì bốn nam tử còn lại đều là có phần cả kinh. Nhưng là, ba người khác còn dễ nói, rất nhanh đã thu lại nhãn thần. Chỉ có Trương Kiệt, khi nhìn thấy Huyết Minh, cái chén trong tay, suýt chút nữa đã bị gã bóp nát. Kẻ này không chỉ có ngoại hình vượt xa hắn. Mà thiên phú cư nhiên cũng đều cao như vậy. Phải biết, mặc dù bề ngoài của gã nhìn như đôi mươi, tu vi cũng vừa đột phá Kiếm đế cảnh. Nhưng trên thực tế, niên kỷ của gã cũng đã hơn ba mươi rồi a. Chỉ là do gã tinh thông một chút trú nhan thuật, đem bộ dạng của mình làm cho trẻ lại mà thôi. Vì vậy, khi nhìn thấy kẻ này vừa mới 16 tuổi đã có căn cơ như thế. Trương Kiệt liền không nhịn được sinh ra ghen ghét. Không sao, tuổi trẻ mà tu vi cao như vậy, chắc chắn cũng chỉ là nương nhờ tài nguyên trong gia tộc mà thôi. Nếu để cho gã cũng xuất thân đại tộc, thì gã chắc chắn sẽ làm tốt hơn cả hắn.