Giống như lần phát sóng trực tiếp đầu tiên, tổng giám đốc Thẩm ăn rất chậm, ảnh đế Lương đã ăn xong từ lâu, và theo thói quen cậu dùng hai tay chống lên mặt, chăm chú nhìn Tổng giám đốc Thẩm ăn cơm như một đứa trẻ. Những lần trước, cả ba cặp khách mời đều cùng nhau ăn cơm, mặc dù Thẩm Úc Tiều ăn rất chậm, nhưng mọi người vừa ăn vừa trò chuyện, mỗi một khoảnh khắc đều rất thú vị nên thời gian dường như không dài lắm. Còn bây giờ có mỗi hai vợ chồng ở chung, khán giả đột nhiên phát hiện ra…Tổng giám đốc Thẩm thực sự ăn quá chậm! Sức ăn của anh ở mức bình thường, lúc ăn cũng không nói chuyện mất tập trung, từ đầu đến cuối đều rất nghiêm túc, nhưng lại ăn quá chậm, một miếng anh ăn thành ba miếng, thỉnh thoảng nếu gắp phải những món ăn mà anh không thích vào bát, anh sẽ chỉ ủ rũ rồi nhíu mày lại chứ không gắp nó ra, ảnh đế Lương biết được liền cầm đũa lên giải quyết giúp anh. Từ lâu hai vợ chồng đã hình thành thói quen một người ăn một người nhìn, nhưng khán giả lại không quen, người đẹp ăn cơm tuy là rất đẹp, thế nhưng người đẹp ăn một bữa cơm mà mất hơn bốn mươi phút thì không thể chấp nhận được. Hơn nữa hiện tại đã qua giờ ăn, nếu đúng vào giờ ăn thì khán giả có thể nhẫn nhịn cùng anh ăn, thế nhưng lúc này họ lại không còn hứng nữa. Khán giả ở trong phòng phát sóng trực tiếp thứ ba giảm đi rõ rệt. Ở trên sóng bình luận cũng bắt đầu có người than thở: [Tôi muốn biết tại sao Tổng giám đốc Thẩm lại ăn chậm như vậy! Nhìn cái cảnh này mà tôi suýt phát điên. ] [Không thích thì đi ra chỗ khác, Tổng giám đốc Thẩm vốn ăn chậm như vậy, chẳng lẽ bạn muốn anh ấy phải thay đổi thói quen của mình chỉ vì bạn thôi sao?] [Có gì nói nấy, Tổng giám đốc Thẩm thực sự ăn quá chậm, hơn nữa họ còn không nói lời nào, buổi phát sóng trực tiếp mà nhìn như một bức tranh động, nếu không phải là fans thì thực sự không thể xem nổi cái này. ] [Cũng may ảnh đế Lương liếm đủ, nếu không với cái tốc độ ăn này thì thực sự không ai chịu nổi] [Nhìn sóng bình luận mà chẳng hiểu cái gì, trong lần phát sóng trực tiếp đầu tiên, Tổng giám đốc Thẩm không nói lời nào, chỉ xem văn kiện hơn nửa giờ, hơn nữa ảnh đế Lương cũng không chịu xuất hiện, cũng không có nhiều giang tinh như vậy, đúng là, thấy hình tượng của họ quá giản dị nên các người không quen phải không?] [Tôi không hiểu giang tinh đang nghĩ cái gì, lúc mọi người ở cùng nhau thì các người chê bai, đến khi ekip chương trình tách riêng ba nhóm ra, các người lại nói là nhàm chán? Cho dù là những đôi vợ chồng tình cảm thì họ cũng không thể tương tác với nhau cả ngày, đúng không?] [Nghiêm túc mà nói, nếu không xem được bản này thì đi xem bản đã chỉnh sửa cắt ghép ấy, phát sóng trực tiếp thì phải như vậy mới chân thực, thật ra tôi cảm thấy ảnh đế Lương nhìn Kiều Kiều như vậy còn ngọt ngào hơn là nói chuyện với anh ấy, lúc ăn cơm mà nói chuyện thì sẽ không tốt cho dạ dày đâu, các bạn đã quên rồi à?] … Có vẻ như họ cảm thấy tức giận nên phòng phát sóng trực tiếp lại mất đi người xem, các fans còn lại ở trong phòng phát sóng trực tiếp nhìn sóng bình luận, trong lòng hơi mâu thuẫn, đối với hai vợ chồng này họ có lọc fans, họ có thể chống lại sự yên lặng này bằng cách ngắm nhìn vẻ đẹp của hai người, nhưng trong lòng vẫn cảm thấy hơi nhàm chán nếu chỉ nhìn vào một bức ảnh tĩnh, sau khi xem sóng bình luận, họ mới mơ hồ nhận ra, đây là trạng thái thực sự của hai vợ chồng, cho dù fans muốn xem cảnh hai người xảy ra xích mích hay là cảnh rắc đường thì hai người vẫn luôn đi theo nhịp điệu của riêng mình, chẳng qua họ cảm thấy hơi xấu hổ khi bị người khác nhìn vào, nên cho dù có bất kỳ hành động thân mật nào thì hai người cũng chỉ làm hài lòng nhau chứ không phải vì fans. Nói như vậy thì có vẻ hơi thiếu chuyên nghiệp, bởi một người người nghệ sĩ khi tham gia một chương trình nào đó, sao lại không muốn lấy lòng fans chứ? Tuy nhiên, toàn bộ quá trình của buổi phát sóng trực tiếp chủ yếu là để những người nghệ sĩ bộc lộ một khía cạnh chân thật của mình, còn fan thì cảm thấy vừa ngược vừa ngọt, phần ngược là của fans, còn phần ngọt là của hai vợ chồng. Tuy nhiên, mức độ ngược này so với câu “Vương bát cừu” của ảnh đế Lương như kiểu phù thủy nhỏ gặp phù thủy lớn, mọi người chỉ mỉa mai một chút về sự vô tình của ảnh đế Lương, rồi sau đó lại tiếp tục ăn đường. Sau khi tâm lý thay đổi, tâm trạng của người xem chương trình phát sóng trực tiếp cũng thay đổi, có vài người rời đi một lúc, sau đó lại quay lại phòng phát sóng trực tiếp thứ ba để xem Tổng giám đốc Thẩm đã ăn cơm xong chưa, nhìn thấy sóng bình luận ít hơn trước đó nhưng lại vô cùng hài hòa, trong lòng họ vô cùng nghi ngờ, nhóm fans này không phải là thích khóc lóc để hai người tương tác với nhau à? Sao đột nhiên lại hiền lành vậy? Hai vợ chồng ở trên màn hình không hề hay biết, trong thời gian họ ăn cơm, fans ở trong phòng phát sóng trực tiếp đã tìm ra lý do khiến họ chán nản dựa vào não bổ. Lương Trung Tuyền nhìn thấy Tổng giám đốc Thẩm đã ăn xong liền cầm lấy khăn tay lau miệng cho anh. Tổng giám đốc Thẩm giống như một cậu chủ thời phong kiến, được lau miệng và phục vụ một cách thoải mái, cho đến khi đối phương định hôn mình, anh mới giơ tay ra chặn lại: “OOC. ” Lúc hai người cầm đũa lên, thì Tiểu Mỹ và Phú Quý đi ra phòng sương, NPC không có ở đó, nên tất nhiên không thể đánh giá OOC, Lương Trung Tuyền mỉm cười rồi dựa đầu vào vai Tổng giám đốc Thẩm: “Tự ý làm, dù sao bọn họ cũng không ở đây. ” Còn chưa kịp nói xong, Tiểu Mỹ và Phú Quý đã đi vào, giả vờ nhìn hai cái bát trống không trên bàn rồi cúi người nói: “Tướng quân ăn xong rồi, để nô tỳ dọn dẹp bát đũa. ” Lương Trung Tuyền nhẹ nhàng xoay người lại, nhìn thẳng vào Tiểu Mỹ rồi đột nhiên nói: “Tôi không phải là người xuyên không nên vẫn có thể OOC đúng không. ” Tiểu Mỹ đóng trọn vai người xưa của mình, cô ta mỉm cười nhìn cậu nói: “Ngài nói gì cơ?” Trong giây tiếp theo, ảnh đế Lương đột nhiên kéo Tổng giám đốc Thẩm vào lòng, hôn “chụt” lên mặt anh một cái, rồi nhanh chóng bắt được bàn tay đang nắm thành quyền ​​vì hoảng sợ của Tổng giám đốc Thẩm, cậu nói với vẻ mặt xấu xa: “Phu nhân, ngươi không được làm ra những chuyện không hợp với vai diễn của mình, nếu được Tướng quân hôn, có phải là ngươi không nên chống lại không. ” Tổng giám đốc Thẩm bình tĩnh nhìn cậu, giơ tay kia lên, không thèm tôn trọng Tướng quân mà bấu lấy má cậu. Tiểu Mỹ trốn ở phía sau không nói gì, Phú Quý bước lên phía trước, thở dài nói: “Haiz, không thể trách Thẩm tiên sinh tức giận được, ngài thực sự quá thô lỗ…” Bị chơi tiêu chuẩn kép đến lần thứ hai, ảnh đế Lương mới hiểu ra rằng, không cần lo việc luật chơi không có lợi đối với bé cưng nhà cậu, bởi cậu mới chính là người mà ekip chương trình muốn bắt nạt. Ảnh đế Lương phải chịu ấm ức ở bên ekip chương trình nên muốn tìm sự an ủi từ người khác, cậu nắm lấy tay Tổng giám đốc Thẩm, rơm rớm nước mắt nói: “Tiểu tiên sinh, ngươi không cảm phiền đâu, phải không?” Tổng giám đốc Thẩm ghé sát vào tai cậu, nhẹ nhàng nói: “Không cảm thấy phiền không được, vai của anh là vì giữ mạng sống nên mới đến chỗ em chứ thật ra trong lòng không hề muốn. ” Lương Trung Tuyền nghe vậy liền bị sốc, cậu nhìn về phía máy quay như thể đang buộc tội và chất vấn đạo diễn: “Kịch bản lần này có lợi cho ông” Tổng đạo diễn dường như cảm nhận được lời buộc tội của cậu nên làm máy quay lên xuống coi như gật đầu lia lịa. Lương Trung Tuyền: … Lợi thế ở trong kịch bản đã không còn, bản thân là Tướng quân mà lại còn phải tấn công Tổng giám đốc Thẩm “trong lòng không hề muốn”, ảnh đế Lương bất lực lắc đầu rồi cũng ghé sát vào tai anh, nhỏ giọng hỏi: “Vậy thì khi nào anh mới tình nguyện vậy, bé cưng Tổng giám đốc Thẩm thì thầm nói: “Vừa rồi. ” Nghe anh nói vậy, hai mắt ảnh đế Lương sáng lên, cười ha ha mấy tiếng rồi bế “Phu nhân tương lai” của mình lên với tư thế ôm công chúa: “Nếu Tiểu tiên sinh đã tình nguyện đi theo ta, vậy thì không cần sống ở trong phòng sương nữa, từ nay về sau cứ ngủ cùng ta đi!” Nhóm đạo diễn: ? Tiểu Mỹ: ! Sóng bình luận tràn ngập các câu cảm thán, một phần là do cái ôm phong độ của ảnh đế Lương, phần còn lại là cười, dù nhóm đạo diễn có bao nhiêu kịch bản cũng không thể so sánh được với sự sủng ái của Tổng giám đốc Thẩm, ai mà ngờ, kịch bản của đạo diễn và NPC đột nhiên lại bị Tổng giám đốc Thẩm, người mà họ coi là “người một nhà” thay đổi chứ! Một số fans nói : Đau lòng thay nhóm đạo diễn, cái này có lẽ có thể coi là huyền thoại “Người của tôi chỉ có thể để tôi bắt nạt” +++++++ Phú Qúy vẫn chưa dẫn ảnh đế Lương đi xem phòng ngủ của “Lương tướng quân” nên cậu bế Tổng giám đốc Thẩm đi quanh hai vòng sân, đột nhiên cậu nhớ ra điều gì đó nên nhanh chóng thả anh xuống, cau mày ủ rũ nói: “Hỏng rồi, quên mất là anh vừa ăn cơm xong, vừa rồi bụng có khó chịu không?” Tổng giám đốc Thẩm lắc đầu: “Không sao, chỉ một chút thôi. ” “Không được” cậu trìu mến xoa bụng cho anh: “Đi dạo để dạ dày tiêu hóa trước đi, anh không khó chịu nhưng con của chúng ta khó chịu. ”