Hệ Thống Show Ân Ái FULL
Chương 86
Lương Trung Tuyền được Phú Quý đưa đến chính điện, cùng lúc đó cậu nhìn thấy một chàng trai mặc áo gấm đang nháy mắt với chiếc máy quay ở trên tường, nghe thấy tiếng người đi tới anh ta quay người lại với đôi mắt bừng sáng: “Tướng quân!”
Anh ta định nói gì đó, nhưng khi nhìn thấy Phú Quý thì ngừng lại, tiếp đó anh ta đứng thẳng người lên, lắc lắc cây Phất Trần trong tay, nén giọng nói: “Lương tướng quân, nghe nói hôm qua lúc hồi kinh ngài bị thương rất nặng, không thể gặp mặt, nhưng hôm nay gặp sao nhìn ngài khỏe vậy?”
Tả Minh Nguyệt rất sợ NPC, nói thẳng ra thì anh ta cũng không hẳn là OOC, nếu cả ba cặp đều giống nhau thì anh ta chắc chắn cũng là người xuyên không, mặt của Lương Trung Tuyền không có biểu cảm gì, cậu nói một cách có chừng mực: “Thế là Tả công công không biết rồi, ta bị nội thương nên mới không nhìn ra.
”
Đúng là ảnh đế Lương, thật sự không có lương tâm! Tả Minh Nguyệt âm thầm giơ ngón tay cái ở bên tay trái lên với cậu, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Ta nghe nói… ngài đưa một tiểu thiếp về?” Anh ta cố ý nhấn mạnh hai chữ “tiểu thiếp” với ánh mắt mỉa mai, giống như anh ta đã đoán trước được cảnh Lương Trung Tuyền bị cái kiểu xưng hô này đánh gục.
Ảnh đế Lương thờ ơ đáp lại: “Không phải là thiếp, là phu nhân của tướng quân, chỉ là chưa bái đường thôi.
”
Tả tiểu thiên vương khiêu chiến thất bại, đành phải đi theo đúng cốt truyện: “Ngày mai ngài lên triều thì cho hắn đi theo, Hoàng Thượng muốn xem.
”
“Đưa phu nhân lên triều ư?” Mặt ảnh đế Lương hiện ra một dấu hỏi chấm, cái giả thiết lộn xộn này không phải hơi quá so với OOC sao?
Tả công công kiêu ngạo hừ lạnh: “Tất nhiên rồi” Nói xong anh ta quay lưng bỏ đi, vừa đi vừa phàn nàn với chiếc máy quay đang quay mình: “Các người lừa tôi! Tổng giám đốc Thẩm có thể sẽ không phải làm vợ bé! Vậy tại sao lại bắt tôi phải làm thái giám chứ! Hừ!”
Lúc ở trong phủ, khi nhìn thấy Tả Minh Nguyệt, Lương tướng quân đã đoán ngay được Hoàng Thượng chính là Chung Phong, nếu không Phú Quý cũng không cố ý nói “Tả công công, trợ thủ đắc lực nhất ở bên cạnh Hoàng Thượng”.
Còn vai Tướng quân của cậu thuộc về “người bản địa”, nên không cần lo lắng chuyện OOC, mặc dù người duy nhất có thể gây nguy hiểm cho cậu chỉ có Hoàng Thượng, nhưng đến 90% Chung Phong sẽ không đi theo kịch bản của đạo diễn để làm khó cậu, nếu vậy không phải cậu sẽ không có nguy hiểm gì sao?
Không, không đúng, Lương Trung Tuyền vốn đang đi về phía bé cưng nhà mình đang ở, đột nhiên cậu nhớ ra đạo diễn đã nói, nếu cặp nào “chết” trước thì sẽ phải cùng nhau phục vụ CP khác, nói cách khác, mỗi một cặp đều được gắn chặt với nhau, nên bảo vệ bản thân cũng giống như đang bảo vệ đối phương.
Nghĩ đến đây, ảnh đế Lương không khỏi nhếch môi, với cái tính nghiêm túc của bé cưng nhà cậu, có thể anh thực sự sẽ diễn tốt cái vai “tiểu thiếp” này, nếu vậy cậu có thể nắm lấy cơ hội… chết tiệt, tại sao lại có máy quay!
Thẩm tiểu môn khách đang ở trong phòng không hề biết rằng ông xã nhà mình lại có ý nghĩ nguy hiểm này, anh bị Tiểu Mỹ bắt phải thừa nhận rằng bản thân anh “Thực sự không muốn, nhưng để giữ mạng sống nên phải cùng Tướng quân lá mặt lá trái”, phải tin tưởng rằng “Lương tướng quân vui buồn thất thường, bình thường nếu nghe thấy một lời không vừa ý liền chém người”, và phải đồng ý với cô ta rằng “Nhất định phải lấy lòng vị Tướng quân bạo lực kia”, nếu như anh không hiểu rõ về Lương Trung Tuyền, có thể anh sẽ cho rằng văn án này là do Lương Trung Tuyền viết.
Nhưng đối với giả thiết này, các khán giả lại vô cùng chắc chắn, một bên thì cho rằng hình tượng của “Lương tướng quân” giống với Tiêu tướng quân, khiến họ không thể không mong ước được chiều chuộng cậu, còn một bên, khi nhìn thấy một người mạnh mẽ như Tổng giám đốc Thẩm phải đóng vai người đi lấy lòng ảnh đế Lương, mới nghĩ đến thôi họ đã cảm thấy vô cùng kích thích!
Mọi người đang tưởng tượng cái cảnh ảnh đế Lương bá khí ầm ầm và Tổng giám đốc Thẩm đang thận trọng thì nhìn thấy Lương tướng quân, người vừa nãy mới nói chuyện với Tả công công, vội vàng chạy vào với nụ cười tươi quen thuộc trên mặt, ánh mắt cậu nhìn Tổng giám đốc Thẩm cũng không nhiệt tình lắm, rồi đột nhiên chuyển sang biểu cảm lạnh lùng như một tổng giám đốc bá đạo, cậu lẳng lặng đi đến bên giường, dùng mình đẩy Tiểu Mỹ sang một bên như một học sinh tiểu học đang tranh chỗ ngồi với bạn, sau đó ân cần đỡ tiểu môn khách đứng lên: “Tiểu tiên sinh có đói không?”
Cậu quay đầu lại, vẫy tay với Phú Quý như gọi người phục vụ: “Đem đồ ăn lên.
”
Thẩm Úc Tiều ngẩng đầu lên nhìn cậu, nghĩ một lúc lâu nhưng vẫn không nói ra hai từ “Tướng quân”, lúc đầu anh có thể gọi cậu như vậy vì anh nghĩ đây đơn giản chỉ là một vai diễn, nhưng sau khi bị Tiểu Mỹ dùng giả thiết tẩy não nhiều lần, anh luôn cảm thấy cái cách gọi “tướng quân” này thực sự giống như đang thể hiện sự yếu đuối, nhõng nhẽo và hơi màu mè, lúc nói ra chẳng khác nào đang dụ dỗ đối phương.
[Bíp, nhiệm vụ thứ mười chín, gọi ngài Lương là “Tướng quân”, thời gian: năm phút, phần thưởng: 3 chỉ số tình cảm, hình phạt nếu thất bại: trừ 6 chỉ số tình cảm.
]
Thẩm Úc Tiều: …
Hệ thống cười hì hì nói: [Giúp cậu một chút, không cần cảm ơn.
]
Trong thời gian Lương tướng quân đỡ tiểu môn khách của mình đứng dậy, nhóm diễn viên quần chúng lần lượt bưng các món ăn lên, mấy lần phát sóng trực tiếp trước, ảnh đế Lương đều tự mình vào bếp, vì vậy lần này ekip chương trình thực sự khiến cậu bất ngờ, cậu còn cố tình đến gần xem những món ăn đó có phải đồ thật hay không.
Thẩm Úc Tiều đứng ở phía sau cậu, nghe thấy tiếng đếm ngược sốt ruột trong ý thức, anh hít một hơi rồi đột nhiên nói: “Ăn cùng nhau đi, Tướng quân.
”
[Bíp, nhiệm vụ thứ mười chín hoàn thành, chỉ số tình cảm +3, tổng chỉ số tình cảm là 70.
]
Hệ thống thông báo một cách miễn cưỡng, dỗi đến mức nói lắp: [Ay ay ay cậu lại học chơi xấu rồi.
]
Cùng lúc đó, vẻ mặt của những khán giả trên sóng bình luận mong chờ cảnh Thẩm Úc Tiều gọi từng chữ “Tướng quân” cũng trở nên ngây ngốc.
Bình thường nếu gọi “Tướng quân, từ đầu tiên sẽ phát âm dương bình, từ thứ hai thì khẩu ngữ hóa, phát âm nhẹ nhàng, nếu như không gào lên thì khi gọi người khác như vậy sẽ có cảm giác dịu dàng hơn, thế nhưng khi Thẩm Úc Tiều nói ra hai từ “Tướng quân”, lại không có cảm giác này, bởi vì chữ “Quân” anh cũng đọc dương bình, điều này làm cho cách gọi này không dịu dàng cũng không khéo léo, hơn nữa khi anh lặp lại từ thứ hai, nghe như một ông già đang chơi cờ ở trong công viên và hét lên hai từ “Tướng quân” khi ông ta giành chiến thắng.
Tất cả NPC ở đó đều không nhịn được nên hạ giọng bật cười, còn Thẩm Úc Tiều cũng lập tức hối hận sau khi nói ra câu đó, anh chắc chắn là vừa rồi mình chỉ vô tình nói ra câu đó.
Tiếng nghẹn cười của Tiêu Mỹ và Phú Quý khiến mặt anh nóng bừng, Lương Trung Tuyền tuy rằng không nghẹn cười nhưng lại càng không có lương tâm, cậu kéo anh đến bên bàn, để anh ngồi xuống ghế, sau đó cúi người xuống và mỉm cười nói: “Hả? Tại sao lại gọi quân của ta?”
Lại mất mặt thêm một lần nữa nên Thẩm Úc Tiều chẳng thèm quan tâm đến vai diễn của mình, anh chỉ lạnh lùng nói: “Ăn đi.
”
Lương Trung Tuyền nhìn thấy vành tai của anh đỏ bừng lên vì xấu hổ, không kìm được, cậu liền dùng tay sờ nhẹ lên tai anh, sau đó cười ha ha một cách thoải mái, nghe có vẻ giống mỉa mai hơn so với nhóm Tiểu Mỹ.
Thẩm Úc Tiều xấu hổ đến mức tức giận, tay của anh nắm lại thành quyền đấm vào lưng cậu hai lần: “Còn cười!”
“Ha ha ha, ui da, ta không cười nữa” Lương Trung Tuyền vội vàng xin tha, sau đó dùng hai tay cầm đũa đưa sang cho anh như đưa bảo vật: “Đây, phu nhân dùng bữa đi, nhưng đừng gọi quân của ta ha ha ha.
”
Thẩm Úc Tiều dùng tay phải nhận lấy đôi đũa, còn tay trái thì đấm cậu thêm vài phát.
Sau khi bị đánh thêm vài phát, ảnh đế Lương như chợt nhớ ra điều gì đó, cậu quay người lại tố cáo với Tiểu Mỹ ở bên cạnh: “NPC, anh ấy đánh tôi, như vậy không tính là ooc sao?”
Tiểu Mỹ và Phú Quý nở một nụ cười lễ phép rồi bắt đầu báo thù riêng: “Ai đánh anh?”
Chính vì vậy sóng bình luận được cười nghiêng ngả một phen.
[Ha ha ha tận mắt nhìn thấy NPC tiêu chuẩn kép]
[Sau vài tháng, cuối cùng đạo diễn và Tiểu Mỹ cũng ra tay trả thù kẻ ác]
[Ha ha ha tôi cười chết mất, mặc dù nhìn thấy hiện trường Tướng quân bị đánh khá là đau lòng, nhưng khi nghĩ đến ở dưới lớp da đó linh hồn của ảnh đế Lương, tôi lại không cảm thấy đau khổ chút nào ha ha ha]
[Tiểu Mỹ: hợp lý]
…
Ảnh đế Lương bất lực mỉm cười vì bị chơi tiêu chuẩn kép, tiếp đó cậu đưa tay sờ lên cằm Tổng giám đốc Thẩm: “Anh nhìn xem, ông xã của anh bị người khác bắt nạt, còn không thèm nói giúp em.
”
Tim Phú Quý đập “thình thịch”, chẳng lẽ Lương tướng quân lại muốn bị ai đó mắng nữa à.
Thế nhưng Tổng giám đốc Thẩm lại không kìm được, anh mỉm cười rồi giơ tay ra gắp mấy miếng thịt cho Lương Trung Tuyền, một lúc sau mới nói: “Tướng quân, ngài ăn đi.
”
Hai từ Tướng quân vang lên nghe vô cùng dịu dàng, khiến Lương Trung Tuyền bị dụ đến mức hai mắt sáng lên, đột nhiên cậu quên mất lí do tại sao lúc nãy mình lại nhõng nhẽo và ăn một cách vui vẻ.
Truyện khác cùng thể loại
1 chương
71 chương
14 chương
49 chương
94 chương
13 chương
72 chương