Edit + Beta: Mạc Khinh Vũ
Dứt lời, nàng không đợi phóng viên dưới sân khấu phản ứng lại, giơ tay, mở ra một video!
Hình ảnh bắt đầu, lại là MC ‘Lóe Sáng Tân Thanh’ — Triệu Nguyên!
Gã mang Cố Vân Khuynh biểu tình ngây thơ đi vào trong du thuyền xa hoa.
Vài phút sau.
Hai người dường như khắc khẩu. Có thể thấy được, động tác có cả tứ chi xung đột.
Đương nhiên, người thu về toàn thắng, là nam giới Triệu Nguyên.
Chỉ thấy gã thô bạo giữ chặt cô gái, kéo người tới trước mặt mấy cậu ấm mặt đầy sắc dục!
Tiếp theo, không biết Triệu Nguyên nói gì. Mấy người kia bắt đầu ồn ào cười to.
Người đàn ông cầm đầu vươn tay, ôm eo cô gái, lại bị vô tình gạt ra!
Người đàn ông kia dường như nổi giận, cầm lấy bình rượu vang đỏ bên cạnh, bỗng nhiên ném đi!
Giây tiếp theo.
Gã cười lạnh cầm mảnh vụn thủy tinh, giữ lấy tay cô gái, hung hăng rạch một đường trên cổ tay cô —
Máu tươi, tức khắc trào ra!
Cô gái bưng kín miệng vết thương, đau đến cuộn tròn người lại. Mà đám con nhà giàu kia, lại sôi nổi cười ha hả.
Lúc này, Triệu Nguyên lại tiến lên.
Chỉ thấy gã kích động vài câu, mấy người kia giống như tìm được trò chơi mới, bảo phục vụ mang lên mấy bình rượu —
Đưa tới trước mặt cô gái.
Trên màn hình, nhìn không rõ biểu tình của cô gái đang cúi đầu, gã chỉ dừng trong chớp mắt, cầm bình rượu lên đổ xuống!
Nhưng, cô gái rõ ràng không muốn uống.
Cho dù video mơ hồ, vẫn có thể thấy biểu tình tàn nhẫn kia, vài vị công tử ca bên cạnh, cũng càng hưng phấn.
Rốt cuộc, nàng ngẩng đầu lên, nâng chén rượu cuối cùng, uống một hơi cạn sạch.
Người đàn ông cầm đầu “bố thí” để cô gái chạy đi.
Nàng nghiêng ngả lảo đảo đi về phía cửa, trên đường đi, hoa máu từng giọt từng giọt rơi xuống, nhìn ghê người.
Tiếp theo….
Đột nhiên im bặt.
Hiện trường thật yên tĩnh. Giờ khắc này, thậm chí còn không có tiếng chụp ảnh. Có thể nói, hành vi bực này, quá ác liệt!
Trên sân khấu.
Xem xong video, cảm xúc nguyên chủ lưu lại đột nhiên nảy lên, Vân Khuynh Không khỏi cứng lại. Nàng nắm chặt lòng bàn tay, nỗ lực điều chỉnh cảm xúc, mới đạm mạc mở miệng.
“Tôi không rõ tại sao anh Triệu nói muốn trao đổi về cuộc thi lại đưa tôi lên du thuyền, khi tôi phản ứng lại, chỉ có thể hy sinh giọng nói để bảo vệ mình.”
“Cho dù bây giờ tôi nhận được kỳ tích, thì ngày đó, mất đi ước mơ, mất đi khả năng âm nhạc.”
Nàng không gợn sóng tự kể lại, nhưng đuôi mắt đang phiếm đỏ kia, lại càng khiến người ta đau lòng.
Có đôi khi, không phải chỉ có gào khóc mới làm người khác đau lòng.
Chỉ thấy cô gái đứng ở trên đó, quật cường mím môi, xé rách miệng vết thương cũ, càng khiến người ta thấy rõ nỗi khổ riêng của nàng.
Nhưng mà, Vân Khuynh lại không cầu xin đồng tình.
Lúc này, môi đỏ nàng khẽ nhếch, lại thả xuống một quả bom.
“Đây là video từ camera giám sát ngày đó, đã được giám định, đưa đến đồn công an lập án.”
“Theo lời khai của anh Triệu, người chỉ thị là người đại diện của Liên Thi Ngữ – Tống Trần Trạch. Việc này, tôi nhất định truy cứu đến cùng!”
Lời này, làm toàn trường ồ lên.
Nhóm phóng viên giải trí tựa hồ quá kinh hãi mà chết lặng —
Từ lúc bắt đầu đến giờ còn chưa đủ hai tiếng, màn lộn ngược dòng này, một người tiếp một người!
Càng đừng nói tới liên lụy với phạm trù hình sự!
Theo câu chuyện của Cố Vân Khuynh trong video, tội danh cố ý tổn thương người vô tội của đám người Tống Trần Trạch, Triệu Nguyên, cơ hồ là chuyện ván đã đóng thuyền.
Đếm kỹ lại, mấy scandal trong vụ gọi là ‘lột da Cố Vân Khuynh’, chỉ còn lại một chuyện…
Nhưng mà, không đợi bọn họ mở miệng —
Vân Khuynh đã cầm microphone.
“Cuối cùng, với chuyện không báo đáp ơn nuôi dưỡng, tôi chỉ muốn nói một câu.”
“Từ 10 tuổi đến 18 tuổi, tôi hiến dâng sinh mệnh mình cho người khác, để cô ta hoàn thành kỳ tích, vậy còn chưa đủ sao?”
Nói xong, nàng nâng mắt, liếc toàn trường một cái cuối cùng, xoay người, rời đi không chút lưu luyến.
Ân?!
!!!
Một đám phóng viên giải trí trợn tròn mắt.
Này này này……
Sao lại xuất chiêu không theo kịch bản thế?
Hiện tại là lúc làm rõ ràng, không phải nên nói nhiều vài câu à?
Lại phát hiện, trên ghế ngồi, người chủ trì và Tưởng Trịnh cũng sớm không còn bóng dáng!
Đành vậy, mọi người cũng chỉ có thể cười khổ chụp mấy tấm ảnh cuối cùng, suy nghĩ khi về nên đăng tin hot này thế nào.
“Xin chờ một chút.”
Không ngờ, người đàn ông còn sót lại trên sân khấu, lại đột nhiên mở miệng.
Chúng phóng viên vừa thấy, ai? Không quen biết —
Liền nghe đối phương tự giới thiệu.
“Tôi là tổng giám đốc của Hoa Ảnh, xin mọi người ở lại chứng kiến chuyện công ty quản lý của tôi ký hợp đồng với cô Cố Vân Khuynh.”
!!!!!
Cái gì!
Lúc này, nhóm phóng viên giải trí dày dặn kinh nghiệm cũng ngây ngất!
Hoa Ảnh, sân bay đỉnh cấp của giới giải trí, không chỉ có địa vị cực cao trong nước, liền tính ở nước ngoài, cũng có tiếng tăm lừng lẫy.
Tinh Quang tuy là nhất lưu, nhưng so sánh với nó vẫn kém một bậc.
Vẫn luôn có lời đồn, sau lưng Hoa Ảnh có thế lực nước ngoài thần bí chống đỡ.
Bất quá.
Để cho truyền thông hỏng mất cũng không phải tin tức này, mà là —
Còn có thể vậy sao!
Ký hợp đồng với ngôi sao mà không có ngôi sao ở đây cũng được à!?
*
Mà lúc này, hậu trường.
Tưởng Trịnh quét mắt nhìn Vân Khuynh đã chạy tới cạnh Kỳ Kiệt, lạc hậu lắc đầu.
“Thanh niên bây giờ nha…”
Kỳ Kiệt nhíu mi, đạm thanh nói: “Tưởng lão.”
“Thôi đi.” Tưởng Trịnh cười cười, trong lòng lại không ngừng phun tào.
“Bộ xương già này của tôi vẫn nên về giám chế hậu kỳ đi thì hơn.”
Vân Khuynh cắn môi, mặt đẹp tuy đã ửng đỏ, nhưng vẫn tự nhiên hào phóng nói.
“Làm phiền đạo diễn Tưởng rồi, thời điểm ngài dự định chiếu phim là..?”
Tưởng Trịnh lại cười ha ha.
“2 tháng sau, mời hai ngươi đến sân bay tới châu Âu cho tôi.”
Bây giờ, là giữa tháng 7.
Mắt phượng Vân Khuynh ngưng lại.
Tháng 9, châu Âu —
Chẳng lẽ……
“Liên hoan phim Venice (*)?”
(*) Liên hoan phim Venezia hay Liên hoan phim Venice (tiếng Ý: Mostra Internazionale d’Arte Cinematografica della Biennale di Venezia), là liên hoan phim lâu đời nhất thế giới, do bá tước Giuseppe Volpi di Misurata thành lập năm 1932 dưới tên “Esposizione Internazionale d’Arte Cinematografica” (Cuộc triển lãm quốc tế Nghệ thuật Điện ảnh), được tổ chức hàng năm vào cuối tháng 8 hoặc đầu tháng 9 trên đảo Lido, Venezia, Ý. Đây là một trong các Liên hoan phim có uy tín nhất thế giới.
Nàng hơi kinh ngạc mà nói ra suy đoán, lại thấy đối phương đa mưu túc trí mỉm cười.
*
Cuộc họp báo làm sáng tỏ đêm đó, áp dụng phát sóng trực tiếp đồng bộ.
Hiện trường, đám truyền thông bị vả mặt nhiều lần, mà trên mạng, quần chúng vây xem chỉ có trợn mắt há hốc mồm.
Ngay từ đầu, đạo diễn Tưởng lên sân khấu, theo phong cách làm việc nhất quán mắng Liên Thi Ngữ một trận, đã làm rất nhiều người qua đường dao động.
Ngay sau đó, video biểu diễn của Liên Thi Ngữ bị phơi ra, mọi người sụp đổ —
Đậu má?
Giọng ca của Tiểu Thiên Hậu giới ca sĩ chính là thế này!?
Đương nhiên, lúc này, vẫn có người kiên định nghĩ rằng có âm mưu. Vừa vặn, hiện trường có vị paparazi ‘tri kỷ’ giúp bọn họ nói lên nghi ngờ.
Nhưng, khi bọn họ nhìn thấy video “mưu hại” đã được đưa lên cơ quan tư pháp, rốt cuộc nghẹn họng.
Đờ mờ!
Mặt đau quá!
Mà lúc này, những người qua đường có hiểu biết từng làm tổn thương Cố Vân Khuynh, rốt cuộc có hành động.
Phảng phất diễn lại mấy ngày trước.
Lúc này, tin hot của Hải Giác, tieba lần nữa bùng nổ; trên weibo, các đề tài liên quan bắt đầu xoát bảng.
Nhưng là, lúc này đây, lại không hề là # Cố Vân Khuynh lăn ra giới giải trí #, mà là # Cố Vân Khuynh thực xin lỗi #.
[ Say Khuynh Thành ] Mãi mãi yêu Khuynh gia! Xem video, khi cô ấy vì bảo vệ mình mà phải đào ra vết sẹo trong lòng, tôi đã khóc.
[ Haiz ] Vòng giải trí đúng là loạn, nhưng cô bé này xác thật bị oan.
[ Cạn lời – đã thoát phấn ] Tâm tình phức tạp. Nhưng dù thế nào, tôi nợ Cố Vân Khuynh một lời xin lỗi, hy vọng sau này cô ấy luôn sống tốt.
Trong tiếng xin lỗi ôn nhu, cũng có một âm thanh khác, chợt bùng lên.
Dưới weibo Tống Trần Trạch, Liên Thi Ngữ, thậm chí là của Tinh Quang, tiếng chửi rủa nhục mạ tầm tã trút xuống!
Truyện khác cùng thể loại
60 chương
73 chương
42 chương
153 chương
11 chương
43 chương
36 chương
2197 chương