Hệ Thống Liên Minh
Chương 17 : Ám sát (3)
Hai tiếng thông báo vang lên trong đầu khiến Long hơi giật mình, thế nhưng cũng không mấy kinh ngạc. "Liên minh huyền thoại" là hệ thống trò chơi liên minh, việt giết Luyện Tinh Cảnh thì giống việc giết tướng vậy, tất nhiên là được vàng rồi
Tuy vậy, hiện tại không phải là lúc nghĩ tới việc này. Hiện tại, Long rất muốn biết là thằng nào phái người ám sát mình. Hiện tại bốn tên sát thủ thì đã chết ba tên, chỉ còn lại tên Luyện Tinh Cảnh cấp mười một bị ba nữ đóng băng lại. Mặc dù Lan nói giết hắn, thế nhưng cả ba người chưa từng giết người vì thế cô chỉ nói vậy thôi chứ không thật sự hạ sát thủ.
Đi tới chỗ tên Luyện Tinh Cảnh, bỗng nhiên Long khuôn mặt biến sắc. Lập tức sử dụng "Bẻ Cong Thời Gian" lên bản thân, dùng tốc độ nhanh nhất hướng về phía ba người hô lớn:
"Cẩn thận".
Sau đó không để ba người phản ứng, hắn dùng hết sức bình sinh bú sữa mẹ đẩy ba người ra phía xa. Đồng thời, lúc này ở trên không một quả tên lửa bay với tốc độ siêu nhanh về phía chỗ tên sát thủ còn lại.
- Oanh
Một tiếng nổ vang lên thế nhưng lại không thể gây thương tích gì với tòa nhà. Cũng phải thôi, học viên Hà Bắc được xây dựng bằng những nguyên liêu tiên tến nhất thế giới có thể hoàn toàn không hư hại gì dưới sự tấn công của một tên Độ Khí Cảnh. Mà quả tên lửa kia cũng chỉ là một đòn của Dẫn Nguyên Cảnh mà thôi, làm sao có thể hủy diệt tòa nhà được. Tuy vậy tiếng nổ lớn cũng khiến cho nhiều người chú ý tới sân thượng, trong đó có cả hiệu trưởng học viện Bùi Thiên.
Bốn tên sát thủ tới ám sát ba người Long cũng chỉ có thực lực Luyện Tinh Cảnh mà thôi. Cả trường này, số học sinh đạt Luyện Tinh Cảnh nhiều vô số vì thế Bùi Thiên không mấy để ý. Thế nhưng hiện tại, xuất hiện một tên Dẫn Nguyên Cảnh không những thế còn làm ra động tĩnh lớn như vậy, Bùi Thien không để ý sao được. Linh Thức liền mở ra hướng về phía tiếng nổ đi tới, lập tức khuôn mặt trầm xuống không nhịn được mở miệng chửi tục:
"Đm! lại có thằng dám ám sát cháu tao, không những thế kể cả Long cùng Lạc Tuyết cũng không tha. Đừng để tao tìm được thằng nào chủ mưu, nếu không tao cho bọn mày biết chữ chết viết thế nào?"
Bùi Thiên lúc này cực kì tức giận, cháu gái mình bị ám sát đã khiến ông nổi giận thì việc Lạc Tuyết cùng với Long cũng bị dính vào khiến ông chỉ hận không thể đem kẻ chủ mưu ra chém thành muốn mảnh. Nếu như Long và Tuyết xảy ra vấn đề gì ở trường thì tin tưởng cái trường này cũng không cần tồn tại nữa rồi.
Nghĩ vậy, Bùi Thiên liền mở ra hai cánh lập tức dùng tốc độ nhanh nhất hướng về phía sân thượng.
Trở lại với mấy người Long. Long kịp thời cứu ba người Lan khỏi vụ đánh bom vừa rồi. Nhìn phía sau mình, tên sát thủ còn lại đã bị nổ tan xác. Long không khỏi đổ mồ hôi lạnh, nếu không phải hắn cảm ứng nhanh nhạy, phát hiện một cỗ khí thế cường đại, ít nhất là Dẫn Nguyên Cảnh với sát khí hướng về phía ba người Lan, sau đó làm ra phán đoán thì có lẽ ba người rất có thể bị thương nặng rồi.
Kéo ba người đứng dậy, nhìn ba người có chụt chật vật liền lo lắng lên tiếng:
"Các cậu không sao chứ".
"Bọn em không sao? Long, chuyện gì vừa xảy ra vậy" Lạc Tuyết phủi bụi trên người có chút sợ hãi nhìn Long.
"Chúng ta bị một tên Dẫn Nguyên Cảnh ám toán" Long trầm giọng, mà nghe vậy chúng nữ đều giật mình hoảng sợ, dù là Lan cũng khuôn mặt có chút trắng bệch. Dẫn Nguyên Cảnh, ở đây kể cả Long cũng không phải đối thủ, không những thế còn có ý định giết bọn họ, lúc này chính là thời điểm cực kì nguy hiểm.
"Vậy chúng ta làm gì bây giờ" Uyển Như sợ hãi ôm lấy tay Long, cả người ép chặt lấy hắn run run nói.
"Yên tâm. Hình như đối phương đã bỏ đi thì phải".
Long hơi nhíu mày có chút khó hiểu lên tiếng. Dị năng "Đo đạc cảm xúc" khiến Long hiểu được tâm tình của người khác, mà Long cũng dựa vào việc này biến dị năng này thành một công năng thám thính. Bất kì ai đều có cảm xúc của mình, Long có thể dựa vào đó mà tìm ra những tên Linh Sư có khả năng ẩn thân, hoặc những kẻ có thực lực cao hơn mình nhưng ẩn dấu khí tức. Như lúc nãy, Long bằng vào " đo đạc cảm xúc" biết được tên Dẫn Nguyên Cảnh muốn giết chết tên sát thủ còn lại, mục đích là không để đối phương lộ ra kẻ chủ mưu phía sau không những thế còn một " một mũi tên chúng hai con chim" giết chết ba người Lan cũng vì thế mà hắn mới có thể cứu dược ba người Lan.
Thế nhưng, hiện tại cảm xúc đối phương biến mất cho thấy đối phương đã bỏ đi khiến Long tràn đầy khó hiểu.
Bỗng nhiên, một cỗ khí thể cường đại từ trên không xuất hiện. "Đo đạc cảm xúc" mở ra phát hiện đối phương trong lòng tràn đầy phẫn nổ vì có kẻ ám sát cháu gái mình. Long biết người đến là ai, chính là Bùi Thiên.
Quả nhiên, mấy giây sau. Bùi Thiên từ trên không đáp xuống, ánh mắt tràn đầy quan tâm nhìn Lan, lo lắng lên tiếng:
"Lan, con không sao chứ".
"Ông nội. Con không sao? May là nhờ có Long", Thấy ông mình quan tâm như vậy, trong lòng cô rất là cảm động thế nhưng với tính cách của mình cô cũng không bộc lộ ra ngoài chỉ là nhàn nhàn trả lời.
Bùi Thiên quá hiểu rõ tính cách cô cháu gái mình vì thế gật đầu, ánh mắt cảm kích nhìn Long lên tiếng.
"Long, cảm ơn em đã cứu cháu gái thầy".
"Thầy hiệu trưởng không cần như vậy, dù sao Lan cũng là bạn học của bọn em mà" Long cười lắc đầu trả lời.
"Đúng rồi. Tên Dẫn Nguyên Cảnh muốn ám sát mọi người đâu?"
Bùi Thiên gật đầu, sau đó sức nhớ ra cái gì. Khuôn mặt tức giân lên tiếng. Mẹ nó! Lại có thằng dám động tới cháu gái yêu của ta, thật là muốn chết mà. Thấy ông mình tính khí táo bạo như vậy, Lan cười khổ nói:
"Ông à! ông tới dọa cho tên đó chạy mất mật rồi. Làm gì có dám ở lại"
"Cũng phải ha."
Bùi Thiên buồn bực xoa đầu. Hắn bởi vì quá tức giận mà quên thu hồi khí thế, mà Dẫn Nguyên Cảnh dẫn mẫn cảm với khí thế của Linh Sư trên cấp mình. Hiện tại, 100% có thể xác định, tên Dẫn Nguyên Cảnh muốn ám sát ba người Long vì sự xuất hiện của Bùi Thiên đã cao chạy xa bay rồi.
Cách học viện không xa. Một nam tử lau trên mặt mình mồ hôi. Có chút sợ hãi nhìn về phía cổng trường. Hắn không có tên, chỉ có biệt hiệu Số Hai, chính là hắc y nhân là Đinh Hùng để hắn thực hiện nhiệm vụ ám sát Long. Hắn cứu nghĩ nhiệm vụ này rất đơn giản, thế nhưng không ngờ tới lại có biến cô như vậy. Thực lực của Long mạnh một cách khủng khiếp, chỉ là Sơ Nguyên Cảnh ( thực lực thật của Long bị hệ thống che dấu, chỉ có trên hắn hai cấp mới có thể nhìn thấy) mà có thể cùng chém chết ba tên Luyện Tinh Cảnh, không những thế ba con bé bên cạnh hắn ta cũng mạnh không kém. Có thể phố hợp với nhau chém chết một tên Luyện Tinh Cảnh. Điều này khiến Số Hai hoảng sợ vì thế không chút do dự ra tay tiêu diệt ba cô gái và tên sát thủ. Thế nhưng thật không ngờ rằng, Long lại ở thời điểm mấu chốt nhất cứu ba người kia.
Đến cuối cùng, Bùi Thiên xuất hiện khiến hắn không thể không bỏ trốn. Một tên mới bước vào Dẫn Nguyên Cảnh như hắn không có khả năng là đối phủ của Bùi Thiên. Hắn biết lần này ám sát Long thất bại rồi. Điều này đồng nghĩa với việc, hắn không thể sống sót. Đinh gia cần là những người có năng lực mà không phải một con chó vô dụng chỉ biết trung thành.
Cũng may, nhiệm vụ này là không có thời hạn. Vì thế mặc dù hôm nay thất bại, thế nhưng vẫn còn có cơ hội. Hiện tại, hắn đã biết được thực lực của Long, đã có kế sách đối phó.
"Đành phải nhờ tới Kill God vậy".
Số Hai lẩm bẩm, trong mắt toát lên sát khí, quay đầu rời đi.
Buổi trưa, Lâu đài Moritzburg. Long cùng với ba người chật vật, vô cùng mệt mỏi về tới nhà. Còn tại sao bọn họ như vậy, tất nhiên là do những nữ sinh của Long Fan Clup sau khi tan học truy đuổi tận tình rồi.
Lâu đài Moritzburg này mặc dù cực kì rộng lớn thế nhưng cũng chỉ có ba người ở à không! hiện tại có thêm một người nữa chính là Uyển Như. Khi cô nàng biết ba người sống cùng nhau, cô nàng liền hô hào đòi tới ở cùng. Long là người mà cô yêu đơn phương, hiện tại có thể ở cùng với người mình thích, cô chắc chắn sẽ không buông tha cơ hội này. Vì thế cô nàng dùng mọi cách làm nũng Long, thậm chí còn " mua chuộc" cả vợ cả Lạc Tuyết để cô ấy đồng ý cho mình ở cùng. Cuối cùng, Long đành phải đáp ứng vì thế mới có một cảnh này.
"Oa. Thật là đẹp quá đi. Nếu được ở đây mấy chục năm thì mình cũng cam lòng"
Nhìn tòa lâu đài xa hoa dù là nhà giàu cũng không thể mua nổi. Uyển Như ngơ ngác lên tiếng. Uyển Như thật sự bị choáng ngợp trước vẻ tráng lệ, cao quý, xa hoa của tòa lâu đài, trong lòng tràn đầy chấn động cùng với yêu thích, cô phát hiện được sống trong một nơi như vậy quả thật là niềm tự hào. Nếu như ban đầu, cô chỉ muốn ở cùng với Long thôi thế nhưng khi tới đây cô quyết định muốn ở đây định cư lâu dài.
"Đây cũng không phải là việc gì khó? Sau khi tốt nghiệm cấp ba. Mình với anh Long sẽ thi lên Âm Dương Tông ở Hà Bắc, nếu cậu muốn có thể thi vào đó"
Lạc Tuyết cười hì hì ôm lấy tay Uyển Như đề nghị. Nghe vậy, Uyển Như hai mắt sáng ngời suy nghĩ môt chút rồi gật đầu:
"Ok. Ban đầu mình định thi Thánh Nữ Cung. Nhưng vì có thể ở lại đây lâu dài, mình sẽ chuyển sang Âm Dương Tông. Hì ... hì, khi đó mình với các cậu là đồng môn huynh muội, nhớ phải bảo vệ mình đó". Đây là cô cố tình lấy lý do mà thôi, cô không thể nói là mình muốn ở cùng với Long mà quyết định thi vào Âm Dương Tông chứ, nên nhớ ở đây còn có vợ cả đó nha.
"Nếu vậy, mau gọi một tiếng sư tỷ đi" .
Lạc Tuyết vỗ vai Uyển Như cười đùa, nghe vậy Uyển Như quay đầu, không chút do dự ngọt ngào kêu lên:
"Sư tỷ".
"Được... được, chỉ bằng một tiếng sư tỷ này, sau này tất cả có chị bảo kê. Long mà bắt nạt em, cứ kêu chị một tiếng, chị sẽ trừng phạt hắn" Lạc Tuyết hơn hở vô ngực đảm bảo nói.
"Hì ... hì, cảm ơn sư tỷ" Uyển Như vui vẻ lên tiếng. Mà hai người cũng vì quan hệ này mà trở lên thân thiết hơn nhiều.
Thấy hai cô gái như vậy, Long cười cợt không để ý quay sang nhìn Lang hỏi:
"Vậy còn Lan, cậu định vào môn phái gì?".
"Haiz, thật là đáng tiếc không thể ở cùng với mọi người. Sau cấp ba, mình sẽ thi vào Đại Pháp Điện"Lan có chút thất vọng lên tiếng, mấy ngày cùng ba người Long sống chung khiến cô cảm nhận được tình thân, tình bạn. Điều này cho Lan cảm thấy rất vui vẻ, quãng thời gian ở với bọn họ là thời gian nàng thoải mái nhất. Hiện tại phát hiện sau cấp ba phải cùng bọn họ tách ra, Lan có chút không nỡ.
"Đại Pháp Điện, nơi bồi dưỡng những Linh Sư hệ pháp sư nổi tiếng miền bắc sao? Quả nhiên nơi đó thích hợp với cậu. Đại Pháp Điện ở thành Hà Nội, cách đây một ngày đi bằng ô tô bay. Lan nè, nếu như cậu muốn, tớ sẽ đưa Optimus cho cậu, thế nào?"
Long suy nghĩ một chút rồi đề nghị. Nghe vậy, Lan biến sắc vội vàng lắc đầu từ chối nói:
"Không được, Octimus quá quý trọng,tớ không thể nhận được".
Optimus là chiếc xe tranformers mà Long khi mua tòa lâu đài này được công ty Liên Hải tặng cho. Nó có khả năng biến thành mọi loại phương tiên giao thông, từ ô tô bay, máy bay tới phi thuyền vũ trụ. Mà hình thái cao nhất của nó là biến thành một con robo cao ba mươi mét với đầy đủ trang thiết bị hiện đại tối tấn nhất. Trên thế giới, số lượng tranformers chỉ có một trăm chiếc mà thôi. Vì thế, món quà này đối với Lan mà nói là vô cùng quý giá.
"Không quan trọng. Chỉ là một chiếc ô tô mà thôi. Tin tưởng cậu cũng không muốn cùng mọi người tách ra mà, bọn mình cũng vậy. Vì thế, cậu cứ nhận lấy nó đi. Có nó, cậu có thể vừa học ở trên đó mà vừa có thể về đây sinh sống. Hơn nữa, ở đây còn có ông nội cậu nữa".
Long một bộ không sao cả khuyên nhủ. Hắn yêu thích mỹ nữ là không sai, thế nhưng không phải ai hắn cũng thích, chỉ có những cô gái thật đặc biết mới có thể khiến hắn để ý. Làn là một trong những người đó, vì thế hắn sẽ dùng mọi cách để Lan sống chung cùng mình, không chỉ ba năm cấp ba mà còn có thời gian ở các môn phái.
"Đúng vậy đó Lan , chẳng lẽ cậu không muốn chơi với mình nữa sao?" Lạc Tuyết cũng phụ họa, ánh mắt đáng thương nhìn Lan, bộ dạng như một cô gái bị ai đó vứt bỏ vậy, rất khiến người khác hiểu lầm.
Thấy ánh mắt như vậy, cùng với Long với Uyển Như đưa tới ánh mắt quái dị nhìn mình. Lan vô cùng buồn bực, trong lòng không ngừng gào thét: Mọi người đừng hiểu lầm, ta với cậu ấy không có cái gì cả?.
"Được rồi, mình đồng ý".
Rốt cuộc , Lan bị ánh mắt " đáng thương" của Lạc Tuyết đánh bại bất đắc dĩ lên tiếng. Nghe vậy, Lạc Tuyết trong mắt tràn đầy kinh hỉ, vui vẻ ôm lấy tay Lan cười hớn hở:
"Hay quá. Như vậy chúng ta không cần phải tách ra rồi. Long, nhanh, chúng ta mở tiệc ăn mừng ah".
"Ok. Chờ anh một chút"
Lan đồng ý cũng khiến Long cao hứng vì thế cũng chiều ý Lạc Tuyết phá bỏ lời thề ba năm trước của mình.
Lạc Tuyệt thật không ngờ tới Long vậy mà đáp ứng mình, Lạc Tuyết trong mắt tràn đầy kinh ngạc sau đó kích động từng bừng nhảy nhót, bộ dạng như gặp được việc gì vui vẻ vậy. Thấy ánh mắt Uyển Như cùng Lan nghi hoặc nhìn mình. Cô cười giải thích:
"Các cậu không biết đó chứ. Tài nấu nướng của Long cực kì kinh khủng đi. Thậm chí ông nội của Long bởi vì ăn món ăn của anh ấy nấu mà bởi vì quá kích động mà bệnh tim tái phát, tý thì về với tổ tiên đấy. Sau sự cố đó, Long đã từng thề rằng sẽ không bao giờ nấu nướng nữa, thật không ngày hôm nay anh ấy bỏ lời thề đi, tự tay động thủ. Hì... hì, lần này phải cảm ơn Lan nha".
Nghe Lạc Tuyết không hết lời khen gợi Long, hai người đối với tài nấu nướng của Long cực kì tò mò cùng chờ mong. Các cô rất muốn biến, các món ăn mà Long nấu ra ngon như thế nào mà lại có thể khiến một người chỉ vì ăn món ăn do hắn làm mà bệnh tim tái phát.
Truyện khác cùng thể loại
13 chương
20 chương
71 chương
13 chương
2792 chương
24 chương
124 chương