Hệ Thống Hậu Cung Nhị Thứ Nguyên Của Ta

Chương 442 : Gia nhập thanh thiên liệp sở.

Đường Long rời khỏi phòng Viện trưởng đặt tay lên cằm sờ lấy suy nghĩ, cậu hiện tại đang nghĩ cách để kiếm được ba loại Linh Chủng là Linh Chủng Lôi hệ, Linh Chủng Phong hệ và Linh Chủng Quang hệ vì Hỏa hệ, Băng hệ, Thủy hệ cùng Ám hệ đều có Linh Chủng cho riêng mình. Hỏa hệ có Hỏa hệ Linh Chủng – Hồng Viêm, Băng hệ có Băng hệ Linh Chủng – Diêm Thiên, Thủy hệ có Thủy hệ Linh Chủng – Ngự Quỹ, Ám hệ có Ám hệ Linh Chủng – Dạ Kích. Bây giờ Đường Long vừa mới tấn giai nên hệ thống miễn cho hắn thêm hai hệ là Phong hệ và Quang hệ nên Đường Long cũng dự định tìm kiếm cho Phong hệ và Quang hệ Linh Chủng hấp thu gia tăng uy lực Ma pháp thả ra. Đề cập tới Linh Chủng thì nó là loại khá là đắt đỏ mà Linh Chủng càng quý càng mắc nên Đường Long nghĩ tới việc kiếm tiền. Muốn kiếm tiền thì không thể ngồi yên như thế này được. Đường Long cũng không muốn để lão cha mình Mạc Gia Hưng ở cái nơi vắng vẻ hoang tài ở ngoại thành kia nữa rồi. Huống hồ Diệp Tâm Hạ đã thi đậu vào trường Chiết Giang học phủ danh tiếng kia. Nàng di chuyển lại rất là khó khắn nữa dù có Quách Thải Đường đưa đón nhưng không thể suốt ngày làm phiền hoài được. Trường học đã có quy đinh, tân sinh viên phải trọ ở trong trường. Đợi tới sang năm khi bước vào chủ giáo khu rồi thì chỗ ở này nhất định phải chuẩn bị thật tốt. Mặc dù trong ký túc xá mọi người không can thiệp vào việc tu luyện của từng người nhưng trong cuộc sống, có nhiều lúc gặp phiền toái, có vấn đề này nọ muốn giải quyết thì cũng không được tiện cho lắm. Giống như cái tên Triệu Mãn Duyên kia vậy, năm sau chắc chắn cái tên này sẽ ở bên ngoài. Quán rượu, khách sạn cách trường học khá là xa. Hắn vốn định mang nữ nhân trở về phòng túc xá của mình khóa trái của lại bàn chuyện nhân sinh nhưng chẳng lẽ hắn lại không suy nghĩ tới cảm nhận của mấy người cùng phòng khác. Tiêu viện trưởng đưa cho Mạc Phàm một lời đề nghị khá là phù hợp. Vùi đầu khổ tu quả thật là một chuyện vô cùng tốt. Nhưng nếu như có thể kết hợp với chiến đấu thực tế thì tốc độ tu luyện còn tăng nhanh hơn cả khổ tu. Đường Long cực kỳ coi trọng việc chiến đấu. Hắn vẫn còn nhớ ngày trước 4 tên Đông Phương Thế Gia kia vì kinh nghiệm chiến đấu không đủ, nên bị cái tên Triêu Hách kia dùng kỹ năng nguyền rủa thả một lưới bắt hết. Cho dù tu vi có cao tới đâu, kỹ năng có mạnh mẽ tới đâu đi chăng nữa thì cũng phải hiểu cách chiến đấu mới được. Sau khi suy nghĩ cặn kẽ về thực lực bản thân, Đường Long cảm thấy quay về nghề cũ của mình là Thợ săn pháp sư có lẽ vẫn là thích hợp nhất. Quả thật ở trong trường học hắn có thể tìm được rất nhiều người để so tài, tỷ thí kỹ năng với nhau. Thế nhưng những trận chiến như thế này cũng không đủ chân thật cho lắm, chỉ có làm Thợ săn Ma pháp sư mới có thể chân chính đối mặt với nguy hiểm. Lúc đó hắn sẽ phải chiến đấu không ngừng cùng ma luyện bản thân. Như vậy hắn mới có thể tăng mạnh thực lực của mình lên được mà còn hơn nữa chính là, hắn làm Thợ săn Ma pháp sư thì hắn mới có thể kiếm được nhiều tiền được. - Đường Long, đi đâu vậy? Buổi tối tao có hẹn với mấy em bên Thủy hệ. Mấy em này rất là xinh đẹp. Tao khẳng định một câu chắc chắn mấy em này phù hợp với khẩu vị của của mày. Một mình tao ăn không nổi…(Trương Bình Cốc) - Tao buồn chết đi được. Ra ngoài đi dạo một chút cho thoải mái với lại không lo tu luyện tăng cường bản thân đi ở đó suốt ngày dính nữ sắc sẽ không giúp ích được gì đâu. Lúc này Đường Long định đi Liên minh Thợ săn. Mặc dù hắn cũng rất muốn sang chỗ mấy em Thủy hệ kia lắm nhưng suy nghĩ lại thì dựa vào bản lĩnh của cái tên Trương Bình Cốc này thì hơn phân nữa mấy em này đều xấu. Vì vậy cho nên hắn vội vàng cự tuyệt. Nếu như là Triệu Mãn Duyên gọi hắn đi chung, có lẽ Đường Long gật đầu đáp ứng ngay lập tức. Liên minh Thợ săn nằm gần khu vực Lục gia. Mấy cái thế lực lớn này bọn họ toàn chiếm cứ một khu cao ốc chọc trời của Thượng Hải. Cũng giống như bên Hiệp hội Ma pháp sư ở nơi này cũng có mấy em tiếp viên xinh tươi suốt ngày đứng ra tiếp đón khách khứa, khiến cho mọi người bước vào nhìn mà cảm thấy thèm thuồng, ghen tị. Đường Long đã tới tòa cao ốc của liên minh thợ săn. Hắn theo thang máy lên tầng thứ 50. Đại sảnh của Liên minh Thợ săn hầu như chiếm hết tầng này. Ở nơi đây có tận 15 cái thang máy phục vụ đi lại của mọi người. Lượng người ra vào nơi này vô cùng khổng lồ. Có thể nói, Liên minh Thợ săn của Ma đô là nơi thu thập tin tức rộng lớn nhất trong cả nước. Rất nhiều nhiệm vụ ra nước ngoài cũng được treo thưởng trong tòa cao ốc Liên minh Thợ săn của Ma đô này. Các Thợ săn Ma pháp sư có thể căn cứ vào đó để tìm thấy cho mình một nhiệm vụ phù hợp với mình. Cũng vì nguyên nhân Đường Long còn phải ở trong trường học và tu luyện nữa cho nên việc hắn làm một gã Thợ săn Ma pháp sư dã ngoại có lẽ là không được. Hắn thích vào một cái tiểu đội liệp yêu thành thị hơn. Một Ma đô khổng lồ như thế này thì làm gì có chuyện không có Yêu ma lẩn trốn trong thành thị cơ chứ. Diệt trừ Yên ma vừa săn giết vừa kiếm tiền. Vừa tu hành vừa kiếm tiền. Chuyện tốt như thế này hắn sao có thể không làm được cơ chứ. - Tiên sinh! Muốn làm người săn yêu thành thị của Ma Đô, thì ít nhất ngài cần phải đạt tới thợ săn tinh anh. Căn cứ vào thông tin, dữ liệu mà ngài cung cấp cho chúng tôi từ Bắc Thành thì những thông tin này không có cách nào giúp cho ngài trở thành một vị săn Yêu thành thị của Ma Đô chúng tôi được.(Nữ trợ lý) - Tinh anh Thợ săn làm sao để đạt được? - Muốn đạt tới cấp bậc Tinh anh Thợ săn ngài cần phải hoàn thành nhiệm vụ treo thưởng, ủy thác nhiệm vụ phải thật nhiều. Những nhiệm vụ treo giải thưởng hay ủy thác được hoàn thành sẽ được chúng tôi đổi thành điểm cống hiến Thợ săn.(Nữ trợ lý) - Khi điểm cống hiểm của ngài đạt đủ yêu cầu, nó sẽ tự động thăng cấp danh hiệu cho ngài mà những thông tin dữ liệu chi tiết ở Bắc Thành ngài đưa cho chúng tôi thì dựa theo tiêu chí của chúng tôi, điểm cống hiến của ngài lúc này là 785 và danh xưng của ngài là Trung cấp Thợ săn. Muốn đạt tới tinh anh thợ săn thì còn thiếu 9215 điểm nữa.(Nữ trợ lý) - Ta cảm thấy thực lực của mình lúc này có thể đảm nhận được những nhiệm vụ treo giải có độ khó khăn tương đối cao. Ủy thác cũng không thành vấn đề. Người xem có phương pháp nào giúp ta được không? - Vậy ngài cũng chỉ có thể từ từ tích lũy điểm số mà thôi. Liên minh thợ săn của chúng ta cần những người có trách nhiệm với nhiệm vụ được giao. Nếu như những người không có đạt đủ những tiêu chuẩn của nhiệm vụ treo thưởng kia thì họ cũng đừng mong mà nhận được nhiệm vụ này. Bởi vì nếu như bọn họ không hoàn thành, làm chậm tiến độ của người treo thưởng thì sẽ khiến cho những người có khả năng hoàn thành kia sẽ tổn thất một số lượng tiền không nhỏ.(Nữ trợ lý) - Haiz xem ra phải cố gắng đi nhận nhiệm vụ hoặc ủy tháp để tích lũy điểm. - Tình huống của ngài lúc này có thể cân nhắc tới chuyện gia nhập vào các cơ sở Thợ săn tư nhân.(Nữ trợ lý) - Cơ sở Thợ săn tư nhân, nghĩa là sao? - Liên minh thợ săn chúng ta cho phép một số đoàn đội Thợ săn hoặc là Thợ săn đại sư có thể xây dựng một số cơ sở Thợ săn tư nhân. Bọn họ có thể dựa vào danh tiếng của mình để chiêu nạp hấp dẫn các Thợ săn tới cơ sở của họ tìm việc và bọn họ sẽ chỉ định người của bọn họ làm việc với ngài để hoàn thành nhiệm vụ treo thưởng. Các cơ sở Thợ săn tư nhân này thường sẽ tính phí với các nhiệm vụ treo thưởng cao hơn nhưng khả năng hoàn thành và hiệu suất làm việc của bọn họ lại có thể tin tưởng được.(Nữ trợ lý) Đường Long nghe xong liền hiểu được cái cơ sở tư nhân này là thế nào. Cái cơ sở tư nhân này nó không khác gì một cơ sở thám tử tư vậy. Người đi thuê muốn thuê bọn họ phải tự thân đi tới đúng cơ sở này thì mới có thể thuê được. Nếu để cho Đường Long giết bọn Yêu ma từ cấp Chiến Tướng trở xuống để kiếm điểm chắc hắn phải đánh cho lòi mắt ra. Quả thật cực kỳ lãng phí thời gian. Nếu như hắn gia nhập vào cái loại cơ sở tư nhân như thế này thì yêu cầu này cũng không có gì là quá cứng nhắc. Hắn vào cái cơ sở này thì hắn sẽ không phải chạy đi chạy lại cái đại sảnh kia để tìm tin tức trong cái hằng hà vô số nhiệm vụ kia. Đỡ cho hắn đỡ rước phiền toái vào người. - Rất tuyệt. Đây đúng là thứ ta cần tìm rồi. Cô có thể tìm giúp ta một cơ sở thợ săn tư nhân được không? Nữ trợ lý này coi như là xứng với chức danh. Chỉ một lúc sau, cô nàng này liền tìm được cho Đường Long một cơ sở thợ săn tư nhân. - Cơ sở Thợ săn tư nhân này có tên là Thanh Thiên liệp sở. Đây là một cơ sở có từ lâu đời trong Ma đô. Danh tiếng của họ khá là tốt cũng không biết tại sao cơ sở này có rất được nhiều Thợ săn ma pháp sư tìm tới xin việc nhưng lại không được nhận vào, cũng không rõ nguyên nhân tại sao.(Nữ trợ lý) - Một cơ sở tư nhân Thợ săn nổi tiếng lại không nhận bất kỳ Thợ săn pháp sư nào vào, đúng là kỳ lạ. Mặc kệ vậy, cứ tới đó thử coi. - Cảm phiền cho ta địa chỉ của Thanh Thiên liệp sở. Nữ trợ lý cũng không có nhiều lời mà đưa địa chỉ của trụ sở Thanh Thiên liệp sở cho Đường Long, đạt được địa chỉ rồi Đường Long cáo từ nữ trợ lý sau đó dựa vào địa chỉ được đưa chạy tới Thanh Thiên liệp sở. Đường Long đi qua một cái chùa Tĩnh An. Sau khi đi qua một khu vườn đủ loài hoa có cành lá rậm rạp. Đường Long liền đi vào một con phố cổ. Cuối khu phố cổ này, hắn có thể nhìn thấy một cái bảng hiệu ở trong cái hẻm nhỏ phát ra tiếng kẽo kẹt nhẹ nhàng trong làn gió. Thanh Thiên Săn Sở. Cái tên này có mấy phần khí khái chính nghĩa và vì lợi ích chung. Nó làm cho người ta cảm thấy căn nhà này không có chuyện gì là không làm được. Đường Long tiến sát đến gần nhìn nó một chút. Cuối cùng hắn cũng thấy rõ căn nhà này nhìn không khác gì một quán trà của người già. Cửa quán trà, một cô nương có mái tóc buộc kiểu đuôi ngựa ở bên hai thon dài đang ngồi trên một băng ghế dài. Nàng ngồi trên băng ghế dài, đung đưa hai chân và đọc một quyển sách trông rất là đáng yêu. Hai con mắt của hắn nhìn xuyên qua tấm cửa kính nhìn vào bên trong nhà. Hắn phát hiện ra quán trà nhỏ nhỏ pha tạp quán cà phê này bên trong nó cũng không có người. Đồ đạc được sắp xếp vô cùng ngay ngắn, gọn gàng. - Ngươi muốn ủy thác à? Ủy thác thì giá ít nhất là 30 vạn. Ủy thác càng khó khăn thì giá cả càng đắt thêm. Nếu như trả ít hơn 30 vạn. Mấy loại chó mèo này chúng ta không có tiếp.(Linh Linh) Tiểu nha đầu Linh Linh ngồi ở nơi đó liền nói vọng sang chỗ Mạc Phàm đang đứng nhìn. Giọng nói của nàng trong trẻo giống như tiếng chuông ngân giữa mùa hè vậy nhưng nàng nói ra giá niêm yết công khai kia với vẻ mặt lạnh lùng vô tư kèm theo cái vẻ mặt lạnh lùng, vô tư kia khiến cho Đường Long không biết nói gì. - Ta tới để phỏng vấn xin việc. Chắc hẳn bên phía Liên minh Thợ săn cũng có gửi thư giới thiệu của ta cho các người rồi. Ngươi có phải là tiểu ông chủ của cái cơ sở này không? - Ồ! Ngươi muốn làm thợ săn yêu ma của Thanh Thiên Săn Sở của chúng ta?(Linh Linh) Rốt cuộc Linh Linh cũng thả cuốn sách đang đọc xuống. Nàng ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn, xinh xắn, trắng nõn của mình lên. Hai con mắt to tròn chớp chớp, lóe ra sự thông minh nhìn Đường Long. Cuối cùng khuôn mặt của nàng liền chuyển sang sự không tin tưởng, nghi ngờ Đường Long. - Tuổi người còn nhỏ như vậy, có đảm nhận được nhiệm vụ không?(Linh Linh) - Nhận được nhiệm vụ mà các ngươi giao phó cho ta nếu gia nhập vào Thanh Thiên săn sở của các ngươi được hay không thì ta không biết nhưng mà ngươi cũng nên nhìn vào thông tin của ta mà bên Liên minh Thợ săn gửi tới đi. Linh Linh nghe Đường Long nói vậy, cầm lên tờ ghi thông tin của Đường Long về Thợ săn Yêu ma, nàng đọc lướt qua thông tin trên đó cũng không cảm thấy có gì đặc biệt trừ việc Đường Long là một Trung cấp Thợ săn ra. - Linh Linh, có người tới ủy thác à cháu?(Ông nội Linh Linh) - Ông nội. Họ tới xin việc. Tuổi quá trẻ, không cần.(Linh Linh) - Trẻ tuổi cái gì cũng tốt. Cái gì cũng không sợ cho nên nếu như hắn chết đi thì cũng có phần hơi đáng tiếc một chút. Hắn còn chưa có hưởng thụ nhân gian tươi đẹp mà.(Ông nội Linh Linh) Đường Long phục hai ông cháu này luôn. Tới thì cũng đã tới rồi, hắn cũng không muốn lần đầu tiên tới phỏng vấn xin việc mà đã bị loại từ vòng gửi xe được. Hắn định tiến vào trong phòng nói chuyện với ông lão này một chút. Đột nhiên ở đầu con phố liền có một nữ nhân vội vã chạy tới đây. Rõ ràng là nữ nhân này đang tìm Thanh Thiên Săn Sở. Mà cái biển hiệu to đùng treo lơ lửng ở phía trên, hình như nữ nhân này cũng không thấy nó thì phải. Nàng xiên vẹo chạy vào từng nhà trong dãy phố này hỏi thăm. - Ông nội có dê béo tới.(Linh Linh) - Dê béo như thế nào?(Ông nội Linh Linh) - Khuôn mặt hoảng hốt, tinh thần rối loạn. Nhìn cách ăn mặc có thể cho thấy đây là một thiếu phụ rất là có tiền.(Linh Linh) - Được.(Ông nội Linh Linh) Quả nhiên vị thiếu phụ mặc trang phục xinh đẹp kia bước vào Thanh Thiên Săn Sở. Linh Linh dẫn thiếu phụ này vào bên trong ngồi. Ông lão ngậm tẩu thuốc ngồi trước quầy bar nghe thiếu phụ này kể chuyện. Đường Long cũng không biết mình có nên đi hay không. Hắn đành phải tìm chỗ ngồi xuống bên cạnh thiếu phụ này, nghe thiếu phụ này tâm sự nỗi khổ trong lòng. - Người nói là, trượng phu ngã bệnh của người có thể là yêu. Nửa đêm hắn ra ngoài hành hung?(Ông nội Linh Linh) - Đúng vậy, đúng vậy. Ban đầu ta cũng không tin chuyện này. Cho đến sáng hôm nay, ta cho osin giặt quần áo mới phát hiện ra trong quần áo của hắn rơi ra một khối da có dính máu…Ta… ta… trước kia ta có làm y tá… nên ta phân… phân biệt được da nào là của súc vật… da nào là của…(Thiếu phụ) - Nếu trượng phu của người thật sự là yêu ma, thì cả nhà của người đã bị giết sạch sẽ từ lâu rồi. Làm gì có chuyện người chạy tới chỗ ta gõ cửa tìm giúp đỡ được.(Ông nội Linh Linh) - Ta cũng không biết nữa. Ban ngày, nhìn hắn có vẻ rất là bình thường. Ta lấy lý do đi làm đẹp rồi sau đó vội vàng chạy tới chỗ của các người. Lão nhân gia, người cứu cứu cứu ta với. Ta nghe nói Thanh Thiên Săn Sở của các người yêu ma gì cũng có thể diệt trừ được.(Thiếu phụ) - Ta lúc này thật sự không phân biệt được chồng của ta lúc này có phải là chồng của ta hay không. Ta còn đứa con nhỏ. Nó mới có 4 tuổi và đang ở trong nhà. Vốn ta định mang đứa bé này chạy trốn về mẹ đẻ ở mấy ngày. Nhưng khi ta nói chuyện này với chồng của ta.. Ánh mắt của hắn liền thay đổi khác hẳn. Cũng may trong cái khó ló cái khôn ta sửa lại lời. Mà tới khuya ta phải quay về nhà rồi. Nếu không hài tử của ta, ta sợ rằng….. huhuhu.(Thiếu phụ) - Có thể là Yêu ma đột lốt người hoặc là dạng Yêu ma cải trang thành nhân loại, trên đời này Yêu mà gì cũng có nhưng chúng ta chưa gặp hoặc biết thông tin về nó thôi. Chồng của cô chắc là rơi vào trường hợp thứ hai là bị Yêu ma đó giết chết rồi nó cải trang thành chồng của cô. Ông nội Linh Linh và Linh Linh cùng thiếu phụ kia giật mình khi Đường Long lên tiếng, lúc này bọn họ mới nhận ra Đường Long tồn tại ở đây và đã ngồi ở trong nhà tự bao giờ thông thả ngồi xuống trà. ‘Cậu ta vào đây từ bao giờ?’ Linh Linh nghĩ Linh Linh không ngờ là người mà nàng cùng ông nội không muốn nhận lại có thể lặng yên không tiếng động nào bước vào trong nhà ngồi ở một nơi mà không ai phát hiện ra trừ phi cậu lên tiếng nếu không thì ai biết được cậu đã ở trong nhà rồi. Tuy là lời nói của Đường Long đáng được kham thảo nhưng mà ông nội Linh Linh và Linh Linh quyết định không để ý tới Đường Long nữa mà hỏi han vài điều để biết thông tin về trượng phu của thiếu phụ, khi nghe xong thì ông nội Linh Linh không chấp nhận ủy tháp của thiếu phụ, thấy vậy thiếu phụ khỉ gấp đòi Linh Linh cùng ông mình cử một Thợ săn Ma pháp sư tới bảo vệ mình một đêm nhưng mà ông nội Linh Linh lấy lý do hiện giờ ở chỗ họ không còn một vị Thợ săn Ma pháp sư nào cả vì bọn họ đều đang làm mấy cái nhiệm vụ lớn hết rồi mà từ chối. Thiếu phụ nghe thấy vậy, sắc mặt càng thêm khó coi. Nàng đã vất vả, lặn lội mới tới được Thanh Thiên Săn Sở này. Thế nhưng không ngờ cái đám người này ngay từ lúc đầu đã không muốn tiếp đón nàng. Giống như kiểu bây giờ nàng có chồng tiền ở trước mặt bọn họ đi chăng nữa thì đống tiền này đối với họ mà nói cũng chỉ là không khí mà thôi. - Các người… các người… tại sao các người thấy người sắp chết mà không cứu. Nếu như…nếu như gia đình của ta có xảy ra chuyện gì. Cho dù ta chết biến thành quỷ thì ta cũng không tha cho các người đâu.(Thiếu phụ) Thiếu phụ đứng dậy, đau đớn gào lên sau khi gào mắng xong, nàng thất tha thất thểu rời khỏi Thanh Thiên Săn Sở. - Tại sao không giúp nàng? - Chàng trai à, không thể nhìn mặt mà bắt hình dong được.(Ông nội Linh Linh) - Trong chuyện này có ẩn tình khác. Ông nội Linh Linh gật đầu rồi tiện tay lấy một phong bì thư ở phía dưới quầy bar ném về phía Đường Long. Đường Long cảm thấy trong chuyện này có chút kỳ quái nên mở phong bì thư ông lão vừa ném qua chỗ hắn ra. Đó là một bức thư rất là ngắn gọn. Nội dung trong đó bảo rằng có một người ủy thác muốn nhờ bọn họ thức trắng đêm bảo vệ. Nguyên nhân ủy thác thì người này nói rằng họ cảm thấy khu vực xung quanh họ đang ở tồn tại một mối nguy hiểm tiềm ẩn. Họ sợ rằng mối nguy hiểm này sẽ ảnh hưởng tới con trai họ và chính bản thân họ. Cho nên họ muốn nhờ Thanh Thiên Săn Sở giúp đỡ mà ngày họ muốn nhờ bên phía Thanh Thiên Săn Sở giúp đỡ lại chính là đêm nay. Trong khi bức thư cũng mới gửi tới nơi này vào lúc sáng sớm, có lẽ tầm 7 giờ sáng thì phải. - Quả nhiên là có ẩn tình khác mà bức thư cùng với thiếu phụ đó đều tới Thanh Thiên Săn Sở đều tới vào buổi sáng nay và yêu cầu cùng một loại. Ông nội Linh Linh không nói gì mà gật đầu cười lấy, ông khá là hài lòng về phán đoán của Đường Long mà không giống với những Thợ săn pháp sư khác là nóng vội cùng hấp tấp. Ông nội Linh Linh dùng ngón tay út vàng của mình vẽ một vòng tròn lên chỗ địa chỉ ở phong bì thư. Đường Long nhìn lướt qua địa chỉ mà ông lão vừa vẽ nhất thời hắn cảm thấy chuyện này thật không thể tin nổi. - Không ngờ lại cùng một địa chỉ với người đàn bà lúc nãy vừa nói… Chuyện gì đang xảy ra vậy? - Hoặc là như lời thiếu phụ đó nói là trượng phu của mình có vấn đề. Hoặc là như lời trong bức thư này nói là vợ của mình có vấn đề. Thậm chí là nghiêm trọng hơn cả hai đều là Yêu ma đột lốt người phối hợp với nhau để lừa người tiến vào hang ổ của bọn chúng. - Thật ra cái phần ủy thác lúc sáng sớm này là do chồng của người đàn bà kia đưa tới nhờ chúng ta giúp đỡ. Mà tình huống hắn kể lại không khác gì tình huống người đàn bà kia vừa kể là mấy.(Ông nội Linh Linh) - Gần đây ta nhận mấy cái nhiệm vụ nhàm chán, vô vị quá. Chuyện hôm này cũng coi như là kỳ lạ, ly kỳ. Chàng trai à! Nếu như người muốn gia nhập vào Thanh Thiên Săn Sở của chúng ta. Thế thì cái ủy thác này giao cho người giải quyết đi. Ha ha ha…(Ông nội Linh Linh) - Nếu vậy tôi đi đây, chắc là phải có đồng đội chứ? Đồng đội tôi đâu? Đường Long nhìn xung quanh Thanh Thiên Săn Sở nhưng không thấy bất kì ai sẽ là trở thành đồng đội của mình. Khi Đường Long đem ánh mắt nghi ngờ của mình nhìn lại ông nội Linh Linh. Ông nội Linh Linh liền nháy mắt, gật đầu ý bảo Đường Long nhìn thấp xuống một chút. Đường Long theo ý của ông nội Linh Linh cúi đầu xuống mới nhìn thấy một cái đầu nho nhỏ, có hai búi tóc hình đuôi ngựa buộc ở hai bên nhìn rất là đáng yêu. Kèm theo đó là một khuôn mặt nhỏ nhắn, ngây thơ vô tội vạ. - Đồng đội của ta là tiểu nha đầu này. Chắc ông đang đùa tôi đấy à, mướn tôi dẫn nha đầu này đi? - Xin lỗi nhé, là ta dẫn ngươi đi, một tên Thợ săn tay mơ đi bắt Yêu ma mới đúng.(Linh Linh) Linh Linh khinh bỉ nhìn Đường Long một cái. Nói xong nàng móc từ trong túi mình ra một cái huy hiệu không khác gì huy hiệu của cảnh sát đặt ngay trước mặt Đường Long. Khi nhìn thấy thất tinh trên huy hiệu mà Linh Linh đưa ra thì Đường Long có chút giật mình, cậu không ngờ tới là Linh Linh một trong những Thất Tinh Thợ săn hay gọi là Thợ săn Đại sư. Huy hiệu Liên minh Thợ săn đã trao tặng thì không thể nào là giả được. Phía trên huy hiệu còn có ghi tên và hình ảnh nữa cho nên cái huy hiệu này đích thực là hàng thật nhưng vấn đề ở đây là, tiểu la lỵ này mới có mười mấy tuổi. Thế nhưng nàng đã là Thợ săn Đại sư bắt Yêu ma vô số rồi. - Ông nội, ta không cần cái tên này. Nhìn hắn ngu ngu thế nào ấy có lẽ hắn không làm được chuyện này đâu.(Linh Linh) - Xin lỗi nhé, tuy là nhìn hơi ngu một tí nhưng thực lực của ta là Cao giai đấy đã Thanh Thiên Săn Sở các người không cần người thì ta đi đây. Đường Long vừa nói vừa bước ra khỏi cửa đồng thời xung quanh cậu Tinh Tọa hiện lên bay vòng vòng xung quanh cơ thể của cậu. Ông nội Linh Linh và Linh Linh thấy vậy đều giật mình lấy, bọn họ đã đánh giá thấp Đường Long rồi trong Thanh Thiên Săn Sở này chỉ có mỗi 2 vị Cao giai pháp sư mà bọn họ đã trên 30t rồi, 10 vị Trung giai pháp sư trên 25t, khi thấy Đường Long tới xin vào Thanh Thiên Săn Sở thì hai ông cháu cứ nghĩ là Đường Long chỉ với đạt tới Sơ giai pháp sư gần Trung giai pháp sư thôi nhưng hai ông cháu không ngờ tới Đường Long nhìn qua chỉ có 18t mà thực lực là Cao giai. - Quái vật.(Linh Linh) - Ta đi nhé. Lúc này ông nội Linh Linh mới phản ứng lại, nếu bây giờ Thanh Thiên Săn Sở bỏ lỡ mất Đường Long vị Cao giai pháp sư trẻ tuổi này để cậu gia nhập vào Săn Sở Yêu ma tư nhân khác thì Thanh Thiên Săn Sở bọn họ sẽ thiệt hại về nhân lực. - Khoang đã thanh niên, bọn họ không biết cậu là một Cao giai pháp sư, nếu cậu bộc lộ thực lực của mình từ sớm thì cậu đã gia nhập vào Thanh Thiên Săn Sở rồi.(Ông nội Linh Linh) - Vậy ta được nhận vào Thanh Thiên Săn Sở? - Đúng vậy, cậu được nhận vào Thanh Thiên Săn Sở của bọn tôi.(Ông nội Linh Linh) - Linh Linh, cháu cùng Đường Long tạo thành một đội đi tiếp nhận ủy tháp đi.(Ông nội Linh Linh) - Vâng.(Linh Linh) Linh Linh cũng không có thái độ khinh thường với Đường Long như vừa nãy nữa, ban đầu với loại ủy tháp này cần tới tận hai vị Trung giai pháp sư lận nên Linh Linh tính là liên hợp với một Săn Sở khác cùng tiếp nhiệm vụ này nhưng mà Đường Long thực lực là Cao giai nên cũng không cần phải tìm Săn Sở khác nữa, đỡ mất công chia đôi tiền nhận được sau khi hoàn thành ủy tháp. Thế là Đường Long thuận lợi gia nhập vào Thanh Thiên Săn Sở và cậu cũng đi làm nhiệm vụ đầu tiên của mình tại Thanh Thiên Săn Sở cũng là lần đầu săn giết Yêu ma trong Hàng Hải.