Hệ Thống Hậu Cung Nhị Thứ Nguyên Của Ta
Chương 438 : nhập học minh châu học phủ.
Học phủ Minh Châu.
Một thanh niên có dáng vẻ mập mạp bước xuống từ một chiếc xe Mercedes-Benz màu đen bóng loáng. Người thanh niên có khuôn mặt sưng phù này nhìn xung quanh một chút. Trong con mắt hắn hiện ra một sự khinh thường.
- Phiền hà quá đi mất. Bọn họ lại dám bắt ta đợi 1 tuần lễ mới đưa ra quyết định.(La Tống)
- Tiểu Tống à. Dù sao đây cũng là Học Phủ Minh Châu của Thượng Hải đấy. Năng lực của thiếu gia có thể ít người làm được. Thế nhưng người cạnh tranh với thiếu gia lại là một học sinh có năng lực hệ Triệu hoán đấy. Nhân tài như vậy lại càng hiếm hơn nữa.(Tài xế của La Tống)
- Lão lý, người cảm thấy năng lực hệ Triệu hoán của hắn hơn được năng lực của ta sao?(La Tống)
La Tống xuất thân là La gia tại Đế Đô, thường ngày được ba sủng hạnh nên hình thành tính cách kiêu ngạo cùng khinh thường người khác, điều này cũng không trách được vì những người xuất thân từ Gia tộc hoặc Thế Gia đều cảm thấy mình ưu việt hơn người khác.
Sau khi tìm thấy sân thí luyện. La Tống liền bước vào. Hắn phát hiện thấy 5 vị giám khảo đã ngồi ở đây từ bao giờ rồi. Năm vị giám khảo ngồi ở bên ngoài. Mà ở trung tâm sân thí luyện được phủ kín cát màu trắng kia chính là một vị thiếu niên mặc một chiếc áo sơ mi màu đen pha màu đất có hình con hổ. Nhìn kiểu cách ăn mặc của hắn đủ biết gia cảnh của hắn như thế nào rồi. Dù sao muốn ăn mặc đẹp như ta thì hắn cũng phải bỏ ra một số tiền mới có được. Cho nên, trong nháy mắt La Tống liền đánh giá cái người đang kiểm tra kia chỉ bằng một câu ‘Cùi bắp’.
- La Tống đã tới rồi sao? Ngồi xuống đi.(Giám khảo C)
Vị giáo sư mang cặp kính dầy cộm vẫn đánh giá Đường Long như cũ. Khi lão giáo sư này phát hiện Đường Long không có chuẩn bị gì, liền hỏi một câu.
- Ngươi không chuẩn bị bất kì đạo cụ phụ trợ nào?(Vị giáo sư đeo kính)
Vị giáo sư này đã cố tình cho Đường Long 1 tuần lễ để chuẩn bị. Thật ra nguyên nhân chính là hắn muốn chàng trai này về thương lượng với người nhà của mình tiêu tốn một ít tiền mua đạo cụ phụ trợ. Có như vậy, khi hắn biểu diễn, khả năng trúng tuyển của hắn mới có thể cao hơn được. Thật ra đối với sinh viên Triệu Hoán hệ, lão giáo sư nguyện ý thu nhận. Thế nhưng, cũng phải đàng hoàng, danh chính ngôn thuận thì lão giáo sư mới thu nhận được.
- Đắt quá không mua nổi.
- Được rồi, vậy thì ngươi lại kia bắt đầu đi.(Vị giáo sư đeo kính)
- Lão Lý! Người này cũng rất là thú vị nha. Đã không có tiền lại còn đi học hệ Triệu hoán. Hắn không biết rằng, cái hệ này rất là tốn kém hay sao?(La Tống)
Dù sao, La Tống cũng xuất thân từ một gia tộc có thế lực. Cho nên đối với một số chuyện, kiến thức của hắn rất là rộng.
Trong tất cả các hệ, có lẽ Triệu Hoán hệ là hệ đốt tiền nhất. Thực lực của sinh vật Triệu hoán về thường có sự chênh lệch rất là lớn. Nếu như trình độ kém, sinh vật Triệu hoán về có lẽ không bằng một con chó. Nếu như trình độ mạnh thì họ có thể Triệu hoán ra một sinh vật có thực lực ngang bằng với một yêu ma cấp Chiến Tướng hoặc Thống Lĩnh mà muốn triệu hoán ra một sinh vật mạnh như vậy thì họ cần phải làm, điều đầu tiên đó là phải cố gắng tu luyện bản thân, nâng cao thực lực và điều thứ hai đó là phải đốt thật nhiều tài nguyên.
Đó là đối với những người thức tỉnh Triệu Hoán hệ cần rất nhiều tài nguyên để có thể khế ước với những sinh vật cường đại, có điều Đường Long không tính vào những người Triệu Hoán hệ khác đó là cậu có ưu thế về việc khế ước được với Cửu Diệt Thương Lang và Tứ Tượng.
Lúc này, Đường Long đã nhắm hai mắt của mình lại. Hắn bắt đầu kết nối các Tinh Tử của Triệu Hoán hệ lại.
Một màu trong suốt từ Tinh Trần Triệu Hoán hệ liền xuất hiện. Thỉnh thoảng, từ trong Tinh Trần này lại có một tia sáng màu ánh trăng lóe lên sau khi Đường Long đem Tinh Tử bên trong Tinh Trần sắp xếp thành 1 hàng thì tia sáng màu ánh trăng kia càng xuất hiện rõ ràng hơn. 7 hạt Tinh Tử kết nối lại với nhau tạo thành Tinh quỹ. Cái Tinh quỹ này trông không khác gì một mặt trăng hình lưỡi liềm nhợt nhạt.
Khi Tinh Quỹ xuất hiện. Nó liền chuyển động xung quanh Đường Long, bọn nó trôi nổi giữa không trung rồi chậm rãi xé mở không gian.
Từ cái khe không gian một đôi chân dài thò ra ngoài, một trong năm vị giám khảo thuộc Triệu Hoán hệ thấy tình huống này lập tức giật mình lấy, hắn biết Khế ước Thú ở dạng người là đại biểu cho thứ gì, điều này đại biểu cho Khế ước đó đã đạt tới thực lực Thành Thục kỳ gần chạm tới Đỉnh cao kỳ.
- Điều này sao có thể được? Môt học sinh mới thức tỉnh Triệu Hoán hệ không lâu mà có thể khế ước với một con Khế ước Thú thực lực Thành Thục kỳ.(Vị giáo sư Triệu Hoán hệ)
Chưa để cho mọi người hết chấn kinh lại một đôi chân khác bước ra ngoài, khi thân hình của hai người hiện ra trước những người có mặt tại đây thì ai cũng thất kinh. Bởi vì hai người này không chỉ thân hình tuyệt đẹp mà thực lực rất cường đại.
- Xem ra sinh viên Đường Long này ý niệm còn cường đại hơn so với tưởng tượng của chúng ta.(Vị giáo sư đeo kính)
- Đây có lẽ không phải là lần Triệu hoán đầu tiên của hắn. Lần Triệu hoán đầu tiên làm sao có thể Triệu hoán ra hai Khế ước Thú mạnh được cơ chứ.(Giám khảo nữ)
- Đây đích thực là lần Triệu hoán đầu tiên của hắn. Điều này ta đảm bảo, Tiêu viện trưởng, sinh viên hệ triệu hoán này chúng ta muốn.(Tưởng Vân Minh)
Tưởng Vân Minh chính là một trong những giám khảo mà ngày hôm nay được mời tới để đánh giá xem Khế ước Thú mà Đường Long gọi ra có đạt đủ tiêu chuẩn hay không, ban đầu Tưởng Vân Minh rất không tình nguyện tới đây nhưng vẫn quyết đi tới và không ngờ rằng hắn nhặt được bảo.
Sinh viên Đường Long mới lần đầu triệu hoán ra Khế ước Thú không chỉ một mà là hai con với thực lực Thành Thục kỳ, đây là một nhân tài của Triệu Hoán hệ hiếm gặp.
- Tiểu Tống. Hình như vị chủ nhiệm hệ triệu hoán Tưởng Vân Minh kia muốn có hắn.(Lý quản gia)
- Muốn hắn? Thật không?(La Tống)
La Tống nghe Lý quản gia nói là Đường Long sẽ được chọn thì cười lạnh lấy, hắn cực kì khinh thường những người như Đường Long nên khi nghe được có người được chọn vào Minh Châu học phủ không phải hắn liền cười lạnh lấy.
Ở bên kia, 5 vị giám khảo đang còn thảo luận, bàn bạc.
Tưởng Vân Minh là chủ nhiệm hệ Triệu hoán, cho nên hắn muốn người sinh viên tên là Mạc Phàm này về đội của mình. Hệ Triệu hoán bọn họ nếu như không thu nhận Mạc Phàm. Thì cái hệ này có lẽ tuyệt diệt là điều hiển nhiên rồi. Tiêu viện trưởng cũng chính là lão giáo sư đeo mắt kiếng. Lúc đầu, hắn đối với Mạc Phàm đã vừa ý. Cho nên, ý kiến lúc này của hắn cũng là đồng ý. Ba vị còn lại rõ ràng thái độ là do dự. Bọn họ đang còn do dự phần biểu hiện vừa rồi của Mạc Phàm không biết có đủ tư cách tiến vào học phủ Minh Châu hay không.
- Triệu hoán ra U Lang Thú, cũng không có gì gọi là quá đặc biệt. Học phủ Minh Châu không phải luôn nổi tiếng về thực chiến hay sao? Cái con U Lang Thú kia, một mình ta cũng có thể tiêu diệt hết cả đám được.(La Tống)
La Tống kiến thức không đủ nên nhìn Cửu Diệt Thương Lang lầm thành U Lang Thú cộng thêm bình thường một người thức tỉnh Triệu Hoán hệ không lâu đưa dù có dồn toàn bộ tinh lực vào để nâng lên cấp 3 cùng lắm gọi ra được U Lang Thú.
- Nhìn ta trông giống một con U Lang Thú lắm sao?(Cửu Diệt Thương Lang)
- Hắn kiến thúc không đủ cộng thêm trước giờ không có thông tin về nàng nên không biết về Cửu Diệt Thương Lang. Hắn đã muốn chịu chết thì chúng ta thành toàn hắn thôi.
La Tống không đợi giám khảo đưa ra quyết định liền từ trên khán đài nhảy xuống. Ma pháp Thổ hệ - Địa Ba của người này vận dụng đã vô cùng thành thạo rồi. Hắn nhẹ nhàng bước chân ra thì đã nhanh chóng bước tới trước mặt Đường Long.
Đối mặt với Cửu Diệt Thương Lang hung mãnh, La Tống kia hình như cũng không có e ngại gì. Ngược lại hắn còn khinh thường.
- Để con U Lang Thú này chơi đùa với ta một chút. Để ta xem thực lực của nó có đúng như lời đồn đãi hay không.(La Tống)
- Ngươi chắc là muốn đấu với nàng nên nhớ là ta và ngươi không quen thuộc nên có lỡ tay trọng thương ngươi thậm chí là đánh chết cũng là ngươi tự tìm.
Đường Long vừa nói vừa thả ra trên người sát khí cùng Haoshoku Haki, Cửu Diệt Thương Lang đồng dạng của thả ra khí tức của Thành Thục kỳ của mình. Hai người đều là cường giả mà từ lúc La Tống tới cùng với quản gia của hắn thì thầm với nhau đều lọt vào tai của Đường Long và Cửu Diệt Thương Lang không sót một chỗ.
- Ngươi nên chuẩn bị tinh thần trước đi.
- Cái loại Phá Lang như người, ở trong nhà chúng ta không khác gì chó giữ nhà.(La Tống)
Năm vị giám khảo thấy La Tống kiêu ngạo liều nhíu mày lại, Minh Châu học phủ tuy là nhận những học sinh xuất sắc nhưng sẽ không nguyện ý bồi dưỡng một Ma pháp sư kiêu ngạo như La Tống.
Cửu Diệt Thương Lang cũng chán nghe những lời buồn nôn cùng âm dương quái khí của La Tống rồi nên trực tiếp há mồm ngưng tụ Thủy và Hỏa nguyên tố rồi thả ra hướng chỗ La Tống đứng bắn tới. La Tống nhìn thấy vậy cũng không có hoang mang. Trái lại, hắn liền bước sang bên cạnh một bước. Thân thể của hắn nhanh chóng di động song song với mặt đất.
- Haha với nhiêu đó mà đòi đánh ta.(La Tống)
- Đừng quên ngươi chiến đấu là hai người. Phích Lịch – Dạ Xoa.
Tử sắc lôi xà vờn quanh cánh tay phải của Đường Long rồi như là điện xẹt phi tới La Tống há mồm cắn lấy, Cửu Diệt Thương Lang thân hình đã xuất hiện phía sau lưng của Lá Tống đồng dạng giơ lên lang trảo của mình hướng La Tống đập xuống.
- Cái gì, Lôi hệ Trung giai. Chẳng phải trong báo cáo ghi là hắn thức tỉnh lần đầu là Triệu Hoán hệ sao? Giờ lòi đâu ra Lôi hệ Trung giai.(Nữ giám khảo)
- Ngươi vô sĩ.(La Tống)
- Ra ngoài đời phải biết được cách dấu lá bài tẩy của mình mà ngươi cũng nên lo cho bản thân mình đi.
La Tống lúc này mới nhận ra Cửu Diệt Thương Lang mà hắn cho là U Lang Thú đã xuất hiện phía sau mình, khi hắn định thần lại thì thân hình to béo của hắn bị lang trảo vỗ trúng bay ngược ra ngoài miệng thổ huyết lưng đập vào bức tường khiến hắn trọng thương nghiêm trọng.
- Tới đây thôi, thiếu gia nhà tôi không có đắc tội gì với cậu đi.(Lý quản gia)
- Đúng là không có đắc tội gì nhưng mà đừng cho rằng những lời hắn nói từ lúc tới đây là ta không nghe thấy, đừng có để cho ta gặp được hắn lần nữa ở sau lưng ta âm dương quái khí. Nếu không hắn sẽ mất mạng đấy.
Lý quản gia cảm nhận được áp lực từ Đường Long tỏa ra dù ông đã bước vào Trung giai đã lâu, Lý quản gia biết được nếu đánh nhau thì ông không phải là đối thủ nên vác La Tống rời đi để trị liệu.
- Bạn học Đường Long có thể giải thích cho chúng ta biết vì sao ngươi là có Lôi hệ Trung giai không?(Tiêu Viện trưởng)
- Ban đầu ta thức tỉnh là Lôi hệ cũng tu luyện được một thời gian mới tấn thăng lên Trung giai, Triệu Hoán hệ là lần hai thức tỉnh chỉ tu luyện có mấy tháng lên được cấp 3.
Năm vị lão sư nghe Đường Long nói đều giật mình chấn kinh nhìn cậu như nhìn một con quái vật. Bọn họ nhìn thấy Đường Long cưng chiều vuốt ve bộ lông của Cửu Diệt Thương Lang và vảy của Thanh Long, biến hóa này khiến cho họ không hình dung được vừa rồi chính Đường Long là đã đánh bại La Tống.
- Mặc dù chúng ta không biết tại sao em đã là Trung giai Lôi Hệ pháp sư rồi lại lựa chọn Triệu Hoán hệ để tu luyện. Thế nhưng chúng ta rất là tôn trọng lựa chọn của em. Ngày hôm nay, em chính là sinh viên mới của Triệu Hoán hệ Học phủ Minh Châu chúng ta.(Tiêu Viện trưởng)
- Cho người đi thông báo cho tên mập mạp đó, để hắn gia nhập vào khoa Băng hệ đi. Cứ xem như đây là bài học đầu tiên mà nhà trường giành cho hắn.(Tiêu Viện trưởng)
Trải qua điều trị sơ bộ, La Tống cũng tỉnh dậy, hắn nghe được bên nhà trường thông báo là nhận mình vào Minh Châu học phủ liền vui mừng nhưng khi suy nghĩ lại khiến hắn không vui chút nào vì hắn vốn dĩ nghĩ là nhập học vào Minh Châu học phủ rất dễ dàng nhưng kết quả là người ta miễn cưỡng chứa chấp mình.
Tưởng Vân Minh vô cùng hài lòng đối với biểu hiện của Đường Long. Lúc đầu, hắn còn lo lắng cho Đường Long, khi Đường Long khai Triệu Hoán hệ là hệ thức tỉnh đầu tiên của mình. Bởi vì hắn sẽ rất là chật vật khi mọi người kiểm tra. Nhất là đối với các học sinh không có gia cảnh mà nói, Triệu Hoán hệ không khác nào là một phế hệ. Giáo viên nhà trường muốn bồi dưỡng hắn thành tài, có lẽ phải tiêu tốn rất nhiều tài nguyên mới thành tài được. Người như vậy, khi thu nhận vào khoa Triệu Hoán hệ, có phần hơi kém.
Thế nhưng Đường Long lại là Trung giai Ma pháp sư thì điều này lại hoàn toàn khác hẳn. Trung giai Ma pháp sư chắc chắn bản thân người đó phải có thực lực. Và đương nhiên hắn thừa đủ tư chất để phát triển lên rồi. Vì vậy, nếu như nhà trường bồi dưỡng thêm một chút tài nguyên cho sinh vật triệu hoán. Thì chắc chắc Triệu Hoán Thú kia sẽ càng ngày càng cường đại hơn.
- Ngươi đến từ Bắc Thành.(Tiêu Viện trưởng)
Tiêu viên trưởng chậm rãi dùng tay đẩy mắt kính của mình rồi nhìn chăm chú vào Đường Long. Sau khi xác định thu nhận người sinh viên này, Tiêu viện trưởng mới để ý thấy hồ sơ của tên sinh viên này thuộc về Bắc Thành.
Bắc Thành vừa mới trải qua một trận tai họa khổng lồ. Đây là điều trong cả nước ai cũng biết. Thí sinh đến từ Bắc Thành, quốc gia thường có đãi ngộ hơn so với nơi khác. Lần thi tuyển này, Học phủ Minh Châu của bọn họ cũng có thu nhận một sinh viên tới từ Bắc Thành. Tên sinh viên này nếu như so sánh với sinh viên trong cả nước thì hắn cũng không có gì gọi là đặc biệt ưu tú.
- Vâng.
- Rất tốt. Từ phong thái của người, ta nhìn thấy người không có chút gì gọi là lo lắng, nhu nhược sau trận tai họa vừa rồi.(Tiêu Viện trưởng)
- Em có thể ở trọ trong nhà trường luôn bây giờ được không?
- Tất nhiên là có thể.(Tiêu Viện trưởng)
Diệp Tâm Hạ đã thi đậu vào học phủ Chiết Giang và Quách Thải Đường cũng trở thành một giáo viên dạy Băng hệ trong Chiếc Giang học phủ, về phần Chu Mẫn cùng Trương Lộ Oánh và Lâm Vũ Hân trường kì ở lại trong quân doanh, Mạc Gia Hưng thì bận bịu với công việc. Cho nên, Đường Long cũng chỉ có 1 thân 1 mình, không biết nên đi đâu.
Hắn cũng không cần phải chào tạm biệt cha hay đóng gói đồ đạc làm gì. Đường Long liền đi ghi danh vào ở trong trường ngay và luôn. Đường Long vừa rời khỏi, chủ nhiệm Triệu Hoán hệ Tưởng Vân Minh nhìn sang viện trưởng Tiêu Bỉnh Sâm.
- Sinh viên này rất là thú vị. Ngươi hảo hảo bồi dưỡng hắn cho tốt.(Tiêu Bỉnh Sâm)
Tưởng Vân Minh nghe mà không hiểu ý trong lời nói của viện trưởng. Hắn định quay lại hỏi cho rõ thì Tiêu viện trưởng đã chắp tay ra sau lưng chậm rãi rời khỏi phòng.
- Viện trưởng có tu vi cực cao. Có lẽ ông ấy nhìn thấy tên sinh viên kia vẫn đang còn giấu diếm chuyện gì đó thì sao.(Nữ giám khảo)
Đúng như nữ giám khảo nói, Tiêu Bỉnh Sâm lờ mờ nhận ra được trong tinh thần của Đường Long tồn tại mấy cổ năng lượng cực mạnh mà đặc biệt là một Tinh Vân tỏa ra nhiệt lượng cực lớn, Tiêu Bỉnh Sâm là một Siêu giai Ma pháp sư từng thành danh đã lâu nhưng vì tuổi già nên về Hàng Hải đảm đương chức vị Viện trưởng của Minh Châu học phủ, ánh mắt nhìn người lâu năm của một Siêu giai Ma pháp sư của Tiêu Bỉnh Sâm không bao giờ sai nên ông chắc chắn là Đường Long có điều ẩn dấu đi.
- Thật là thú vị thanh niên, có thực lực lại ẩn dấu đi, không biết ngươi sẽ cho ta kinh hỉ gì đây. Thật đáng mong chờ.(Tiêu Bỉnh Sâm)
Tiêu Bỉnh Sâm đi được một lúc dừng lại ngẩng đầu lên nhìn trời rồi thở dài.
- Haiz đã mấy trăm năm trôi qua kể từ khi người triệu hoán được Bạch Hổ, Chu Tước cùng Huyền Vũ nhưng vì tính cách quá mức khoe khoang của người mà bị ám sát. Bây giờ con lại thấy được có người khế ước được với Thanh Long một trong Tứ Tượng, con nhất định sẽ bảo hộ lấy, lão sư.(Tiêu Bỉnh Sâm)
Ngày hôm nay là ngày 1-9, cũng là ngày khai giảng. Đây cũng là ngày khai giảng chung ở trong toàn quốc.
Đường Long đã ở trong ký túc xá nhà trường gần 2 tháng, sắp bị ngu người ra rồi ngoài trừ minh tu tăng lên thực lực ra chẳng làm gì khác. Đối với Minh Châu học phủ mà nói, hắn bây giờ vô cùng hiểu rõ.
Thật ra, Minh Châu học phủ này chia ra làm hai khu vực giảng dạy. Khu thứ nhất là dành cho sinh viên đại học năm thứ nhất vào trường và sinh viên cấp bậc Sơ giai cũ. Nó có tên là Minh Châu Thanh giáo khu. Khu thứ hai là dành cho các Ma pháp sư đã đạt chân vào Trung giai mới có tư cách tiến vào. Khu này có tên là Minh châu Chủ giáo khu.
Tất nhiên, Chủ giáo khu thì không cần phải nói nhiều rồi. Đây chính là nơi trọng yếu nhất trong Minh Châu học phủ cũng là nơi các thanh niên Ma pháp sư ưu tú từ khắp nơi trong cả nước đổ về tụ tập lại ở đây và nó cũng chính là nơi cạnh tranh kịch liệt nhất. Thanh giáo khu thì khá hơn một chút, có phần công bằng hơn. Đây là nơi sinh viên mới nhập trường và sinh viên cũ chưa đột phá đến Trung giai Ma pháp sư tụ tập lại.
Sáng sớm, Đường Long vừa mới bò dậy đánh răng rửa mặt, liền thấy một nam tử khá là đẹp trai đang đứng ngoài cửa phòng túc xá của mình. Hắn có mái tóc dài, màu vàng, hơi xoăn một chút. Khuôn mặt của hắn trông không khác gì khuôn mặt của một vương tử bước ra từ trong truyện cổ tích vậy. Hắn mặc một bộ đồ thể thao đơn giản màu trắng.
- Ồ, cứ tưởng ta là người tới sớm nhất chứ. Ta xin tự giới thiệu, ta tên là Triệu Mãn Duyên, chủ tu Quang hệ…(Triệu Mãn Duyên)
Đường Long vì vẫn đang đánh răng nên gật đầu coi như chào hỏi với Triệu Mãn Duyên, người này tuy Đường Long không quen nhưng trong nguyên tác là một người Thế Gia của Triệu gia và thường xuyên bị Mạc Phạm hố.
- Ta đi sắp xếp đồ của mình một chút. Ký túc xá này có vẻ hơi bẩn một chút.(Triệu Mãn Duyên)
Triệu Mãn Duyên liền lựa chọn cái giường đối diện với giường Đường Long, vị trí này bên cạnh ban công. Từ vị trí này hắn có thể thấy được khung cảnh bên ngoài và thấy được khu ký túc xá nữ tràn đầy cảnh xuân tươi đẹp ở phía đối diện bên kia. Đường Long sau khi rửa mặt xong, liền nói chuyện với Triệu Mãn Duyên.
- Ta tên Đường Long, chủ tu Lôi hệ và phụ tu Triệu Hoán hệ.
- Ngươi là Triệu Hoán hệ? Nói như vậy, cái vị học tỷ kia nói về phòng túc xá này không sai à? Phòng túc xá của chúng ta, có lẽ là hỗn hệ túc xá.(Triệu Mãn Duyên)
Vẻ mặt của Triệu Mãn Duyên rất bất đắc dĩ khi nói chuyện với Đường Long. Một phòng túc xá có thể ở được 6 người. Bình thường, giáo viên nhà trường sẽ đem sinh viên cùng 1 hệ sắp xếp ở chung với nhau. Để cho bọn họ có thể trao đổi, giao lưu dễ dàng hơn. Thế nhưng khi phân chia, tất nhiên sẽ dư ra vài học sinh rồi. Đâu phải lúc nào nhân số cũng chia hết cho 6 đâu cho nên mới dẫn tới việc sẽ có một phòng xuất hiện hỗn hệ.
- Huynh đệ Đường Long. Trưa nay ta có mời vị học tỷ kia ăn cơm chung. Thế nên, ta đi trước nha.(Triệu Mãn Duyên)
Triệu Mãn Duyên vừa mới rời đi chưa bao lâu, lại có thêm hai người nữa tới.
Thế nhưng hai người này cũng không có chào hỏi ma cũ Mạc Phàm. Không biết có phải là do hai người này sợ người lạ hay không hoặc là do bọn họ cao cao tại thượng khinh thường người khác. Mà bọn họ cứ như vậy im lặng vào phòng, chọn giường rồi sắp xếp đồ đạc.
Đến xế chiều, lại có một nam tử nhuộm tóc màu đỏ cao gầy xuất hiện. Người này cũng không cần che dấu mình là sinh viên Hỏa hệ. Hắn vừa bước chân vào phòng, liền nhìn khắp cả phòng một lượt không khác gì một vị lãnh đạo vậy.
- Cái giường này là của ai?(Nam tử tóc đỏ)
- Là của ta.
- Hệ của mày là gì?(Nam tử tóc đỏ)
Nam tử tóc đỏ cực kì cao ngạo cùng khinh thường nhìn lấy Đường Long, theo như hắn thấy Đường Long chỉ là một thằng nhóc yếu ớt thôi mà hắn lại là một Hỏa hệ pháp sư đạt tới Trung giai rồi nên hắn ỷ vào tu vi cao hơn những người khác mà lên mặt.
- Ta là Triệu Hoán hệ.
Nam sinh tóc đỏ ngớ ra. Hiển nhiên là hắn không ngờ, Đường Long lại sở hữu Triệu Hoán hệ – một hệ vô cùng hiếm có như vậy mà hai người đang còn sắp xếp đồ đạc, ít nói, không có chào hỏi kia cũng ngẩng đầu lên, nhìn về phía Đường Long một cách đầy kinh ngạc.
- Cái giường của ngươi là của ta, ngươi đi mà ở trong cái giường trong gốc đi. Chỗ này là của Hỏa hệ ta. Để ta tự giới thiệu một chút. Ta là Lục Quân Tranh.(Lục Quân Tranh)
Đường Long biểu tình trầm xuống, cậu vốn dĩ là không muốn gây sự khi mới gặp bạn cùng phòng mới của mình nhưng Lục Quân Tranh lần đầu gặp mặt đã đòi chiếm chỗ của mình với thái độ phách lối cùng hống hách khiến cho Đường Long rất tức giận. Nếu Lục Quân Tranh xin phép đành hoàng thì Đường Long có thể sẽ nhường cho Lục Quân Tranh chỗ ngủ tùy vào thái độ của Lục Quân Tranh nhưng hắn không ngờ tới Lục Quân Tranh lại trực tiếp kêu mình dọn đi.
- Dựa vào cái gì ta phải dọn đi, ta tới trước chiếm trước là của ta.
- Haha từ trước tới nay thứ mà ta muốn không nhường cũng phải nhường.(Lục Quân Tranh)
- Chỉ là một Trung giai Ma pháp sư mới vào thôi đã phách lối như vậy rồi. Nếu ta nói ta không nhường thì làm sao?
- Nếu không nhường thì ta chỉ đành phải đánh ngươi tâm phục khẩu phục.(Lục Quân Tranh)
- Liệt Quyền…(Lục Quân Tranh)
Lục Quân Tranh cực kì cuồng ngạo và phách lối, bình thường trong một trận chiến Ma pháp điều quân trọng nhất là Ma pháp sư kết nối Tinh Tử thành Tinh Quỹ rồi từ từ phát triển lên nhưng Lục Quân Tranh lại cố tình thả chậm tốc độ thi pháp của mình xuống.
- Phích Lịch – Dạ Xoa.
Tử sắc lôi điện xuất hiện hướng Lục Quân Tranh nhào tới, hắn vẫn đang thả chậm tốc độ thi pháp của mình để dằn mặt Đường Long nhưng ai ngờ tới Đường Long xuất thủ như lôi đình.
- Ngươi…Ngươi là Lôi hệ Trung giai pháp sư.(Lục Quân Tranh)
- Ta không nhớ là có nói chỉ có một hệ. Ngươi dám đòi chỗ của ta nữa không?
- Không dám.(Lục Quân Tranh)
- Hừ.
Đối với những kể cậy mình có chút tu vi ứng hiếp người thì cách tốt nhất là đánh thật đau và thật mạnh cho tới khi tên đó chịu thua hoặc biết sợ mới thôi.
Sau khi ăn cơm tối xong, Đường Long nhận được 1 tin nhắn, tin nhắn thông báo: sinh viên trong lớp tập hợp lại tại phòng xxxx. Giống như kiểu họp mặt ngày đầu, chào đón tân sinh viên vậy. Đường Long liền đến phòng học chỉ định. Thế nhưng khi hắn tới phòng học chỉ định thì phòng học này không có lấy 1 bóng người.
- Tới quá sớm sao?
Thời gian cứ thế trôi qua từng phút, từng giây. Cuối cùng cũng đến giờ vào lớp. Thế nhưng trong phòng học lúc này, cũng chỉ có một mình Đường Long ngồi ở đó. Vừa định đứng dậy, Đường Long liền thấy vị chủ nhiệm Triệu Hoán sư Tưởng Vân Minh bước vào phòng. Tưởng Vân Minh định nói chuyện với Đường Long một chút. Đột nhiên ngoài hành lang phòng học có tiếng bước chân chạy “rầm rầm”, sáu tên nam sinh vội vội vàng vàng chạy vào lớp học. Sáu người này hành động cùng nhau cho nên rất dễ đoán ra bọn họ ở chung một phòng túc xá.
- Vừa khéo mọi người đều đến đông đủ cả rồi.(Tưởng Vân Minh)
Đường Long cũng không có bao nhiêu ngạc nhiên khi khoa Triệu Hoán hệ lại chỉ có 7 người tính thêm hắn vào, Triệu Hoán hệ là nhất hệ khó thức tỉnh nhất trong Thứ Nguyên Ma pháp, nó cũng hiếm gần như ngang bằng với Lôi hệ của Nguyên Tố Ma pháp vậy.
- Có thể nói trong tất cả các hệ, Triệu Hoán hệ là hệ khác người nhất. Cách thức học của nó cũng khác xa so với các hệ khác. Đối với các người mà nói, nó chính là trạng thái nuôi thả đấy. Trừ mấy ngày chủ nhật được nghỉ, các ngươi phải học ở nhà ra. Cơ bản chương trình học chính là lên lớp học cách dạy dỗ, nuôi dưỡng Triệu hoán Thú. Nếu như các người cảm thấy việc học nhàm chán, không có việc gì làm. Các ngươi có thể đến lớp hệ khác, ngồi nghe giảng một chút cũng được.(Tưởng Vân Minh)
Điều của Tưởng Vân Minh nói ra chính hợp ý của Đường Long vì ngoài trừ Triệu Hoán hệ ra thì hắn có tứ hệ vẫn phải tăng cường tu vi nên nếu có nhiều thời gian như vậy trừ minh tu ở ngoài thì có thể đi làm thứ khác để gia tăng thực lực của mình lên, giống như hồi ở Bắc Thành vừa học vừa săn Yêu ma trong thành, tới Hàng Hải rồi nên Đường Long vẫn giữ ý định cũ của mình vừa học vừa săn giết Yêu ma để rèn luyện bản thân.
- Khoa của chúng ta cũng có tiết mục chào đón tân sinh viên. Chuyện này đối với các người mà nói, nó không khác nào chuyện quan trọng nhất. Nếu như có ai biểu hiện xuất sắc hơn hai người. Người đó chắc chắn sẽ nhận được một lọ ‘Luyện Thú Chi Huyết’.(Tưởng Vân Minh)
Vừa nhắc tới ‘Luyện Thú Chi Huyết’, 6 người hệ Triệu hoán kia liền vui mừng, phấn khởi hẳn lên. Trong ánh mắt bọn họ toát ra một tia khát vọng. Đường Long thắc mắc không biết lọ ‘Luyện Thú Chi Huyết’ mà Tưởng Vân Minh lão sư đề cập tới là vật gì.
- Lão sư ‘Luyện Thú Chi Huyết’ là gì vậy? Nó có tác dụng với Triệu hoán Thú của ta không?
- Luyện Thú Chi Huyết giúp cho Triệu hoán Thú của các ngươi có thể tiến hành một lần tẩy tủy. Sau khi các người tẩy tủy xong ,thực lực của Triệu hoán Thú có thể tăng trưởng lên rất cao. Nếu như so sánh nó với việc các ngươi sử dụng Ma năng của mình để nuôi nấng Triệu hoán Thú thì tốc độ phát triển của nó còn nhanh hơn các ngươi nuôi nấng rất là nhiều. Thậm chí, nó còn có xác suất khiến cho Triệu hoán Thú của các người tiến cấp nữa. Dĩ nhiên, cái xác suất này khá là thấp.(Tưởng Vân Minh)
- Luyện Thú Chi Huyết đối với Triệu hoán Thú của ngươi không chút tác dụng.(Tưởng Vân Minh)
Sáu người khác nghe cuộc nói chuyện giữa Đường Long và lão sư Tưởng Vân Minh không biết hai người đang nói về cái gì. Tưởng Vân Minh lão sư biết Đường Long hỏi về Luyện Thú Chi Huyết có tác dụng với Triệu hoán Thú của mình, hắn dám cam đoan là Luyện Thú Chi Huyết không có tác dụng với Triệu hoán Thú đạt tới Thành Thục kỳ của Đường Long. Toàn bộ khoa Triệu hoán hệ học sinh dù là những khoa khác cũng không biết Đường Long sở hữu tới hai con Triệu hoán Thú thực lực Thành Thục kỳ.
- Tưởng lão sư, tiết mục chào đón tân sinh viên mà người nói tới là tiết mục gì vậy? Luyện Thú Chi Huyết này phân chia cho mọi người như thế nào? Hay là thế này đi. Mọi người gọi ra thú triệu hoán của mình. Rồi sau đó so sánh thực lực với nhau. Nếu như ai mạnh nhất thì sẽ đem lọ Luyện Thú Chi Huyết cho người đó.(Hải Đại Phú)
- Hải Đại Phú, quy tắc như thế nào cũng không phải do người nói là được. Tiết mục chào đón tân sinh viên như thế nào. Rất nhanh các người sẽ được biết thôi. Tiết mục này có thể biến các người trở thành tâm điểm toàn trường và nó cũng có thể biến các người thành trò cười của toàn trường.(Tưởng Vân Minh)
Trên gương mặt Tưởng Vân Minh liền hiện ra một nụ cười thần bí. Hắn cũng không có nói rõ cho mọi người biết, tiết mục chào đón tân sinh viên kia đến tột cùng là tiết mục gì. Đối với chuyện này, Đường Long cũng rất là tò mò. Hắn cũng rất muốn biết, tiết mục đặc biệt dành cho tân sinh viên hệ triệu hoán đến tột cùng là tiết mục gì.
Trên mặt của Đường Long nở nụ cười lành lạnh, hắn vào Minh Châu học phủ chủ yếu là vì tranh đoạt tài nguyên.
Hầu hết đa số tài nguyên Ma pháp đều bị các thế lực nắm giữ trong tay. Một Ma pháp sư nghèo rớt mùng tơi chỉ có hai tay trắng như Đường Long. Nếu như ngay cả tài nguyên trường học cung cấp mà hắn cũng không tranh đoạt nổi. Quả thật, hắn làm sao có thể so sánh được với người khác cơ chứ.
Đường Long mang theo sự nghi ngờ đối với ‘tiết mục chào đón tân sinh viên’ trở về căn phòng ngư long hỗn tạp kia. Hắn ngồi xuống giường rồi suy nghĩ mông lung về vấn đề này. Triệu Mãn Duyên ở bên cạnh nhìn thấy vậy, liền nở nụ cười.
- Đường Long huynh đệ. Ta nghe nói hệ Triệu hoán các người lại gặp đại phiền toái đúng không?(Triệu Mãn Duyên)
- Đại phiền toái, nghĩa là sao?
- Ta từ vị học tỷ kia nghe được phiền toái của người chính là tiết mục chào đón tân sinh viên mới, đúng không?(Triệu Mãn Duyên)
- Tôi cũng đang đau đầu, buồn phiền vì chuyện này đây. Người anh em, người có tin tức về nó à? Nói cho tôi nghe một chút đi.
- Là thế này. Minh Châu học phủ khóa trước cũng có tiến hành tiết mục chào đón tân sinh viên mới mà tiết mục đó chính là mở ra một đại hội “Đấu thú so tài”. Toàn bộ thầy và trò nhà trường sẽ tiến vào đấu trường lớn nhất Thanh khu giáo chúng ta. Ở trong cái lồng sắt cực lớn của đấu trường kia có một con quái thú. Tất cả học sinh mới có thể thoải mái vào bên trong cái lồng sắt to lớn này tiến hành chiến đấu với con quái thú kia. Nó không khác gì việc họ biểu diễn thực lực của mình trước toàn bộ thầy và trò trong nhà trường vậy.(Triệu Mãn Duyên)
- Đấu Yêu ma? Thế nó là Yêu ma gì vậy?
- Ai nói với người là yêu ma?(Triệu Mãn Duyên)
- Đây là đấu thú. Cũng chính là thú do sinh viên Triệu hoán hệ các người triệu hoán ra.(Triệu Mãn Duyên)
- Ồ như vậy nếu trong quá trình ‘Đấu thú so tài’ này có cho phép một Ma pháp sư Triệu hoán hệ dùng hệ khác công kích thí sinh khác không.
- Đương nhiên là được nhưng cậu chẳng phải chỉ có Triệu hoán hệ thôi sao?(Triệu Mãn Duyên)
- Ai nói với cậu tôi chỉ có mỗi Triệu hoán hệ.
Đường Long nói xong thì tay phải xòe ra, trên đó có lôi điện xuất hiện theo khống chế của cậu mà di chuyển xung quanh cánh tay, thấy một màn này Triệu Mãn Duyên giật mình.
- Huynh đệ cậu dấu cũng thật sâu, Lôi hệ Trung giai pháp sư hơn nữa nhìn qua cũng đạt tới cấp 2 gần đạt tới Lôi hệ Tinh Vân cấp 3.(Triệu Mãn Duyên)
Đường Long liếc mắt nhìn xung quanh không thấy bóng dáng của Lục Quân Tranh đâu.
- Tên kiêu ngạo Lục Quân Tranh đâu?
- Chắc hắn xin đổi phòng túc xá khác rồi. Không có việc gì đâu.(Triệu Mãn Duyên)
Đường Long hỏi hai người cùng phòng khác mới biết được là khi Đường Long rời đi thì Lục Quân Tranh lại giỏ thói côn đồ của mình, hắn ném hết đồ đạc của Triệu Mãn Duyên đi và không biết lý do vì sao mà chỉ sao có 2h thôi là có người của Minh Châu học phủ tới gọi Lục Quân Tranh đi sau đó hắn đã không trở về phòng này nữa.
Truyện khác cùng thể loại
26 chương
22 chương
111 chương
170 chương
48 chương