Hệ Thống Hậu Cung Nhị Thứ Nguyên Của Ta
Chương 433 : chiến dực thương lang. thành tựa song hệ trung giai ma pháp sư.
- Tâm Hạ, cái hiệu quả chữa trị này của em mạnh như thế nào vậy? Nếu như bị đứt đầu, ngươi liền phóng thích năng lượng chữa trị ra thì có thể cứu sống người đó không?
- Nếu như sinh mệnh đã chết rồi thì năng lượng chữa trị cũng không thể cứu sống được người đó.(Diệp Tâm Hạ)
- Thế này cũng đã tốt lắm rồi.
Hầu hết các thợ săn Ma pháp sư lão làng thường xuyên chiến đấu với Yêu ma đều hiểu được một cái đạo lý. Đó là chân chính giết chết người không phải từ một kích mất mạng của Yêu ma mà là do vô số vết thương tích lũy trên người.
Vết thương thì gồm có chảy máu, lây lan, chuyển biến xấu không kịp ngăn chặn kịp thời vết thương khiến cho sinh mạng của người từng giọt từng giọt trôi qua. Phần lớn thợ săn lão làng thường mang theo lương khô để ăn và nước. Có một số người còn đem thêm thuốc nữa nhưng đáng tiếc hiệu quả của thuốc quá là chậm chạp. Hoàn toàn không theo kịp hoàn cảnh chiến đấu của bọn họ đó là lúc nào cũng sẵn sàng chiến đấu.
Nếu như trong đội ngũ có một vị Trì Dũ hệ Ma pháp sư thì cái vấn đề vừa nêu lên phía trước hoàn toàn được giải quyết. Thậm chí ở một số thời điểm, hiệu quả của Trì Dũ hệ còn cao hơn Phòng Ngự hệ khiến cho tỉ lệ tử vong rớt xuống phạm vi lớn. Nhất là đối với các đội ngũ lặn lội đường xa.
- Vẫn còn vết thương nào khác sao?(Diệp Tâm Hạ)
Diệp Tâm Hạ tỉ mỉ kiểm tra thân thể Đường Long.
Bàn tay nho nhỏ của Diệp Tâm Hạ quét qua da thịt Đường Long. Tuy chưa chạm vào da Đường Long nhưng tất cả vết thương nhỏ trong nháy mắt liền khép lại bao gồm cả vết máu ứ đọng, vết bầm, vết do va chạm, vết xước…. Năng lực này quả thật quá thần kỳ khiến cho Quách Thải Đường và Lâm Vũ Hân cũng muốn có một năng lực như thế này.
Chỉ một lúc sau, cơ thể Đường Long liền hoàn hảo như lúc đầu. Cho dù quần áo hắn có rách rưới do các vết thương gây ra thì cũng không thể nào tìm thấy các vết thương đó đâu. Kể cả vết sẹo đi chăng nữa.
- Bây giờ chúng ta chạy tới chỗ của Trình quan quân thôi.
- Được.(x2)
Trên đường đi cũng không có một chút trở ngại nào. Thỉnh thoảng có mấy con Yêu ma từ khu vực bên cạnh chạy tới. Thế nhưng sau khi thấy hai người lại chạy sang nơi khác giống như là kiêng kị chuyện gì vậy.
Tất cả những chuyện này đều không qua khỏi đôi mắt của Tâm Hạ. Sau khi đi thật lâu trên đường, rốt cuộc nàng nhịn không được lên tiếng hỏi.
- Đường Long ca ca, hình như bọn Yêu ma rất sợ chúng ta thì phải?(Diệp Tâm Hạ)
- Đó là bởi vì bọn nó cũng không phải là mấy con ngu xuẩn. Bọn nó cảm nhận thấy hơi thở của ta cường đại hơn bọn nó.
- Đường Long ca ca đã là… là Trung giai Ma pháp sư?(Diệp Tâm Hạ)
- Là Lôi hệ.
Tâm Hạ vui mừng hiện rõ trên khuôn mặt. Khuôn mặt nàng lúc này đỏ bừng lên vì vui mừng nhưng vì vậy mà càng khiến cho khuôn mặt nàng càng thêm xinh đẹp động lòng người. Đường Long nhìn thấy mà chỉ muốn hôn lên mặt nàng một cái. Tâm Hạ đang định mở miệng nói, đột nhiên phát hiện thấy Đường Long nhíu mày, biểu tình cực kì nghiêm túc.
- Bọn Yêu ma tổ chức thành đoàn chạy tới hướng của Trình quan quân, bọn chúng giống như là có ai điều khiển vậy.
Đường Long lập tức leo lên một tòa nhà 5 tầng để nhìn xung quanh.
Rốt cuộc thì Đường Long cũng nhìn thấy rõ đám người chạy như điên trên phố kia.
Trên con phố kia chính là huấn luyện viên La Vân Ba đang dùng Phong Quỹ chạy loạn trên đường. Hắn đang còn kéo theo một người chạy ở đằng sau đó chính là nữ huấn luyện viên Phan Lệ Quân mà có một người đang chạy phía trước chỉ dẫn cho hai bọn họ chạy trốn. Đó chính là đội trưởng của liệp yêu tiểu đội Từ Đại Hoang.
Từ nơi này, Mạc Phàm có thể thấy trường nữ sinh trung học Minh Văn. Hắn nhìn về nơi đó thì phát hiện ra nơi đó đã sụp đổ rồi. Nhất là chỗ phòng ăn và sân huấn luyện không còn thấy đâu nữa mà đã biến thành một cái hố to lớn.
- Bọn họ đã thành công nhưng đang bị rất nhiều con Cự Nhãn Tinh Thử và Độc Nhãn Ma Lang truy đuổi.
- Chúng ta phải đi cứu bọn họ ngay.(Lâm Vũ Hân)
- Hai em cứ ở đây chăm sóc cho Diệp Tâm Hạ đi, cứu bọn họ để anh tới là được rồi.
Đường Long nói xong đưa Diệp Tâm Hạ cho Lâm Vũ Hân rồi hướng phía dưới nhảy xuống, đôi chân của hắn dấy lên vài đạo lôi điện khiến cho tốc độ của Đường Long tăng cao.
Màn đêm sắp buông xuống. Cả Bắc Thành được bao phủ trong một màu hoàng hôn xám xịt.
Bình thường, vào giờ này ở trong Bắc Thành đèn đuốc đã sáng trưng. Còn bây giờ, cả Bắc Thành được bao phủ trong một màn sương xám xịt kèm theo đó là mưa phùn lất phất. Từ bên trong thành không ngừng truyền ra từng tiếng ” Gầm gừ” khiến cho mọi người không khỏi nghi ngờ đây có phải là thành thị loài người sinh sống hay là hang động của bọn yêu ma.
Bên trong khu vực Minh Văn, cả khu vực này khắp nơi toàn là thi thể của con người chưa thể rút lui được về kết giới an toàn. Mỗi một giây là có một người bị bọn Yêu ma bắt ra ngoài rồi biến thành thức ăn của bọn nó.
Vào lúc này, chỉ còn le lói lại vài tia sáng chiếu sáng ở trong thành đang mưa rơi lất phất kia. Ở một góc phố, một bầy yêu ma đang đánh nhau. Bọn nó đang còn vô cùng tức giận, bởi vì có một nhóm nhân loại đáng chết đã phá hủy mất lối vào quan trọng của bọn nó. Bọn nó có nhiều đồng loại như vậy. Bọn nó đang còn hưởng thụ hương vị tươi ngọt từ thịt người. Bọn nó còn chưa có hoàn toàn chiếm lĩnh nơi này. Thế mà cái lối đi này đã bị phá hủy rồi.
Khu vực bên cạnh yêu ma đang còn điên cuồng nổi giận. Bọn nó điên cuồng truy kích đám nhân loại phá hủy lối vào kia. Cho dù tên kia có là một vị Trung giai Ma pháp sư đi chăng nữa. Thì bọn nó cũng sẽ không bao giờ sợ hãi mà lui bước. Bọn nó sẽ xông lên cắn chết bằng được vị pháp sư đó mới thôi.
Vị ma pháp sư khá là cường đại kia đã bị bọn nó giết chết. Chỉ còn lại 4 con chuột nhãi nhép đang còn chạy trốn mà thôi. Nếu như không có cứu viện thì bọn họ đừng mong sống sót khỏi nơi này.
- La Vân Ba, xong rồi. Chúng ta chạy không thoát rồi.(Phan Lệ Quân)
Phan Lệ Quân liều mạng dùng tất cả khí lực chạy theo La Vân Ba. Trên mặt nàng hiện lên sự thê lương. Lúc đầu, khi tiếp nhận nhiệm vụ này thì nàng đã xác định tư tưởng một đi sẽ không trở về rồi. Cửa động đã được phá hủy rồi. Trình quan quân cũng hy sinh. 4 người bọn họ chỉ là Sơ giai Ma pháp sư làm sao có thể chạy trốn khỏi một bầy yêu ma truy kích được.
- Nói lời ngu ngốc gì vậy? Tốc độ của bọn nó kém xa ta. Tin tưởng ta! Nhất định chúng ta sẽ chạy thoát được.(La Vân Ba)
Ách Ô
Đột nhiên, ở phía trước ngã tư đường, có 6 con Độc Nhãn Ma Lang đứng chặn đầu phương hướng mà La Vân Ba và Phan Lệ Quân đang còn chạy trốn.
Con phố dài này đã không còn ngõ hẻm nữa rồi mà hơn 100 con yêu ma lại đang còn truy kích ở phía sau. Bọn họ căn bản là không thể nào ngăn chặn được bọn nó. Thậm chí 6 con Độc Nhãn Ma Lang xuất hiện chặn đầu ở phía trước bọn họ. Bọn họ cũng đánh không lại, chắc chắn phải chết.
Từ khuôn mặt Phan Lệ Quân liền nở ra một nụ cười. Nàng quả thật không muốn làm những chuyện vô nghĩa nữa. Dù sao thì người yêu nàng đã chết thì nàng còn sống ở trên cái thế giới này còn có ý nghĩa gì nữa đâu. La Vân Ba thì tràn đầy sự không cam lòng.
Mặc dù số lượng yêu ma trên 100 con và đang truy kích ở đằng sau hắn. Nếu như hắn không gặp phải yêu ma cấp chiến tướng. Thì cái đám yêu ma này đừng mơ mà đuổi kịp được hắn. Qua con phố dài này là bọn họ có hy vọng sống sót rồi. Thế nhưng lại xuất hiện 6 con Yêu ma ở đằng trước. Chắc chắn bầy Yêu ma ở đằng sau đã kêu gọi 6 con này tới phía trước chặn đầu rồi.
- Phích Lịch – Oanh Đỉnh.
Trong đêm tối, một đoàn lôi điện sáng chói mắt xẹt qua giống như sao băng rơi vậy. Lôi điện mang theo sức mạnh hủy diệt, 6 con Độc Nhãn Ma Lang kia không ngờ tới từ trên không rơi đạo lôi điện rơi xuống, 6 con Độc Nhãn Ma Lang chưa kịp phản ứng đã bị điện giật cho trọng thương.
- Liệt Quyền – Oanh Thiên.
Hỏa Quyền khổng lồ này quả thật là hủy diệt. 6 con Độc Nhãn Ma Lang kia không ngờ có một Hỏa quyền từ trên không rơi xuống, giống như kiểu có một Cự Nhân hung hăng tung ra một quả đấm khổng lồ từ trên trời xuống bọn nó vậy. 6 con Độc Nhãn Ma Lang hoảng loạn chạy trốn bị ngọn lửa dâng lên nuốt chìm lấy thân hình bọn chúng.
Hỏa Quyền khổng lồ rơi xuống chính giữa ngã tư đường tạo thành một cái hố to đùng trông rất là đáng sợ. Lúc trước bọn nó đang còn đứng chặn đầu Phan Lệ Quân và La Văn Ba nhưng dưới sức mạnh của Hỏa Quyền bọn nó liền biến thành tro bụi không kịp chạy trốn.
Biến cố bất ngờ khiến cho Phan Lệ Quân và La Vân Ba giật mình, đám Yêu ma cũng không ngờ tới vào thời điểm này vẫn có người dám công kích chúng nó, bọn Yêu ma gào thét lên hướng Đường Long xông tới.
- Lôi Hỏa Quyền – Oanh Thiên Diệt Địa.
- Chấn Động chi Quyền.
Hai quyền oanh ra ngoài hướng về đám Yêu ma mà đi, những nơi đi qua Yêu ma đều hóa thành tro bụi hoặc là thất khiếu chảy máu. Khi hai người Phan Lệ Quân và La Vân Ba chứng kiến thân ảnh thả ra Ma pháp lúc cũng sửng sờ lấy, họ không ngờ người cứu họ là Đường Long.
Mọi người gặp nhau rồi dần dần hướng cầu Mĩ Hâm rút đi, bọn họ tuy là đẩy lùi được bọn Yêu ma nhưng bọn chúng vẫn kéo thành đàn tới đây.
Cuối cùng hai người Phan Lệ Quân và La Vân Ba cũng về lại được kết giới an toàn, Đường Long cùng với tam nữ cùng về được kết giới an toàn. Đường Long vừa bước vào trong lều trại đặt mông ngồi xuống nghe được tiếng người đang còn hoan hô. Hắn nhìn lên bầu trời chói chang kia. Đột nhiên có một đoàn thiên ưng màu trắng bay ngang qua bầu trời hắn nhìn.
- Tiếp viện tới rồi.
- Đó là…(Trương Lộ Oánh)
- Một đoàn thiên ưng mà mỗi một người ngồi trên đó là Trung giai Ma pháp sư.
Một đoàn thiên ưng. Điều này có ý nghĩa một đoàn Trung giai Ma pháp sư tiếp viện tới đây. Vì mỗi một con thiên ưng là một vị Trung giai ma pháp sư ngồi trên đó.
Khu vực phía Nam thấy Bắc Thành gặp tai họa như thế liền điều quân tới đây tăng viện. Do chuyện này diễn ra quá mức bất ngờ. Với lại vị trí Bắc Thành tương đối là vắng vẻ cho nên quân tiếp viện muốn tới cũng cần thời gian khá lâu nhưng mà, nhìn một đoàn Thiên Ưng này bay tới đây. Điều đó có thể cho thấy cấp trên chắc chắn rất là tức giận. Nếu không cũng không điều động một chi quân đội siêu cấp tinh nhuệ Thiên Ưng Pháp Sư tới đây.
Trung giai ma pháp sư của Bắc Thành khá là ít. Lão đại Trảm Không và chính thuộc hạ ngồi trên Thiên Ưng đang còn phải đối phó với Dực Thương Lang. Sống chết chưa biết thế nào. Cho nên rất khó còn mấy vị Trung giai ma pháp sư để đối phó với đám Yêu ma tùy ý giết chóc kia. Nhất là đối phó với bọn yêu ma có cấp bậc chiến tướng kia quả thực chính là một cơn ác mộng.
Quân đoàn Thiên Ưng pháp sư nhanh chóng bay qua trên bầu trời Bắc Thành. Mọi người thấy được sự cường đại của quân đoàn thiên ưng này liền thở phào nhẹ nhõm, rốt cuộc thì Bắc Thành cũng có thể tai qua nạn khỏi rồi.
Nhiệm vụ của quân đoàn Thiên ưng pháp sư này vô cùng đơn giản, đó chính là săn giết Yêu ma cấp Chiến Tướng lai vãng ở trong thành. Một khi cấp Chiến Tướng Yêu ma được giải quyết thì còn dư lại những Yêu ma cấp Nô Bộc kia không thể nào ngăn cản lại được uy lực của tất cả mọi người cùng lúc oanh tạc được.
Một đêm trước, hầu hết Ma pháp sư đều núp trong kết giới an toàn. Bọn họ dùng chiến thuật phòng thủ để đối phó với Yêu ma mà lúc này tất cả các Ma pháp sư trong kết giới an toàn tập hợp thành từng cái tiểu đội. Bắt đầu ra khỏi kết giới an toàn săn giết Yêu ma ở trong thành.
Cửa vào Yêu ma lần lượt bị phá hủy. Yêu ma trong bắc thành chết một con thì liền sẽ ít đi 1 con. Tất cả mọi người tiến hành càn quét Yêu ma. Lần càn quét này, kéo dài hết một tuần lễ, cho dù Yêu ma có xuống nước đi chăng nữa thì bọn họ cũng dọn dẹp sạch cho bằng được. Có lẽ còn mấy con cá lọt lưới nhưng bọn nó có lẽ cũng không dám xuất hiện ở trên đường phố nữa.
Khoảng thời gian một tuần lễ này thì ngũ nữ Chu Mẫn, Trương Lộ Oánh, Diệp Tâm Hạ, Quách Thải Đường và Lâm Vũ Hân đã quen thuộc với nhau rồi.
- Bây giờ chắc chắn là Yêu ma cấp Chiến Tướng đã bị diệt gần như sạch sẽ rồi, chỉ còn lại mỗi con Dực Thương Lang cấp Thống Lĩnh thôi. Nghỉ ngơi cũng đủ rồi nên đi diệt nó thôi.
- Không được đi, anh tính đi đối phó với Dực Thương Lang con Yêu ma cấp Thống Lĩnh?(Chu Mẫn)
- Dực Thương Lang cấp Thống Lĩnh thực lực ngang với Cao giai Ma pháp sư mà anh mới Trung giai Ma pháp sư chẳng khác nào là chịu chết.(Lâm Vũ Hân)
- Yên tâm đi, anh tự có tính toán của mình với lại anh cảm nhận được Hỏa hệ gần sắp tấn thăng lên Trung giai rồi cần năng lượng rất lớn và một trận chiến. Đấu với Dực Thương Lang là điều tốt nhất.
Đường Long nói xong đứng lên bước ra khỏi lều trại, ngũ nữ biết Đường Long đã quyết định chuyện gì cũng không ngăn cản được nên đành buông tay cho hắn đi. Đường Long đi tới chỗ Thiên Ưng quân đoàn nhờ họ chở mình một chuyến tới chiến trường Dực Thương Lang, trong vòng một tuần lễ này mọi người trong kết giới an toàn nghe được những Ma pháp oanh tạc cùng tiếng gào thét của Dực Thương Lang, điều này chứng tỏ là Trảm Không chưa có chết mà đang chiến đấu với Dực Thương Lang.
Ban đầu người của Thiên Ưng quân đoàn từ chối, bọn họ sẽ không mạo hiểm đưa một đứa học sinh chứa tốt nghiệp tới chiến trường khốc liệt kia nhưng khi Phan Lệ Quân ra mặt cùng với Đường Long thả ra một chút khí tức trên người mình thì đội trưởng Thiên Ưng quân đoàn cũng đồng ý và chính hắn đích thân chở Đường Long tới gần chiến trường Dực Thương Lang vs Trảm Không.
Bên trên bầu trời bên dưới là một mảng tan hoang, xe cộ có vài chiếc giống như bị thứ gì đó dẫm lên làm cho xẹm xuống hoặc có vài chiếc bị cắt làm đôi, xung quanh có ngọn lửa vẫn đang bùng cháy nhìn qua là biết được đó là Cao giai Ma pháp tạo thành.
- Ta chỉ đưa tới đây thôi.(Đội trưởng Thiên Ưng quân đoàn)
- Cảm tạ.
Thiên Ưng đáp xuống đất và Đường Long từ trên người Thiên Ưng tuột xuống thì đội trưởng Thiên Ưng quân đoàn cũng điều khiển Thiên Ưng rời đi. Đường Long theo vết tích chiến dấu tìm được nơi Trảm Không và Dực Thương Lang đang chiến đấu, hiện tại hai người khá là thê thảm.
Trảm Không trên người tràn dầy vết thương do những lợi trảo cào vào người cùng với vài nơi bầm tím do thứ gì đó va đập mạnh vào người, quần áo quân nhân màu xanh trên người rách nát không tả nổi.
Dực Thương Lang toàn thân vết thương chồng chất, đôi cánh của nó cũng thủng vài lỗ cùng với trên người trước ngực có một mảng lông cháy đen.
- Súc sinh chết đi cho ta. Phong Chi Dực – Phong Thiết Dực Nhận.(Trảm Không)
Phong Chi Dực trên lưng Trảm Không đập vài cái từ đó phóng ra những phong nhận bay về phía Dực Thương Lang, nó cũng không cam lòng yếu thể cũng đồng dạng vỗ cánh lao xuống hướng Trảm Không xà xuống, khi tới gần lang trảo to lớn giơ lên hướng Trảm Không đập xuống. Trảm Không thấy vậy trên người dấy lên hỏa diễm đồng thời hai tay bắt chéo trước người.
- Thiên Diễm Lễ Tang – Diễm Vũ.(Trảm Không)
Theo Trảm Không một tiếng hét dài, trên người hắn những lông vũ tạo nên từ hỏa diễm bọc lấy thân thể của hắn, khi mà hõa diễm lông vũ vừa bọc lại cũng là lúc lang trảo to lớn của Dực Thương Lang vỗ xuống. Lực trùng kích cực kì cường đại khiến cho Trảm Không rơi từ trên trời rơi xuống, Dực Thương Lang thấy mình đánh bay được Trảm Không kẻ dây dư với nó suốt mấy ngày liền không thôi.
Đường Long chạy tới bên cạnh Trảm Không đưa cho hắn chút nước cùng thuốc trị thương.
- Sao ngươi tới đây?(Trảm Không)
- Tới để giết nó.
Đường Long chỉ chỉ Dực Thương Lang đang lơ lửng bên trên, Dực Thương Lang thấy Đường Long chỉ mình giống như là cường giả chịu sỉ nhục vậy, nó ngẩng mặt lên trời tru lên một tiếng lập tức trước mặt Đường Long và Trảm Không xuất hiện 5 con Tam Nhãn Ma Lang.
- Cảm thấy mình bị sỉ nhục gọi đệ ra chơi ta.
Đường Long thấy trước mặt mình xuất hiện 5 con Tam Nhãn Ma Lang cười lạnh không thôi, tay phải nấm lại rồi xuất hiện khí ép bọc sau đó nện về phía trước, chấn động mãnh liệt xuất hiện xông về phía 5 con Tam Nhãn Ma Lang và bọn chúng cơ thể thừa nhận trùng kích cực lớn bay rớt ra ngoài, toàn bộ 5 con Tam Nhãn Ma Lang đều trọng thương.
- Không ngờ trải qua một tuần vây quét của các Ma pháp sư và Thiên Ưng quân đoàn mà vẫn có 5 con Tam Nhãn Ma Lang cấp Chiến Tướng ở đây.
- Vậy là phía Nam đã gửi viện trợ tới rồi sao?(Trảm Không)
- Đúng vậy, một tiểu đội Thiên Ưng quân đoàn.
- Trảm Không lão đại, ta nhìn nó gần sắp trọng thương rồi. Ta có chiêu có thể giết chết nó nhưng cần phải kiềm chân 5s mới được, Trảm Không lão đại có cách nào không?
- Nếu ta dùng chút thủ đoạn có thể kiềm chân nó 5s.(Trảm Không)
- Vậy ta giải quyết 5 con Tam Nhãn Ma Lang trước rồi khi ta ra hiệu Trảm Không lão đại bắt đầu kiềm chân lấy Dực Thương Lang, ta dám chắc khi ta đang tụ lực chắc chắn với linh trí của nó sẽ nhận ra và tấn công ta ngay.
- Được.(Trảm Không)
Trảm Không bắt đầu diều lấy Dực Thương Long, làm một lão làng trong săn Yêu nên hắn biết thế nào là diều lấy Yêu ma. Đường Long chạy đi tới chỗ 5 con Tam Nhãn Ma Lang, 5 con này giống như là nhận được mệnh lệnh gì của Dực Thương Lang vậy nên khi thấy Đường Long xuất hiện lập tức phát khởi công kích.
- Cứng chọi đá mà thôi. Chấn Động chi Quyền.
Đường Long thân hình thoát ẩn thoát hiện và mỗi lần xuất hiện là nện nấm đấm của mình khi đang vận dụng Gura Gura no Mi năng lượng, tốn có 1 phút thời gian thôi là 5 con Tam Nhãn Ma Lang đều bị Đường Long giết chết.
- Trảm Không lão đại.
- Ta biết rồi.(Trảm Không)
Đường Long hướng Trảm Không hét lên một tiếng cũng là tín hiệu, Trảm Không đang diều lấy Dực Thương Lang nghe được Đường Long hét lên cũng biết được tiểu tử mà hắn coi trọng bắt dầu súc lực rồi. Thế là Trảm Không từ diều Dực Thương Long chuyển sang tấn công mãnh liệt vào người Dực Thương Lang làm cho nó không kịp phản ứng.
Dực Thương Lang đang chuẩn bị công kích Trảm Không như cảm nhận cái gì tầm mắt của nó hướng vị trí Đường Long đứng thấy được Đường Long hai tay cầm kiếm đang dồn Lôi hệ và Hỏa hệ vào mỗi thanh kiếm súc lực, nó không chút do dự vỗ cánh phi về phía Đường Long, bản năng cho nó biết nếu để cho Đường Long súc lực thành công nó nhất định là bỏ mình tại đây.
- Súc sinh đừng hòng mơ tưởng, Phong Chi Dực – Phong Thiết Dực Nhận.(Trảm Không)
- Thiên Diễm Lễ Tang – Địa Ngục Hỏa Thạch.(Trảm Không)
Trảm Không lập tức thi triển ra Cao giai Hỏa hệ Ma pháp và Cao giai Phong hệ Ma pháp hướng về lưng của Dực Thương Lang đánh tới, Dực Thương Lang một lòng muốn cắt dứt Đường Long súc lực nên không để ý tới Trảm Không, kết quả là lưng gặp trọng kích rơi thẳng xuống đất, Trảm Không lập tức không tiếc hao Ma năng của mình thi triển ra Thiên Diễm Lễ Tang và Phong Chi Dực kiềm chân Dực Thương Lang.
Kiềm chân được 4s thì Trảm Không dừng lại vì hắn Ma năng tiêu hao không sai biệt lắm. Dực Thương Lang không có bị Cao giai Hỏa hệ Ma pháp – Thiên Diễm Lễ Tang và Cao giai Phong hệ Ma pháp – Phong Chi Dực kiềm chế lập tức phi lên tình giết chết Trảm Không. Có điều Dực Thương Lang đã mắc phải sai lầm nghiêm trọng chính là bỏ qua Đường Long đang súc lực kia.
- Súc sinh ngươi không còn có thể tác quai tác quái tại Bắc Thành được nữa. Chết đi cho ta.
- Diệt Thế Long Kiếm – Lục Kiếm – Thiên Ngoại Diệt Tuyệt Trảm.
Hai đạo kiếm trảm cực lớn mang theo Lôi hệ và Hỏa hệ bay ra ngoài hướng về phía Dực Thương Lang mà đi, từ xa Trảm Không thấy được công kích của Đường Long đánh ra cho hắn cảm giác tê cả da đầu lập tức chút Ma năng còn lại của mình thi triển ra Phong Chi Dực rời đi. Dực Thương Lang vồ hụt tính đuổi theo nhưng nó cảm nhận được từ sau lưng mình có công kích uy hiếp trí mạnh của nó đánh tới liền xoay người giơ lên lang trảo đập xuống nhưng tốc độ bay của công kích quá nhanh nên lang trảo đập xuống công kích đã trước người nó.
Hai đạo kiếm trảm cực kì cường đại cắt vào người Dực Thương Lang rồi bay xuyên qua cơ thể nó, thời gian như bị đóng băng vậy, chờ khoảng 5s thì cơ thể Dực Thương Lang bị cắt thành bốn rơi xung quang, Trảm Không từ trên cao đáp xuống dùng tay vỗ vào vai Đường Long.
- Làm được lắm tiểu tử, không ngờ tới ngươi lại giết chết được Dực Thương Lang con Yêu ma cấp Thống Lĩnh.(Trảm Không)
Vì Dực Thương Lang đã chết nên Đường Long to gan đi tới gần xác của nó nhưng mục đích thật là thu tinh phách của Dực Thương Lang. Khi Đường Long tới gần Dực Thương Lang cũng là lúc cậu thấy được hai đạo quang cầu vàng óng bay tới và Nê Thu trụy hấp thu lấy.
Đường Long cảm nhận được tinh thần của mình bên trong Hỏa hệ Tinh Trần đang không ngừng biến hóa lấy, Tinh Trần hóa Tinh Vân, điều này chứng tỏ Đường Long Hỏa hệ Sơ giai thành Hỏa hệ Trung giai.
Tinh kí chủ thành tựu ở Sơ giai đưa song hệ lên Trung giai nên kí chủ được tặng thêm hai hệ nữa
Đường Long vui mừng khi mà Hỏa hệ lên Trung giai thì nghe được âm báo hệ thống liền kinh hỉ lên, không ngờ tới là hắn lên Trung giai hệ thống lại tặng cho thêm hai hệ nữa.
Tinh kí chủ thức tỉnh nhất hệ Ma pháp Băng hệ – Băng Man
Tinh kí chủ thức tỉnh nhất hệ Ma pháp Thủy hệ – Thủy Ngự
Tinh thần bên trong của Đường Long ngoài trừ Hỏa hệ Tinh Vân và Lôi hệ Tinh Vân ra bổng nhiên xuất hiện Băng hệ Tinh Trần và Thủy hệ Tinh Trần. Khi hai Tinh Trần vừa xuất hiện, năng lượng dư lại từ tinh phách của Dực Thương Lang lập tức tẩm bổ và Băng hệ Tinh Trần cùng Thủy hệ Tinh Trần không ngờ đề thăng lên.
- Có hiện bảng thông tin được không?
Tinh có thể
Hệ thống vừa dứt lời, trước mặt Đường Long xuất hiện bảng thông tin.
Kí chủ: Đường Long(Mizako Ryu)
Thực lực: Trung giai Ma pháp sư.
Ma pháp:
•Sơ giai: Băng hệ(cấp 3), Thủy hệ(cấp 3)
•Trung giai: Lôi hệ(cấp 1), Hỏa hệ(cấp 1)
Vũ khí: Vẫn Thiên Kiếm, Nguyên Thiên Kiếm
Ma cụ: Liêm Cốt Thuẫn.
Trảm Không cảm nhận được khí tức trên người Đường Long trở nên cường đại hơn liền vui vẻ, hắn là một trong số ít người biết được Đường Long có thiên phú trời sinh song hệ mà trước đó Đường Long trước mắt hắn bày ra Lôi hệ Trung giai, giờ chắc chắn là Hỏa hệ Trung giai.
- Chúc mừng ngươi thành tựa song hệ Trung giai Ma pháp sư.(Trảm Không)
- Vốn dĩ Hỏa hệ chỉ có nửa bước là bước vào Trung giai rồi nay đánh với Dực Thương Lang một trận tấn thăng là điều đương nhiên thôi.
- Cũng là, đi thôi. Chúng ta trở về kết giới an toàn.(Trảm Không)
Thế là hai người Trảm Không và Đường Long trở về lại kết giới an toàn, trên đường về gặp được Yêu ma Cự Nhãn Tinh Thử và Độc Nhãn Ma Lang thỉnh thoảng xuất hiện nhưng khí tức Cao giai Ma pháp sư của Trảm Không và gấp bội khí tức Trung giai Ma pháp sư của Đường Long dọa cho bọn Yêu ma này sợ tới mức chạy trối chết. Khi hai người về tới kết giới an toàn, mọi người chạy ra đón chào họ rất nhiệt tình bởi vì tin tức Dực Thương Lang bị hai người Trảm Không và Đường Long liên thủ diệt sát, xem như là anh hùng của Bắc Thành.
Đường Long giao những việc rắc rối lại cho Trảm Không về phần cậu về lều trại của bản thân mà nằm vật trên giường ngủ lấy. Rèm lều trại của cậu bị xốc lên và ngũ nữ bước vào trong nhìn thấy Đường Long ngủ say bí sỉ thế kia nở nụ cười ôn nhu.
- Anh ấy quá mệt nên ngủ say luôn rồi.(Chu Mẫn)
- Vì chúng ta cũng như là người nhà nên liền mạng đến thế là cùng.(Diệp Tâm Hạ)
- Vậy như đã thỏa thuận trước, chờ Đường Long về thì Trương Lộ Oánh sẽ tới đầu tiên.(Chu Mẫn)
- Ừ.(x4)
Trương Lộ Oánh nghe vậy mặt ở tới mang tai, tứ nữ bước ra khỏi lều trại nhường không gian cho Trương Lộ Oánh và Đường Long. Trương Lộ Oánh đứng yên một chỗ không biết làm gì một hồi cũng chầm chậm đi tới gần Đường Long đang nằm ngủ, nhẹ nhàng lật người Đường Long lại sau đó nàng nhìn xuống dưới rồi mới quyết định là lột bỏ đi quần mà cậu đang mặt để lộ tiểu đệ đang ngủ say.
Trương Lộ Oánh do dự một hồi nhớ tới vài đường cơ bản mà Chu Mẫn hướng dẫn mà thực hiện lấy, đầu tiên Trương Lộ Oánh dùng tay của mình nắm lấy tiểu đệ của Đường long vuốt vuốt vài cái thế là tiểu đệ của Đường Long ngẩng đầu lên chào cờ từ tiểu đệ hóa thành cự lòng cương cứng trước mặt Trương Lộ Oánh.
Trương Lộ Oánh không biết làm sao thời điểm thì cơ thể nàng tự ý hành động, bên dưới của nàng đã ẩm ướt rồi, nàng há miệng ngậm lấy cự long không ngừng mút lấy nó. Đang ngủ Đường Long cảm nhận được bên dưới truyền tới khoái cảm làm cho cậu vừa tỉnh giấc đã nhịn không được giải phóng tinh hoa của mình bắn hết vào trong miệng của Trương Lộ Oánh, vì quá bất ngờ nên Trương Lộ Oánh bị sặc.
- Khục khục, cái này là cái gì thế này?(Trương Lộ Oánh)
- Cái đó chính là thứ mà anh sẽ dùng để em mang thai con của hai chúng ta.
Tiếng của Đường Long vang lên làm cho Trương Lộ Oánh giật mình, nàng xoay đầu lại nhìn thấy được Đường Long đang mỉm cười nhìn nàng.
- Đến đây nào, chúng ta tiếp tục thôi.
Đường Long nói xong thân thủ kéo lấy Trương Lộ Oánh cho nàng ngồi lên đùi của mình rồi tay bắt đầu tác quái vòng từ sau ra trước tóm lấy bộ ngực nho nhỏ của Trương Lộ Oánh không ngừng bóp cùng nhào nặn lấy trêu nàng đỏ mặt không thôi đồng thời vì khoái cảm mà bên dưới của Trương Lộ Oánh càng ngày càng ẩm ướt.
- Xem ra em không chịu nổi nữa nhỉ. Để anh giúp em vậy.
Đường Long xoay người áp Trương Lộ Oánh xuống giường rồi đưa cự long của mình tới gần u cốc ẩm ướt. Trương Lộ Oánh thấy vậy đỏ mặt không thôi nhưng trên môi nở nụ cười hạnh phúc. Từ đầu nàng quyết chọn cho mình một ý trung thân để gửi gắm bản thân nhưng nàng mãi không chọn ai vừa ý cả cho tới khi Bắc Thành xảy ra cảnh giới huyết sắc thì nàng nằm trong những người đi tiên phong, lúc đó nàng đi dò đường xém tý là bị một con Cự Nhãn Tinh Thử lên cấp giết chết, cũng may là có Đường Long xuất thủ kịp thời cứu nàng một mạng.
Người ta thường nói anh hùng cứu mỹ nhân là cách mà thường để chinh phục một cô gái nhất là thực lực của người đó vô cùng cường đại, ban đầu khi được Đường Long cứu thì Trương Lộ Oánh có chút bận tâm đến Đường Long sau đó từ từ nàng chứng kiến được thực lực cường đại của Đường Long nên đã thầm yêu mến Đường Long.
- Mong anh nhẹ nhàng với em.(Trương Lộ Oánh)
- Mọi chuyện cứ giao cho anh đi.
Đường Long nói xong đẩy mạnh cự long vào sâu bên trong âm đạo của Trương Lộ Oánh khiến cho nàng đau đớn không thôi định hét lên một tiếng nhưng miệng của nàng bị chặn lại bởi Đường Long, một lát sau nàng cảm thấy bên dưới của mình không còn đau nữa chủ động dùng chân kẹp lấy eo của Đường Long kéo về phía mình, hắn cũng hiểu ý thế là cùng với Trương Lộ Oánh vận động, hai người chiến đấu với nhau tới 2h mới dừng lại.
Phan Lệ Quân lúc này tới lều trại của Đường Long tính kêu cậu tới gặp Trảm Không nhưng nàng đi gần tới nghe tiếng thở gấp từ trong lều trại của Đường Long phát ra cùng tứ nữ đứng bên ngoài mặt đỏ mang tai không kiểm tra cũng biết là chuyện gì, Phan Lệ Quân đồng dạng cũng đỏ mặt, nhắn với tứ nữ vài câu rồi nhanh chóng xoay người rời đi.
Tứ nữ không còn nghe được tiếng thở dốc của Trương Lộ Oánh nữa thì hai người Quách Thải Đường và Lâm Vũ Hân kéo rèm lên bước vào trong, hai người bước vào trong nhìn thấy Trương Lộ Oánh mệt mỏi nằm thiếp đi trên giường.
- Anh cũng thật là, đó là lần đầu của nàng mà làm cho bên dưới của nàng sưng đỏ lên rồi.(Quách Thải Đường)
- Haha có chụt nhịn không được.
Quách Thải Đường đi tới bế lên Trương Lộ Oánh rồi ra hiệu cho Diệp Tâm Hạ đi theo mình, Lâm Vũ Hân ở lại và nàng nhìn về phía Đường Long với đôi mắt thèm khát, nàng khá là thích thú với việc đó, Lâm Vũ Hạn bề ngoài là một quân nhân nghiêm chỉnh nhưng khi về nhà nàng là một con nhỏ dâm đãng suốt ngày tự thủ dâm.
Lâm Vũ Hân đi tới gần Đường Long và nàng đẩy cậu nằm lên giường sau đó từ từ cỡi bỏ đi y phục trên người cả hai, toàn bộ thân hình tròn trịa và đầy đặng đập vào mắt của Đường Long. Cậu mỉm cười vươn tay bắt lấy bộ ngực D cup của nàng chơi đùa lấy. Khi bộ ngực của nàng bị Đường Long bắt lấy rên lên một tiếng đầy dụ hoặc, cảm giác náng tự thủ dâm không bằng cảm giác khi được Đường Long chơi đùa.
- Cảm giác khác biệt khi dùng ba thứ đồ kia.(Lâm Vũ Hân)
- Không ngờ em lại chơi đồ để tự thủ dâm thoải mãn bản thân.
- Chúng ta tiếp tục thôi.
Đường Long cánh tay trượt xuống bên dưới mò vào trong u cốc ẩm ướt của Lâm Vũ Hân, khi ngón tay của Đường Long mò vào trong u cốc, Lâm Vũ Hân rên lên mỗi khi ngón tay gẩy vài đường hoặc là hơi động một chút. Lâm Vũ Hân bị Đường Long chơi một hồi cũng nhịn không được nữa mà lật người để cho Đường Long nằm trên giường mà nàng lại ngồi trên bụng của cậu. Lâm Vũ Hân đứng người lên dùng tay nắm lấy cự long của Đường Long rồi nàng đặt mông ngồi xuống và âm đạo của nàng nuốt lấy cự long vào trong, máu chảy ra ngoài theo khe nhiễu lên giường tạo thành huyết hoa.
- Tê nó đau hơn em tưởng.(Lâm Vũ Hân)
Sau đó không cần Đường Long động thân, Lâm Vũ Hân đã động rồi, nàng cứ việc nhấc mông mình lên rồi đặt xuống với tốc độ càng lúc càng nhanh, trải qua 3h Lâm Vũ Hân bị Đường Long làm cho lên đỉnh 4 lần, đỉnh điểm là khi Lâm Vũ Hân hét lên một tiếng và Đường Long gầm lên, hai người đều xả ra đại lượng dâm thủy và tinh hoa. Lâm Vũ Hân dù trước đây có tự thủ dâm tại nhà cũng chỉ có kiên trì được 2h mà thôi nhưng khi cùng Đường Long ân ái cao lắm là 3h. Nàng cũng thiếp đi và được Chu Mẫn đưa về lều trại của họ.
Chu Mẫn vừa đưa Lâm Vũ Hân rời đi thì Quách Thải Đường đưa Trương Lộ Oánh về cũng trở lại, nàng cũng kéo rèm bước vào trong, đập vào mắt nàng là cự long gân guốc đang lắc qua lắc lại.
- Làm tận mấy tiếng mà không có dấu hiện nào là hạ xuống, anh đúng là quái vật.(Quách Thải Đường)
- Ha hả, anh tinh lực dồi dào lắm, thế em là người cuối cùng rồi sao?
- Em là người cuối rồi.(Quách Thải Đường)
Đường Long lập tức bộc lộ ra thú tính của mình, cậu đè Thải Đường xuống giường rồi không ngừng cắn toàn thân của nàng cùng với ngậm nhũ hoa vào mồm dùng lưỡi gãy vài cái làm cho Thải Đường hứng tình lên. Thải Đường trên người đầy những vết cắn của Đường Long để lại, tay của Đường Long gãy nhẹ vài cái hòn le trước cửa u cốc khiến cho cả người Thải Đường như bị điện giật vậy.
- Em cảm thấy thế nào?
- Nó rất tuyệt.(Thải Đường)
Đường Long trêu chọc Thải Đường một lúc rồi cũng tiến hành lấy hành động nguyên thủy của con người. Đường Long cho cự long của mình vào bên trong âm đạo của Thải Đường rồi vận động cơ thể mình. Hai người cùng nhau làm tới tận 3h mới dừng lại. Đường Long kéo chăn lên nắp cho Quách Thải Đường sửa sang lại quần áo một chút rồi bước ra ngoài tìm Trảm Không.
- Tuổi trẻ thật tốt nhưng phải biết tiết chế lại bớt đi.(Trảm Không)
- Trảm Không lão đại cho người tìm ta có việc gì không?
- Ta muốn biết ngươi sau này tính toán thế nào?(Trảm Không)
- Chắc sẽ gia nhập trường đại học nào đó tiếp tục con đường Ma pháp sư của mình, cũng không thể ở lại Bắc Thành được nữa, nó bây giờ dù là Yêu ma đã bình định rồi nhưng muốn vựa dậy nó không phải là chuyện một sớm một chiều được.
- Nếu ngươi có ý định nhập học vào trường đại học thì ta kiến nghị ngươi nên tới Đế Đô Học phủ hoặc Minh Châu Học phủ.(Trảm Không)
- Hai Học phủ đó là nơi đào tạo Ma pháp sư xuất sắc nhất cả nước rồi, những nơi khác cũng tốt nhưng hai đại Học phủ nơi đó quy tụ nhiều thiên tài Ma pháp sư có thể giúp cho ngươi cạnh tranh lẫn nhau mới có thể giúp ngươi mạnh lên được.(Trảm Không)
- Nếu Trảm Không lão đại đã kiến nghị thì cung kính không bằng tuân lệnh, Đế Đô Học phủ dứt khoát không đi, chọn Minh Châu Học phủ đi.
- Ồ vì sao lại chọn Minh Châu mà không phải là Đế Đô?(Trảm Không)
- Nơi đó có một người mà ta rất yêu mến và trân trọng, nếu nhập học ở Đế Đô thì mỗi ngày gặp nàng sẽ ảnh hưởng tu luyện của ta.
- Rất thấu hiểu đấy. Vậy cứ đi đi nhưng nên nhớ ta Trảm Không sẽ là nơi chống lưng cho ngươi, chỉ cần không phải là chuyện trái với đạo lý thì bất cứ điều gì ta có thể ra mặt giúp ngươi bãi bình.(Trảm Không)
- Có câu này thì ta yên tâm rồi, chỉ có một việc muốn nhờ Trảm Không lão đại thôi.
- Về Mạc Gia Hưng lão cha và gia đình của ngươi?(Trảm Không)
- Ừ, nếu ta nói chuyển đi nơi khác chắc chắn là không đồng ý nhất là dì của ta Mạc Thanh. Mạc Gia Hưng lão cha chắc chắn là đi theo ta rồi, Diệp Tâm Hạ cô gái nhỏ này cũng sẽ theo ta. Với lại có các nàng nữa.
- Ngươi quyết định đi tòa thành nào?(Trảm Không)
- Ma Đô Thượng Hải trước, tới đó ta thức tỉnh cho mình Ma pháp lần hai của mình.
- Không biết là ngươi thức tỉnh hai hệ tiếp theo là hệ nào, lần đầu là hai hệ đứng đầu là Lôi hệ và Hỏa hệ.(Trảm Không)
- Một hệ trong đó ta đã quyết định rồi là Ám hệ về nhất hệ còn lại thì tùy duyên.
- Ồ Ám hệ sao? Tăng thêm bảo toàn tính mệnh của mình cũng không tồi.(Trảm không)
Đường Long trình bày ý nghĩ của mình cho Mạc Gia Hưng cùng với ngũ nữ nghe, bọn họ biểu thị tất cả nghe theo sắp xếp của hắn, thế là cả nhà dọn đi. Mọi người bắt xe tới cửa thành rồi từ cửa thành lên tàu hỏa đi thẳng tới Ma đô Thượng Hải.
- Tàu hỏa này chạy thẳng một đường lỡ may trên đường có yêu ma xuất hiện thì làm sao bây giờ?(Chu Mẫn)
- Tất cả tuyến đường của tàu hỏa đều thuộc về An giới và đều được kết giới bảo vệ.(Lâm Vũ Hân)
- Thế anh có tính vào trường đại học nào vậy?(Quách Thải Đường)
- Đế Đô học phủ hoặc Minh Châu học phủ.
- Nhìn ngươi chắc là chưa tốt nghiệp Trung học trường Ma pháp sư đi. Không ngờ ngươi lại muốn vào Minh Châu học phủ.(Người xa lạ)
- Lão tiên sinh chẳng lẽ là người của Minh Châu học phủ.(Mạc Gia Hưng)
- Ta là giáo sư dạy lịch sử của Minh Châu học phủ.(Lão sư Minh Châu học phủ)
- Lão tiên sinh, học phủ Minh Châu có thu nhận học sinh đặc biệt hay không?
- Thu nhận học sinh đặc biệt? Trừ phi ở lĩnh vực khác có biểu hiện vô cùng kiệt xuất. Chứ không thì lấy tầm mắt của học phủ Minh châu thì cái khái niệm thu nhận học sinh đặc biệt hoàn toàn không có.(Lão sư Minh Châu học phủ)
Giáo sư dạy lịch sử Minh Châu học phủ nhìn từ trên xuống dưới đánh giá Đường Long một chút nhưng hắn chỉ thấy được Đường Long chỉ là một người bình thường không bằng với tứ nữ ngồi bên cạnh hắn trên người tỏa ra khí tức đặc hữu của Ma pháp sư.
- Ngươi muốn vào Minh Châu học phủ.(Lão sư Minh Châu học phủ)
- Ta dự định thi vào đó.
- Vậy ngươi có thể thông qua kỳ thi tốt nghiệp trung học để dự thi vào. Về phần thu nhận học sinh đặc biệt thì người đừng có nghĩ tới nó nữa. Học phủ Minh Châu là nơi tất cả học sinh xuất sắc, có tiềm lực nhất cả nước hội tụ về. Trong đó có mấy ngàn vạn thí sinh bộc lộ hết tài năng tương đối là đặc biệt.(Lão sư Minh Châu học phủ)
- Vậy là có hay không có?
- Có, đương nhiên là có. Nhưng ta thấy chuyện đó đối với một người bình thường mà nói là nhiệm vụ bất khả thi.(Lão sư Minh Châu học phủ)
Theo địa chỉ mà Bắc Thành đưa cho gia đình Đường Long. Cuối cùng thì gia đình hắn cũng tìm được khu vực an cư mà ở đây còn có hơn 1 ngàn người cũng được sắp xếp tới nơi này an cư. Vừa đủ lấp đầy một cái tiểu khu.
Cái tiểu khu này theo giới thiệu vắn tắt trên hồ sơ thì nơi này khá là dễ chịu. Thế nhưng thực tế thì xây dựng khu vực này nguyên vật liệu cũng bị ăn bớt ăn xét đi nhiều rồi. Khoảng cách giữa các tầng với nhau khá là thấp. Ở bên trong căn phòng không khác gì ở một cái hộp vuông hơi lớn một chút, nó rất là chật hẹp. Theo như lời nói của Mạc Gia Hưng thì có nhà ở đã là không tệ rồi. Vì vậy Đường Long cũng không biết nên oán trách như thế nào nữa.
Đường Long ngồi xếp bằng xuống dưới sàn, hắn định đột phá hai hệ là Băng hệ và Thủy hệ lên cấp 4, ngồi xuống xong thì Đường Long liên hệ với hệ thống nhận thưởng khi cậu đánh bại Vũ Ngang và giết chết Vũ Ngang. Trong đầu của Đường Long hiện ra những cách dùng của Băng hệ và Thủy hệ, tốn 15 phút thì Đường Long mở mắt ra, hắn cảm nhận được Băng hệ và Thủy hệ đã lên tới cấp 4.
Kí chủ: Đường Long(Mizako Ryu)
Thực lực: Trung giai Ma pháp sư.
Ma pháp:
•Sơ giai: Băng hệ(cấp 4), Thủy hệ(cấp 4)
•Trung giai: Lôi hệ(cấp 1), Hỏa hệ(cấp 1)
Vũ khí: Vẫn Thiên Kiếm, Nguyên Thiên Kiếm
Ma cụ: Liêm Cốt Thuẫn.
Truyện khác cùng thể loại
26 chương
22 chương
111 chương
170 chương
48 chương