Hệ Thống Hậu Cung Nhị Thứ Nguyên Của Ta
Chương 431 : bắc thành chi chiến(3).
Đường Long nghe Trảm Không nói vậy liền nở nụ cười.
- Ta cũng có dự cảm như vậy. Cho nên ta mới lấy nó ra để uống. Cho dù Hắc Ám Giáo Đình có tìm thấy ta đi chăng nữa. Bọn họ dù có giết được ta. Rồi đem ta ngâm để lấy nước Địa Thánh Tuyền ra thì bọn họ cũng chỉ lấy được nước tiểu hôi thối của ta mà thôi.
- Ngươi cái tên tiểu tử này…(Trảm Không)
Trảm Không cũng không có bận tâm lắm về Địa Thánh Tuyền hiện giờ đang ở đâu. Thực tế, những lời nói của Đường Long, Trảm Không cũng không có tin tưởng một cách hoàn toàn. Cái loại bảo tàng Địa Thánh Tuyền sắp khô kiệt này mang tới cho Bắc Thành nhiều họa hơn là phúc. Nếu như cái thằng tặc tử Đường Long này lén lút cất giấu Địa Thánh Tuyền để dùng riêng thì coi như tưởng thưởng cho hắn đã cứu giúp Bắc Thành lần này đi. Dù sao hắn cũng chỉ là một đứa học sinh lớp 12 còn chưa có tốt nghiệp mà có thể bảo vệ được một món đồ quan trọng tới như vậy đã là giỏi lắm rồi. Thậm chí hắn còn khai phá ra chuyện Bạch Dương là phản đồ nữa. Đổi lại, nếu là người khác e rằng Địa Thánh Tuyền sớm đã rơi vào tay bọn Hắc Giáo Đình rồi.
Vì vậy, hắn uống hết cũng tốt mà có tàng trữ làm của riêng cũng tốt. Không sao cả.
Nếu như Địa Thánh Tuyền không có rơi vào tay bọn Hắc Giáo Đình thì tai họa lần này bọn họ cũng chỉ đối mặt với một con Dực Thương Lang cấp Thống Lĩnh mà thôi. Như vậy cũng đến lúc kết thúc tai họa lần này rồi.
- Mày dám giết hại dân chúng trong thành tuy rằng mày mạnh nhưng mày vẫn phải chết. Cho dù mày có chạy trốn tới chân trời góc bể nào, thì Trảm Không ta cũng sẽ lấy thủ cấp mày xuống để tế vong hồn dân chúng Bắc Thành.(Trảm Không)
- Trảm Không lão đại, nếu có ý định diệt trừ con Dực Thương Lang đó thì mang ta theo.
- Không được, ngươi mới có Sơ giai Ma pháp sư mà thôi. Không trụ nổi nhất kích của Dực Thương Lang đâu.(Trảm Không)
- Ta cũng không có nói là sẽ đối đầu với Dực Thương Lang cấp Thống Lĩnh mà là những con Tam Nhãn Ma Lang cấp Chiến Tướng.
- Cũng không được trừ phi ngươi…(Trảm Không)
Trảm Không tính khuyên nhủ Đường Long đôi câu nhưng lời hắn vừa định thốt ra đã phải nuốt trở lại vì hắn thấy được trên người Đường Long bộc phát khí tức độc thuộc về Trung giai Ma pháp sư khí tức.
- Ngươi đột phá Trung giai?(Trảm Không)
- Chỉ có Lôi hệ mà thôi, Hỏa hệ kém chút năng lượng là đột phá rồi.
- Hahaha, rất tốt. Bắc Thành chúng ta sản sinh ra thiên tài tuyệt thế rồi.(Trảm Không)
Trảm Không làm sao mà không vui mừng cho được, Đường Long mới có 18t mà thôi đã tu luyện lên tới Trung giai chưa kể tới việc hắn là thiên phú trời sinh song hệ, chỉ cần hắn Hỏa hệ lên Trung giai thì tiềm đồ bất khảm lượng.
- Ngươi muốn đi săn Yêu ma để quen thuộc với cảnh giới mới của mình ta không phản đối mà ngược là ủng hộ nhưng việc đi tru diệt Dực Thương Lang thì ta không cho đi. Nếu muốn liệt sát Yêu ma hãy đi cùng với Liệt Yêu đội ấy.(Trảm Không)
- Đành vậy, Trảm Không lão đại cảm phiền ngài nếu thấy người này thì mong ngài lưu ý một chút.
Đường Long lấy ra tấm hình của Diệp Tâm Hạ đưa cho Trảm Không nhìn lấy, khi cậu tới đây đã dò hỏi cùng với xem danh sách nhưng không thấy tên của Diệp Tâm Hạ, điều đó chứng tỏ nàng chưa có rời đi trong lần thứ nhất di tản.
Đường Long chuẩn bị rời đi thì nghe được Trảm Không hét lớn.
- Tất cả mọi người nghe lệnh của ta.(Trảm Không)
Đột nhiên hai mắt Trảm Không sáng như tia chớp, hét to lên. Ở hai bên quân pháp sư đang bất động như núi bỗng nhiên cầm vũ khí lên vào tư thế sẵn sàng chiến đấu. Trong nháy mắt Cuồng Phong gào thét, không khí sôi sùng sục.
- Tru diệt Dực Thương Lang, không chết không thôi.(Trảm Không)
Trảm Không lại hét to lên một lần nữa. Giọng của hắn tràn đầy sát khí.
- Tru diệt Dực Thương Lang, không chết không thôi.(Quân pháp sư A)
- Tru diệt Dực Thương Lang, không chết không thôi.(Quân pháp sư B)
Toàn bộ Quân pháp sư đứng trên đài cao đều hét dài, chín gã thuộc hạ trực thuộc Trảm Không đồng thời hét lên hưởng ứng lời kêu gọi của Trảm Không. Từ âm thanh của bọn họ, Mạc Phàm có thể cảm nhận thấy bọn họ không hề e ngại con Dực Thương Lang kia. Có chăng vào lúc này chính là khí phách đàn ông, sẵn sàng quyết tử vì tổ quốc mà thôi.
Bọn họ sau khi hô to khẩu hiệu một lúc lâu. Thủ lĩnh quân bộ Trảm Không liền tiến lên một bước, áo khoác màu xanh tung bay trong gió. Khi thân hình của Trảm Không rơi xuống lập tức sau lưng mọc ra đôi cánh, đó chính là Phong hệ Ma pháp Cao giai Phong Chi Dực. Đây là lần thứ 2, Đường Long nhìn thấy Phong hệ Ma pháp Cao giai Phong Chi Dực.
- Có một đội viên thuộc đội tuần tra mạo hiểm mang về một tin tức. Ở bên ngoài khu vực kết giới an toàn hình như có một cái động quật có dấu vết bị đào bới.(Phan Lệ Quân)
- Hay nói cách khác đột nhiên Bắc Thành có nhiều Yêu ma xông vào như vậy thì hơn phân nửa là do ở ngoài thành có mấy cái thông đạo đi thông tới mấy cái cống thoát nước của Bắc Thành chúng ta. Bọn Yêu ma thông qua lối đi dưới lòng đất này mà an toàn chui vào trong Bắc Thành không bị chúng ta phát hiện.(Nam tử buộc khăn trên đầu)
- Đúng vậy. Việc cấp bách bây giờ của chúng ta chính là tìm ra mấy cái cửa động Yêu ma này. Rồi đem lối đi dưới lòng đất này nhanh chóng phá hủy. Nếu không Yêu ma sẽ xuất hiện liên tục không ngừng nghỉ trong Bắc Thành.(Phan Lệ Quân)
- Nhưng mà, chúng ta hiện giờ cũng không biết cửa vào của mấy cái thông đạo kia nó nằm ở đâu?(Nam tử buộc khăn trên đầu)
Lúc này, quả thật Phan Lệ Quân cũng không biết làm cách nào để tìm ra được nó.
Yêu ma tập kích quá mức đột ngột. Cả thành thị loạn cào cào hết cả lên. Muốn tìm thấy cửa vào dưới lòng đất kia trong một nơi rộng lớn đổ nát như thế này. Quả thật chuyện này quá mức khó khăn.
Trong lúc hai người đang nói chuyện, Đường Long nghe thấy được liền có một tia sáng lóe ra ở trong đầu hắn
Hang động dưới lòng đất, cống ngầm… Những thứ này có nghĩa là những thứ này là do một sinh vật có năng lực đào bới cực mạnh làm ra. Trong đầu của Đường Long nghĩ tới một con Yêu ma có khả năng đó là Cự Nhãn Tinh Thử.
Đường Long ở trong tiểu đội liệp yêu một năm đã cùng với các đội viên săn giết không biết bao nhiêu con Cự Nhãn Tinh Thử lẻn vào trong Bắc Thành rồi. Giờ phút này, rốt cục thì hắn cũng hiểu vì sao một năm qua bọn Cự Nhãn Tinh Thử lại hung hăng ngang ngược tới như vậy.
- Tai họa này của Bắc Thành đã được dự báo từ trước.
Đường Long đi tới chỗ của Phan Lệ Quân lên tiếng.
- Phó huấn luyện Phan, ta nghĩ là ta có đầu mối về nó.
- Ở đâu?(Phan Lệ Quân)
- Liệt Sát Yêu đội thành thị.
Yêu ma xâm chiếm thành thị lần này nhìn có vẻ không có dấu hiệu báo trước nhưng thực tế khi Đường Long còn ở trong thành thị Liệp Yêu tiểu đội. Hắn mơ hồ thấy được một chút tình trạng của Bắc Thành mà biểu hiện rõ ràng nhất chính là bọn Cự Nhãn Tinh Thử hung hăng ngang ngược
Cự Nhãn Tinh Thử là một tay cừ khôi về đào đất. Do vậy hắn có thể suy đoán ra được đường hầm thông từ bên ngoài vào trong Bắc Thành là do bọn này đào tạo ra.
Mỗi một lần săn Yêu ma, thành thị liệp yêu tiểu đội đều có ghi chép lại. Vì vậy chỉ cần dò la hành tung của Cự Nhãn Tinh Thử ở Bắc Thành là có thể tìm ra vị trí cửa động.
Phan Lệ Quân và nam tử buộc khăn nhìn nhau một cái liền tỉnh ngộ ra vấn đề. Cự Nhãn Tinh Thử có thể tạo ra các thông đạo dưới lòng đất. Cho nên ở trong Bắc Thành không hề thấy động tĩnh gì cũng đúng mà người nắm rõ nhất những thông đạo này ở đâu lại chính là thành thị Liệp Yêu tiểu đội. Mọi người có thể từ thành thị Liệp Yêu tiểu đội tìm kiếm được đầu mối chính xác.
- Rất tốt! Ta lập tức cho người liên lạc với đội viên của thành thị Liệp Yêu tiểu đội.(Nam tử buộc khăn)
Phan Lệ Quân kinh ngạc quay lại nhìn Đường Long. Nàng không ngờ người học sinh này lại có thể đưa ra một tin tức quan trọng tới như vậy.
- Thật ra ta chính là đội viên của tiểu đội săn yêu. Sau khi rèn luyện trở về, ta cảm thấy thực lực của mình vẫn còn quá yếu. Vì vậy, ta tìm kiếm và gia nhập vào thành thị liệp yêu tiểu đội. Nhưng hiện giờ bọn họ đang ở đâu ta cũng không biết được.
- Ngươi quả thật là cho chúng ta bất ngờ này tới bất ngờ khác.(Phan Lệ Quân)
Một lúc sau, Trình quan quân buộc khăn trên đầu đã quay trở lại. Bên cạnh Trình quan quân còn có mấy người. Những người kia Đường Long vô cùng quen thuộc. Đó là Tiểu Khả và Từ Đại Hoang.
Tiểu Khả thì đang cầm một cuốn sổ nhật ký ghi chép. Nàng nhanh chóng đưa vào trong máy vi tính để kiểm tra danh sách nhật ký săn yêu.
- Hiện tại chúng ta nên khóa lại mấy khu vực mà con Cự Nhãn Tinh Thử từng xuất hiện. Đầu tiên đó là Công viên Bắc Linh từng xuất hiện một con Cự Nhãn Tinh Thử đả thương người. Đây cũng là nơi đầu tiên chúng ta phát hiện ra yêu ma xâm lấn thành thị.(Tiểu Khã)
- Quả thật hiện giờ, công viên Bắc Linh đã bị Yêu ma chiếm đóng.(Trình quan quân)
- Tiếp theo chính là Nghiễm Thượng Thiên Nhai. Sau đó là Lục Phong Trấn, tiếp đến là…(Tiểu Khã)
- Có nơi nào xuất hiện hang động rõ ràng hay không?(Trình quan quân)
- A, có…. Phòng ăn của trường trung học Minh Văn có xuất hiện hang động. Lúc đó có một nữ sinh bị mất tích. Số lượng yêu ma ở Minh Văn tương đối là nhiều. Ta nghĩ nhất định là ở đó có một cửa động dẫn yêu ma vào thành.(Tiểu Khã)
- Hình như ta cũng có một chút ấn tượng về nơi đó thì phải. Để ta nhớ xem nào. Lúc đó Xích Diệt mới vào đội của chúng ta. Vừa hay trường nữ sinh trung học Minh Văn phát hiện thấy một con Cự Nhãn Tinh Chuột. Ngay sau đó, cảnh sát còn phát hiện thấy một cái hang động. Tất cả mọi người khi đó đều cho rằng cô bé bị mất tích kia đã bị ăn sạch trong hang động rồi cũng nên….(Phì Thạch)
- Khu vực Minh Văn có cửa vào yêu ma. Vậy người trong khu vực Minh Văn này đã rút lui hết chưa?(Trình quan quân)
- Tạm thời chưa có bất kỳ tin tức rút lui liên quan tới khu vực này.(Nữ pháp sư)
- Chúng ta có thể xác định được có hai cửa hanh động dẫn bọn Yêu ma vào Bắc Thành là công viên Bắc Linh và Minh Văn Trung học.
- Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra thì cửa vào Yêu ma đang ở gần khu vực trường nữ sinh trung học Minh Văn. Do vậy, khu vực Minh Văn chắc chắn có rất nhiều Yêu ma. Muốn rút lui khỏi khu vực này tương đối là khó khăn.
Cả người Đường Long như ẩn như hiện sát khí khiến cho Phan Lệ Quân cùng với những người đi cạnh cậu phải rùng mình. Hắn nhớ Diệp Tâm Hạ từng có nói qua rằng trường học của nàng thường xuyên phát sinh chấn động. Vì vậy hắn có thể khẳng định chắc chắn rằng con Cự Nhãn Tinh Chuột đào bới thông đạo ở bên dưới trường học.
Nếu yêu ma chui ra từ nơi này thì trường học của nàng bị phá hủy trong nháy mắt là điều chắc chắn. Hiện tại, cả Bắc Thành đều lâm vào nguy cơ. Ai có hơi sức mà quan tâm tới chuyện một trường trung học có rút lui được hay không.
- Trình quân trưởng, sự việc cấp bách. Chúng ta nên phái một đội ngũ tới nơi đó. Chúng ta cần phải nhanh chóng phá hủy cửa vào Yêu ma.(Phan Lệ Quân)
Nếu như đã tìm được cửa vào yêu ma rồi. Tất nhiên mọi người phải nhanh chóng lên đường thôi. Bọn họ cũng không có dư thời gian để lãng phí tới như vậy.
- Thành viên đội ngũ này cũng không nên có số lượng quá nhiều. Bọn yêu ma cũng không phải là loài không có đầu óc. Một khi bọn nó phát hiện ra chúng ta đưa tới đó một lượng lớn người. Bọn nó nhất định sẽ đưa tới đó lượng lớn yêu ma. Như vậy mục đích của chúng ta sẽ bị bại lộ.(Trình quan quân)
- Lập tức gọi thêm người sang đây.(Trình quan quân)
- Quân trưởng, ta đi cùng với các ngươi. Là đội trưởng của thành thị liệp yêu tiểu đội. Ta cảm thấy ta đối phó với yêu ma trong thành thị quen thuộc hơn so với các ngươi.(Từ Đại Hoang)
- Uk. Có thêm một vị tinh anh ở trong đội ngũ. Phần thắng của chúng ta sẽ nhiều hơn nhưng mà nhiệm vụ lần này khá là nguy hiểm. Bất luận thế nào mọi người cũng nên cẩn thận một chút.(Trình quan quân)
- Ta cũng tham gia vào nữa.
- Không được, ngươi mới có Sơ giai đi theo chẳng khác nào là chịu chết, lần này không giống với mấy lần trước.(Từ Đại Hoang)
- Từ Đại Hoang nói đúng, ngươi tốt nhất nên ở đây đi.(Phan Lệ Quân)
- Mọi người có chút sai lầm về thực lực của ta rồi. Ta đã không còn là Sơ giai nữa mà là Trung giai.
Đoàn người thành lập để dẹp cửa vào Yêu ma đều sửng sờ lấy, ở đây có vài người làm biết thực lực của Đường Long ra sao, bọn họ không ngờ rằng cậu đột phá Sơ giai lên Trung giai.
- Lôi hệ hay Hỏa hệ?(Từ Đại Hoang)
- Lôi hệ.
- Quá tốt rồi, có một vị Trung giai Ma pháp sư Lôi hệ, mọi việc đều nhẹ đi rất nhiều.(Phì Thạch)
Thế là Đường Long theo nhóm người chuẩn bị chạy ra ngoài kết giới an toàn.
- Đây không phải là Đường Long sao… có lầm không vậy? Đã tới kết giới an toàn rồi. Hắn còn chạy ra ngoài làm cái gì vậy?(Tiết Mộc Sinh)
- Ta ngất! Cuộc đời này ta sẽ không bao giờ nghĩ tới chuyện ra đó nữa đâu.(Vương Tam Bàn)
Đối với những người học sinh như bọn họ thì bên ngoài kết giới chính là một cơn ác mộng khiến cả cuộc đời này bọn họ không thể nào quên. Bọn họ không sao mà hiểu được đến tột cùng là vì lý do gì khiến cho Đường Long có dũng khí bước ra ngoài kết giới an toàn. Chu Mẫn và Trương Lộ Oánh lập tức đứng dậy chạy tới.
- Sao anh không ở trong kết giới an toàn mà lại đi ra ngoài?(Chu Mẫn)
- Thật vất vả lắm với tới được đây, sao cậu không ở lại?(Trương Lộ Oánh)
Đường Long mỉm cười lấy tay xoa đầu hai cô gái thấy hắn đi ra ngoài kết giới an toàn mà lo lắng cho hắn.
- Anh vì không yên tâm khi không thấy Diệp Tâm Hạ đâu cả nên phải ra ngoài một chuyến, yên tâm đi anh đã là Trung giai Ma pháp sư rồi.
Chu Mẫn và Trương Lộ Oánh đôi mắt co rụt khi nghe Đường Long nói mình là Trung giai Ma pháp sư. Chu Mẫn khá là hiểu tính cách của Đường Long, đã quyết định chuyện gì thì chín trâu hai hổ cũng không kéo được hắn, nàng rất khéo léo lôi kéo Trương Lộ Oánh về doanh trại của mình. Chu Mẫn biết thế nào Trương Lộ Oánh cũng sẽ trở thành nữ nhân của Đường Long nên đối xử với nàng như muội muội mình vậy.
Từ Đại Hoang đối với đường xá Bắc Thành tương đối là am hiểu. Có hắn dẫn đường khiến cho đội ngũ giảm bớt được những phiền toái không cần thiết.
Cuối cùng thì Thủy hệ ma pháp sư Tiểu Khả cũng lựa chọn không đi theo đội ngũ này. Mỗi người đều có một sự lựa chọn riêng cho chính bản thân mình. Trình quan quân và Từ Đại Hoang cũng không có cưỡng ép bọn họ.
Thi hành nhiệm vụ lần này còn có hai người mà Mạc Phàm vô cùng quen thuộc đó chính là La Vân Ba và Phan Lệ Quân. Chịu trách nhiệm dẫn dắt đội ngũ này chính là Trung giai ma pháp sư Trình quan quân.
Trình quan quân chính là một viên quan có trách nhiệm thủ hộ Bắc Thành. Cái nhiệm vụ gian khổ này hắn cũng phải tự mình đi hoàn thành.
Đội ngũ này tổng cộng có 8 người. Dù sao nhân số của đội ngũ cũng không nên quá nhiều. Lí do rất đơn giản, đông người dễ bị yêu ma phát giác ra động cơ của mọi người. Mặt khác, nhân thủ đều được dùng hết vào việc bảo vệ kết giới an toàn rồi. Cho nên, đội ngũ này có một vị trung cấp ma pháp sư dẫn đầu đã là một chuyện vô cùng giỏi rồi. Dù sao yêu ma cấp chiến tướng hoạt động ở trong thành cũng có không ít. Những yêu ma cấp chiến tướng này thì phải có trung cấp ma pháp sư mới có thể xử lý được.
Cầu vượt Mĩ Hâm là một con đường tắt nhanh nhất từ khu vực nội thành tới khu vực Minh Văn.
Cây cầu vượt này sớm đã bị tắc đường do tình trạng xe hơi bị bỏ lại ngổn ngang, đầy đường. Nó hoàn toàn không thể nào đi qua được. Mơ hồ trên cây cầu vượt thấp thoáng mấy cái thân ảnh yêu ma tìm kiếm con mồi đang núp trong đống xe hơi hỗn loạn kia. Những con người kia cho rằng bọn họ ở trong mấy cái xe hơi này sẽ rất là an toàn.
Giờ phút này, trên cây cầu vượt hỗn loạn tắc nghẽn đường kia, có 8 cỗ xe mô tô việt dã màu đen không một tiếng động linh hoạt phóng nhanh qua cây cầu. Những chiếc mô tô này vô cùng bóng loáng. Nhìn từ xa, bọn nó không khác gì 8 con báo đen Châu phi đang chạy trốn. Sau cơn mưa, bầu trời trở nên u ám, thỉnh thoảng 8 cái xe kia lại lóe ra ánh sáng kim khí trong bầu trời âm u này.
- Mặc dù chiếc xe này dùng ám thạch để chế tạo ra khiến cho động cơ của nó không phát ra tiếng động nên không bị Yêu ma phát hiện. Nhưng so với thú triệu hồi để làm thú cưỡi thì trong chiến đấu con thú kia vẫn có lợi hơn.(Trình quan quân)
- Đáng tiếc Triệu Hoán hệ Ma pháp sư đều có nhiệm vụ hết rồi.(Phan Lệ Quân)
Đi xuyên qua cầu vượt Mĩ Hâm. Mọi người tiến lên phía trước rất là nhanh nhưng khi sắp tới khu vực Minh Văn. Đột nhiên trên cây cầu xuất hiện một nơi bị lún. Có lẽ vị trí lún này là do con Yêu ma cấp Chiến Tướng gây ra. Vì vậy, mọi người quyết định xuống xe đi bộ. Đây cũng chính là lý do vì sao, những phương tiện khoa học kỹ thuật giao thông này lại quá mức lệ thuộc vào con đường. Bỏ xe lại, 8 người tiếp tục tiến lên phía trước. Huấn luyện viên La Vân Ba là Phong hệ Ma pháp sư. Hắn chịu trách nhiệm đi trước dò đường.
Kinh nghiệm của La Vân Ba còn phong phú hơn nhiều so với Lê Văn Kiệt. Thậm chí hắn còn biết cách lợi dụng Phong quỹ của mình dẫn dụ yêu ma phía trước rời xa đội. Vì vậy, đội ngũ cứ việc thảnh thơi tiến lên phía trước. Điều này cho thấy rằng, Phong hệ ma pháp sư đối với đội ngũ là vô cùng quan trọng. Bọn họ có thể giúp cho đội ngũ tiết kiệm thời gian và sức lực chiến đấu. Con đường tới khu Minh Văn kia cũng khá là dài. Trên quãng đường này có thể có rất nhiều yêu ma đứng phía trước. Nếu như có thể tránh được chiến đấu thì tất nhiên là nên tránh rồi.
Ở phía nam trường nữ sinh trung học Minh Văn có một quảng trường mua đồ vô cùng sầm uất.
Ngày thường vào khoảng thời gian này, quảng trường mua đồ này chắc chắn sẽ bị các bạn nữ chiếm lĩnh. Trong khúc hát Tiểu Bình Quả tạo thành một buổi tiệc hoan lạc quần thể.
Thế nhưng, ngày hôm nay, quảng trường này lại không có một bóng người. Mưa mặc mưa, gió mặc gió. Mấy em nữ sinh kia có lẽ cũng không dám tới đây ca hát nhảy múa ăn mừng nữa rồi. Bởi vì ở nơi đây vào tối hôm qua khi bọn họ đang còn nhảy múa ca hát thì bọn họ liền nhìn thấy một đám ma lang nhào ra ăn thịt mấy người đang nhảy nhót kia.
Ngày hôm nay, những vết máu kia cũng bị nước mưa cọ rửa đi hết rồi. Quảng trường lớn như vậy còn sót lại chính là những cánh tay, cẳng chân cụt. Ai mà nhìn thấy lúc này chắc sẽ nôn mửa không thôi.
Xung quanh quảng trường lâu lâu lại truyền ra tiếng gầm gừ nhẹ cùng tiếng gầm thét.Thỉnh thoảng lại có một tiếng la thất thanh phá vỡ khung cảnh tịch mịch này. Biết ngay rằng có một người đã bị yêu ma tìm thấy và ăn thịt.
Tầng lầu mua đồ chiếm 1/3 diện tích mặt trước của quảng trường. Đây là một thị trường mua đồ mới được hình thành nhưng do yêu ma tùy tiện phá hoại đến nỗi nơi này không còn lại gì. Khắp nơi là những mảnh thủy tinh rơi vãi. Tường gạch đổ nát. Sàn nhà thành một đống hỗn độn.
Quảng trường ở dưới đất chính là một siêu thị khổng lồ. Thức ăn của loài người đối với yêu ma cũng không hấp dẫn cho lắm. Chứ không thì nơi này đã biến thành nơi yêu ma tụ tập rồi. Ở bên dưới cầu thang máy trong siêu thị có một nhóm người rất là may mắn chưa có bị yêu ma phát hiện ra. Người ẩn núp bên trong siêu thị. Mọi người nằm bẹp xuống dưới đất. Lúc này họ có thể làm chỉ là cầu nguyện. Cầu nguyện bọn yêu ma sẽ không tìm tới đây.
Trong đám người rất nhiều có ý kiến rời khỏi đây bằng đường cống thoát nước, nhiều người đồng ý với lời đề nghị của người khởi xướng, Diệp Tâm Hạ cũng là một trong những người may mắn sống sót được, có một nữ sinh tốt bụn giúp nàng rất nhiều nhưng khi mọi người quyết định đi xuống cống ngầm thời điểm ai nấy đều quyết định bỏ nàng lại vì mang theo nàng quá vướng víu mà lại không giúp ích được gì dù họ biết là Diệp Tâm Hạ là một Ma pháp sư.
Khi tai kiếp sập xuống thì nhân tính con người bắt đầu vặn vẹo, ai nấy đều chỉ lo cho bản thân mình mà không nghĩ tới cảm nghĩ của người khác, có đôi lúc họ hi sinh người khác chỉ vì lợi ích của bản thân mình.
Siêu thị rất nhanh không có một ai. Mà cô gái nhỏ bé gầy gò đang còn đứng bên cạnh cô gái ngồi trên xe lăn kia. Nàng nhìn thấy bóng lưng mọi người xa dần, đôi mắt muốn tuôn trào nước mắt ra tới nơi rồi.
- Ngươi nhanh đi theo bọn họ đi.(Diệp Tâm Hạ)
- Ta xin lỗi… ta cũng muốn dẫn người đi cùng.(Cô gái)
- Không sao! Ngươi nhanh đi với mọi người đi.(Diệp Tâm Hạ)
- Ta có thể giúp ích gì cho ngươi không?(Cô gái)
Diệp Tâm Hạ nghe cô gái đã giúp mình hỏi vậy liền tháo xuống Nê Thu lắc đưa cho cô gái đó.
- Nếu như ngươi tới được kết giới an toàn thì đem cái này đưa cho người nhà của ta. Hắn tên là Đường Long.(Diệp Tâm Hạ)
Ánh đèn ấm áp chiếu vào một góc nhỏ. Một nữ phụ làm công việc trí thức xinh đẹp đang còn cảm thấy khó chịu trong lòng đứng ở nơi này. Nàng tưởng rằng những nam nhân kia sẽ có một người đứng ra sẵn sàng cõng cô bé kia rời đi. Thế nhưng kết quả là mọi người ra đi vội vã.
Phần hờ hững này khiến cho lòng người lạnh giá.
Nhưng nàng có thể làm như thế nào được. Chân của nàng còn bị thương phải đi khập khễnh. Nàng có thể đuổi theo được những người kia đã là rất tốt rồi. Nàng không thể nào vừa cõng cô gái trên xe lăn kia vừa đuổi theo bọn họ với cái chân khập khiễng này được.
Cô gái trên xe lăn kia không biết tên là gì. Nhìn cô gái đó có vẻ rất là bình tĩnh. Trong lúc mọi người quyết định bỏ rơi nàng. Lúc đó trong mắt nàng cũng không có một tia van xin, khẩn cầu. Thậm chí trong đôi mắt đó nàng còn không thấy một tia bối rối và tuyệt vọng.
Tiểu đội của Đường Long.
- Đã có một tiểu đội tìm thấy một cửa vào yêu ma và họ đã thành công phá hủy cửa vào kia.(Trình quan quân)
- Vậy thì chúng ta nên ăn mừng rồi.(Từ Đại Hoang)
- Nhưng tiểu đội kia cũng chết hết. Không có một ai sống sót rời đi.(Trình quan quân)
Từ Đại Hoang lúc đầu nghe được đã phá được một cửa vào Yêu ma thì rất vui mừng nhưng nghe câu sau của Trình quan quân thì Từ Đại Hoang nụ cười liền tắt ngấm.
Cửa vào Yêu ma chắc chắn sẽ có một bầy Yêu ma. Xông vào nơi đó có lẽ tương đối dễ dàng nhưng khi muốn phá hủy nó sẽ làm ra động tĩnh và tiểu đội bọn họ ngay lập tức bị bọn Yêu ma tức giận vây quanh. Thực tế khi Trình quan quân chọn đội viên tham gia nhiệm vụ này thì hắn cũng đã nói rõ ràng cho bọn họ hiểu rằng nhiệm vụ lần này rất là nguy hiểm. Rất có thể có đi không có về.
- Tiếp tục đi về phía trước à? Có lẽ khoảng cách tới trường nữ sinh trung học Minh Văn kia cũng không còn xa nữa.(Trình quan quân)
- Vâng. Qua căn nhà này là sẽ thấy một con đường. Đi theo con đường này là sẽ nhìn thấy cổng trường của trường nữ sinh trung học Minh Văn. Theo báo cáo lần trước thì ở phòng ăn của nhà trường xảy ra chấn động trong một thời gian dài. Vì vậy, cửa vào yêu ma rất có thể nằm phía dưới phòng ăn.(Từ Đại Hoang)
Mọi người gật đầu. Rồi đi theo con đường được Từ Đại Hoang chỉ dẫn mà tiếp tục tiến về phía trước.
Đi trên đường bọn họ cũng gặp một số yêu ma làm phiền nhưng bọn nó cũng bị Trình quan quân giải quyết nhanh gọn.
Trung giai Ma pháp sư gây ra sát thương rất lớn đối với bọn Yêu ma Nô Bộc. Thậm chí bọn họ có thể giết chết bọn nó chỉ trong vòng 1s. Vì vậy tốc độ di chuyển của mọi người tương đối là nhanh. Lần này Bắc Thành Yêu ma xâm nhập vào chỉ có Cự Nhãn Tinh Thử và Độc Nhãn Ma Lang, Huyết Văn Cự Ma Thử cấp Chiến Tướng đều bị Trình quan quân Trung giai Ma pháp sư giết chết, chỉ khi xuất hiện Tam Nhãn Ma Lang cấp Chiến Tướng thì Đường Long mới xuất thủ, vì tốc độ của chúng rất nhanh chỉ có Đường Long phản ứng nhanh nhẹ cùng với kiếm thuật diện rộng mới giết được chúng nó nhanh thôi.
Đang định tiến lên phía trước thì đột nhiên từ con đường phía trước truyền tới một tiếng hét tê tâm liệt phế. Từ Đại Hoang định ra tay thế nhưng hắn bị Trình quan quân ngăn lại. Từ Đại Hoang khó hiểu, định hỏi vì sao thì đã thấy Trình quan quân lạnh lùng nói.
- Trước khi lên đường ta đã từng nói qua, nhiệm vụ lần này của chúng ta là phá hủy cửa vào yêu ma. Dọc đường đi cho dù có gặp phải người thân của mình cũng không được ra tay cứu giúp. Ở đây ngoài trừ Đường Long đi theo để cứu người thân của hắn ra. Ta hi vọng tất cả mọi người ở đây đều có thể hiểu được mục đích của nhiệm vụ lần này là gì.(Trình quan quân)
Mọi người liền lâm vào trầm mặc.
Bọn họ đều là quân pháp sư, phục tùng mệnh lệnh chính là chức trách của bọn họ. Vì vậy cho dù đoạn đường này có phát ra tiếng hét thảm thiết tới như thế nào thì bọn họ cũng chỉ có thể cắn răng mà đi qua mà thôi.
Đường Long lúc này vẫn còn một chút kinh ngạc nhưng hắn cẩn thận suy nghĩ lại thì thấy quyết định của mọi người vào lúc này rất là hợp lý.
Nếu như dọc đường bọn họ cứu một người, thì cái đội ngũ này không khác gì một cái đội ngũ cứu viện. Mà đội ngũ mang theo nhiều gánh nặng như vậy thì đừng có nghĩ tới chuyện xông vào được bên trong cửa vào yêu ma.
Chỉ mới đứng bên trong cửa vào yêu ma một phút thôi cũng đã có hơn mười mấy người bỏ mạng rồi. Vì vậy bọn họ phải lựa chọn như thế này. Cho dù bọn họ đưa tay ra là cứu sống được một mạng người trên đoạn đường này rồi. Nhưng bọn họ cũng không thể nào làm như vậy được.
Hai phút sau, tiếng kêu la thảm thiết kia liền im bặt. Một lúc sau, huấn luyện viên La Vân Ba trở về đội ngũ. Hắn báo cáo với Trình quan quân.
- Yêu ma đã đi. Chúng ta có thể tiếp tục tiến về phía trước.(La Vân Ba)
La Vân Ba là người tận mắt thấy người kia bị giết chết như thế nào. Vì vậy sắc mặt hắn vào lúc này cũng không được tốt. Tất nhiên nếu như hắn không vướng mắc nhiệm vụ trong người thì hắn nhất định sẽ cứu người kia.
Phía trước là một con đường rộng rãi. Con đường này trống trải không có bất kỳ xe cộ nào. Nhưng trên mặt đường là những thi thể nát tươm khiến cho ai nhìn thấy cũng phải nổi hết cả gai ốc hết cả lên. Nhất là những người này cũng vừa mới chết, máu vẫn còn đỏ tươi. Tiểu đội tiến lên phía trước mấy bước thì thấy một nam tử mập mạp gục ở nơi này.
Người này hình như vẫn chưa chết hẳn. Hắn trợn hai mắt lên, rất là cố gắng, cố gắng ngẩng đầu lên nhìn về phía tiểu đội này. Trong ánh mắt của hắn tràn đầy sự tức giận và không tin. Vào thời điểm mấy cái thi thể kia sắp chết. Hắn nhìn qua tấm gương của một tòa nhà cao tầng thấy rằng ở nơi này có một tiểu đội Ma pháp sư. Hắn vừa mới gào thét chính là gào thét tiểu đội ma pháp sư này có thể tới cứu mình.
Nhưng khi hắn bị Yêu ma cắn đứt hai chân thì những người kia vẫn không thấy tới cứu. Tới khi nửa thân dưới của hắn bị cắn nuốt hết rồi thì những tên Ma pháp sư táng tận lương tâm kia vẫn thờ ơ như cũ.
Tới khi những Ma pháp sư này đi ngang qua bên cạnh mình. Hắn cố gắng thúc dục khí lực cuối cùng nắm lấy ống quần của một người trong đó. Hắn muốn hỏi. Hắn muốn hung hăng hỏi cái bọn quân pháp sư khốn khiếp này tại sao thấy chết mà không cứu.
Bước chân Phan Lệ Quân hơi dừng lại một chút rồi nhìn thoáng qua tên nam tử mập mạp chỉ còn lại hơi tàn này. Hai con mắt của nàng vẫn không có chút gì gọi là động dung. Một giây sau, nàng lại bước tiếp về phía trước theo mọi người. Mọi người cũng không có nhìn nam tử vô cùng thê thảm kia lấy một cái mà nhanh chóng tiến về phía trước. Đi thêm được vài bước thì liền nhìn thấy mấy cỗ thi thể mới chết.
Khi mọi người đi được một nửa quãng đường này rồi, một quân pháp sư bị lương tâm cắn rứt phát hiện thấy một cỗ thi thể của một cô gái ở dưới miệng cống. Cỗ thi thể này bị con Cự Nhãn Tinh Thử cắn nát người.
- Bọn họ có lẽ muốn đi xuống cống nước để rút lui, kết quả là…(La Vân Ba)
- Xuống cống nước chính là thiên hạ của Cự Nhãn Tinh Thử. Bọn họ làm như vậy chính là tự tìm đường chết mà.(Từ Đại Hoang)
- Đi thôi. Chúng ta không phá hủy cửa vào yêu ma. Thì số lượng người chết càng nhiều hơn nữa.(Trình quan quân)
Đường Long định tiến về phía trước theo mọi người đột nhiên bước chân hắn dừng lại. Hai con mắt của hắn nhìn chằm chằm vào cổ tay của cô gái vừa mới chết ở miệng cống nước kia. Cô gái này hắn nhìn không có quen mặt nhưng vòng tay của cô gái đang đeo lại vô cùng quen thuộc.
Đó là Nê Thu lắc mà cậu tặng cho Diệp Tâm Hạ, Đường Long ngồi xuống hơi cảm nhận một chút thì sắc mặt cậu dãn ra, vì cậu cảm nhận được cô gái này không phải là Diệp Tâm Hạ, trên người nàng khí tức khác biệt hoàn toàn với Diệp Tâm Hạ. Đường Long đoán là Diệp Tâm Hạ đem Ne Thu lắc đưa cho cô gái này để mà nếu về được kết giới an toàn sẽ đi gặp hắn. Đường Long thở dài tháo xuống Nê Thu lắc để cho nước mưa rữa trôi máu dính trên đó.
- Đường Long sao lại dừng lại vậy?(Phan Lệ Quân)
- Ta hình như tìm được manh mối rồi. Cô gái này mang chiếc vòng tay của muội muội ta.
- Tên mập mạp vừa mới chết kia sau lưng của hắn chính là dấu hiệu của siêu thị Ốc Nhĩ Mã. Vì vậy, những người này rất có thể là từ cống thoát nước của siêu thị Ốc Nhĩ Mã chạy trốn tới đây. Nửa đường bọn họ gặp Cự nhãn tinh chuột nên mới chui lên khỏi cống chạy trốn.(Phan Lệ Quân)
- Đường Long. Mặc dù người có công lớn bảo vệ Địa Thánh Tuyền. Nhưng điều này cũng không có nghĩa là đội ngũ chúng ta sẽ vì người mà cứu cô gái kia khiến nhiệm vụ bị trì hoãn. Vì vậy, chuyện cứu người này đành dựa vào bản thân ngươi thôi.(Trình quan quân)
- Ta hiểu, như vậy đi Trình quan quân ngài cầm lấy máy phát tín hiệu này đi. Khi ta cứu được em gái ta ra rồi sẽ phát sóng tín hiệu tới cái máy này và ta sẽ biết ở đâu mà chạy tới hỗ trợ. Ta cũng là một thành viên của Liệt Yêu đội.
- Cũng được.(Trình quan quân)
Trình quan quân cầm lấy máy tín hiệu mà Đường Long đưa sang, hắn biết là một khi phát tín hiệu ra sẽ thu hút Yêu ma nhưng nếu Đường Long một vị Trung giai Lôi hệ tới trợ giúp sẽ hạn chế được thương vong. Trinh quan quân nào biết cái máy tín hiệu đã được Đường Long cải tạo qua rồi sẽ không thu hút Yêu ma tới.
Đường Long chia tay với đám người Trình quan quân và đi về phía siêu thị Ốc Nhĩ Mã, tới nơi thấy được cửa siêu thị đã bị trái khóa nên cậu không chút khách khí nào tung cước đá văng đi cánh cửa nghênh ngang bước vào trong. Đường Long cũng không sợ người của Hắc Giáo Đình tới kiếm hắn phiền phức, dù có tới cũng chỉ là Sơ giai Ma pháp sư mà thôi, cậu là Trung giai lại sợ mấy tên Sơ giai. Đường Long nhớ được trong nguyên tác thì chỉ có tên Vũ Ngang là người của Hắc Giáo Đình sẽ tìm thấy hắn ở đây mà cho người truy sát hắn thôi.
- Bây giờ muốn tìm được Diệp Tâm Hạ có chút khó, phải tới phòng giám sát thông quan camera an ninh tìm thấy nàng.
Trên đường đi tìm phòng giám sát có đụng độ với mấy con Cự Nhãn Tinh Thử và Độc Nhãn Ma Lang đôi lúc gặp Huyết Văn Cự Ma Thử nữa nhưng toàn bộ Yêu ma gặp phải Đường Long đều tao ương cả vì chỉ một đạo lôi điện phát ra từ Trung giai Lôi hệ Ma pháp thôi cũng đủ để cho chúng hóa thành tro bụi.
Bên cạnh quảng trường mua sắm, có một tòa nhà cao 10 tầng có sân thượng. Trên sân thượng có hai gã nam tử mặc áo màu đen đang ở nơi đó. Bọn họ giống như là không có bị Yêu ma phát hiện ra vậy. Hai người bọn họ đang còn tuần tra khu vực này.
- Ở bên kia vừa mới có ánh sáng màu tím phát ra. Có lẽ là một vị Lôi pháp sư…. Uk, nơi hắn xuất hiện. Nhìn cái điệu bộ này có lẽ hắn muốn tới quảng trường mua sắm rồi.( Người Hắc Giáo Đình)
- Tất nhiên là hắn.(Vũ Ngang)
- Ngươi biết hắn.(Người Hắc Giáo Đình)
- Đương nhiên là biết. Người ở đây coi chừng một chút. Ta đi giết hắn cái đã.(Vũ Ngang)
- Không nên làm quá lâu khiến cho mọi việc chậm trễ. Chúng ta còn có nhiệm vụ quan trọng trên người.(Người Hắc Giáo Đình)
- Ta biết. Nhưng mà người này ta nhất định phải giết chết hắn.(Vũ Ngang)
Dứt lời, Vũ Ngang đeo mặt nạ liền phát ra một cái mệnh lệnh rất nhanh liền có mấy con Hắc Súc Yêu nhanh chóng đi theo sau hắn. Hơn nữa phương hướng bọn họ di chuyển lại chính là về phía quảng trường.
Ở đầu bên kia, Đường Long vừa mới chạy tới cầu thang của quảng trường mua sắm , vận khí của hắn rất tốt. Quảng trường mua sắm lớn như thế này mặc dù có mấy con Cự Nhãn Tinh Thử nhưng hình như bọn nó cũng không có phát hiện ra hắn. Vì vậy, hắn mới thành công bước lên được bậc cầu thang của Quảng trường mua sắm.
Cửa vào trung tâm mua sắm rõ ràng có dấu hiệu bị phá hủy. Đường Long cẩn thận dùng Tầm Yêu Phấn rải ra trách cho việc vừa mới bước vào trung tâm mua sắm thì bị Yêu ma tập kích.
Tầm Yêu Phấn vừa mới tản ra bay đi. Nó giống như ngọn bồ công anh bay trong gió từ từ phiêu đãng về phía bên cạnh. Hiển nhiên là nó báo cho Đường Long biết ở phía bên phải có một sinh vật đang nhanh chóng tới gần.
Bá
Trong phút chốc, một cái bóng đen có tốc độ cực nhanh lao về phía Đường Long. Móng vuốt sắc bén hung hăng cào lên người Đường Long mặc dù phía trước nó có một cái cửa thủy tinh đi chăng nữa. Theo bản năng, hắn liền chạy về phía cánh cửa thủy tinh để tránh né một kích hiểm ác này.
Bóng đen kia vẫn tiếp tục công kích nhưng rõ ràng nó không có phát hiện ra trước mặt nó có tấm cửa thủy tinh. Vì vậy, cả thân người nó liền đụng phải tấm kính. Nhất thời, tiếng ” loảng xoảng” vang lên từ tấm kính vỡ ra.
Đường Long cúi đầu thấy được cánh tay của mình có một đạo vết thương rất sâu và đang dần từ từ khôi phục lại nhưng rất chậm, nếu là thực lực không bị phong ấn thì vết thương cỡ đó đã lành nhanh hơn rồi.
- Hắc Súc Yêu con pet của Hắc Giáo Đình thích xài nhất. Không biết lần này gặp ai đây.
- Trốn cũng nhanh đấy. Đáng tiếc là lần này ngươi không thể nào nhìn thấy mặt trời mọc vào ngày mai nữa rồi.(Vũ Ngang)
Một giọng nói lạnh lẽo chậm rãi truyền ra từ sau cánh cửa. Chẳng biết từ khi nào ở nơi cánh cửa kia lại xuất hiện một người mặc đồ đen bước ra. Cả khuôn mặt hắn được bao bọc bởi một cái mặt nạ màu đen.
- Mày là thằng nào?
- Người không biết ta…. ha ha ha ha. Tốt. Ta sẽ cho người xem một chút ta là ai.(Vũ Ngang)
Nam tử Hắc Ám Giáo Đình cười phá lên, rồi từ từ gỡ cái mặt nạ ra. Rất nhanh chiếc mặt nạ được gỡ ra nhưng khuôn mặt kia lại rất là đáng sợ. Gò má trái của hắn gần như bị thối rữa. Giống như bị nước sôi dội lên vậy. Con mắt kia không có da bao bọc chỉ còn lại hốc mắt. Nhìn qua càng thêm đáng sợ hơn nữa. Má phải của hắn thì vẫn bình thường. Do vậy, Đường Long cũng nhận ra hắn là ai.
- Ra là mày, Vũ Ngang.
- Ta rất vui khi mà ngươi vẫn nhớ tới ta, nhờ ơn của ngươi mà ta có bộ dáng này.(Vũ Ngang)
- Không ngờ tới ngoài Bạch Dương trong quân đội ra thì Vũ Ngang người của Mục thị cũng là giáp điệp của Hắc Giáo Đình.
- Câm mồm.(Vũ Ngang)
- Hay hay! Đại công tử thế gia thì không thích làm lại thích đi làm chó cho Hắc Giáo Đình.
- Đáng lẽ người tiến vào Địa Thánh Tuyền phải là ta, phải là ta. Chỉ cần ta đem Địa Thánh Tuyền giao cho Tát Lãng đại nhân thì ta ngay lập tức trở thành chấp sự của Hắc Ám Giáo Đình. Ta vì cái kế hoạch này mà phải vất vả bao nhiêu năm??? 10 năm!! 10 năm trước ta đã phải nhẫn nhục làm chó cho cái lão Mục Trác Vân khốn khiếp kia. Hắn nói gì ta làm theo cái đấy. Ta hầu hạ hắn không khác gì hầu hạ cha.(Vũ Ngang)
- Chính là vì để được sự tín nhiệm của hắn. Chính là vì muốn tham gia vào trận chiến tranh đoạt Địa Thánh Tuyền! Kết quả thì sao? Kết quả là ngươi đã phá hư kế hoạch ẩn núp 10 năm của ta. Để cho ta biến thành cái hình dạng như bây giờ. Người có biết Tát Lãng đại nhân đem mặt của ta đưa vào quỷ axit khiến cho ta thống khổ tới như thế nào không? Bây giờ ta cũng muốn người phải nếm thử cái tư vị đó của ta. Không chỉ mình khuôn mặt. Ta muốn cả thân thể của người ngâm vào trong quỷ axit rồi sau đó biến người thành đám Hắc Súc Yêu đầy tớ kia.(Vũ Ngang)
- Nói xong chưa? Ngươi nghĩ là dựa vào dăm ba con Hắc Súc Yêu đó có thể đối phó ta được sao?
- Những con Hắc Súc Yêu đó không đối phó nổi ngươi cũng không sao vì còn có bọn chúng.(Vũ Ngang)
Vũ Ngang vừa nói xong sau lưng hắn bước ra mấy thân ảnh, nếu ai ở đây nhìn vào khuôn mặt đã tuyệt vọng vô cùng rồi vì sau lưng Vũ Ngang chính là 5 con Tam nhãn Ma Lang và 10 con Huyết Văn Cự Ma Thử.
- Xem ra ngươi vì quá hận ta mà quyết dồn ta vào chỗ chết. Rất tốt, cũng lâu rồi không nghiêm túc đánh một trận với ai bao giờ.
Truyện khác cùng thể loại
26 chương
22 chương
111 chương
170 chương
48 chương