Hệ Thống Hậu Cung Nhị Thứ Nguyên Của Ta
Chương 326 : Chiến Dracule Mihawk. Gold D.Roger tự thú và lời giúp đỡ của Roger.
Trước mặt Ryu hiện tại, một thân ảnh cùng Ryu không sai biệt lắm tuổi tác cũng đang nhìn mình, thanh niên với đôi mắt sắc bén đang câu trực mình chằm chằm.
- Ngươi là Mizako Ryu, người đã đánh bại Shanks. Một trong Yonko ở Tân Thế giới mới lên.(Mihawk)
- Ừ là ta.Ngươi Mihawk đang trên đường trở thành Kiếm sĩ mạnh nhất thế giới.
- Đúng vậy.Cùng ta so tài một trận đi.(Mihawk)
- OK.
Mihawk
Thân phận: Đại Kiếm Hào
Trái ác quỷ: Không có
Vũ khí: Hắc kiếm Kokoutou Yoru[Một trong mười hai thanh Cực Phẩm Đại Bảo Kiếm]
Kỹ năng: Haki vũ trang(cao cấp), Haki quan sát(cao cấp), Kiếm thuật cao cấp.
Ryu vì đấu với Mihawk thì lộ ra vẻ mặt cực kì nghiêm túc, trên người kiếm khí trùng thiên, chúng nữ đứng sau lưng cậu cảm nhận được áp lực thật lớn khi mà Ryu thả ra kiếm khí của mình, nhất là những người dùng kiếm áp lực là lớn nhất nhưng mà Mihawk đối diện cũng không có biến sắc mặt gì cả mà rút ra Yoru sau lưng vào thế.
Ryu dẫn đầu công kích tới Mihawk, Vẫn Thiên Kiếm tay phải của Ryu vung lên và một đạo bán nguyệt trảm kích đánh về phía Mihawk.Mihawk không chút bối rối cầm Yoru chém xuống cũng phát ra một đạo bán nguyệt trảm kích.Hai đòn va chạm nhau rồi triệt tiêu nhau đi, cả hai đều biết đối phương không có dùng toàn lực mà chỉ là thăm dò lẫn nhau mà thôi.
- Không tệ đâu.(Mihawk)
- Ngươi cũng vậy.Nên ra tay toàn lực thôi nhỉ.
- Đang có ý này.(Mihawk)
Chúng nữ kinh dị, đòn vừa rồi vậy mà chỉ là thăm dò lẫn nhau thôi thì không biết sẽ như thế nào đây, các nàng tập trung vào trận đấu nhất là Kuina và Tashigi hai người vừa mới bước chân vào kiếm sĩ nên là trận đấu này rất có lợi cho các nàng.
Thân hình Ryu và Mikawk lóe lên biến mất tại chỗ, khi xuất hiện lần nữa thì ba thanh kiếm đã va chạm nhau rồi.
Keng
Kiếm cùng kiếm va chạm nhau sinh ra sóng xung kích tản dật ra ra xung quanh hơn nữa còn có kiếm khí thoát ra cày xới vùng đất xung quanh.
- Hắc Ngục Luân Trảm.(Mihawk)
Mihawk giơ Yoru lên cao rồi chém mạnh xuống đất, từ trên Yoru bắn ra ba đạo kiếm khí bay về phía Ryu, nhìn thấy ba đạo kiếm khí bay tới thì cậu mỉm cười lấy rồi đặt song kiếm sau lưng vươn người về phía trước rồi thân hình nổ bắn về phía trước.
- Tiềm Long Xuất Uyên.
Khi mà thân hình gần chạm vào ba đạo kiếm khí thì cậu mới thi triển chiêu thức của mình ra và chém nát đi ba kiếm khí Mihawk đánh ra đồng thời uy thế không giảm bắn thẳng về phía hắn, nhìn thấy chiêu của mình cư nhiên bị phá thì Mihawk trợn mắt lên nhưng hắn cũng không có quên phòng thủ.Mihawk đặt Yoru nằm ngang trước mặt thay hắn cản lại một kích này nhưng mà xung lực cũng không cản được nên là Mihawk bị đẩy lùi ra sau vài bước.
- Tới phiên ta.Hắc Trảm Vây Khốn.(Mihawk)
Mihawk lần này bật hết hỏa lực, mỗi lần hắn chuyển vị là một lần Yoru phát ra kiếm khí bay tới và bốn phương tám hướng Ryu bị vây vào giữa.
- Giờ người làm gì đây.(Mihawk)
Ryu cười khẩy một cái rồi dùng chiêu của mình, cậu dập chân xuống đất bật nhảy lên cao rồi huy động song kiếm.
- Băng Hỏa Trùng Kích.
Vẩn Thiên Kiếm tòa ra hỏa diễm thiên đốt khiếp người, Nguyên Thiên Kiếm tỏa ra hàn khí lạnh thấu xương rơi.Cả hai đều cắm xuống đất và trong nháy mắt lấy mũi kiếm làm trung tâm một cảnh kì dị phát sinh, nữa băng nữa lửa bộc phát cùng với kiếm khí vây xung quanh cậu va chạm nhau kịch liệt không ngừng triệt tiêu nhau, cho tới khi xung quanh bán kính 500m không còn lại chút gì ngoài mặt đất bị cầy xới ra thì thảm thực vật không còn nữa.
Ryu nhắm thẳng Mihawk bổ ra một kiếm.
- Thiên Ngoại Phi Thiên.
- Cái gì?(Mihawk)
Một chiêu này của Ryu khiến cho Mihawk bất ngờ và hắn phải nghiêm người né sang một bên, lúc đó vì quá bất ngờ nên Mihawk không kịp chuẩn bị cách ứng phó nếu không dù hắn có mạnh mẽ ngạch kháng đi nữa thì cũng sẽ bị trọng thương.
Mihawk kịp thời né tránh đang chuẩn bị công kích thì Den Den Mushi của Ryu vang lên khiến hắn dừng lại động tác trên tay mình, Ryu cũng nhíu mày lấy.Cậu đang tận hứng cùng với ngày sau Đệ nhất Kiếm khách Mihawk so tài thì có người xen vào phá đám khiến cậu rất bực.
- Chuyện gì nói lẹ đi, ta đang bận.
- Tiểu gia hỏa về Tổng bộ Hải quân gấp có việc cần ngươi.(Kong)
- Kong sư phụ có việc gì sao.
- Bọn ta nhận được tin tức Roger đang tới Marineford nên là cần người trở về cùng Sengoku và Zephyr trấn thủ Marineford không cho Shiki tới, ta và Garp phải canh trừng Roger.(Kong)
- Rồi xong chuyện bên này sẽ chạy tới.
Ryu nói xong không quản Kong có đồng ý hay không liền cúp Den Den Mushi rồi, cậu có chút bắt đắc dĩ nhìn Mihawk.
- Xin lỗi giữa đường có việc bận nên là hai chúng ta một chiêu phân thắng thua đi.Lần sau hai chúng ta chiến cái tận hứng.
- Được, dù sao người có việc nên cũng không có cách.Một chiêu định thắng thua.(Mihawk)
Ryu và Mihawk đều vào thế của mình chuẩn bị cho đòn đánh cuối để kết thúc chiến đấu.
- Hắc Kiếm Đọa Đầy.(Mihawk)
Mihawk kéo theo Yoru từ phía dưới hất lên tạo thành một đạo kiếm khí bán nguyệt thật lớn đi về phía Ryu, khi dùng đòn này xong thì Mihawk có chút thoát lực.Đòn này của hắn là dồn toàn lực cùng với Busoshoku Haki vào trong Yoru chém ra kiếm khí công kích này.
- Nhị Kiếm – Thiên Ngoại Diệt Tuyệt Trảm.
Ryu bắt chéo song kiếm của mình phía trước mặt rồi rồi chém mạnh về phía trước tạo thành kiếm khí chữ X bay tới, cậu cùng vận dùng Busoshoku Haki vào đòn này nên là lực sát thương rất là kinh khủng nhưng mà Ryu vẫn ra tay có chừng mực nên là công kích này chỉ lướt qua người Mihawk đánh vào mấy cây đại thụ sau lưng.
- Ta thắng.
- Ừ ta thua, cái này cho ngươi.(Mihawk)
Mihawk đưa Yoru về phía Ryu nhưng mà cậu lắc đầu đẩy trở về lại khiến cho Mihawk không hiểu.
- Tại sao lại đưa về.Cái này là Hắc kiếm Kokoutou Yoru, một trong mười hai thanh Cực Phẩm Đại Bảo Kiếm đồng thời cũng là đại biểu cho thực lực mạnh nhất của Kiếm khách hơn nữa người xứng đáng là Đệ Nhất Kiếm khách.(MIhawk)
- Ta ưa thích nhẹ kiếm không phải là trọng kiếm giống như Yoru với lại dù có lấy về thì chỉ có để trưng bày mà thôi, như vậy sẽ tổn thất với mười hai thanh Cực Phẩm Đại Bảo Kiếm chi bằng giao cho người phù hợp thì hơn.
Mihawk nghe Ryu nói vậy thì thu hồi Yoru để lại sau lưng mình rồi nhảy lên thuyền bé của mình rời đi, cậu cùng với những người khác cũng lên thuyền nhanh chóng chạy về Marineford.Kong hạn định cho Ryu là trong vòng sáu ngày phải chạy tới thì ngày thứ tư cậu đã có mặt tại Marineford rồi nhưng mà đổi lại Gokaiger lại lâm vào trạng thái nghỉ ngơi để hồi lại năng lượng tiêu hao.
Hai ngày sau quả nhiên là Roger đơn thương độc mã xuất hiện, người có tên cây có bóng.Khi Roger xuất hiện tại Tổng bộ Hải quân thì toàn bộ Marineford vang lên còi cảnh báo, những Hải quân này khi thấy Roger đều bỏ chạy hết chỉ riêng Ryu là không, cậu lội ngược dòng đoàn người chạy tới.Có một sĩ quan thấy Ryu chạy tới chỗ Roger thì mặt biến sắc đi.
- Tiểu ma vương đừng có tiến lại.Nơi đó là hướng Gold Roger đấy.(Sĩ quan)
- Lăn.Một đám thùng cơm gặp phải kẻ địch là nghênh chiến chứ không phải đám thùng cơm các ngươi bỏ chạy.
Roger nghe được Ryu nói như vậy thì nhìn sang.Cậu không sợ hãi chút nào nhìn lại Roger, Ryu biết tính cách của Roger bản thân cũng không phải người vô cùng hung ác, mặc dù Roger là hải tặc, nhưng lại không có cách nào đi căm hận.
- Ha ha ha ha, thật đúng là có can đảm a!Thật không sợ ta giết ngươi sao? Phải biết, những cái kia so ngươi số tuổi lớn đám binh sĩ đều là toàn bộ chạy a, ngươi một tiểu tử chẳng lẽ muốn đại biểu toàn thể hải quân tới cùng ta chiến đấu sao?(Roger)
Cùng lúc đó, cười to một tiếng đột nhiên vang lên!Ngay sau đó, một bóng người lấy thế sét đánh không kịp bưng tai tới đến Ryu phía trước!
Người này người khoác màu đỏ áo khoác, râu cá trê, hai mắt như ưng chuẩn, nhìn lên có chút hung nhưng bây giờ, hắn lại toét miệng cười to, vô cùng hứng thú đánh giá Ryu.Nhìn thấy Roger đứng trước mặt mình thì Ryu vô cùng hứng thú dò xét lấy Roger.
Cứ như vậy, một lớn một nhỏ hai người nhưng là như vậy lẫn nhau nhìn chằm chằm đối phương nhìn, hình ảnh lộ vẻ rất quỷ dị.
- Tiểu gia hỏa, ngươi vẫn chưa trả lời vấn đề của ta.(Roger)
Roger cười nói, ngồi xuống giữ vững cùng Ryu như thế độ cao.
- Vấn đề gì?
- Ngươi không sợ ta giết ngươi sao? Ta thế nhưng là Vua Hải Tặc a!(Roger)
Ryu lắc đầu đồng thời thêm một câu.
- Tuy ngươi là Vua Hải tặc nhưng mà chưa bao giờ hành động giống các Hải tặc khác giết người cướp của hay tỏ ra bố láo khinh thường thiên hạ.Ngươi chỉ đơn giản ưu thích phiêu lưu mạo hiểm mà thôi.
- Tiểu gia hỏa, có dũng khí, có quyết đoán, có đảm lược, thực là không tồi a!(Roger)
Roger nhìn chằm chằm Wairudo nhìn hồi lâu, đến cùng tới cũng không Wairudo trên mặt nhìn ra nửa phần e ngại, cuối cùng hắn nhếch miệng nở nụ cười, không nhịn được tán dương. Ngay sau đó, người này Vua Hải Tặc trừng mắt nhìn, ra vẻ hung ác.
- Bất quá, ta bây giờ muốn đi hủy diệt Hải quân bản bộ , ngươi nếu là không tránh ra lời nói, ta nhưng là muốn động thủ.(Roger)
- Xin nhờ đi, một mình ngươi mà đòi đơn đấu toàn bộ Tổng bộ Hải quân sao, chí ích thì hãy mang theo thủy thủ đoàn của ngươi tới đây thì có cơ may nhé.Chứ một mình ngươi sao chịu được Kong, Sengoku, Garp và Zephyr vây công sao hơn nữa ba Đô Đốc Akainu, Kizaru và Aokiji vây đánh sao.
Roger bị Ryu nói cho ác khẩu không trả lời được. Roger cười to, hắn càng xem Ryu càng thích!
Trên biển lớn, như là thiếu tá như vậy nhát gan người hèn nhát nhiều vô số kể, cái loại người này, Roger không thèm để ý, nhưng có quyết đoán có dũng khí người, Roger rất ưa thích cũng rất thưởng thức.Rõ ràng, giờ khắc này ở Roger trong mắt, Ryu chính là dạng này ngườinhưng cậu vẫn là hài tử.Cho nên Roger có ác thú vị, muốn trêu chọc một chút Ryu.
- Ngươi dù là Hải tặc nhưng mà ta là đệ tử của Hải quân Nguyên soái, Hải quân Đại tướng, Hải quân Tổng giáo quan thì nên có một trận chiến.
Cái này, Roger ngược lại là ngây ngẩn cả người!Hắn thề, hắn chỉ là muốn trêu chọc một chút tiểu hài tử!
Hắn chẳng thể nghĩ tới lại là như vậy kết quả!Cái rắm lớn một chút tiểu gia hỏa, vậy mà ứng chiến?!Thật đúng là nghé con không sợ cọp a!
Nhìn xem Ryu, Roger ánh sáng trong mắt càng ngày nóng bỏng!Hắn tại Ryu trên thân thấy được một loại đặc chất,đây là thuộc về cường giả đặc chất!Trước mắt tiểu gia hỏa này tuyệt đối là hạt giống tốt mà mầm non tốt như vậy, làm Hải quân thực sự là đáng tiếc a!
- Tiểu gia hỏa, muốn làm hải tặc sao? Làm hải tặc rất tự do a, ngươi muốn làm gì thì làm gì , hơn nữa một khi vì Vua Hải Tặc, giống như ta, liền có thể nắm giữ hết thảy tài phú, danh tiếng, địa vị và quyền thế! Vụng trộm nói cho ngươi một cái bí mật, ta có một cái toàn thế giới bảo tàng lớn nhất, nó liền giấu ở cuối cùng chi địa Raftel, chỉ cần ngươi đi làm hải tặc hơn nữa thành vì Vua Hải Tặc, ngươi liền có thể nhận được cái kia bảo tàng a!(Roger)
- Như thế nào tiểu gia hỏa, có hứng thú sao?(Roger)
Ryu nhìn thấy Roger cư nhiên dụ dỗ mình đi làm Hải tặc thì phì cười một tiếng rồi không nói hai lời trực tiếp động thủ.
- Thiên Ngoại Phi Thiên.
Vừa động thủ là chiêu đòi mạng rồi, vì đối thủ là Roger nên cậu không dám khinh suất.
Roger tại vò đầu, vẫn còn đang không hiểu , tại hoang mang.Mà khi hắn cảm giác không thích hợp, ngẩng đầu nhìn một mắt phía trước phía sau, con mắt lập tức trừng thật to!Hắn dĩ nhiên không phải e ngại đạo này công kích, mà là cảm thấy mười phần chấn kinh!Hài tử nhỏ như vậy, kiếm thuật tạo nghệ vậy mà đạt đến tình trạng này?
Roger tùy tiện rút kiếm trảm một cái hóa giải lấy công kích của Ryu rồi hắn lại lâm vào trầm tư sau đó buồn rầu, cái này đại danh đỉnh đỉnh Vua Hải Tặc, bình sinh lần thứ nhất thể nghiệm một loại tên là thất bại cảm giác.
- Tuổi còn nhỏ liền có thực lực như thế, trên đại dương bao la có một chỗ của ngươi a tiểu gia hỏa! Vẫn là tại suy tính một chút a? Làm hải tặc thật rất thoải mái, mà còn có bảo tàng a!(Roger)
Mà cũng liền vào lúc này.Một tiếng kinh thiên hét lớn, tựa như đất bằng kinh lôi đồng dạng, ầm vang vang dội!!!Người chưa tới mà âm thanh tới trước.
- Roger! Ngươi đừng có nằm mộng!(Garp)
Liền thấy đang nói âm sau khi rơi xuống, Garp chính là trong chớp mắt, từ chỗ xa kia chớp mắt đã tới, trực tiếp đứng ở Ryu trước người, một tiếng này quát lớn, chính là xuất từ trong miệng của hắn.Ngay sau đó, Kong cùng Sengoku cũng đến.Ba người này cũng là đứng ở Wairudo trước người, cùng Roger giằng co.
- Roger, ngươi cái này hỗn đản, câm miệng ngươi lại, xéo ngay cho ta.(Garp)
- Roger, ngươi tới hải quân bản bộ muốn làm cái gì?(Sengoku)
Kong trực tiếp Busoshoku Haki bao trùm toàn thân cao thấp của mình, tùy thời phối hợp Garp cùng Sengoku đem Roger bắt lại, phải biết hiện tại Roger là người mà bọn hắn muốn bắt ngay lập tức.
- Bày ra bộ dáng này hù dọa ai đây? Ta nếu là sợ ngươi, ta chính không tới được không?(Roger)
Liếc mắt nhìn Kong, Roger lười biếng mở miệng vẫn là như vậy thong dong.
Cái này cùng nghiêm túc Kong tạo thành chênh lệch rõ ràng.Hải quân nguyên soái ngưng trọng nghiêm túc, Vua Hải Tặc lười nhác không bị trói buộc.
Roger nhìn chăm chú vào Ryu rồi thò tay sờ lên bội kiếm của mình tiếp đó cầm trong tay.Thấy Roger rút kiếm, Kong cùng Garp cơ hồ đều động thủ, nấm đấm bao trùm lấy Busoshoku Haki hướng Roger nện tới, Roger không nhanh không chậm đưa tay lên đỡ lấy hai người Kong cùng Garp công kích sau đó Roger vung vẩy cái tay ửng đỏ của mình.
- Ta cũng không nói muốn đánh nhau, chớ nóng vội động thủ a.(Roger)
- Tiểu gia hỏa, không quản ngươi có làm hay không hải tặc, thanh kiếm này đưa cho ngươi.(Roger)
Ryu tiếp nhận lấy thanh kiếm của Roger đưa cho mình, cậu tò mò đánh giá lấy bội kiếm mà Roger luôn mang theo bên mình cùng với hắn chinh chiến nhiều đối thủ khác nhau và rất mạnh mẽ nhưng không bị hư hỏng gì.
- Ta đi, là tới đầu thú.(Roger)
Roger hời hợt nói, chợt nhếch miệng nở nụ cười, lộ ra trắng noãn lại chỉnh tề răng mà khi hắn nói xong câu đó phía sau, hết thảy phảng phất đều dừng lại.
Kong bọn người toàn bộ sửng sờ tại chỗ. Garp há to miệng, buông xuống nắm đấm của mình. Kong hít sâu một hơi, thật lâu không có phun ra. Sengoku mặc cho kính mắt trượt xuống, không có đưa tay đi đỡ.
Một lúc sao Roger bị lính Hải quân áp giải đi, Garp xung phong nhận việc và Ryu cũng đi theo sau, Kong cũng không có ngăn cản vì có Garp tại thì Roger dù muốn cũng không làm tổn thương được Ryu.Kong sau đó an bài một chút rồi lên một tàu Hải quân hỏa tốc chạy tới Mariejois.
Trong ngục giam, Roger nghe có người mở cửa thì hắn bằng vào Kenbunshoku Haki biết được người tới là ai rồi.
- Sao vậy ông bạn già, tới đây thăm người sao.(Roger)
Garp đặt mông ngồi xuống nền đất đối diện với Roger, Ryu đứng ở một bên nhìn vị tiếng tăm lừng lãy một thời Gold D. Roger sắp sửa phải rời khỏi thế giới này.
- Haiz một thời oanh liệt Gold D. Roger giờ phải lựa chọn con đường này, nguyên bản có thể an dưỡng tuổi già nhưng mà cuộc đời thật là trớ trêu.
- Ryu ngươi nói vậy là có ý gì?(Garp)
Garp tò mò tại sao Ryu lại nói lên những lời nói đó đồng thời Roger cũng hiếu kì không biết Ryu biết những gì rồi.
- Roger vì đạt tới Hòn đảo cuối cùng Raftel nên là phải đi thám hiểm và trong quá trình thám hiểm một hòn đảo nào đó thì hắn mạc danh kỳ hiệu mắc bệnh nan y mà y học thời nay không chữa khỏi được nên mới quyết định giao mình cho Hải quân đổi lại thì thủy thủ đoàn của mình an toàn.
Garp sửng sờ nhìn Roger còn về Roger kinh ngạc nhìn Ryu.
- Này Garp ta có một việc xin ngươi được không? Trước giờ ta chưa xin qua bất kì ai nên là ta lần đầu tiên xin người đấy.
- Chuyện gì?(Garp)
- Con của ta, xin giúp ta nuôi nấng nó.(Roger)
- Đừng có mà quá phận Roger, ngươi nghĩ là ta sẽ làm ư.(Garp)
- Không nhất định ngươi sẽ đi làm.(Roger)
Roger dùng đôi mắt chân thanh nhìn Garp và Garp thì trầm mặc lại không lên tiếng.
- Roger có tội vì đã leo lên Raftel nhưng con cái thì không, nó không có tội tình gì cả nhưng mà bên Chính phủ Thế giới sẽ không buông tha cho đứa con mang dòng máu tội ác tồn tại trên thế giới này.
Ryu nói xong câu đó thì xoay người bỏ đi để lại Roger nhìn bóng lưng cậu mỉm cười, Garp trầm tư lấy.Một hồi sau Garp đứng lên thở ra một ngụm trọc khí lấy.
- Ryu nó nói đúng, sinh linh nhỏ bé đó không có tội tình gì.Yên tâm đi Roger, ta sẽ nuôi nấng và huấn luyện cho nó trở thành một Hải quân chính chắn.(Roger)
- Cảm tạ.(Roger)
Truyện khác cùng thể loại
26 chương
22 chương
111 chương
170 chương
48 chương