Hệ Thống Hắc Khoa Kỹ Quán Nét
Chương 211 : Phong Vân phản kích! Trấn áp không gian! Kiếm 23 hủy thiên diệt địa! (2)
Dịch giả: Đường Huyền Trang
- Làm sao lại không thể động?
Không chỉ ngươi trong phim mà ngay cả mấy người Lương Thạch, Tống Thanh Phong cũng có câu hỏi này trong đầu!
Phải biết rằng đây không phải là loại lấy uy áp cưỡng chế đối thủ làm cho đối thủ không để động đậy, loại cách thức đấy thì bất kỳ võ giả nào có tu vi cao một chút cũng có thể làm được.
Cái bây giờ bọn hắn thấy được là, tất cả những người đang tấn công đều là cao thủ, mà tất cả lại đều dừng lại giữa không trung! Ngay cả máu cũng đều dừng lại, giống như là thời gian bị dừng lại! Đây mới là chỗ kinh khủng nhất!
Tử vong bao phủ toàn bộ võ đài, tất cả những sinh cơ đều đứng trước nguy hiểm bị giết chết, ở những nơi có người, không có bất kì một cái gì có thể động đậy!
Trong khoảng khắc này, mở rộng tầm mắt ra nhìn, một cái võ đài to lớn có hơn một ngàn hảo thủ của Thiên Hạ Hôi vậy mà không ai có thể động đậy!
Những người đang xem Phong Vân, nhìn thấy Kiếm Thánh đi xuyên qua đám đông, những nơi đi qua, sinh mệnh đều bị hôi phi yên diệt trong nháy mắt!
Bọn hắn chỉ có thể lẳng lặng nhìn, ngay cả những người được mời đến bây giờ cũng không dám di động một chút nào, thân đang lâm kỳ cảnh, chỉ sợ mình di động nửa phần, cũng sẽ bị giết giống như những tinh anh kia!
Tất cả mọi người như được Tử Thần triệu hoán, ngay cả bản năng gào thét cũng bị tước đoạt, toàn bộ võ đài trở nên hoàn toàn tịch mịch!
Ngay cả Hùng Bá có tu vi cao nhất ở đây cũng không thể nửa phần động đậy! Mà đừng nói là nửa phần, ngay cả ngón tay cũng không thể động, mí mắt cũng không thể nháy! Dường như cái này là một loại cảnh giới mà con người không thể nào đạt tới!
Tất cả những gì ở trước mắt hắn, đều mất đi quyền lợi sinh tồn, thiên hạ vạn vật, bị làm thịt cũng mặc kệ!
Có lẽ trong thời khắc này, trong mắt tất cả mọi người, tên kiếm khách già yếu lừng còng này mới xứng hai chữ "Kiếm Thánh"!
Cũng có lẽ chỉ giờ khác này, mới có thể xứng với chữ Thánh! Danh phù kỳ thực!
Chỉ thấy Kiếm Thánh dùng chỉ (ngón tay) làm kiếm, đâm thẳng vào ngực Hùng Bá!
Lúc trước Hùng Bá ngông cuồng tự đại thì giờ phút này chỉ còn một con đường là chờ chết!
Nếu như nói, lúc nhìn thấy Kiếm Thánh đến điểm cuối cùng của sinh mệnh cũng không quên kiếm đạo cùng với chấp niệm về cuộc quyết chiến này, thì thời khắc này, bọn hắn nhìn thấy một lão kiếm khách cả đời chấp nhất, bất phục với thiên mệnh, hóa kén thành bướm!
Niềm cảm động và tiếc hận lúc trước bây giờ đã hóa thành rung động trước nay chưa từng có! Dường như bọn hắn nghe thấy được tất cả võ giả đều đang hò hét, nghe được vô số người vì võ đạo mà kêu lên hai chữ tiền bối!
Nhìn thấy cảnh này, cùng với kiếm thuật và kiếm ý kinh khủng, hai mắt của tất cả những người đang xem Phong Vân đều có chút ươn ướt.
Đây mới là võ giả! Chân chính võ giả! Chắc là bọn hắn chưa từng tưởng tượng qua, đến giờ phút này, bọn hắn thấy được võ giả cũng có thể tranh mệnh với thiên địa.
Mà ngay đó, bọn hắn lại nhìn thấy Kiếm Thánh vẫn đứng ở trên ngàn bậc thang! Vừa mới đi qua được một nửa lộ trình!
Đây là chuyện gì?!
Cùng lúc đó bọn hắn nhìn thấy Bộ Kinh Vân đang ôm thi thể Khổng Từ, vạch mặt phản bội lại Hùng Bá đánh thẳng tới Thiên Hạ Hội!
Có lẽ Bộ Kinh Vân quá hận Hùng Bá cho nên muốn tự tay giết hắn, hoặc cũng là số trời. Bổ Kinh Vân đánh một chưởng, vừa chạm vào tay Kiếm Thánh thì mới phát hiện, không ngờ Kiếm Thánh đã là một bộ thi thể lạnh băng!
Ở một chỗ khác, trên võ đài, dường như Hùng Bá cũng chịu cùng cảnh ngộ, thần sắc rã rời!
Toàn bộ không gian ở võ đài lúc trước bị trấn trụ, thì bây giờ cũng được giải phóng, người cùng kiến trúc, bàn ghế lúc trước bị kiếm khí cắt qua, giờ phút này đều nứt toác, máu tươi, huyết nhục bắn ra tung tóe!
Tiếng gào rú thảm thiết, máu tuôn ra như mưa, dường như trong nháy mắt, toàn bộ Thiên Hạ Hôi đều hóa thành một mảng A Tỳ Địa Ngục!
Lúc này những người xem Phong Vân mới nhận ra rằng, mặc dù Kiếm Thánh đã chết nhưng kiếm ý chưa diệt, dưới ý chí cường đại, hóa thành một cỗ lực lượng vô song đánh một trận với Hùng Bá!
Cũng bởi vì thân thể đã chết mới thoát ly khỏi gông cùm xiềng xích, ngộ ra một ma kiếm kinh thế mà phàm nhân không thể nào lĩnh ngộ --- Kiếm thứ 23!
Chỉ tiếc là thân thể bị Bộ Kinh Vân đánh trúng, chiến ý cũng theo đó mà sụp đổ!
Tất cả mọi người đều đã được thấy 22 chiêu của Thánh Linh kiếm pháp, đến bây giờ lại được nhìn toàn bộ quá trình sáng tạo ra kiếm thứ 23 hủy thiên diệt địa này! Nhưng vẫn không thể chống lại thiên mệnh, cho dù là trong khoảng khắc đó đã đến rất gần với thành công!
Giờ phút này, trong nội tâm của mấy người Lương Thạch, Tống Thanh Phong đã không thể dùng từ chấn kinh để hình dung! Có lẽ không thể dùng bất kỳ ngôn ngữ nào có thể miêu tả cảm thụ của bọn hắn giờ phút này!
Cảm thụ duy nhất có thể hình dung được, có lẽ đó chính là tiếc nuối, tiếc nuối cho lão Kiếm Thánh dù đã lĩnh ngộ kiếm thứ 23 hủy thiên diệt địa này vẫn không thể giết chết Hùng Bá! Vẫn chỉ có thể bại trận ở trận quyết chiến này, chết không nhắm mắt!
Nếu Phong Vân trong mắt bọn hắn lúc trước, chỉ là một bộ có cốt truyện không tệ, võ công cùng với hệ thống chiêu thức đáng để học, vậy thì hiện tại, Phong Vân đã thăng hoa thành một thần thoại của võ giả!
- Quá kinh khủng! Kiếm Thánh quá mạnh!
Đến khi xem hết, qua những lời mà mấy người Tống Thanh Phong thốt ra có thể nhìn ra, mặc dù Kiếm Thánh bại nhưng lại như thắng!
- Tống thiếu, thế nào? Nhất kinh nhất sạ, Kiếm Thánh thắng?
*Nhất kinh nhất sạ: ý tứ chỉ lúc người ta cảm xúc kịch liệt, tinh thần quá mức hưng phấn hoặc khẩn trương, căng thẳng mà có biểu hiện nét mặt hoặc cử chỉ cường điệu, khoa trương.
Lâm Thiệu đang chăm chú chơi Counter-Strike thì bị tiếng hét của hắn làm cho có chút bực bội.
- Không có...
- Không có thì hô cái gì?
Lâm Thiệu càng mất kiên nhẫn.
- Kiếm thứ 23!
Tống Thanh Phong hô:
- Kiếm thứ 23 hủy thiên diệt địa! Quả thật là quá kinh khủng!
Lương Thạch bên kia cũng thốt lên, không chỉ rung động lòng người, thậm chí còn khiến cho tất cả mọi thứ trong lòng đểu trở lên trống rỗng, trông đầu chỉ có duy nhất một chiêu thức kinh khủng kia!
- Một chiêu này vừa xuất ra! Ngay cả thời gian cũng ngừng lại!
Tống Thanh Phong vô cùng khiếp sợ:
- Tất cả mọi người đều không thể động! Dừng ngay ở giữa không trung! Ngay cả máu cũng không chảy ra! Hùng Bá cũng chỉ có thể đứng yên chờ chết!
- Cái gì?
Nghe được lời Tống Thanh Phong nói, mấy tên võ giả như Lương Hắc Hổ mới quay đầu lại:
- Không phải ngươi khoác lác chứ? Võ giả nơi này có tu vi cao nhất cũng chỉ là Đại Tông Sư, không thể nhiều hơn được!
- Hắn tuyệt đối không nói khoác!
Mấy tên võ giả như Lương Thạch lớn tiếng nói:
- Ta cũng xem! Quả thật là một màn kia quá kinh khủng! Trước kia chưa từng nghe nói qua có loại kiếm thuật kinh khủng này! Ngay cả thiên thần hạ phàm cũng chỉ có thể để mặc kệ xâu xé!
- Trên đời này làm sao có loại kiếm kỹ nào như thế?
Mấy người Tiêu Lãnh Vũ, Ngũ hoàng tử ngồi bên cạnh Lương Hắc Hổ hoàn toàn không tin:
- Cho dù là có, lấy tu vi của lão đầu tử Kiếm Thánh cũng tuyệt đối không có khả năng thi triển ra!
Ngũ hoàng tử nói:
- Không phải các ngươi muốn lừa thời gian tập luyện của chúng ta, mới cố ý nói vậy đấy chứ?
- Ngay cả Nạp Lan lão giả tử cũng nói, bộ phim này không đáng xem!
Cơ Du cũng mở miệng nói:
- Chỉ có thế giúp chúng ta xây dụng một chút cơ sở!
Tống Thanh Phong im lặng:
- Có thích xem hay không.
Rồi lập tức hướng về mấy người Lâm Thiệu, Hứa Lạc đề cử:
- Thật sự đề cử cho các ngươi đi xem, kiếm 23 quá kinh khủng!
- Có chuyện gì mà tíu tít như thế?
Nạp Lan Hồng Vũ ngồi ngay cạnh Nạp Lan Minh Tuyết, rõ ràng ầm ĩ ở bên này cũng ảnh hưởng đến hắn.
- Lão gia tử ở đây, để lão gia tử bình luân!
Cơ Du không cam lòng yếu thế nói:
- Bọn hắn đều thổi Phong Vân lên trời! Coi như ta cũng rất thích bộ phim truyền hình này, nhưng cũng không thể thổi như thế!
------------------------------------
Đôi lời của dịch giả:
Hiện tại đang có event review truyện, và mình đã viết một bài review về bộ truyện này. Để cổ vũ tinh thần cho dịch giả, mong các bạn đọc giả ghé qua diễn đàn Bạch Ngọc Sách, tìm bài review về bộ truyện Hệ Thống Hắc Khoa Kỹ Quán Nét và sử dụng like thần chưởng để ủng hộ mình cho lấy tinh thần nhé. Event chỉ là hình thức giải trí vui vẻ cho một diễn đàn, không mang lợi ích kinh tế nào cả, nó chỉ là ủng hộ về mặt tinh thần thôi, mong các độc giả bớt chút thời gian vàng ngọc ghé qua diễn đàn ủng hộ mình nhé.
Truyện khác cùng thể loại
9 chương
164 chương
108 chương