Hệ Thống Hắc Khoa Kỹ Quán Nét
Chương 152 : Lăng Vân học phủ bị thương nặng
Dịch giả: Đường Huyền Trang
- Ha ha ha! Các ngươi nhìn biểu lộ của mấy vị bên cạnh lão bản kìa!
- Thấy đần chưa!
- Tuyệt đối là thấy mà choáng! Cái này gọi là thuật cách đấu! Thưa Trưởng công chúa điện hạ!
Trần đầu thắng lợi, khiến cho mấy tên đệ tử lớp Giáp tinh thần đại chấn.
Mộc Hồng Chúc nhìn hình ảnh trên màn hình lớn, cũng có chút cao hứng, chẳng qua...
- Vừa rồi nàng sử dụng không phải là võ kỹ?
Mộc Hồng Chúc hơi nghi hoặc.
- Làm sao có thể?
Nhị hoàng từ nhìn trận đấu dưới võ đạo tràng mà khiếp sợ.
- Vừa rồi không phải là võ kỹ sao?! Không dùng võ kỹ, tay không phá Hề Phong Trảm?!
Mộ Đông Lai ngồi bên cạnh cũng lâm vào trầm tư:
- Vừa rồi vị tiểu cô nương này, hình như là... Dùng kinh nghiệm chiến đấu phong phú cùng với sự phán đoán chuẩn xác tấn công về phía địch nhân khi họ vừa ra tay công kích?
- Là thuật cách đấu?
Mộ Đông Lai cũng có chút kinh ngạc, mặc dù hắn cũng cho rằng Nạp Lan Minh Tuyết sẽ thắng, nhưng không nghĩ tới sẽ gọn gàng như thế.
- Phương lão bản, thuật cách đấu có kỹ xảo này?
- Bản thân thuật cách đấu là được dùng như thế.
Phương Khải coi đó là chuyện đương nhiên, giải thích nói:
- Lúc đầu nàng thoáng giả bộ, thứ này phải có trí tuệ mới có thể học được.
Mọi người ngồi xung quanh Phương Khải:
- Thuật cách đấu là cái gì? Có loại võ kỹ này sao?!
Càng lúc càng lờ mờ.
Mà lúc này đây, phần lớn người của tam đại học phủ, vẫn đang còn trong trạng thái khiếp sợ.
- Làm sao có thể?!
- Một chiêu?!
- Hoàng phủ sư đệ, thấy rõ rồi chứ?
Một thanh niên mặc áo vàng đang nhắm mắt, bên cạnh hắn, chính là Hoàng Phủ Tĩnh đứng đầu Hoàng Tự bảng của Thịnh Kinh học phủ.
- Sư huynh yên tâm, mặc dù dưới thực lực ngang nhau thì ta không phải là đối thủ của nàng, nhưng dù sao, ta còn ẩn giấu thực lực.
Hoàng Phủ Tĩnh cười nhạt.
- Vậy thì tốt.
Tên nam tử áo vàng kia nhẹ gật đầu:
- Chẳng qua không cần phải gấp, để nàng tích lũy nhiều điểm rồi ngươi hãng ra tay, hãy ra tay với người khác trước.
- Vâng, sư huynh.
Trên chỗ ngồi của Lăng Vân học phủ, Tần Bình hừ một tiếng nặng nề:
- Cuối cùng cũng không khiến Lăng Vân học phủ ta mất mặt!
Lúc này, Hi Di học cung cùng với Thịnh Kinh học phủ bắt đầu ván thứ hai.
- Giang nhi, sau mấy trận nữa, ngươi đi lên, khiêu chiến vị trí thứ hai Địa Tự viện của Thịnh Kinh học phủ. Vừa rồi Nạp Lan Minh Tuyết giải quyết nàng kia quá nhanh, không thể hiện ra được uy phong võ kỹ của Lăng Vân học phủ ta, ngươi hãy biểu hiện ra đi.
- Rõ!
Tần Giang khom người nói:
- Vậy Ngũ hoàng tử kia...?
- Bây giờ không phải lúc.
Tần Bình bật cười nói:
- Nếu như không ai khiêu chiến hắn, đến lúc đó ta cho hai người Ninh Hạo, Tiết Viễn khiêu chiến hắn, tiêu hao một ít khí lực của hắn, đến lúc đó ngươi lại lên.
Tần Giang nhẹ gật đầu, quả nhiên sau mấy trận, hắn quyết đoán lựa chọn đối thủ là vị trí thứ hai của Địa Tự viện, rất rõ ràng, hắn đối với trận chiến này đã có dự tính từ trước.
Mà khi đánh nhau, hắn cũng không phải công kích quá nhiều, thắng có chút đẹp mắt.
- Lăng Vân học phủ mấy năm gần đây, dường như cũng không tệ...
Bên trên vị trí chủ tịch, một lão giả vuốt vuốt chòm râu nói.
- Đấy là do đệ tử ưu tú của bản phủ còn chưa xuất thủ!
Tên lão giả họ Dư hừ lạnh một tiếng, rõ rằng có chút bất mãn đối với biểu hiện của đệ tử học phủ mình.
Lúc này, chỉ nghe thấy một âm thanh truyền khắp toàn bộ võ đạo trường:
- Thịnh Kinh học phủ, Tiêu Lãnh Vũ đứng đầu bảng Huyền Tự viện, khiêu chiến Vương Côn đứng đầu bảng Huyền Tự viện của Lăng Vân học phủ!
- Cái gì?!
- Tiêu Lãnh Vũ?! Thịnh Kinh học phủ?!
Bây giờ đã muốn khiêu chiến người đứng đầu bảng Lăng Vân học phủ, có thể nói chuyện này nằm ngoài dự liệu của mọi người!
Phải biết rằng, cường cường quyết đấu, tiêu hao rất lớn, nếu bị phe thứ ba ngư ông đắc lợi, không bù được mất!
- A? Đây không phải là muội tử hôm qua gặp trên đường sao?
Phương Khải nhìn võ đạo trường, người đi lên trên đài là nữ tử áo đen, Phương Khải nhận ra, đây chính là nữ tử hôm qua ngồi trên đại ưng cánh bạc.
- Muội tử qua đường này hình như rất lợi hại?
- Muội tử qua đường?!
Mấy người ngồi bên cạnh Phương Khải nổi gân xanh đầy trán:
- Đây là tôn nữ của Hộ quốc công, một tay thương thuật đã luyện đến mức lô hỏa thuần thanh!
- Lăng Vân học phủ, Vương Côn, thỉnh giáo!
- Ta thừa nhận mấy trận trước Lăng Vân học phủ đánh không tệ.
Thiếu nữ áo đen giơ ngân thương trong tay lên.
- Nhưng dừng ở đây thôi!
Sau khi giơ thương lên, kình khí kích động, một điểm hàn mang trên mũi thương bạo phát cực chói mắt.
Thiếu nữ đâm trường thương trong tay ra, mang theo một cỗ kình khí cực kỳ cường đại.
- Nộ Khai Sơn!
Vương Côn ý thức được nguy hiểm, hai tay cầm đao, đồng thời cũng sử dụng võ kỹ mạnh nhất của mình, chẳng mấy chốc, hai cỗ kình khí va chạm vào nhau!
Oanh!
Chỉ thấy một thân ảnh bay ngược ra, bụi đất tung bay!
- Một điểm hàn mang tới trước, sau đó xuất thương như rồng?
Phương Khải có chút tặc lưỡi.
- Dường như muội tử qua đường này rất lợi hại.
- Muội từ qua đường, cmn thần!
Người xem trong quán nét bất lực nhỏ nước bọt.
- Hình như cô nương này rất lợi hại!
- Ủng hộ muội tử qua đường, chỉ cần không khiêu chiến người chơi trong quán nét, thì ngươi vẫn còn tốt!
-...
- Mạnh thật! Chỉ một chiêu, đã đánh bại người đứng đầu bảng của Lăng Vân học phủ!
Chung quanh võ đạo trường, đệ tử các đại học phủ bắt đầu sợ hãi than.
- Trận tiếp theo, để ta lên đi.
Đúng lúc này, trong đám đệ tử của Thịnh Kinh học phủ, một thanh niên áo vàng đi tới.
- Trận tiếp theo, Cơ Dương, khiêu chiến Tần Giang của Địa Tự viện Lăng Vân học phủ!
- Cái gì?
Trước đó Tiêu Lãnh Vũ khiêu chiến Vương Côn còn đỡ, thế mà bây giờ, ngay cả Ngũ hoàng tử cũng tự tin như vậy!? Vừa lên đã chọn người mạnh nhất Địa Tự viện của Lăng Vân học phủ?!
Tần Giang đứng sau Tần Bình, sắc mặt tái xanh:
- Đây là xem thường ta sao?
Năm phút sau...
Nhìn Cơ Dương dưới sự tấn công toàn lực của mình không tổn thương một sợi tóc, một màn võ khí màu vàng kim bao bọc toàn thân, giống như một lạch trời không công phá được, tất cả hi vọng của hắn đều tan nát!
- Cơ Dương đối chiến Tần Giang! Cơ Dương thắng!
-------------
- Trận tiếp theo! Ứng Tông Huyền đứng đầu bảng Thiên Tự viện Hi Di học cung khiêu chiến Vương Chi Thủy!
------------
- Ứng Tông Huyền, thắng!
- Cái gì?
Không nghĩ tới hai đại học phủ ra bài không theo lẽ thường, quan trọng nhất là, mỗi một trận đều chiến thắng đối thủ một cách nhẹ nhàng! Dường như là không tiêu hao quá lớn, việc này khiến cho ý định tiêu hao chiến của Lăng Vân học phủ tan thành bọt nước.
Sau một vòng lại một vòng, không nghĩ tới Lăng Vân học phủ bắt đầu bại lui! Điểm tích lũy của toàn bộ người đứng đầu bàng đều về không!
Tình thể chuyển biến đầy bất ngờ!
Phòng khán giả, mọi người bắt đầu nhao nhao nghị luận.
- Thủ đoạn bồi dưỡng đệ tử của Lăng Vân học phủ quá ôn hòa, cũng quá cứng nhắc.
- Thua là đương nhiên.
- Đứng đầu bảng đã mất, tiếp đó là thanh lý tôm tép phía sau.
Trên đài cao, một lão giả tái xanh mặt.
- Hứa phó phủ chủ, đa tạ.
Hai người khác thì lộ vẻ tự mãn.
Không nghĩ tới ba người đứng đầu bảng của Lăng Vân học phủ đều bị quét sạch, người tài còn sót lại duy nhất, chỉ là Nạp Lan Minh Tuyết đứng đầu bảng Hoàng Tự viện.
Tình thế vốn tốt đẹp như thế, lại đột ngột chuyển biến!
Sắc mặt Tần Bình lúc này tái xanh! Âm trầm đến đáng sợ!
-------------------
D/g:
Nhiều bạn thắc mắc về câu: Xinh đẹp như vậy nhất định là con trai!
Xin được giải thích thế này, trích lời của một độc giả:
Nếu các bác xem cosplay thì có mấy thanh niên hóa trang thành nữ còn xinh hơn cả con gái khiến người xem không phân biệt nổi. Mà người xem lại thường là các thanh niên otaku hay trạch nam của TQ nên các anh ấy mới hoài nghi cả thế giới, từ đó mới có suy nghĩ như thế.
Truyện khác cùng thể loại
9 chương
164 chương
108 chương