Hệ Thống Cực Phẩm
Chương 126
Tiếp đó thì hắn cũng tự mình luyện tập cũng như chỉ Moka tu luyện.
Mà 2 người ngoài tu luyện thì cũng chỉ đi với nhau, rất ít người ngoài gặp được 2 người.
Moka thì ngồi bên dòng thác tu luyện còn hắn thì bên dưới con thác cố gắng từng bước, từng bước đứng dậy.
Có vẻ như bên trong phòng trọng lực của hệ thống còn dễ chán, vì nó chỉ là 1 khối áp nhất định còn ngọn thác này, nó sẽ vùi dập liên tục, thỉnh thoảng cũng sẽ có những đợt lớn dội lên người làm hắn khuỵu xuống...
Nhưng cả 2 vẫn luôn cố gắng.
Moka cũng dần biết sử dụng kết hợp sức mạnh sẵn có cùng với sức mạnh tu luyện của mình, trở lên trâu bò hơn rất nhiều nha...
Hắn thì cũng có thể nhảy qua lại giữa 2 tảng đá mà không bị dúi ngã xuống nữa...
Đôi khi còn chơi trội để trạng thái Siêu Saiyan mà nhảy qua, mục tiêu, không để dính 1 giọt nước nào....
Tuy rất khó nhưng hắn luôn cố gắng đến khi nhìn được khe hở giữa các giọt nước với nhau, nhưng vẫn chưa thể nhảy đủ nhanh a....
Vậy mà cũng nửa năm trôi qua, hắn chỉ luyện tập tốc độ cho mình...
Bây giờ thì hắn đã có thể nhảy qua mà không dính bất kì giọt nước nào nữa nhưng khi hắn mang trên mình thêm 1 chút khối lượng thì nó lại chậm đi.
Cuối cùng, hắn vác nốt Bạch Lôi ra luyện tập cùng vậy, cứ vác Bạch Lôi nhảy qua nhảy lại thôi, khiến nó "than thở" với hắn thì hắn lại lấy thịt nướng ra dụ dỗ thì nó gật đầu liên tục...
Sau đó là đến luyện kiếm,Bạch Lôi thì cũng chỉ luẩn quẩn quanh ngọn thác có Moka hoặc chỗ của hắn.
Yasuo thì cố chém ngang nhưng luôn bị nước làm lệch hướng a...
Hắn đâm ra để 3z biến thành 1 cây trọng kiếm mà hắn chỉ đứng... và giữ nó không động đậy...
Từ những lúc ban đầu cánh tay run lẩy bẩy nhưng rồi cũng quen dần, hắn sử dụng các kĩ năng của mình bên dưới dòng thác kia.
Nhất là Bão Kiếm, hắn để mình chìm hẳn trong nước rồi mới sử dụng....
Lúc làm vậy đúng là cảm thấy 1 nguồn cản trở dừng lại chiêu thức của hắn nếu hắn lực không đủ mạnh a...
Chỉ là đối với hắn thì luôn phải cố gắng không ngừng.... để mạnh hơn.
"Yasuo, em cảm thấy, có những lúc, anh rất đáng sợ, như anh không còn là chính anh nữa vậy..."
Moka ôm lấy hắn...
"Anh xin lỗi, cảm ơn Moka đã nhắc nhở anh..."
"Vậy hôm sau đừng luyện nữa, đi với em đi..."
Hắn có hơi ngạc nhiên nhìn cô rồi cũng gật đầu đồng ý...
Moka cắn nhẹ vào cổ hắn.
Tuy Moka không cần hút máu vẫn có thể bình thường, nhưng đối với hắn thì nó đã như 1 thói quen rồi, những lúc bên cạnh hắn khi vui mừng thường như vậy a...
Hắn cũng không có ngăn cản cô mà chỉ khẽ xoa đầu Moka mà ôm lấy cô.
Mới sáng sớm mà Moka đã gọi ầm hắn lên.
"Được rồi,Yasuo, hôm nay anh là của em... tất cả do em quyết định, được chứ..."
Moka nhìn hắn như 1 bà hoàng vậy, có điều trông lúc nào Moka cũng dễ thương hết nên cũng gật đầu.
"Tất cả nghe nữ hoàng của anh luôn đó..." Hắn khẽ gõ nhẹ lên trán cô.
"Vậy tốt, anh phải hứa với em... trong hôm nay, cấm không được động đến vũ lực, biết không... Chúng ta sẽ giống như bao người thường khác... Được rồi, anh cũng đừng mặc bộ đồ đó nữa...."
"Nhưng...."
"Đi mà..."
"Được rồi, anh hứa với em..."
Hắn cũng thu lại bộ chiến đấu phục hoàn toàn, cả đôi song kiếm cũng cất đi.
"Đã xong thưa nữ hoàng đáng yêu...."
Hắn hôn nhẹ 1 cái lên môi Moka.
"Anh... đáng ghét...."
Nhìn Moka giận dỗi thì hắn cũng chỉ biết cười thôi, cô nàng này vẫn luôn hồn nhiên cũng như vui vẻ như vậy...
"Được rồi, hôm nay em định dẫn anh đi đâu nào...."
"Uhm... có 1 hòn đảo ở phía nam, ở nơi đó cũng khá đông người... mà từ trước tới giờ em chưa có..."
"Được rồi, vậy chúng ta liền đến đó đi, không phải em rất muốn xem cuộc sống của họ a..."
"uhm..."Moka nhu thuận gật đầu.
Hắn lấy Truy Phong ở dạng moto rồi cả 2 cùng rời đi, đích đến là hòn đảo phía nam kia...
...
"Chúng ta tới nơi rồi, Moka..."Hắn khẽ gọi Moka phía sau lưng.
Cất đi Truy Phong thì Moka liền kéo hắn hòa nhập vào dòng người.
Vốn là 1 hòn đảo nhỏ nhưng ngư dân đổ về đây buôn bán không ít nên cũng có thể coi là 1 tiểu thành.
Ở nơi này vô cùng tấp nập, người đi kẻ lại ồn ào náo nhiệt...
Moka thì kéo hắn đi đủ các gian hàng, từng chỗ trên đảo xuất hiện bóng dáng của 2 người...
Hắn cũng mua cho Moka vài món mà cô thích.
Nhìn Moka đôi khi thì giống như đứa trẻ a nhìn cô tự nhiên mà không cưỡng lại được...
Thấy Yasuo ngây người nhìn mình thì Moka cũng nhéo hắn 1 cái cười đùa...
Rồi đến những món ăn khác nhau..., có điều về phần này thì Moka đúng giống như trẻ con thật a...
Khiến hắn cười không chịu được, mà Moka phụng phịu nhìn hắn thì càng buồn cười hơn a...
Khẽ lau vết dầu mỡ trên má cô rồi thì cô lại bôi luôn lên má hắn a...
Moka cười sảng khoái vì nhìn hắn dính đám mỡ kia thì lại liền bị hắn bôi lại...
2 người quậy đến người trong quán cũng chỉ cười vui như chúc phúc cho đôi uyên ương.
Nhìn cặp đôi này rất đẹp mắt, còn rất vô tư nữa a...
Sau 1 hồi thì Moka dẫn hắn tới cảng, ngắm nhìn những con thuyền...
Và 1 địa điểm kế tiếp, chính là 1 bãi biển khá đẹp...
Tuy hơi nhỏ nhưng nó có đầy đủ yếu tố của 1 bãi biển a...
Biển xanh cát trắng, sóng đánh dạt dào
Ánh nắng ban chiều tỏa xuống mặt biển, lấp lánh ánh hoàng hôn.
"Yasuo, em khát nước... anh đi lấy nước cho em được không???"
" Được, em đợi anh ở đây...anh đi lấy cho em...."
Hắn nhìn Moka tươi cười rồi rời đi.
"Khoan... Moka có bao giờ đụng đến nước đâu..."
"Chết tiệt, chắc chắn có nguy hiểm..." Hắn lao nhanh trở lại chỗ của Moka....
1 đám người đang vây công cô...
"Yasuo...!!!"
Phập....
Thanh phi kiếm đâm xuyên bụng Moka....
Cô không nghĩ hắn quay lại nhanh đến vậy...
"Mấy người các ngươi...."
Hắn lao tới bên cạnh Moka đỡ lấy cô.
Sát khí tỏa ra xung quanh, lạnh lẽo...
"Yasuo, đừng lại gần cô ta nữa, cô ta là quỷ hút máu đó, đừng để cô ta mê hoặc..."
"Thú vị lắm Olivia...hay lắm....tốt lắm..."
Cả người hắn như chuyển sang Siêu Saiyan, nhưng là màu tím quỷ dị kia, bao trùm lên bởi sát khí...Đôi mắt đỏ yêu dị...
Cả người hắn tỏa ra năng lượng cuồng bạo...
"Tỉnh lại đi... Yasuo..."
"Tỉnh...ta đang rất tỉnh đây...."
Hắn Vừa nói, vừa làm thanh phi kiếm kia biến mất, vết thương vì vậy càng chảy ra nhiều máu.Bỏ vào miệng Moka 1 viên đan dược trị thương đồng thời giúp cô cầm máu.
Tuy Vampire bất tử, nhưng bị thương vẫn là bị thương a, mất máu đồng nghĩ sức mạnh cũng giảm xuống...
Vết thương của Moka cũng khá nặng rồi...
"Vậy tại sao còn bảo vệ cô ta chứ..."
"Vì...... cô ấy là người của ta... Còn bây giờ mấy người trả giá đi..."
Hắn tụ chấn động nơi tay, chuẩn bị lao tới thì Moka lại cố gắng giữ hắn lại...
"Yasuo, anh... hứa với em... rồi mà.
Moka có hơi rướn người nên miệng vết thương chảy ra càng nhiều máu...
Khuôn mặt Moka cũng trắng ra
Hắn khẽ dùng ma pháp cầm máu cùng chữa thương cho cô...
Đám người vây xung quanh 2 người
"Có lẽ, chúng ta đừng bao giờ gặp lại nữa... nếu không tôi có thể sẽ giết mấy người đó..."
Hắn nhìn đám người xung quanh rồi lại nhìn Moka đang cố giữ hắn lại...
"Anh sẽ làm, nhưng nếu em có chuyện gì thì chắc anh sẽ thà vi phạm lời hứa đó...." Hắn bế Moka lên thì thào...
Cả người hắn sức mạnh cũng giảm xuống rồi tan đi.
"Dịch chuyển."
Cả 2 biến mất ngay giữa đám người mà không 1 dấu vết hay ai biết rằng họ đi đâu.
"Moka, lần sau không được làm vậy nữa...."
"Nhưng lúc anh có con mắt đỏ rất đáng sợ, giống như không còn là Yasuo mà em quen biết"
Hắn nhìn Moka lo lắng thì khẽ ôm lấy cô.
"Ngốc ạ, anh vẫn luôn sẽ là chính anh... Nhưng nếu em còn xảy ra chuyện thì có lẽ anh sẽ đánh đổi tất cả đó...."
"Em xin lỗi... lúc đó không nên...."
"Đừng khóc nữa,... ngoan nào... để yên anh giúp chữa thương cho..."
Với cái tốc độ hồi phục đến mắt thường cũng nhìn thấy, miệng vết thương khép lại đến vết sẹo cũng không còn...
Đêm tối cũng đã buông xuống bao trùm lên vạn vật.
Không hiểu gì cho lắm, nhưng tối đó, chính Moka là người chủ động với hắn làm 1 cuộc ân ái...
Mà hắn thì sợ vết thương chưa lành của Moka lên cũng nhẹ nhàng hết mức có thể....
Sáng hôm sau...
"Anh dậy rồi à..." Moka thân thể vẫn nằm trên người hắn mà ngắm nhìn khuôn mặt kia...
Hắn tỉnh dậy,... thấy Moka "kích tình" như vậy thì cậu nhỏ bên trong cô lại rục rịch...
"Hứ....anh.....ah......... hư........ quá.......uh.............."
Những tiếng rên nhẹ, thở dốc lại vang lên 1 hồi rồi mới ngừng lại...
Moka thì nằm mềm oặt trên người hắn...
"Ai bảo tiểu yêu em xinh đẹp như vậy chứ..."
Hắn khẽ bế Moka đi tắm rửa sạch sẽ 1 chút...
"Vậy hôm nay..."
"Anh sẽ đưa em về nhà..."
"Moka khẽ "uh" nhẹ 1 tiếng thì hắn ôm lấy cô rồi lại lấy Truy Phong ra...hướng Thủy Long Thành trở về...
Truyện khác cùng thể loại
118 chương
10 chương
146 chương
37 chương
81 chương
40 chương