Hệ thống của tôi quá lỗi
Chương 9 : Đi đấu giá
[Số Lượng Oán Linh: 337/400]
"Hửm... 2 Tinh nhuệ, 11 tinh anh còn lại là cao cấp và trung cấp... Có lẻ nên tăng kĩ năng này lên cao nhất" Vương Minh hiện đang cố xem xét và tín toán lại hắn cần chủng bị bởi hắn không có thế lực chống lực cũng chẳng có cái gì ghê gớm ngoài cái hệ thống phá game.
"Thế giới này, hể cái là lấy tu vi nói chuyện chướng mắt thì việc ta mạnh ta có quyền hơn chút thì đánh không lại chạy về tông môn kéo anh em đi chém... Mình có nên học theo bọn này không ta nhập gia tuỳ tục mà... A cảm ơn." Vương Minh vẫn ở quán trọ cũ, hắn hiện đang ngồi uống trà giả vờ cầm quyển sách nhưng thật chất là đang xem thông tin.
Mị cốt thì một bên pha trà vừa đưa cho Vương Minh, còn Linh Sang thì vẫn đang tu luyện bởi Vương Minh lúc khuya có đưa cho cô một viên đan sau khi xuống vẫn đang Tu Luyện đến giờ chưa tĩnh, Vương Minh thì ngồi dọc bản hệ thống riêng về phần Mị Cốt cô có vẻ khá ngoan ngoãn nhưng cũng khá là ích nói ngoài việc hay ngồi trên đùi Vương Minh và chơi đùa với Linh Sang cô cũng khá kính miệng.
[Giao dịch Hoàn Tất]
[Master mua thành công x2 Tăng cấp đan]
[Master mua thành công cải trang]
[Chủ nhân tự ti về ngoại hình sau mà phải mua cải trang]
"Tự cái đầu ngươi, cả cái hương thành này đang bàn về ta không mai mà bị phát hiện biết đâu lại kéo bè kéo phái đến đồ sát lúc đó thì phải sát sinh... Tội lỗi, tội lỗi" Hơ hơ... Ta thích thù ta mua thôi.
[-_-]
[Sử dụng cải trang]
[Hoàn tất]
Trên người Vương Minh bổng phát sáng, khi tia sáng vụt tắt thì hắn ta cũng có một diện mạo mới, tóc trắng dài tới, Mắt đỏ có phần sắt bén,da trắng khuôn mặt như rọt vua khoác lên mình một bộ đồ trắng trong vô cùng là thư sinh con nha quý tộc.
Đúng lúc này Linh Sang tỉnh lại câu cũng vừa đột phá xong Trức Cơ khí tức cũng có phần tăng và thay đổi, khi vừa mở mắt nhìn Vương Minh cô giật mình trước khuôn mặt xa lạ.
"Tỷ Tỷ, tỉnh rồi" cười.
"Vương... Minh là đệ" Ngạc nhiên.
"Sau? Đẹp trai hông mới tút lại đó hà hà... Tỷ thấy giờ để có thể đi kiếm em dâu cho Tỷ được chưa?" Cười Tà tà.
"Đệ Dám... " nhéo tai.
"Ta.. Ta... Ui... Ui đau... Đệ đùa thôi..." khó khăn nói.
"Hừ... Tha cho đệ" buông ra.
"Được rồi đi thôi." xoa xoa tai.
"Đi đâu? " Linh Sang ngạc nhiên nói.
"Hội đấu gia đệ có ích đồ cần bán với lại dẫn tỷ đi tham quanh thưa thái tinh thần nhốt tỷ trong phong hoài không tốt" cười.
[Giả tạo]
"Ta sẽ xem nó là một lời khen"
"Ừ... Đệ nói đúng" Đệ ấy quan tâm mình, đỏ mặt.
"..." Mị Cốt nhìn~
Vương Minh chợt nhìn Mị Cốt cậu nở nụ cười nói.
"Muội đi không? Trong phòng cũng chán"
"Ch... Huynh đi đâu muội đi đó" Mị Cột cười ngây thơ nói.
"Được rồi, vậy đi thôi"
.....
Vậy là cả ba người cùng tiếng về phía Đấu giá hội, đường phố lúc này cũng đông lúc không kém đại đa phần là là Tu Chân giả dù vậy dẫn náo nhiệt không thôi.
Không bước ra thì thôi bước ra thì ngay lập tức được chủ ý, cũng phải thôi bên cạnh hắn ta có một người đẹp như thế lại thêm một cô gái đến yêu đến thế chửa kể hắn giờ đang mặc cải đang với dáng vẻ bình thường thì bây giờ có phần nổi bật.
Điểm trang bức vang lên không ngừng đến khi Vương Minh kêu Tiểu Nguyệt dừng lại mới thôi.
Tiếng đến trước cổng Đấu giá hội Vương Minh khựng lại có phần đánh giá bởi hai kẻ gác cổng.
[Kim Đan trùng kì, chiến Lực 3566]
[Kim Đan trùng kì, chiến Lực 3577]
"..." Lấy kim đan cao thủ đi rác cổng công hội giàu ghê nhể.?
Đối với người khác thì có vẻ cũng kính với hai người này nhưng Vương Mình không bởi hắn đứng cho hai người này đánh cũng chưa chắc đã đủ giọt máu nào, Vương Minh Tiến lên nói.
"Hai dị huynh đệ ta có việc cần gặp quản sự mời hai vị vào trong báo lại" cười.
Được Vương Minh bắt chuyện tên lính rác cổng hơi nhíu mày nhưng cũng chả quên đánh giá Vương Minh nếu bình thường những kẻ khác thì đã bị đuổi rồi nhưng hắn hôm nay không dám động bởi khí tức của Mị Cốt khiến hắn hoản sợ.
"Vị huynh đệ này muốn gặp quản sự phải hẹn trươc bằng không thì không được vào" Cường giả, tại sau lại phụng sự cho kẻ không có chút linh lực nào?
Vương kề sát tai tên linh rác nói nhỏ, khiến mặt hắn lúc xanh lúc trắng.
"Ta đến bán đan dược cấp 9"
Cố gắng để mình không thất thố tên rác hỏi lại.
"Huynh không rạt ta chứ"
Vương Minh không nói gì chỉ lắc đầu ra hiệu tên lính rác hiểu ý ngay lập tức chạy vào trong báo.
Tuy Vương Minh nói không to cũng không nhỏ nhưng đã có một số kẻ nghe ngống được mà đánh chủ ý lên cậu, gương mặt hiện lên vẻ tham lam.
"Chủ Nhân... " Mị Cốt có vẻ khó chịu với ánh mắt mà những người này nhìn Vương Minh cô định ra tay nhưng bị Vương Minh ngang lại.
"Hừ, có gì hay ho"
"Núp sau váy phụ nữ"
"Đúng là hoa lài cấm phân trâu"
.....
[Trang Bức...]
[Trang bức...]
[Trang bức... ]
"Tiểu Nguyệt, tắt đi"
[Vâng, Master có vẻ bình thản vậy? Không khó chịu sau?]
"Đặt sản nó vậy rồi riếc cũng quen" Ngươi nói gì vậy tên này 17 năm ăn hành này có nhiêu đây thấm vào đâu.
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
290 chương
55 chương
79 chương
87 chương
3852 chương
187 chương