Hệ Thống Chém Gió (Thần Chém Gió)
Chương 112 : Mày là kiểu trong mệnh thiếu đánh nhé!
Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Người dịch: AliceGame
Biên: AliceGame
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Sao nghe cách phát âm có vẻ khó chịu thế nhỉ?
- Thằng này là ai? – Trương Tiểu Kiếm nhìn Thẩm Giai Di: - Người nước nào?
- Hắn là Kim Jae Woo, người Hàn Quốc. – Thẩm Giai Di áp sát vào tai Trương
Tiểu Kiếm nói nhỏ: - Là huấn luyện viên Taekwondo ở trung tâm thể hình chúng ta, theo đuổi em một đoạn thời gian. Nhưng em không thích hắn, cứ cảm thấy tô son trát phấn sao đó, vừa thấy đã biết không phải người đứng đắn rồi. Nghe nói làm hại không ít học sinh nữ đâu.
Oh, hóa ra là oppa Hàn Quốc nha…
- Khách khí, gọi tôi Kiếm ca là được. – Trương Tiểu Kiếm mỉm cười nói: - Tìm tôi có việc gì?
- Tôi, thích cô ấy! – Kim Jae Woo chỉ vào Trương Tiểu Kiếm nói: - Cho nên, tôi, khiêu chiến anh!
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Đậu má nó chứ logic đéo gì thế? Mày thích Thẩm Giai Di thì thích Thẩm Giai Di đi, khiêu chiến tao làm chi?
- Khiêu chiến tôi cái gì? – Trương Tiểu Kiếm nhếch khóe miệng: - Taekwondo sao?
Kim Jae Woo gật đầu:
- Đúng.
- Được thôi. – Trương Tiểu Kiếm không thèm do dự một chút, đồng ý luôn, lập tức đi lên trước: - Đi thôi, vừa vặn hoạt động một chút.
Ai nha, sau khi thần công đại thành, anh mày còn đang lo lắng không có chỗ thử tay nghề đây, lập tức có một thằng xui xẻo tìm đến…
Anh em, anh nhìn tướng mạo của mày, mày là kiểu trong mệnh thiếu đánh nhá!
Cả nhóm năm người lập tức đi về phía quán Taekwondo. Tin tức được lan truyền cực nhanh, chẳng qua là mới đi mấy bước chân thôi, tất cả mọi người trong trung tâm thể hình đều biết, huấn luyện viên đạo quán Taekwondo Kim Jae Woo muốn khiêu chiến một người đàn ông thần bí!
- Nhanh nhanh nhanh, đi xem trò hay xem trò hay!
- Ai nha, xem diện mạo của người trẻ tuổi này, xấu đau xấu đớn, vậy mà còn dám khiêu chiến Kim Jae Woo!
- Đúng đấy, Kim Jae Woo chính là cấp bậc đai đen Taekwondo, có giải thưởng ở
Hàn Quốc!
- Sắp có bi kịch rồi, xem náo nhiệt xem náo nhiệt!
Chỉ trong chốc lát mà thôi, hội quán Taekwondo đã có một đám đông bao vây. Hơn hai mươi người hội viên trong hội quán Taekwondo lại càng hưng phấn ---- Rốt cục lại có thể nhìn thấy huấn luyện viên Kim ra tay!
Đó chính là người dũng mãnh có thể đá vỡ ba ván gỗ bằng một chân!
“Hít ---- Hà ----”
Kim Jae Woo đứng trên thảm trải sàn giữa hội quán, tay không chân trần, ngẫu nhiên nhảy hai phát, hít sâu liên tục.
So sánh với hắn, Trương Tiểu Kiếm thì cực kỳ thoải mái đứng ở đó, thậm chí lười cởi áo khoác, chỉ cười tủm tỉm nhìn Kim Jae Woo.
- Tại hạ, Kim Jae Woo. – Đến lúc chân chính tỉ thí, Kim Jae Woo lại còn không quên khoe ra bản thân mình một chút: - Đai đen Taekwondo Đại Hàn Dân Quốc, giải thưởng cao nhất là á quân thi đấu Taekwondo, xin chỉ giáo!
- Khách khí. – Trương Tiểu Kiếm cười ha ha: - Gọi tôi Kiếm ca là được, tôi tu luyện là võ thuật cổ điển trong nước chúng tôi, là kết hợp giữa Cửu Dương Thần
Công và Hàng Long Thập Bát Chưởng.
Cả đám người xung quanh: “…”
Mày có nhất thiết phải không đứng đắn đến thế không hả?
Người ta chính là á quân cuộc thi Taekwondo Hàn Quốc, tuyển thủ đai đen! Mày lại chui ra một cái kết hợp giữa Cửu Dương Thần Công với Hàng Long Thập Bát
Chưởng là ý gì?
- Ngông cuồng! – Kim Jae Woo có ngốc cũng biết hoàn toàn không có hai loại võ công này, cả giận: - Taekwondo Đại Hàn Dân Quốc chúng tôi không thể bị làm nhục! Võ công của các anh, rác rưởi!
Thằng này quả nhiên là trong mệnh thiếu đánh!
- Chẳng qua là Taekwondo mà thôi. – Trương Tiểu Kiếm trực tiếp chém luôn: -
Năm năm trước tôi đã sớm không muốn đánh với Taekwondo, chẳng có tính khiêu chiến gì cả.
Nghe Trương Tiểu Kiếm nói vậy, Kim Jae Woo lập tức giận dữ, hét lên xông tới:
- Hey ah!
Trương Tiểu Kiếm thì cực kỳ thoải mái nâng tay đánh ra một chưởng:
- Thân Khiển Quyển!
Nếu là người bình thường, Kim Jae Woo đá một chân này tuyệt đối có thể đá gãy xương cốt của đối phương. Nhưng đối mặt với Động Huyền Tử Tam Thập Lục Tán Thủ của hệ thống được Trương Tiểu Kiếm huấn luyện…
“Bùm bùm! Roẹt ----!!!”
Trong nháy mắt, một dòng điện màu lam lóe lên, Kim Jae Woo nhất thời bị giật đến mức tóc dựng đứng hết cả lên!
“Lạch cạch!”
Kim Jae Woo ngã xuống thảm trải sàn ngay lập tức!
“Điểm số khiếp sợ +28! +16! +18! +19! +17…”
Người xung quanh đều rớt mắt rớt cằm xuống đất!
Ai cũng không ngờ rằng Kim Jae Woo chủ động đánh trước, lại ở trong tình huống đá trúng người, nhưng chính hắn lại nằm xuống!
- Trời, tao không hoa mắt chứ? Sao có thể như thế được?
- Đúng rồi. Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì vậy? Sao tóc Kim Jae Woo lại dựng đứng lên thế?!
Mọi người đều xem trợn mắt há mồm, ai cũng không thể nghĩ được rốt cục đã xảy ra chuyện gì!
- Mày… Mày dùng loại võ công nào thế?! – Kim Jae Woo đứng lên một cách khó khăn, nhìn Trương Tiểu Kiếm nói: - Mày ăn gian!
- Tôi ăn gian? – Trương Tiểu Kiếm nhìn hắn như nhìn thằng ngốc: - Chiêu thức vừa rồi của tôi, tên là Thân Khiển Quyển! Là côi bảo của văn hóa quốc gia chúng tôi! Là truyền thừa võ thuật cổ điển! Vậy mà anh dám nói tôi ăn gian?!
“Điểm số khiếp sợ +6, +5, +7, +5…”
Người xung quanh đều bị Trương Tiểu Kiếm chém cho sững sờ luôn!
Chiêu này tên là Thân Khiển Quyển? Nghe có vẻ rất sang chảnh nhỉ?
Võ thuật cổ điển của quốc gia chúng ta, trâu bò như thế sao?
- Sao? Sợ rồi à? – Trương Tiểu Kiếm cười he he, nói: - Vừa rồi là anh chủ động đá tôi trước, bây giờ đến lượt tôi nhé. Tôi nói trước cho anh một tiếng, chiêu tiếp theo của tôi, tên là Tự Trù Mâu, là một truyền thừa khác của võ thuật cổ điển, phương thức sử dụng là bàn tay trái vẽ vòng tròn, bàn tay phải đẩy ngang. Chiêu này coi trọng hàm ý chứ không coi trọng hình thức, chỉ cần bị tôi đánh một chưởng này, cho dù là hổ cũng phải nằm xuống!
Hổ cũng phải nằm xuống! Thật sự thần sầu đến mức đó sao?
Cả đám xung quanh không ai tin, Kim Jae Woo lại càng không tin…
- Được! Vậy thì lần này tôi phải thử một chút cái gì --- đó của anh… - Kim
Jae Woo nói “cái gì” mãi cũng không nhớ được tên, Trương Tiểu Kiếm nói:
- Tự Trù Mâu…
- ĐƯỢC. – Kim Jae Woo gật đầu: - Tôi xem thử xem Tự Trù Mâu lợi hại như thế nào…
Ai biết hắn còn chưa nói xong lời này, Trương Tiểu Kiếm đã thảnh thơi đi đến trước mặt hắn, sau đó vươn tay, vỗ một chưởng lên ngực hắn.
Sau đó Kim Jae Woo lập tức quỳ xuống…
“Bùm bùm! Roẹt ----!!!”
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +32 đến từ Kim Jae Woo!”
- Mày… Mày… - Mặt Kim Jae Woo đã bị giật đen thui, há miệng thở ra một luồng khói trắng: - Rốt cục thì mày dùng loại võ công nào…
“Phốc phốc”, té ngã xuống đất!
Còn co giật mấy phát…
“Điểm số khiếp sợ +5, +6, +4, +5, +6…”
Cả đám người chung quanh đều há to miệng. Đã xảy ra chuyện gì vậy? Bọn họ không nhìn thấy rõ ràng lắm đâu!
Chỉ nhìn thấy Kiếm ca này nhẹ nhàng vỗ một chưởng vào ngực Kim Jae Woo, sau đó
Kim Jae Woo triệt để quỳ luôn! Còn bốc khói trên đầu!
Ngược lại là Trương Tiểu Kiếm cười không ngừng, quả nhiên là có thể chậm rãi khai phá công năng của hệ thống nha…
Trương Tiểu Kiếm:
- Hợp tác vui vẻ!
Hệ thống:
- Hệ thống vừa mới khai phá ra một loại công năng, ký chủ có thể suy xét sử dụng, khiến hắn sung sướng một chút.
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Hey yoo! Hay lắm!
Bây giờ hệ thống rất biết điều đấy, anh mày chưa từng nghĩ tới còn có công năng như vậy cơ!
Truyện khác cùng thể loại
5 chương
1157 chương
19 chương
87 chương
60 chương
69 chương