Hệ Thống Chém Gió (Thần Chém Gió)

Chương 100 : Không có thằng nào đánh được cả

Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực Người dịch: AliceGame Biên: AliceGame “Phụt ----!!!” Vừa nghe thấy tên này, Lưu tài xế Lưu Hướng Dương lập tức phun! Một tổ chức giang hồ của chúng mày thôi mà đặt cái tên cao sang quý phái như thế thật sự ổn sao? - Kiếm ca không hổ là Kiếm ca… - Lưu Hướng Dương cảm khái nói: - Không phục cũng không được. Một cái tên tùy tiện thôi mà cũng đặt cho cao sang như vậy… Sau đó hắn quay đầu nhìn Trương Tiểu Kiếm: - Thành viên tổ chức hiện nay như thế nào? Tôi thấy trong số mấy người cậu vừa nhận ý, cũng chỉ có thằng đầu trọc kia thoạt nhìn có vẻ rất mạnh được đấy. - Đầu trọc? Lâm Tử Kiện á? – Trương Tiểu Kiếm thở dài nhẹ nhàng, nói: - Cặn bã. “Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +6 đến từ Lưu Hướng Dương!” Cái thằng đầu trọc nhé! Chiều cao gần hai mét! Nhìn xem cơ bắp toàn thân kìa! Huấn luyện viên phòng gym bình thường còn không có cơ múi trâu bò bằng hắn! Cách xa như rứa mà vẫn có thể nhìn thấy cơ bụng tám múi kìa! Cho dù là bộ đội đặc chủng xuất ngũ như mình cũng không dám cam đoan nhất định có thể đánh thắng được hắn. Không ngờ ở trong miệng của Trương Tiểu Kiếm lại biến thành cặn bã?! - Kiếm ca, tôi đọc ít sách cậu đừng có lừa tôi. – Lưu Hướng Dương kinh sợ nói: - Tôi thấy thằng kia rất mạnh mà, hắn đánh không lại cậu à? Thẩm Giai Di ngồi ở một bên kìm nén thật lâu, lúc này rốt cục nói chuyện --- - Người kia thậm chí còn không chống đỡ được một hiệp ở dưới tay Kiếm ca. – Thẩm Giai Di nhìn Trương Tiểu Kiếm hoàn toàn chính là nhìn idol: - Vừa đối mặt đã bị quật đổ rồi. Nếu không thì Lưu ca anh cho rằng Kiếm ca làm cách nào để khiến bọn họ nghe lời đầu hàng chứ? Nếu là lúc trước Lưu Hướng Dương còn cho rằng Trương Tiểu Kiếm đang chém gió, nhưng mà bây giờ ý tưởng đã thay đổi! Cô nương này nói có đạo lí! Vừa thấy đã biết đám người kia là một đám côn đồ, nhìn kiểu tóc nhìn cách ăn mặc nhé. Một đám người như vậy, hơn nữa bên trong còn có một thằng to con như Lâm Tử Kiện, nếu như không có chút bản lãnh thì nhất định là không thể khiến bọn nó đầu hàng khuất phục được. Chẳng lẽ Trương Tiểu Kiếm thật sự có được năng lực lớn như thế? Có khả năng! Nhìn xem đám người kia cúi đầu khom lưng trước mặt Trương Tiểu Kiếm, nghe lời trên mức bình thường, mở miệng ra là lão đại, tuyệt đối không có khả năng giả vờ diễn trò. Nếu như có thể giả vờ giống đến thế, vậy thì cả đám đều là ảnh đế mẹ rồi. Ừm, thoạt nhìn Trương Tiểu Kiếm rất đáng giá kết giao, nhân tài rồi! - Có đạo lí có đạo lí! – Lưu Hướng Dương gật đầu thật mạnh, nói: - Xác thực, nếu Kiếm ca không có mấy chiêu thì bọn kia sẽ không phục tùng đến mức đó được. Như vậy, tiếp theo Kiếm ca dự định làm gì? - Đưa Giai Di đi làm trước đi. – Trương Tiểu Kiếm cười nói: - Sau đó tôi phải ngủ một giấc. Đêm qua làm quy hoạch bước tiếp theo đến tận hai giờ sáng, bây giờ trạng thái không được tốt lắm. Làm quy hoạch đến tận hai giờ sáng! Xem ra Kiếm ca là thật sự nghiêm túc rồi! Không nói cái khác, chỉ dựa vào Lâm Tử Kiện ở dưới tay của hắn, nói không chừng tương lai giang hồ Thiên Kinh sẽ có một vị trí cho hắn! Càng nghĩ như vậy, Lưu Hướng Dương lại càng cảm thấy Trương Tiểu Kiếm sâu không lường được. Nhớ rõ lần đầu tiên nhìn thấy, hắn vẫn là một nhân viên tiêu thụ bình thường kiêm chức gia sư cho thiếu gia Ninh Thư Hào. Bây giờ mới trôi qua mấy ngày mà đã có nhiều thuộc hạ dưới tay như vậy. Thằng này tuyệt đối không phải người bình thường! Ít nhất là không có đơn giản như mình tưởng tượng! Hôm nay dừng xe thật chính xác! - Được được được. – Lưu Hướng Dương trực tiếp xoay vô lăng: - Em gái Giai Di làm việc ở đâu? Thẩm Giai Di nói rất hàm súc: - Làm ở Phàm Khách. Trong lòng lại kích động vô cùng nhá ---- Nếu như các chị em nhìn thấy mình bước xuống từ một chiếc Rolls-Royce… Cầm di động lập tức gửi tin nhắn cho bạn thân: “Đi làm chưa? Lát nữa tớ sẽ đến nhé, chờ tớ cùng đi nha!” Yeh! Có thể thỏa mãn lòng hư vinh nho nhỏ của mình một tí! Phàm Khách là công ty internet không nhỏ trong thành phố Thiên Kinh, Lưu Hướng Dương lái xe cho ông chủ lâu như vậy, đương nhiên là biết rõ ràng, lập tức xuất phát. Nhanh chóng đi đến dưới công ty Phàm Khách. Rolls-Royce xuất hiện lập tức hấp dẫn sức chú ý của rất nhiều cô gái trẻ tuổi, nhất là những mỹ nữ tràn đầy hơi thở thanh xuân, vừa nhìn thấy Rolls-Royce lập tức sáng mắt lên! Dừng xe dừng xe! Trời ơi đây là xe nhà ai mà khí phách như rứa?! Chủ nhân của xe là ai? Đến công ty chúng ta thảo luận công việc sao? Sau đó, các cô đã nhìn thấy Trương Tiểu Kiếm và Thẩm Giai Di bước xuống từ trên xe… “Điểm số khiếp sợ +12! +13! +11! +15…” Quét ra một dãy điểm số khiếp sợ nha! Các cô nương há to miệng --- Mình không hoa mắt chứ?! Đây là… Thẩm Giai Di?! Bước xuống từ trên Rolls-Royce?! - Kiếm ca, em đi làm nha. – Thẩm Giai Di cười đến mức không kịp ngậm miệng, ánh mắt nhìn Trương Tiểu Kiếm phải gọi là dịu dàng, nói: - Đúng rồi Kiếm ca, có thể làm phiền anh một việc được không, anh nhìn Manh Manh nhà em… - Cứ giao cho anh. – Trương Tiểu Kiếm mỉm cười, nhẹ nhàng nhận lấy dây xích chó, nói: - Đi thôi, tan tầm gửi tin nhắn cho anh. - Cám ơn Kiếm ca! – Thẩm Giai Di phải nói là cực kỳ vui vẻ. Người đàn ông này vừa có tiền vừa có bản lĩnh vừa dịu dàng vừa có mặt mũi! Quả thực quá hoàn mỹ! Cho dù Manh Manh của chúng ta bị Nhị Cáp nhà hắn ngủ, bà mày cũng chấp nhận! - Giai Di Giai Di! – Lúc này cả đám bạn thân nhìn thấy Trương Tiểu Kiếm và Thẩm Giai Di cùng nhau đi xuống, cho nên không có khẩn trương lắm, lập tức xông tới, bảy mồm tám miệng hỏi ---- - Giai Di, đây là ai thế? Bạn trai cậu à?! - Đúng rồi đúng rồi, thoạt nhìn thật là lợi hại! - Lai lịch ra sao vậy giới thiệu cho bọn mình với đi! - Từ từ… - Thẩm Giai Di nhẹ nhàng vuốt tóc, sau đó mỉm cười nói: - Đây là Kiếm ca, bạn tốt tớ mới quen biết. Đi làm ở Long Đằng quốc tế, đương nhiên đây chỉ là một trong những thân phận của anh ấy. Một thân phận khác của anh là lão đại Thịnh Thế Hoàng Triều, dưới tay có mấy chục người làm việc cho ảnh. - Wow! - Lợi hại thế! - Chào Kiếm ca! “Điểm số khiếp sợ +12! +13! +11! +15…” Lại là một vòng điểm số khiếp sợ nha, ánh mắt của các cô nương nhìn Trương Tiểu Kiếm thay đổi ngay và luôn! Long Đằng quốc tế nhé, ai mà chẳng biết?! Bản thân có công ty, lão đại Thịnh Thế Hoàng Triều! Dưới tay có mấy chục người! Đi ra ngoài ngồi Rolls-Royce! Nhìn xem điệu bộ của người ta, tuy rằng xấu chút, nhưng mà mỉm cười rất có mị lực nha! - Chào mọi người chào mọi người. – Trương Tiểu Kiếm cười cực kỳ hàm súc, vẫy tay, thoạt nhìn rất thân thiện, sau đó nhìn Thẩm Giai Di nói: - Anh không làm phiền em làm việc nữa nhé. Đi lên trước đi, anh đi nghỉ ngơi một lát, sau đó còn có việc quan trọng phải làm. Cứ để Manh Manh ở chỗ anh, yên tâm đi. - Vâng Kiếm ca! – Thẩm Giai Di cười tủm tỉm gật đầu, sau đó dẫn theo cả đám chị em bạn thân lên lầu, vừa đi vừa kể cho mọi người nghe: - Kiếm ca rất lợi hại đó, anh ấy quản lý mấy con phố dưới tay cơ. Sáng hôm nay tớ dắt chó đi dạo với Kiếm ca, tùy tiện là nhận được một đám thuộc hạ. Nhất là có một thằng trong đó, chiều cao cỡ hai mét, xem khổ người á… Ai biết lại không kiên trì được một hiệp dưới tay Kiếm ca là đã quỳ rồi… - Thật sự lợi hại như thế sao?! - Giang hồ à? - Nhận đàn em mà sảng khoái thế?! Rất mạnh à?! - Trời ơi, anh ấy rốt cục là ai vậy? Lợi hại quá! Vô địch rồi! Thẩm Giai Di tiếp tục: - Đó là đương nhiên. Các cậu biết người trong giới nhìn thấy anh ấy đều gọi anh ấy là gì không? Trương đại sư! Đại se nhé! Nói chuyện với người khác đều là nói “Số mệnh”. Con chó nhà anh ấy á, ăn thức ăn cho chó toàn là loại năm trăm một cân… “Điểm số khiếp sợ +12! +13! +11! +15…”