Kết, đem phân thân khóa chết trong cơ thể Omega, xuất tinh còn chưa chấm dứt thì không thể rút ra. Hệ thảo vừa nhớ đến, vật trong cơ thể cũng không còn bành trướng nữa, tạm dừng một giây, sau đó dịch thể nóng bỏng phun mạnh, từng đợt đánh vào nội bích— “A a! Không…a…nhiều quá…um a…” Giáo thảo kéo tay cậu đặt lên bụng: “Không sao…em xem…” “Ngừng, ngừng lại…đi ra…ô a…” Giáo thảo liếm đi nước mắt vì bị kích thích mà không ngừng tràn ra bên khóe mắt cậu: “Không được nha, kết là biểu thị lòng trung thành của anh đối với em.” “Như vậy chúng ta hoàn toàn thuộc về đối phương.” Không biết xuất tinh tiếp diễn bao lâu, hệ thảo thậm chí có cảm giác mình sắp bị rót đầy, nhưng bên dưới bàn tay, bụng vẫn bằng phẳng. Ý thức của cậu vì khoái cảm cùng kích thích quá lớn mà trôi nổi khắp nơi, chỉ có thể mơ mơ hồ hồ cảm nhận được ngoại giới, muốn mở mắt cũng không được. Thứ trong tiểu huyệt run lên bắn ra luồng dịch thể cuối cùng, kết chậm rãi biến mất, cự vật mềm xuống lui ra ngoài. Dù mới bị gây sức ép đến chết đi sống lại, hệ thảo vẫn theo phản xạ co rút hậu huyệt, cố gắng giữ lấy nó. Người bên trên hôn nhẹ lên trán cậu, ghé vào tai cậu nói nói mấy câu, hệ thảo không nghe rõ lắm. Lập tức không chí có tính khí lui ra ngoài, thân thể ấm áp đang vây lấy cậu cũng đứng dậy rời đi. Không có vật gì chặn lại, dịch thể phía sau theo tiểu huyệt hơi hơi mở ra chảy xuống… Nhận thấy hơi thở Alpha rời xa, hệ thảo cùng bản năng đều tức giận, cậu muốn đứng lên, nhưng khí lực bị khoái cảm mang đi còn chưa trở về thân thể. Alpha chết tiệt cùng Omega nã pháo xong liền đem Omega không thể động đậy ném trên giường còn mình thì bỏ đi? Bạt điểu[1] vô tình công – một từ quỷ dị đột nhiên bật ra. Ai nói ấy nhỉ….hình như là A Giáp xem cái gì đó…. Lúc này Omega không có Alpha bên cạnh, thể xác lẫn tinh thần đầu bất an, hệ thảo gấp quá tỉnh táo hẳn. Cũng may giáo thảo không bao lâu liền quay lại, một lần nữa ôm cậu vào lòng, để cậu nằm sấp trên người mình, yêu thương nhẹ nhàng hôn lên đỉnh đầu. Một cái khăn lông ướt mềm nhẹ nhàng lau đi chất lỏng dinh dính trên người, dần dần xuống phía dưới, hai ngón tay cẩn thận tách nhục huyệt, hai ngón khác vói vào đào móc, dẫn dịch thể bên trong ra. “Um…” Hệ thảo bị cảm giác mất khống chế khiến cho vô cùng xấu hổ, lại phát giác mình kỳ thật càng muốn để dịch thể lại trong tiểu huyệt, cảm thấy động tác của giáo thảo vô cùng ***, hai má không khỏi nóng lên, chôn mình càng sâu vào ngực giáo thảo. Ai nói người đàn ông của mình là bạt điểu vô tình công chứ…bệnh ngu ngốc của A Giáp hình như còn có thể lây lan, rất không tốt…. “Bảo bối, tỉnh?” Giáo thảo ngậm lấy vành tai mềm nóng của hệ thảo dùng đầu lưỡi trêu đùa, “Đang suy nghĩ gì?” “…A Giáp…” Dừng, đỉnh đầu truyền đến một tiếng cười lạnh: “Ồ?” Hệ thảo đột nhiên tỉnh ngộ, vội nói: “Không phải, em…ô a…! Um~” Giáo thảo không hề lưu tình mà tách tiểu huyệt sang hai bên, ngón tay rút ra, đột nhiên dương căn lập tức nhét vào. Anh thoải mái thở ra một hơi, nâng lên gương mặt vẫn còn ửng đỏ của hệ thảo, diễn cảm nguy hiểm: “Bảo bối, ở trên giường với anh mà còn nghĩ đến người con trai khác? Hm?” ‘Không phải…em không có nghĩ về cậu ta!” Hệ thảo cũng không biết giải thích thế nào, đành phải đem chuyện “bạt điểu vô tình công” nói một lần. Giáo thảo cười nắc nẻ, bờ ngực chấn động, kéo theo côn th*t đang dần dần hồi sức trong người hệ thảo, khiến khóe mắt hệ thảo lặng lẽ nhiễm *** ướt át. Cậu cắp răng làm như bóp cổ giáo thảo: “Đừng cười! Anh vô duyên vô cớ bỏ đi em nên nghĩ gì bây giờ?” Giáo thảo cười đè tay cậu xuống, tiến lại gần trao đổi một nụ hôn ướt át: “Anh đi lấy vài thứ, gọi điện thoại.” “Động dục cần liên tục vài ngày, vừa rồi chính là…mở màn mà thôi.” Hương vị ngọt ngào trong không khí vẫn chưa tan, hòa lẫn với dư vị sau khi tình cảm mãnh liệt, từng luồn từng luồn rót vào thân thể. Bản năng Omega ăn uống no nê không hề cuồng bạo, nhưng chưa quay lại, thôi phát ***. Hai người nhìn nhau, hệ thảo hô hấp dồn dập, ánh mắt dần trở nên mê ly, nhục huyệt không tự chủ được bỗng nhúc nhích. Giáo thảo mặc dù cũng ý loạn tình mê, nhưng vẫn không quên chính sự. “Đợi chút,” anh vuốt sống lưng người trong lòng dỗ dành, đưa tay đến bên cạnh lần mò, cầm một viên thuốc đưa đến bên môi hệ thảo, “Bảo bối, uống cái này.” “Thứ gì vậy?” “Thuốc tránh thai.” ….. Hệ thảo biết biểu tình của mình chắc chắn rất ngốc. “Bảo…?” “Trong nhà sao lại có thứ này?! Anh con mẹ nó rốt cuộc đã cho bao nhiêu người dùng rồi?!” Không có áo cho nắm, cậu hung hăng đấm vào ngực giáo thảo một quyền, phẫn nộ rống to, bầu không khí lãng mạn không còn sót lại chút gì. Omega đang trong thời gian động dục có dục vọng độc chiếm không thua gì Alpha. Giáo thảo không nghĩ đến phản ứng đầu tiên của vợ là như thế này, vừa kinh ngạc vừa vì lời nói ghen tuông mà vui mừng, buồn cười: “Chua quá à.” Không đợi hệ thảo xù lông, anh liền cầm lấy tay hệ thảo cúi đầu trịnh trọng hôn lên ngón vô danh[2]: “Trước kia anh từng có 419, nhưng từ trước đến giờ luôn luôn mang bảo hiểm, cũng không có người nào đến nhà anh. Thuốc này được mua sau khi chúng ta sống chung…Ô!” Dương cụ bị tiểu huyệt nóng chặt xoắn một cái, thở hổn hển, hệ thảo phụng phịu nhìn anh, hơi thở vững vàng. Giáo thảo nâng mặt cậu lên, dùng môi thay tay vuốt ve: “…Anh muốn em từ rất lâu, có thể là từ cái lần lưng em bị thương….Anh yêu em, Omega duy nhất của anh.” Anh nhìn vào mắt hệ thảo: “Hãy để anh trở thành Alpha của em.” Trời ạ, sao có thể buồn nôn như vậy chứ! Làn da trắng nõn trên ngực hệ thảo đỏ ửng, bàn tay bị cầm kiềm lòng không được nắm trở lại, quay đầu nỉ non: “Sao em phải…uống thứ này…” Giáo thảo bất đắc dĩ: “Bách khoa Omega của em có phải không thấy chương về động dục kỳ không.” “Mới đầu là không có thời gian xem, sau đó cảm thấy không phải đã có anh ở đây sao…” Giọng hệ thảo càng ngày càng nhỏ, không biết là thẹn thùng hay chột dạ, giáo thảo nghe thấy tâm tình lại sảng khoái tột đỉnh. Anh đặt viên thuốc trên môi hệ thảo, thấy hệ thảo đưa đầu lưỡi cuốn vào, liền ngậm một ngụm nước lớn mớm cho cậu. Môi lưỡi quấn quýt hết sức *** mĩ, họ đã lãng phí rất nhiều thời gian, tình triều nhanh chóng cuốn tới. Giáo thảo nhéo thắt lưng hệ thảo đem côn th*t đã hoàn toàn cương rút ra một nửa, hệ thảo khó nhịn vặn vẹo, nhục huyệt luyến tiếc quấn lấy, thậm chí tùy côn th*t nhảy ra cửa huyệt. “Đừng nóng vội…” Giáo thảo cười nhẹ, chậm rãi thẳng tiến, góc độ tựa hồ có thay đổi, nửa đường cắm vào một thông đạo mà hệ thảo cho đến giờ vẫn không hề chú ý, đội lên một tầng thịt dày. “A! A…um a!” Vị trí kia khi không chạm vào thì hoàn toàn không có cảm giác gì, thế nhưng mới bị phân thân nóng như lửa đâm một cái, nửa mình dưới của hệ thảo vừa xót vừa mềm, thắt lưng đẩy xuống, dường như có sức hút kéo phân thân vào càng sâu, thậm chí còn đem khe hở tại nơi đó đẩy ra một chút. Cậu rụt vai ở trong lòng giáo thảo rùng mình, nhục hành run rẩy đứng lên, bên trên là nước mắt trong suốt. Giáo thảo bị cắn đến da đầu run lên, cắn răng cố nén xúc động muốn lập tức tấn công vào mật địa kia, khàn khàn nói: “Omega sản đạo…vào động dục kỳ mới mở ra. Tinh dịch tiến vào nơi này, con chúng ta từ nơi này đi ra…” Người trong lòng bất an run lên một chút, anh ác ý chọc lên khe hở bức ra mấy tiếng rên rỉ uyển chuyển, mặc cho việc này cũng làm gân xanh trên trán anh nhảy mạnh. “Đứa nhỏ có thể để sau này nói, nhưng hiện tại…” Giáo thảo nắm cằm hệ thảo nâng lên: “Anh muốn vào.” Omega thuận theo Alpha đã là bản năng. Bình thường giữa hai người không tồn tại mệnh lệnh cùng phục tùng, nhưng vào thời gian động dục, hệ thảo đối với cường thế của giáo thảo không hề có lực chống đỡ, chỉ có thần phục. Hệ thảo giống mê muội không thể dời tầm mắt, si ngốc nói: “Tiến…tiến vào…” “Ngoan…” Giáo thảo cúi người hôn cậu, một bàn tay nắm lấy tính khí của cậu trượt vài cái. Hệ thảo đang được sờ thoải mái, đột nhiên cảm giác không đúng, trợn mắt nhìn, kinh hoàng phát hiện gốc tính khí bị cột lại, giáo thảo còn nhanh tay thắt một cái nơ xinh xắn. “Anh…làm gì…!” Dục vọng bị bóp chặt chảy ngược trở về, cảm giác khó chịu cực kỳ, hệ thảo vội vương tay cởi, lại bị giáo thảo thoái mái ngăn lại. “Anh không muốn em bị làm cho bắn, lưu lại chút thể lực cho mấy ngày tới đi.” “Hỗn, hỗn đản…A! Khó chịu…Ô…” “Em sẽ nhanh chóng không còn tâm hơi đâu mà để ý đến chuyện này…” Giáo thảo liếm đi nước mắt cho cậu. Tay anh luồn qua đầu gối của hệ thảo nâng đôi chân dài lên, hai tay quấn đến phía sau nâng lưng cậu dậy, đem người ôm chặt vào lòng, dùng sức nhấc lên, dương căn cơ hồ toàn bị rút ra, chỉ chừa đầu đỉnh trong tiểu huyệt. Giáo thảo hướng hệ thảo cười, ánh mắt ôn nhu, nhưng nụ cười thật dữ tợn. “Ôm chặt.” Sau đó buông tay, đồng thời ưỡn lưng, côn th*t hung hăng tách ra khe hở, tiến thẳng vào mật huyệt thai nghén sinh mệnh. “A a ——! Ô… A um… Không… Quá sâu... Quá sâu….ô a…” “Hô…thật là thoải mái…” Từng tế bào giống như bị điện giật run lên, cả ngón chân cũng cuộn lại, kích thích cực lớn khiến hệ thảo đầu óc trống rỗng, bất lực nằm trên vai giáo thảo kêu gào. Nhục hành muốn bắn ra nhưng gốc bị trói buộc nên cái gì cũng bắn không được, chỉ có thể không ngừng chảy nước. Ở nơi hai người không biết đến, bản năng Alpha – chiếm hữu cùng tạo dựng hậu đại – từ khoảng khắc giáo thảo tiến vào mật huyệt mãnh liệt phát huy tác dụng. Giáo thảo cơ hồ bị dục vọng hoàn toàn an bài, anh không hề có khống chế cắn mút làn da của hệ thảo, dấu vết xanh xanh hồng hồng để lại khắp nơi, không ngừng nâng lên thân thể mê người trong lòng, lại nặng nề hạ xuống, tiến thẳng vào nơi sâu nhất trong mật huyệt. Nơi đó không chặt chẽ như trực tràng, lại càng mềm, càng nóng, cũng càng ướt át, mị thịt đầy đặn ngoan ngoãn để côn thị xuyên qua, lại vây lên massage côn th*t, đầu đỉnh tê dại giống như có một cái miệng nhỏ nhắn đang mút vào. Theo nhịp điệu trừu sáp không hề gián đoạn, trong huyệt còn phân bố không ít chất lỏng, khiến côn th*t có cảm giác như được ngâm mình trong nước ấm. Anh đưa vào rút ra một hồi, giảm bớt chút dục hỏa, sau đó liền cầm phân thân của hệ thảo lên cọ xát một đợt. “Ưm… ưm a a… Xót quá… ưm…” Giáo thảo thô lỗ vuốt ve mông thịt vểnh cao của hệ thảo như nhào bột mì, một bên khóe miệng nhếch lên, thải dương giần giật: “Bên trong nhiều nước như vậy, muốn ngâm mềm anh luôn sao?” Hệ thảo nửa thân dưới bị cắm đến yếu ớt, căng trướng vô cùng, khiến cậu trải nghiệm khoái cảm không hề tầm thường. Không phải kịch liệt bén nhọn mà như thủy triều liên miên không dứt, dần dần tích lũy, chờ thời khắc vỡ đê. Cậu hiện bị lấp càng đầy càng sâu, bị đâm càng mạnh, vuốt ve thô lỗ sinh ra đau đớn rất nhỏ càng khiến cho cậu thêm hung phấn. Da toàn thân nổi lên hồng sắc ***, mười ngón bám chặt vào bả vai giáo thảo cố định cơ thể, thỉnh thoảng điên cuồng để lại trên làn da màu mật từng vết đỏ thẫm. “A… Còn… Còn chưa đủ… ô um...” Hệ thảo run rẩy bao phủ lấy bờ môi giáo thảo, hai mắt ướt át, chứa đầy khao khát, “Tiếp tục… sâu… um a… mạnh chút… Ha a!” Giáo thảo bị hấp dẫn đến mức côn th*t thình thịch nhảy lên, anh hít sâu một hơi, ngược lại động tác càng chậm, cuốn lấy đầu lưỡi chủ động đưa lên hút mạnh một cái: “Vừa rồi là ai bảo quá sâu? Hiện tại thấy không đủ?” Hệ thảo nức nở nắm nắm tay đấm lên lưng giáo thảo, dứt khoát tự mình cử động, nhưng không đủ lực, đứng dậy một nửa lại thoát lực ngã xuống, hai người cùng kêu lên một tiếng đau đớn. Giáo khó khăn thở gấp, một giọt mồ hôi chảy xuống cằm, hung tợn nói: “Được, thỏa mãn em!” Hệ thảo vừa có cảm giác xấu, thắt lưng liền bị nắm kéo lên trên phân thân, hừ một tiếng thật dài ngọt nị giọng mũi. Giáo thảo thô bạo đẩy cậu nằm sấp xuống, bả vai bị nhấn chặt xuống khăn trải giường, một tay nâng thắt lưng để cánh mông nhếch cao. Cảm nhận được côn th*t cứng rắn lửa nóng dường như trừng phạt đập lên mông, tiến lui như có như không, hệ thảo hai mắt đều đỏ, đối với việc người này ở trên giường giở trò không thể nhịn được nữa: “Anh yếu sinh lý a!” Lời còn chưa dứt, giáo thảo liền tiến vào thật sâu. “Um…” Thân thể nặng trịch như một tấm thảm da người chặt chẽ che ở trên lưng khiến hệ thảo có cảm giác vô cùng an toàn. Giáo thảo để lại bên cổ cậu một dấu hôn: “Anh có rất nhiều thời gian để chứng minh cho em thấy anh có bị yếu sinh lý hay không.” Không hề nhiều lời vô ích, giáo thảo không chút lưu tình mà đong đưa eo tiến vào mật huyệt, tấn công đến mức người bên dưới bị đẩy lên trên, lại lập tức bị trở về cắm vào càng sâu. Túi túi cực đại bành bạch đánh vào cánh mông, tầng lông dày cứng lúc tiến vào ma sát cửa huyệt hòa hội âm[3] non mềm, thậm chí còn vào cả trong tiểu huyệt, kích thích khiến hệ thảo không ngừng co rút mị thịt. Hệ thảo ở bên dưới giáo thảo vui mừng thở gấp cùng rên rỉ, khoái cảm cấp tốc chất chồng, giáo thảo dùng hai ngón tay thưởng thúc, vặn vẹo, kẹp, lôi kéo hồng quả thẳng đứng trên ngực, móng tay chọc ngoáy lỗ nhỏ, khiến cậu vừa đau vừa thích, cảm giác tê dại truyền thẳng đến bụng dưới. “Không cần… Làm… um a… Muốn, muốn bắn… um…” Giáo thảo cười nhẹ, đụng đến nhục hành trướng đỏ, chất lỏng dính đầy một tay, ngón cái không thể gọi là ôn nhu mà cọ xát lấy lòng lỗ nhỏ. “A a… Thật sự không… Không được… buông… Buông ra… xin, xin anh…” “Đừng khóc…” Giáo thảo thương tiếc cọ cọ mặt cậu, đem hai tay không nhịn được muốn cởi bỏ trói buộc đặt lên đỉnh đầu, lập tức kéo chiếc nơ đang quấn quanh gốc nhục hành. Nhưng không đợi hệ thảo bắn ra, lại tàn nhẫn dùng ngón tay bóp chặt. “…Anh… Hỗn đản… Ô a…” Hệ thảo khó chịu kịch liệt vặn vẹo, bị gắt gao ngăn lại. “Bảo bối, chờ anh.” Giáo thảo dùng toàn bộ sức lực tiến lên, đến chỗ sâu nhất trong mật huyệt, côn th*t nảy lên, kết bắt đầu trướng lớn. Anh hôn hệ thảo, bàn tay đang bóp chặt nhục hành thả lỏng, nuốt trọn toàn bộ tiếng kêu rên của hệ thảo. Rốt cục có thể phóng thích khoái cảm kịch liệt khiến hệ thảo toàn thân run rẩy, mật huyệt cùng trực tràng lập tức siết chặt, giáo thảo gầm nhẹ một tiếng, đem toàn bộ dịch thể nóng bỏng rót vào mật huyệt. Hai người lăn giường lăn trọn ba ngày, cả gian phòng đều tràn ngập dư vị tình cảm mãnh liệt. Hai chân hệ thảo không có cơ hội chạm đất, vô luận là uống nước, ăn cơm, hay là đi vệ sinh, tắm rửa…đều dính trên người một người khác, được người ôm đi – hơn nữa dù đã vào phòng tắm súc ra rất nhiều chất lỏng, lúc đi ra trong tiểu huyệt vẫn như cũ ngậm đầy dịch thể. Mỗi người có bạn lữ Omega đến động dục kỳ đều giống như góp gió thành bão. Ba ngày sau bản năng Omega rốt cuộc ăn uống no đủ, xỉa răng biến mất, hệ thảo toàn thân đầu không giống của mình, một đầu ngón tay cũng không thể nhúc nhích, tiếng nói trong trẻo sớm vì kêu rên mà trở nên khàn khàn. “….Lão tử không bao giờ….làm nữa!” Giáo thảo cũng tiêu hao rất nhiều thể lực, lúc này hông như nhũn ra, hai mắt thâm đen. Để thỏa mãn Omega động dục, đồng bào Alpha tuyệt đối là túng dục quá độ, nếu không phải trạng thái thân thể lúc chịu kích thích có thay đổi phỏng chừng có thể vì làm việc quá độ mà chết trên người vợ. Anh từ phía sau ôm lấy hệ thảo, buồn cười dỗ dành: “Tốt rồi, ngủ đi.’ Người trong lòng nói lầm bầm vài tiếng, rất nhanh mệt mỏi rơi vào mộng đẹp. Anh nắm chặt tay hệ thảo, cũng rơi vào giấc ngủ sâu. Hai người lại ngủ cả một ngày. Hệ thảo ngồi phịch trên ghế salon, cậu vẫn không thể ngồi bởi vì bộ phận phía sau bị sử dụng đến sưng đỏ không chịu nổi, chỉ là ma xát sinh ra khi đi lại cũng khiến cậu có cảm giác vừa tê vừa đau. Cho nên cậu nhìn giáo thảo chạy vào chạy ra dọn dẹp quét tước, hành động như thường, thì càng thêm tức giận bất bình nghiến răng nghiến lợi. Đột nhiên mắt lướt qua chiếc điện thoại di động nằm yên trên bàn, cậu giật mình nhớ ra một chuyệt, cả kinh bật dậy – nháy mắt lại phải chống thắt lưng ngồi trở xuống, gương mặt vặn vẹo hung hang đấm sô pha. Giáo thảo vội vàng chạy tới xoa bóp thắt lưng cho cậu: “Sao vậy…” Hệ thảo bất chấp gì khác, tóm lấy quần áo của anh: “Em mấy ngày này không xin phép cũng không có về ký túc xá, có khi nào bọn họ không tìm thấy em mà đến cục công an báo nguy hay không! Còn anh nữa!” Giáo thảo nghe vậy liền bình tĩnh: “Không có gì, họ biết em ở chỗ anh.” “Hả?” “Sau khi chúng ta làm xong lần thứ nhất anh đã gọi điện cho chủ nhiệm, nói chúng ta trong vòng một tuần phải nghỉ phép. Ông ấy sẽ thông báo cho giáo viên và bạn bè của em.” Anh cười hôn nhẹ hệ thảo: “Lý do là đến động dục kỳ, tất cả mọi người đều biết.” Hệ thảo nghiêm mặt: “…cho nên, bọn họ cũng biết chúng ta đã làm?” “Ừm.” Bạn cùng phòng đã biết, chính là A Giáp đã biết, A Giáp biết chẳng khác nào toàn bộ thế giới cũng biết. Làm Omega có rất nhiều phiền phức, trong đó bao gồm cả việc ngươi không thể biết trước ngươi đến lúc nào thì muốn cùng người khác làm. Còn bị làm đến mức không thể rời giường. Quả thật rất phiền. Giáo thảo nói trong nhà không có thức ăn, xung phong nhận việc đi mua sắm. Hi vọng anh không xem hành như thức ăn mà mua mấy cân về…Hệ thảo cầm di động sạc điện, lất hết dũng khí khởi động máy, quả nhiên là một đống tin nhắn với mục đích hóng hớt. Còn một chuỗi cuộc gọi nhỡ đều đặn đến từ chị gái. Cậu sợ sệt run rẩy mở nhật ký cuộc gọi, di động đột nhiên vang lên, biểu hiện “Ngự tỷ”… … Không biết có phải là ảo giác hay không, hệ thảo cảm giác tiếng chuông mang theo sát khí. Cậu cầm di động mà có cảm giác như đang cầm một quả bom, dù vậy trước khi tiếng chuông dừng lại vẫn do dự nhấc máy. “Um…chị.” Đầu kia yên tĩnh một chút, tựa hồ không dự đoán sẽ có người nghe, sau đó là một tiếng cười khẽ đầy hàm xúc. “Rốt cục làm xong?” “…” Hệ thảo chột dạ muốn giả ngu, nhưng cảm giác chị của cậu cái gì cũng biết. Chị quả nhiên cái gì cũng biết. “Thầy chủ nhiệm của em báo với bọn chị, em hiện tại đang ở trong nhà Alpha đó à?” “Dạ.” “Nói địa chỉ cho chị, mọi người đến đó.” Giọng chị nghe thật bình tĩnh, bất quá người nghe lại có cảm giác xây xẩm. “Mọi người?!” “Ba em, ba chị, với chị.” Lời nói tiếp theo mang theo nguy hiểm, “Mọi người hai ngày trước đã tới rồi. Em có chuyện lớn như vậy, chẳng lẽ mọi người chỉ gọi cho qua chuyện?” “Hic, không phải… Hay là, em ra ngoài tìm mọi người nha…” Chị gái một phát nói trúng tim đen: “Em đứng lên được sao? Đi được sao?” “Em…!” “Đừng nói nhảm, mau báo địa chỉ, mọi người thứ nhất….không….bổng đả uyên ương, thứ hai không ăn thịt bạn trai của em, sao em mới vừa lên giường với người ta một lần đã trở nên dong dài thế này.” Hệ thảo đầu hàng, chị cậu có được địa chỉ rõ ràng thì cúp điện thoại. Cậu dại ra một hồi, nhánh chóng gọi điện báo cho giáo thảo biết người giám hộ giá lâm, giáo thảo ngây người lại vui mừng: “Vậy anh mua hay là gọi thêm thức ăn?” “…Anh mua thức ăn nấu sẵn đi.” Hệ thảo đứng ngồi không yên, thật ra cậu không có gì sợ hãi, nhưng không hiểu sao vẫn có chút xấu hổ cùng chột dạ. Chẳng lẽ muốn báo cáo với người giám hộ cả hai đã làm như thế nào? Rất mất mặt a! Bất kể thế nào, chuông cửa cũng phải vang. Hệ thảo cả kinh, khập khiễng nhấn bộ đàm, đầu kia vang lên thanh âm của cha cậu. “Con a? Mở cửa.” “Nha…” Cậu mở cửa, thừa dịp người nhà còn chưa kịp lên lầu tranh thủ củng cố tinh thần. Cha hệ thảo cầm theo túi đồ gì đó nhàn nhã đi tới, hệ thảo hoài nghi nhìn ông, lại rướn cổ nhìn phía sau ông: “Có mình cha thôi sao?” “Chúng ta gặp đứa nhỏ kia dưới lầu, chị con nói muốn nói chuyện một mình với cậu ta, cha một mình lên đây trước, a, đây là thức ăn cậu ấy mua.” Lần trước, khi chị bảo muốn cùng người “nói chuyện”, hạ gục cả một đám đầu đường xó chợ, còn được khen thưởng danh hiệu “Công dân thành phố gương mẫu, hang hái làm việc nghĩa.” … Tên Alpha thể hư thận mệt kia liệu còn đầy đủ trở về không! Cha hệ thảo tay mắt lanh lẹ véo lấy lưng con mình, phản khách thành chủ kéo cậu vào nhà đóng cửa lại. “Yên tâm đi, Trầm Nham cũng đi theo.” Cho nên sẽ không ra tay quá nặng. Hệ thảo một tay chống sô pha, một tay chống thắt lưng ai oán nhìn ông. Cha hệ thảo bị hơi thở đặc thù còn chưa tán đi trong phòng đập vào mặt, nhíu mày, lại nhìn làn da lộ ra bên ngoài của con trai dày đặc dấu hôn, tâm tình trở nên cực kỳ phức tạp. “Các con…thật là kịch liệt a.” Hệ thảo đỏ mặt, quay đầu nói to: “Không phải ai cũng vậy sao, cha hẳn là biết rõ hơn con chứ.” Cha cậu thở dài: “Được rồi, mau ngồi xuống.” Hai cha con nhìn nhau không nói gì. “…Cậu ta là Alpha trước kia xông vào buồng của con trong phòng ý tế?” “…Dạ.” “Chẳng lẽ con vì thế mà…” Hệ thảo cắt ngang cha cậu: “Logic của cha chết hết rồi sao? Cái kia là lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, cũng không phải anh hùng cứu mỹ nhân, hơn nữa chúng con lúc đó cũng chưa thật sự làm, sao con lại vì vậy mà yêu anh ấy!” Cha hệ thảo ánh mắt kỳ quái: “Yêu? Con cùng cậu ta mới quen biết bao lâu? Con chắc chắn không phải là ảo giác?” Hệ thảo thật sự không có thói quen nói ra tình cảm của mình, cậu cảm thấy thích và yêu hẳn là nên biểu hiện qua hành động. Nhưng đối với ánh mắt kiên trì của cha, cậu chỉ phải chịu thua, mặt nóng lên, sau đó xoay xoay nhích nhích nói: “Cha, con biết cha đang lo lắng điều gì.” “Chúng con quả thật chỉ mới chân chính quen nhau mấy tháng, hơn nữa có một thời gian còn đối chọi gay gắt.” Cậu nhớ lại hay người lần đầu tiên gặp nhau đã đánh một trận, không khỏi cười: “Nếu không phải con biến thành Omega, có lẽ chúng con cũng sẽ không đến bước này. Nhưng từ khi mọi việc bại lộ, anh ấy cũng không đối xử với con như Omega, con cũng không xem anh ấy là Alpha luôn muốn chiếm hữu Omega.” “Anh ấy không phải tên cặn bã kia, con cũng không phải là cha. Trên sinh lý con là O, nhưng tâm lý luôn luôn là Beta. Con xác định, bọn con bắt đầu không phải vì A O hấp dẫn, chúng con là động tâm với đối phương.” Hệ thảo chăm chú nhìn vào cha cậu: “Cha, cha nói Alpha cùng Omega đều cực dễ dàng bị bản năng an bài. Con từng vì chống cự bản năng của mình mà bẻ gãy ngón tay, nhưng hiện tại con lựa chọn trải qua động dục kỳ với anh ấy. Mà anh ấy, vào thời gian con động dục, cũng vì con…kiệt lực chống cự bản năng Alpha.” “Nếu đây còn không phải là tình yêu thì là gì?” Cha hệ thảo gương mặt tràn đầy khiếp sợ. Sau một lúc lâu, ông mới lầm bầm nói: “Con trai, giờ cha mới biết cái miệng của con cũng không vừa a…: Hệ thảo nhất thời có cảm giác như mình vừa đấm vào bông vải, không có chút lực. “….Có điều cha phải nói, chỗ chú Trầm với chị con, con tự đi thu phục.” “Nè nè!” Cánh cửa chuyển động. Hệ thảo quay đầu nhìn lại, giáo thảo cất bước tiến vào, vẻ ngoài không có gì khác thường, theo sau là Trầm Nham đang cười híp mắt cùng chị gái đang nghiêm mặt. Anh nhìn vào mắt hệ thảo, cười ấm áp: “Vợ, anh đã về.” [1] Bạt điểu: bạt = rút ra, điểu = kê kê, cái mà ai cũng biết là cái gì đấy [2] Ngón vô danh: ngón áp úp, ngón đeo nhẫn [3] Hội âm: vị trí giữa tính khí với tiểu huyệt