Hãy Giữ Trái Tim Anh Thật Cẩn Thận Em Nhé
Chương 63 : Thất vọng
Gia Hân kéo tay Hoàng Huy ra ngoài:"Nói chuyện chút đi!" Hoàng Huy để mặc cho cô kéo ra tới công viên của bệnh viện. Gia Hân thả tay của Hoàng Huy ra nhìn anh nói:"Làm ơn nói với em là con bé không phải đi cùng anh đi!"
-Gia Hân anh xin lỗi nhưng mà lúc đó đang dừng đèn đỏ anh nói chia tay với Gia Ân thì em ấy đột nhiên mở cửa xe ra ngoài. Mọi thứ xảy ra nhanh quá anh không kịp phản ứng nữa. Nhưng lỗi không phải tại anh, anh đâu có làm gì, là tại em ấy, là do em ấy..._Hoàng Huy còn chưa nói hết thì:
-Bốp!_Một cái tát mạnh giáng xuống khuôn mặt trắng không tì vết của anh. Hoàng Huy đứng bất động tại chỗ nhìn người con gái anh yêu đang đứng trước mặt đã tát anh.
-Anh là tên khốn! Anh có biết tôi ghét nhất là người vô trách nhiệm không. Cho dù không phải anh làm đi chăng nữa thì anh cũng phải chịu trách nhiệm với việc làm của mình vì con bé đã đi cùng anh. Anh là đồ tồi! Anh lừa dối tôi đủ chưa? Là tôi ngu ngốc cứ ngỡ là anh đã chia tay dứt khoác với con bé từ lâu nên mới đến với tôi. Thì ra là anh chưa nói chia tay. Là anh vẫn níu kéo để con bé nuôi hi vọng. Là anh làm nó đau khổ. Là anh muốn nó phải đau lòng nhìn người nó yêu đi bên chị nó. Là anh đã biến tôi thành kẻ thứ 3 đầy ghê tởm chen vào mối tình đầu của nó. Sau đó thẳng tay đá tôi ra để tôi đau khổ giống nó có phải không?_Gia Hân tức giận hét lên.
-Không phải như em nghĩ đâu là anh yêu em thật lòng nên mới muốn chia tay với Gia Ân mà._Hoàng Huy giữ chặt lấy vai Gia Hân giải thích.
-Bỏ bàn tay dơ bẩn đó của anh ra khỏi người tôi!_Gia Hân gạt tay Hoàng Huy ra_Là tôi ngu ngốc không nghe lời Thiên Long. Là tôi ngu ngốc không nghe lời Gia Bảo và Kim Ngân.
-Kim Ngân cô ấy đã nói gì với em?_Hoàng Huy ngạc nhiên nhìn Gia Hân.
-Sao? Anh cảm thấy có lỗi ư? Không đâu, chắc anh đang ngạc nhiên lắm vì Kim Ngân đã nói cho tôi biết về những việc anh làm. Tôi cảm thấy mọi thứ anh đã từng làm với tôi đêu giống như anh làm với cô ấy vậy đó. Thật kinh tởm! Bàn tay đó anh đã từng nắm bao nhiêu người con gái rồi? Đôi môi đó anh đã từng hôn bao nhiêu người rồi? Đôi mắt đó anh đã từng dịu dàng nhìn bao nhiêu người rồi? Câu nói đường mật đó anh đã từng nói với bao nhiêu người rồi? Tất cả tất cả những thứ anh trao tôi anh đều đã từng làm với người khác rồi. Tôi chỉ là kẻ đến sau đi vào dấu chân của người khác đã để lại trên con người anh. Nghĩ tới thôi tôi đã muốn nôn ra rồi. Kết thúc đi! Tôi không muốn nhìn thấy anh nữa_Gia Hân nói rồi sau đó quay người đi. Nhưng giờ phút này có ai biết tuy cô mạnh miệng thế thôi nhưng cô đang rất mong chờ. Chờ một thứ gì đó gọi là...níu kéo...
...Rằng em không thể lựa chọn cho giấc mơ mỗi người.
Vì em cũng đang lạc lối.
Và anh hãy nói thật lòng, anh rất thương rất buồn.
Chỉ cần anh gọi tên, em sẽ đứng lại.
Giữ em đi và nói.. yêu em...
Nhưng Hoàng Huy không giữ cô lại. Gia Hân thất vọng chạy đi. Và cô không biết khi cô vừa chạy đi anh đã khụy xuống gọi tên cô:"Gia Hân!"
Anh đã làm gì sai? Đúng là anh đã từng quen rất nhiều cô gái nhưng cô đã là người cuối cùng. Anh muốn dứt khoác chia tay với Gia Ân để đến với cô nhưng không ngờ lại xảy ra chuyện này. Trong tim anh chỉ có cô thôi nhưng cô lại nói những lời đó như lấy dao đâm vào tim anh vậy. Hoàng Huy vô vọng ôm lấy lồng ngực nơi trái tim đang rỉ máu. Anh đau lắm! Rất đau. Cuối cùng anh cũng biết được cái cảm giác mất người mình yêu là thế nào.
Truyện khác cùng thể loại
14 chương
72 chương
353 chương
145 chương
143 chương