Hãy Giữ Trái Tim Anh Thật Cẩn Thận Em Nhé
Chương 106 : Chịu trách nhiệm
-Cạch_An Nhi mở cửa phòng ra, kéo vali vào rồi sắp xếp đồ. Sắp xong đồ rồi mà cô vẫn thấy người con trai kia vẫn đứng khoanh tay trước ngực, người tựa vào tường, nhìn cô chăm chăm.
-Anh nhìn cái gì? Còn không mau sắp đồ đi_An Nhi bực mình lên tiếng. Nhưng thật ra là cô thấy ngượng khi anh cứ nhìn cô như vậy.
-Sao lại muốn ở chung phòng với tôi?_Hoàng Huy cuối cùng cũng lên tiếng.
-Tôi thích_An Nhi đáp cộc lốc rồi đứng dậy lấy một bộ đồ để tắm. Nhưng nghĩ ra gì đó cô quay sang nhìn Hoàng Huy nói:
-Ê anh ngoài việc không được tiết lộ tôi là con gái ra thì còn phải bao che cho tôi khi tôi đang trong hình dáng con gái đó nghe chưa.
-Lí do_Hoàng Huy nhếch môi nhìn An Nhi
-Cái gì?_An Nhi nhíu mày khó chịu nhìn Hoàng Huy
-Lí do gì để tôi phải làm việc đó_Hoàng Huy kiên nhẫn nhắc lại.
-Thì anh đã nhìn thấy cơ thể bán nude của tôi rồi thì phải chịu trách nhiệm chứ_An Nhi bình thản nói ra điều mà đáng ra người con gái nào cũng phải ngượng đến đỏ mặt khiến Hoàng Huy sững người. Cô gái này thật là. Cái miệng xinh xắn đó sao có thể nói những lời như vậy mà không hề có chút ngượng ngùng nào. Mà anh vừa nghĩ gì vậy? Xinh xắn sao? Đúng là khùng mà. Cái miệng đó vừa mới chửi anh xong. Anh đúng là điên thật rồi. Che dấu tâm trạng hỗn loạn, Hoàng Huy đáp gọn: "Được" rồi ngã người vào giường ngủ.
-Hừ, người gì mà y chang heo_An Nhi lườm Hoàng Huy một cái rồi bước vào phòng tắm, cẩn thận khóa cửa lại.
-Thoải mái ghê. Giờ thì có thể tháo cái thứ rắc rối này ra rồi_An Nhi an tâm tháo cái mái tóc ngắn giả ra để lên móc treo rồi tắm rửa thật sạch.
15sau:
An Nhi bước ra trong bộ pijama của nam nhưng mái tóc dài ướt nhẹp thì của con gái. An Nhi lấy khăn bông lau khô tóc rồi tiến đến bàn trang điểm, lấy máy sấy ra sấy khô tóc. An Nhi sấy tóc xong thì quay ra thấy người kia vẫn ngủ như chết. Bực mình tiến lại định gọi dậy thì ngẩn người vì người con trai này lúc ngủ trông cũng rất được.(Còn rất được nữa chứ. Phải nói là rất đẹp.) Hàng mi này sao dài đến vậy? Cái mũi cao thẳng này. Đôi môi đỏ này. Làn da trắng mịn như con gái này. Oa. Công nhận tên này đẹp trai hơn mình.(=_=" Chị là con gái mà)
Tự nhiên An Nhi lại nảy sinh ham muốn véo vào cái má mịn màng kia một cái. Cô từ từ ngồi xuống giường, tiến về phía khuôn mặt baby kia, tay đưa ra...
Hoàng Huy đang ngủ thì cảm giác cái giường bị trùng xuống, mở mắt ra thì nhìn thấy người con gái kia đang nhìn anh chằm chằm, tay còn đưa ra trước mặt anh như chuẩn bị tư thế sàm sỡ, anh ngồi dậy làm người kia giật mình, đỏ mặt.
-Cô định làm cái gì?_Hoàng Huy không vui nhìn An Nhi. Đang ngủ mà bị phá đám. Thật anh đang rất bực.
-Định nhéo má anh. Tôi gọi hoài mà anh không dậy đành dùng phương pháp đó_So với Gia Hân thì An Nhi đúng là có suy nghĩ chính chắn hơn. Cả lí do cũng rất hợp lí nữa. Nhưng cô đâu có biết rằng Hoàng Huy rất dễ bị đánh thức dù là một tiếng động nhỏ huống gì nếu cô gọi anh nhiều lần.
Nên Hoàng Huy nghe lời giải thích thì phát hiện ra ngay là nói dối. Vậy mà cô nàng kia cứ tưởng lời nói dối kia quá hoàn hảo nên vô tư nằm xuống giường nói:
-Ở đây chỉ có một cái giường, anh ngủ rồi giờ thì đến tôi. Anh đi gọi đồ ăn đi_An Nhi kéo chăn lên đánh một giấc ngon lành.
Hoàng Huy đơ người ra tại chỗ. Cái cô gái này. À không phải là cái con nhỏ tomboy này. Thật là quá đáng. Coi anh như osin của nó vậy. Chung phòng với con trai mà nó có thể tự nhiên như vậy hả trời. Tưởng chịu trách nhiệm là làm người yêu nó hay cái gì đó nào ngờ phải làm osin cho nó. Còn bao che giúp nó không lộ chuyện là con gái.Chắc anh điên mất. Hoàng Huy điên người mở tủ ra, đá cái vali vào trong rồi lấy đại một bộ đồ để tắm. Dù sao anh cũng phải làm sạch cơ thể cái đã.
Hoàng Huy tắm xong thì lấy khăn lau qua loa mái tóc đen mượt quyến rũ rồi gọi đại mấy món ăn Hàn Quốc sau đó mở TV lên xem, chờ cô nhóc kia dậy thì ăn. Bây giờ thì thấy hối hận khi anh dễ dãi bị thằng em dụ dỗ. Gì mà đến đây rất thoải mái. Có thể xoa dịu vết thương trong lòng. Giờ thì tốt rồi. Thoải mái đâu không thấy mà toàn thấy bị con nhỏ này làm phiền không. Ở trường đã mệt mỏi lắm rồi mà qua tới Hàn Quốc mà nó cũng không tha.
Hoàng Huy bực mình tắt TV lấy tai nghe ra cắm vào smartphone rồi nghe nhạc. Hi vọng sẽ không phải nghe thấy tiếng ngáy của con nhỏ kia.(Ý anh Huy tưởng tượng quá rồi đó. Chị Nhi không có ngáy âu nka)
Truyện khác cùng thể loại
94 chương
2 chương
24 chương
61 chương
10 chương