Tại Lâm Mông vũ trụ, sau khi Tần Tư rời đi mây vần vũ kéo đến ầm ầm, tiếng sấm nổ ầm ầm, điều này nói cho Lâm Mông vũ trụ một điều: Một tân thần vương vừa đản sinh Nở một nụ cười khổ nhìn bầu trời " Chỉ một thượng bộ thiên thần hiểu được không gian của thần vương, ở chỗ này có lẽ ta là Thần vương yếu nhất" Tần Tư lĩnh ngộ không gian của Tần Mông vũ trụ là chủ yếu, đối với Lâm Mông vũ trụ chỉ dừng lại như trước kia, chỉ dừng lại ở mức Thượng Bộ thiên thần cảnh giới, nhưng ở đây Tần Sương không sở hữu được Thần Vương cảnh giới, không được sở hữu thực lực của thần vương. Tân Thần vương đản sinh cũng làm kinh động rất nhiều thần vương tại Lâm Mông vũ trụ, Lần này Tần Tư trở lại khiến cho nhiều người phải suy nghĩ và ngạc nhiên, liệu không biết có phải Tần Vũ đã trở lại? Sứ giả nắm được một chút không gian pháp tắc, Tần Tư cũng chỉ biết lắc đầu, hôm nay hắn chỉ nắm được một chút không gian pháp tắc của Hồng Mông không gian, chỉ một mình hắn thì không đủ sức mở được thông đạo. Những thần vương đến xem đều chỉ từ xa đứng nhìn, không ai có ý định lại gần. Những Thần vương ở Lâm Mông Vũ trụ Tần Tư biết không ít, trong lòng Tần Tư cũng đang dự tính có nên hay không nhờ bọn họ giúp sức mở một thông đạo. " Tần Tư" Trước mặt Tần Tư bỗng nhiên xuất hiện hai người, mỉm cười với hắn. " Đoan Mộc thần vương, Xa Hầu thiên tôn" Tần Tư con mắt sáng ngời,hai người xuất hiện trước mặt Tần Tư có mối quan hệ rất tốt với Tần Vũ, đó chính là Đoan Mộc Ngọc và Xa hầu Viên. " Sao ngươi lại trở lại? Tần Vũ đâu?" Đoan Mộc Ngọc nhẹ nhàng gật đầu, còn Xa Hầu Viên chỉ mỉm cười không nói. " Cha vãn bối đang ở Tân Vũ trụ, vì quá nhàm chán muốn giải khuây nên trở lại một chuyến" Chuyện muốn đi tìm Tần Sương Tần Tư cũng không có nói ra. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm. " Đã lâu không gặp Tần Vũ sư thúc, nếu lần sau này Tần Tư trở lại xin chuyển lời cho Tần Vũ sư thúc nếu có thời gian Xa Hầu xin được viếng thăm." Quan hệ của Xa Hầu viên và Tần Vũ rất tốt, do Tần Vũ trở thành Tam đại khống giả của Vũ trụ nên Xa hầu viên phải gọi Tần Vũ là sư thúc. " Xa hầu thiên tôn khách sáo quá rồi, cha ta cũng rất nhớ ngài, Xa Hầu thiên tôn muốn đi lúc nào cũng được mà." Tần Tư khom người một chút. Đối với Xa hầu viên hắn một mực tôn kính, cha hắn có được thành tựu như ngày hôm nay công lao của Xa Hầu viên quả thật không nhỏ. " Xa Hầu thiên tôn, ta hiện nay có việc muốn làm tại Hạ giới, không phiền xin mời Xa Hầu thiên tôn mở cho một thông đạo" Tần Tư mỉm cười nói. Thần giới có rất nhiều kẻ thù của Tần gia, mặc dù những kẻ này rất e ngại Tần Vũ nhưng Tần Tư cũng có cảm giác không nên ở lại chỗ này lâu. " Sao không lưu lại đây mấy ngày, vội vã xuống hạ giới làm gì?" Xa Hầu viên biết tình huống của Tân Vũ trụ, hiểu được Tần Tư ở không gian này không phải là Thần Vương cảnh giới. " Không được, khi nào quay lại nhất định sẽ bái phỏng Xa Hầu Thiên tôn." " Cậu muốn đi chỗ nào tại nhân gian giới?" (mấy ông ở phàm trần thì ở địa ngục sao?) " Tu La giới" "Tu La giới?" Xa hầu viên có chút nhíu mày, không gian này lão cũng đã từng đi qua, chiến tranh liên miên không dứt, Tu La thần vương phi thăng cũng chính là từ không gian này. Xa Hầu thiên tôn tiện tay vung lên, một không gian thông đạo xuất hiện trước mặt Tần Tư. Ngay lập tức hắn hướng hai người Xa Hầu Viên và Đoan Mộc Ngọc thi lễ rồi tiến vào thông đạo, biến mất khỏi Thần giới. " Hắn cũng ở nơi này sao?" Xa hầu viên trong lòng vừa động, vừa rồi khi mở ra thông đạo lão đã quan sát một vòng tại Tu La giới và cũng phát hiện Tần Sương đang có mặt tại địa phương này. Hai con trai của Tần Vũ đều xuất hiện tại một phiến không gian, Xa Hầu viên không nhịn được trên môi xuất hiện một nụ cười. Tu La giới, trong một thời kỳ giằng co ngắn ngủi, Tu La ma giới không ngừng thất bại từ tiền tuyến đến hậu phương, tại khu vực phụ cận của Thiên sinh tinh cương thi nhất tộc ngày càng nhiều. " Ài, ở hạ giới thật thoải mái" Tần Tư tại Tu La giới thì cực kỳ thoải mái, thần thức nhanh chóng tìm được chỗ trú ngụ của Tần Sương(Hồng Quân). " Tiểu tử này thật thoải mái à nha, bên người lại còn không ít mỹ nữ nữa" Tu La đế quân có ngụy trang cũng không thể thoát khỏi thần thức của Thần Vương Tần Tư, mà lúc này bên người Hồng Quân đang làm hắn đau đầu chính là Tư Đồ Minh Nguyệt. Ngày đó sau khi yến thành, Tư Đồ Thắng lập tức cho người trong gia tộc mình chính là Tư Đồ Minh Nguyệt khần cấp tới tiền tuyến, lần này Tư Đồ Thắng quyết tâm muốn Hồng Quân trở thành con rể của mình. Khi mà Tần Tư đến, Tư Đồ Minh Nguyệt chính là đang đi theo Hồng Quân, luôn miệng "Hồng Quân ca ca" khiến cho Ngộ Không, Cổ Bàn đều ở bên cười trộm, còn Phượng Hi thì với khuôn mặt mập mờ nhìn vẻ mặt đau khổ của Hồng Quân chằm chằm. " Hồng Quân ca ca, cha muội nói sau này muội sẽ gả cho huynh nên sau này muội nhất nhất phải đi theo huynh" Tư Đồ Minh Nguyệt tựa như một tiểu hài tử, cách nói cũng rất trẻ con. Nhưng không ai có thể thấy được trong mắt của Tư Đồ Minh Nguyệt hiện lên một ý tứ rất thích thú. " Tư Đồ tiểu thư à, ta đã nói với cô bao nhiêu lần rồi, ta chỉ xem cô như muội muội mà thôi, chúng ta không có khả năng thành thân đâu, cô hãy về với cha cô đi, ài". Hồng Quân vỗ mạnh vào đầu, lần này hắn bị tiểu nha đầu này làm cho phát điên lên rồi. " Không được, cha muội đã nói rồi, muội nhất định phải đi theo huynh nếu không sau này sẽ không còn ai thích muội nữa. Hồng Quân ca ca có phải không muốn nghĩ cho ta hay không?" Âm thanh Tư Đồ Minh Nguyệt càng nói càng thấp, cuối cùng biến thành tiếng…khóc. " Lại nữa rồi" Hồng Quân bi thảm gào lên một tiếng, mấy ngày nay Tư Đồ Minh Nguyệt khóc không ít, nhìn thấy nàng vừa khóc mọi người đã vội trách hắn, mỗi lần Tư Đồ Minh Nguyệt như vậy đều làm cho Hồng Quân hao tổn hết khí lực. " Tiểu tử này sao lại như thế, nhưng mà Tư Đồ Minh Nguyệt này cũng thật là ngốc nghếch, khờ khạo" Tại tẩm cung, Tu la ma đế vẫn đang dùng ma thức để theo dõi bọn họ. Một tiếng cười nhẹ nhàng vang lên, khuôn mặt nàng bỗng sáng lạn và tươi đẹp vô cùng. Chỉ trong ba ngày, mọi tình huống ở Tu la ma giới Tần Tư đã nắm rõ hết. Không những thế hắn còn biết được danh tiếng của bốn người bọn Hồng Quân, biết được những biểu hiện gần đây nhất của hắn. Lúc này Tần Tư đang ngồi trên một tinh cầu cách tiền tuyến không xa uống rượu. Ngồi trong tửu lâu nghe người ta nói về những chiến công anh dũng của Hồng Quân, mỗi lần nghe kể xong khóe miệng của Tần Tư lại nở một nụ cười. Thời gian lại trôi nhanh, chuyện của Hồng Quân cùng Tư Đồ Minh Nguyệt cũng đã xong xuôi, vì đã năm muơi năm thời gian trôi qua, lúc này cương thi nhất tộc đã phát động một cuộc phản công, Hồng Quân bốn người lại một lần nữa bôn ba tại chiến trường. Sáu vị Tử Nhãn cương thi vương của Cương thi nhất tộc đều xuất quân, có cả Ngân nhãn cương thi hoàng Huống Nhật Minh dẫn quân. Trung lộ của Âu Dương Phạm tổn thất nặng nề, từ hơn một trăm vị ma đế giờ chỉ còn hơn tám mươi người. Tu la đế quân mang bốn người bọn Hồng Quân tới trung lộ, đối phó với binh lính của Cương thi nhất tộc. Lúc này bốn người bọn Hồng Quân đang bao vây bốn Tử Nhãn cương thi, còn hai Tử Nhãn cương thi thì bị Cửu đại gia tộc bao vây. Đứng từ xa quan chiến chính là Tu la đế quân và Ngân nhãn cương thi hoàng. " Huống Nhật Minh, rốt cuộc ngươi nhịn không được rồi à?" Tu la đế quân có chút cười cười, trong năm mươi năm qua Tu La ma giới gây không ít áp lực cho cương thi nhất tộc, không cần Tu la ma giới khởi động chiến tranh thì ngay cả người trong cương thi nhất tộc cũng sẽ xảy ra bạo loạn. " Tu La, ta quả thật là nhịn không được nữa, nhưng mà trong trận này không có nghĩa ngươi nhất định sẽ thắng. Ai là người có thể cười cuối cùng, chúng ta còn chưa biết được đâu." Cương thi hoàng nhẹ nhàng cười nói, trông bọn họ như là hai lão bằng hữu lâu năm không gặp, ngươi nói một câu, ta đáp một câu chứ không giống như hai người nhất định phải có một người vong. " Uỳnh …Uỳnh… Uỳnh.." Ngân nhãn cương thi hoàng và Tu la đế quân đều bị tiếng nổ này hấp dẫn. Cùng Tôn Ngộ Không đối chiến là một Tử Nhãn cương thi sau hai lần biến thân đã bị kinh thiên tam côn của Ngộ Không đánh trúng trọng thương. Huống Nhật Minh vừa định nhích người thì ngay lập tức La băng đã phát Ma đế lĩnh "vực", Huống Nhật Minh thân thể vừa chậm một chút đã mất đi cơ hội duy nhất cứu thuộc hạ của mình. " A…A…A.A..A" Tôn Ngộ Không sử dụng chính là kinh thiên tam côn, phi người lên cao hét lớn một tiếng, kim bổng kéo theo kim quang vụt xuống…lập tức đầu của Tử Nhãn nở hoa, huyết châu trong người của Tử Nhãn cũng bị đánh cho nát bấy. Tôn Ngộ Không nghênh chiến không lâu đã đánh chết tại chỗ một Tử Nhãn cương thi, cả Tu La ma giới binh sỹ đều đại hỷ, tâm lý phấn chấn. Mấy gã Tử Nhãn còn lại lập tức phi thân bỏ qua đối thủ của mình hướng Tôn Ngộ Không công tới. " Huống Nhật Minh, lần này ngươi đừng hòng chạy trốn" Tu La đế quân La Băng thuấn chuyển tới bên cạnh Huống nhật minh, trên tay nàng cầm một tiểu kiếm. " Chạy? Sao ta lại phải chạy trốn?" Huống Nhật Minh cười ha ha lên một tiếng, một đạo tàn ảnh xuất hiện, hai hoàng giả lao vào nhau nhanh chóng chém giết. Tu la đế quân cùng Ngân nhãn cương thi hoàng khai chiến có nghĩa là Tu la ma giới và cương thi nhất tộc đi vào một trận chiến cuối cùng, hai vị hoàng giả ai có thể là người đứng vững đến cuối cùng thì đó chính là thắng lợi cuối cùng. Năm Tử Nhãn cương thi đồng thời vây công Ngộ Không, Hồng Quân ba người vội vã tiến lên tương trợ. Chín người hỗ chiến cùng một chỗ, phiến không gian kịch chiến này cũng không thua kém phiến không gian của hai vị cường giả đang giao chiến. " Thú vị, Tiểu Sương đánh nhau dáng cũng đẹp lắm chứ?" Tại tửu lâu xa xôi, Tần Tư mỉm cười rồi đột nhiên biến mất. " Kinh thiên tam côn" Lần này chợt quát lên không phải Ngộ Không mà là Hồng Quân, sau khi Hồng Quân đạt được bát câp tiên đế đã có thể sử dụng kinh thiên tam côn. Hắn cùng Ngộ Không một trái một phải đều sử dụng kinh thiên côn pháp. Tam côn vừa xuất ra không gian vỡ nát, một cỗ lực hấp dẫn khổng lồ hút lấy một tên Tử Nhãn cương thi đang đứng gần, Kinh thiên tam côn của Hồng Quân xuất ra một điểm cũng không yếu hơn so với Ngộ Không. Tử Nhãn trong nháy mắt biến thân lần ba, chịu khổ ngăn cản kinh thiên tam côn của Hồng Quân. Côn ảnh còn chưa biến mất, vừa rồi là một chiêu Kinh thiên tam côn Tử Nhãn cương thi lần thứ ba biến thân cũng chịu không nổi, lại một đạo kim quang đập xuống lập tức biến Tử Nhãn thành mạt phấn. Huống Nhật Minh bị La Băng cuốn lấy, không có thời gian để cứu lấy thuộc hạ của mình, Hồng Quân nhất thời đánh chết được một Tử Nhãn cương thi, cả chiến trường vang lên tiếng reo hò phấn khích. Sao mà không phấn khích được khi Tu la đế quân và bốn người Hồng Quân chư đến đuợc một canh giờ mà đã giết chết được hai Tử Nhãn cương thi vương? " Tiểu Quân, ngươi và Ngộ Không giờ danh tiếng không nhỏ à nha" Cổ Bàn nhẹ nhàng cười, thần kiếm trong tay liễu động, bọn họ hai người đều chém giết được Tử Nhãn cương thi, hắn là con rể của Tu la ma giới làm sao có thể kém hơn bọn họ được. Giờ chỉ còn có bốn người, Tử nhãn cương thi vương đều tột cùng kinh ngạc, sững sờ. Mấy ngàn ngàn năm qua huynh đệ họ ở cùng nhau, trước đây mất đi một người, giờ trong chốc lát đã mất đi hai ngươi, trên chiến trận chỉ còn bốn người có khả năng chiến đấu…có mơ chúng cũng không nghĩ ra kết quả này.