Hậu Tinh Thần Biến
Chương 439
Cực đạo sinh tử khí tức hoà quện cùng nhau đồng thời lòng bàn tay Tần Vũ hình thành dòng suối lục đạo luân hồi dần hoá lớn, nhưng từ khí tức huỷ diệt xem ra thực lực của nó so với lục đạo luân hồi chính thức trong cơ thể Tần Vũ rõ ràng là có chênh lệch rất lớn
Tần Vũ sử dụng lục lượng toàn thân mạnh mẽ chế trụ đan điền đang vặn loạn, giơ lục đạo luân hồi nghênh hướng Chiến Tôn
Chiến Tôn giờ phút này cũng phát ra tiếng rống hận, toàn thân chiến ý bộc phát, từ trong thượng phẩm Trung cấp Hỗn Độn linh bảo cũng tựa hồ đạt tới cực hạn, thả ra một cỗ quang vân hỗn độn, mặc dù không diễn hoá ra nguyên tố pháp tắc nhưng thực tế lại rất cường đại đủ để người khác phải trầm trồ
Một thanh âm vang lên xuyên thấu cả tinh vân, trong đó còn ẩn chứa những tiếng động nghiền nát bể tan, mặc dù rất nhỏ nhưng rất dễ nhận ra
Bầu trời Xích Nhật tinh, Lục đạo luân hồi cùng Chiến Tôn trực tiếp va chạm, có thể thấy rõ ràng Lục đạo luân hồi không ngừng khuếch trương sau một sát na đột nhiên tan vỡ, sinh tử khí tức giao nhau cũng ầm ầm tan biến mà hỗn độn quang vân ở quyền sáo trên tay Chiến Tôn cũng hoàn toàn bị huỷ diệt, hai đạo lực lượng cực hạn sau một sát na va chạm đã hoàn toàn tan biến
Song điều này lại khiến bộc phát ra năng lượng khủng khiếp tại mỗi một tấc không gian xung quanh phương viên ngàn dặm, hơn một ngàn binh lính Chiến Thần giới bốn phía không có nơi nào có thể trốn tránh, trạng thái phách thể bị cỗ năng lượng này toàn toàn phá huỷ, thân thể yếu ớt trong nháy mắt hoá thành khói theo Hỗn Độn vật chất tiêu tán trong phiến tinh vực
" Tần Vũ huynh đệ!"
Vũ Văn Thác hô thất thanh nhưng hắn lại phát giác cỗ lực lượng cường đại phát ra này bản thân hắn vẫn bình yên vô sự, Dương Thiên Hành trên lưng cũng không có tổn thương gì, ngưng thần nhìn lại mới phát hiện bốn phía đã bao phủ một tầng Hỗn Độn vật chất dày đặc. Mà phía trên cách bẩy tấc hách nhiên là Tử Vân kì đang phù động. Hiển nhiên là Tần Vũ trong lúc tiến hành công kích đã sử dụng nó sáng tạo ra một mảnh không gian phòng ngự bảo vệ bọn họ
" Hô … hô …!"
Trong khi cỗ lực lượng bộc phát từ từ tiêu tán, từ trong mông lung Hỗn Độn vật chất từ từ hiện ra thân ảnh của Tần Vũ, nói đúng ra là chỉ thấy nửa người, trông giống như một con dã thú đang bị thương không ngừng phát ra hơi thở trầm dốc, tay phải cầm Lục đạo luân hồi cũng không tự điều khiển được đang run rẩy, một đám máu tươi từ đầu ngón tay chảy xuống
Đối diện cách đó không xa, thân ảnh Chiến Tôn không có gì dao động nhưng ánh mắt hắn nhìn Tần Vũ lại toát ra vẻ vô cùng khiếp sợ, nhìn Thượng phẩm Hỗn độn linh bảo trong tay hắn phảng phất như đang ngủ say, không … một tia hơi thở ba động, quyền sáo màu cổ đồng rách bươm, đám Hỗn Độn khí bao quanh lúc này cũng biến mất vô ảnh tung
" Rốt cục đây là loại lực lượng gì cự nhiên có thể đánh rách Chiến Long quyền sáo?!"
Nét mặt Chiến Tôn lộ thần sắc không thể hiểu, rất hiển nhiên là Lục đạo luân hồi do Tần Vũ sáng tạo tuy nói không thể hoàn toàn huỷ diệt một thượng phẩm Trung cấp Hỗn Độn linh bảo nhưng cũng có thể trong một thời gian ngắn làm mất đi tác dụng của nó
Bất quá, công bằng mà nói Tần Vũ bây giờ đang ở vào thế yếu, trải qua đợt công kích vừa rồi đan điền trong cơ thể hắn đã trì trệ, nguy hiểm đến mức không cách nào tưởng tượng. Lục đạo luân hồi phảng phất đã hoàn toàn đình chỉ vận chuyển, sắp tới nếu muốn thả ra Hỗn Độn chất cũng cực kì khó khăn. Tại giờ khắc này Tần Vũ mới hoàn toàn cảm giác được pháp tắc nguyên thuỷ vũ trụ cùng với Lục đạo luân hồi vận chuyển có sự tương khắc, tựa hồ loại … lực lượng này tại đây không phải là thuận Thiên mà sinh, ngược lại là nghịch Thiên mà sinh. Trong lòng Tần Vũ mơ hồ đã cảm giác được muốn theo đuổi Thiên đạo thì Lục đạo luân hồi chính là trở ngại lớn nhất
Tần Vũ thở dài một hơi, ổn định lại Lục đạo luân hồi trong đan điền không cách nào vận chuyển, ánh mắt tập trung trên người Chiến Tôn, thầm nghĩ:
" Nguyên lai ngoại trừ nguyên tố pháp tắc ngoài ra bản thân Hỗn Độn vật chất cũng đã có lực lượng cường đại như vậy, bất quá lúc này không có Lục đạo luân hồi, ta đối với điều khiển nguyên tố pháp tắc lại không có cách nào giết hắn, xem ra chỉ có thể dùng Hỗn Độn linh bảo liều mạng"
Không nghĩ tới từng là vũ trụ chưởng khống giả, tới nguyên thuỷ vũ trụ thực lực lại xuống tới địa bước này
Tần Vũ cũng không có nghĩ đến nguyên thuỷ vũ trụ đối với hắn có hạn chế cho nên trong một thời gian ngắn lại sử dụng quá nhiều năng lượng như vậy, cũng không phải bởi nắm trong tay sinh tử luân hồi quá huyền bí mà phóng thích quá ít, phảng phất tại mang mang vũ trụ này ẩn chứa một lực lượng nắm trong tay tất cả, lại không ngừng kiềm chế lực lượng của Lục đạo luân hồi
Đôi mắt Chiến Tôn nóng cháy bộc phát ra ngọn lửa phẫn nộ, lớn tiếng:
" Ngươi rốt cục là ai cự nhiên dám cả gan đơn thương độc mã xông vào trong đại quân Chiến thần giới chúng ta, rõ ràng là muốn chết!"
Vũ Văn Thác tại cách đó không xa cố nén thanh âm nói:
" Tần Vũ huynh đệ, cẩn thận a!"
Tần Vũ không để ý đến Vũ Văn Thác, âm thầm thu lại Tử Vân kỳ, cười lạnh nói:
" Vậy để xem ai chết trước, được rồi, ngươi nhớ cho kĩ, ta tên gọi Tần Vũ!"
Giờ phút này, Chiến Tôn rõ ràng cảm giác được một cỗ chiến ý mãnh liệt từ trên người Tần Vũ bộc phát, đó là một loại khí thế khiến người ta phải nể phục, phảng phất trong vũ trụ này hết thảy đều không nằm trong mắt hắn
Ngộ cường tắc cường, Chiến Tôn cường hãn đã kích phát chiến ý của Tần Vũ, loại … khí thế này chưa từng có từ trước tới này khiến Chiến Tôn cũng có chút rung động. Lúc này binh lính Chiến Thần giới cũng thối lui mấy ngàn thước phía sau, đã không ai còn can đảm tiến vào trận chiến giữa hau người này, Vũ Văn Thác cõng trên lưng Dương Thiên Hành cũng đã lui lại ngoài trăm thước, cũng không dám tới gần hai người nhưng lại không thể rời đi quá xa, nếu gặp nguy hiểm sẽ … chẳng người nào có thể giúp bọn họ
Lúc này một lũ Hỗn Độn vật chất theo khí lưu phù động trước mặt hai người, chiến ý giờ phút này cũng bộc phát
Tần Vũ đã nắm được kĩ thuật điều khiển nguyên tố pháp tắc, chậm rãi xuất ra nguyên tố pháp tắc. Một đoàn Hỗn Độn vật chất khẽ rung lên tức thì phát ra một trận oanh long chấn động, Hỗn Độn chất bốn phía không ngừng hướng Tần Vũ ngưng tụ bám vào trên đoàn Hỗn Độn chất kia, từ xa nhìn lại trông giống như một mảng mây đen tầm thường, mãnh liệt hướng tới Chiến Tôn
Chiến Tôn nắm chặt song thủ, với trạng thái phách thể của hắn căn bản không cần e ngại pháp tắc của Tần Vũ nhưng nếu bị lực lượng Hỗn Độn linh bảo áp chế thì tình hình lại khác cho nên hắn cũng không có chút nào dám khinh xuất, hai nắm tay nhất thời tạo nên một đoàn Hỗn Độn quang vân
Tần Vũ cũng biết Chiến Tôn đã mất đi Chiến Long quyền sáo, cố kị áp chế của Tử Vân kỳ cho nên cũng không vội vàng xuất ra Tử Vân kỳ, ngược lại khiến Chiến Tôn không dám coi thường mà vọng động, từ đó có thời gian tạo ra nguyên tố pháp tắc
Sau khi thu hồi Lục đạo luân hồi, cảm giác trì trệ bên trong đan điền của Tần Vũ cũng giảm đi không ít, ngược lại vận dụng nguyên tố pháp tắc càng thêm dễ dàng. Chỉ thấy cách đó không xa đoàn Hỗn Độn vật chất ngưng kết thành đám mây nương theo nguyên tố pháp tắc của Tần Vũ phóng tới, tiếng động phát ra càng thêm chói tai, chỉ thấy một toà núi trắng xám nổi lên tại phiến tinh vực trông có vẻ cực kì bắt mắt
Ngọn núi thật lớn như từ trong đám mây Hỗn Độn kia sinh ra xuất hiện trước mặt Chiến Tôn, nguy nga vô cùng. Song nét mặt Chiến Tôn lại như thể khinh miệt:
" Tốt xấu gì ta cũng là một trong mười hai đại Chiến Tôn, nếu là hư chiêu này của ngươi cũng không thể phá giải thì như thế nào có thể dẫn binh công kích Tà Thần giới, tìm chết đi!"
Một tiếng rống hận vang lên, hai nắm tay Chiến Tôn phát ra một đám quang hoa màu đen kết dính, Hỗn Độn chất vô cùng ngưng tụ trên nắm tay hắn, hung hăng đánh vào giữa ngọn núi. Ngọn núi thật lớn bắt đầu lay động hẳn, Tần Vũ nhíu mày nhưng khoé miệng lại hiện lên một tia cười lạnh quái dị
Chiến Tôn tựa hồ lúc này cũng đoán ra điều gì, quyền chưởng phát ra, Hỗn Độn vật chất huyễn hoá thành một loại trạng thái cực kì cứng rắn ngưng tụ trên nắm tay như là không cách nào có thể phá huỷ không ngừng công kích núi đá
Đột nhiên, ngọn núi bị vỡ tan kia chợt hoá thành phấn sau đó Thuỷ nguyên tố pháp tắc vận chuyển cực nhanh nhất thời nhão ra, bề mặt dòng suối trông giống như một cái đầm bình thường nhưng lại hình thành một cố hấp lực cực lớn. Chiến Tôn nhất thời ý thức được điều gì đột nhiên hét lớn một tiếng, từng đạo quang hoa từ da tay bính phát theo đó một cỗ lực lượng cường đại không cách nào hình dung phảng phất đã uẩn tàng đã trăm ngàn năm lúc này mới ầm ầm phóng thích, ngọn núi thật lớn cùng hết thảy pháp tắc trong nháy mắt nổ tan tành
Ở xa xa Vũ Văn Thác đang quan sát Tần Vũ trong trận chiến có chút gật đầu lẩm bẩm:
" Người này tư chất quả nhiên không tầm thường, không nghĩ đến trong thời gian ngắn lại có thể đề cao trình độ điều khiển nguyên tố pháp tắc … đến bước này, bất quá lực lượng huỷ diệt Chiến Long quyền sáo đích thật là cái gì, xem ra nhãn lực của ta không sai, xem ra không kém người kia là mấy" nói đến người kia Vũ Văn Thác khoé miệng nổi lên một tia đắc ý tươi cười, trong ánh mắt lại hiện lên quang mang duệ trí
Đến đây thì Dương Thiên Hành khó khăn ho vài tiếng, đám máu tươi trên lưng Vũ Văn Thác đương nhiên là do hắn thổ ra. Vũ Văn Thác kinh hãi thất sắc, điều này so với lấy mạng hắn còn khó chịu hơn, Vũ Văn Thác quay về hướng Dương Thiên Hành mếu máo:
" Thiên Hành đại ca, ngươi sao lại không có phép tắc gì như vậy chứ!"
Dương Thiên Hành khó khăn mở hai mắt, mơ hồ nhìn Chiến Tôn cùng Tần Vũ cách đó không xa, rít khẽ:
" Ta làm sao vậy?"
Vũ Văn Thác đắc ý cười nói:
" Đương nhiên là Vũ Văn Thác ta cứu ngươi, bây giờ Tần Vũ huynh đệ đang cầm chân Chiến Tôn kia, chúng ta bây giờ xem như an toàn"
Dương Thiên Hành nghiến răng, kinh ngạc nhìn bốn phía:
" Binh đội của ta đâu?"
" Ngoại trừ ta và Tần Vũ có thể xem là binh đội của ngươi ra chính là đã chết sạch hết, ngươi thật sự nghĩ rằng hạ phẩm Tu Huyền giả không thể lấy được công huân sao, láo toét!" Vũ Văn Thác mặc dù có hơi nói quá một chút nhưng cũng khiến Dương Thiên Hành nhất thời biết được tình hình chiến trường lúc này, bất quá điều làm hắn khiếp sợ chính là vẫn còn Tần Vũ cùng Chiến Tôn cường đại mà hắn đã sớm nghe thấy tại Tà Phong Thành. Có điều giờ phút này cùng Tần Vũ đối chiến cự nhiên lại rơi vào thế hạ phong có thể thấy được thực lực của Tần Vũ cũng không tầm thường
Vũ Văn Thác hung hăng nhổ một bãi nước bọt, trầm giọng nói:
" Tần Vũ huynh đệ sẽ thắng, chúng ta cứ ở đây chờ!"
Truyện khác cùng thể loại
662 chương
16 chương
165 chương
108 chương
52 chương
1027 chương
31 chương