Hậu Tinh Thần Biến
Chương 410
Vô tận năm tháng, thời gian dông dài trôi qua lặng yên trong tinh thần vũ trụ, không lưu lại chút dấu vết nào
Năm trăm năm sau, bên trong tinh vân sáng ngọc chính là không gian vô cùng vô tận, chỉ một khoảng cách rất nhỏ cõ lẽ chính là một thế giới đại ngàn tồn tại
Phiến vũ trụ này chính là bên trong đan điền Cổ Bàn, đệ tứ vũ trụ, trải qua hơn năm trăm năm tiến hoá, cả vũ trụ đã đi vào quĩ tích. Giờ phút này Cổ Bàn đứng ngạo nghễ trong vô tận hư không, trên nay nâng một cái la bàn, ngưng thần trầm tư, hiểu được vũ trụ huyền bí ảo diệu
Hôm nay Tần Vũ bế quan tìm hiểu Thiên đạo, Tần Tư và Hồng Quân cũng đều tại bên trong không gian bản thân không ngừng đề cao tu vi, cảnh giới không ngừng thăng tiến. Thậm chí ngay cả Hồng Mông, Lâm Mông hai vị chưởng khống giả cũng không còn sống nhàn nhã như trước, đã bắt đầu tìm hiểu một tầng cảnh giới mới. cũng chính là một thứ minh minh như có thể chạm vào nhưng lại cực kì huyền bí mờ ảo " Thiên đạo"
Cũng theo lời Hồng Quân nói, nắm trong tay số mệnh của người khác, đấy chính là Thiên
Nó là một loại mông lung mơ hồ, thậm chí là mờ ảo mà vĩnh viễn không có cảnh giới cuối cùng thành ra tất cả mọi người luôn cố gắng đạt được thành tựu lớn
Một ngày, Cổ Bàn trong một khắc tu luyện đã hiểu được giống như Hồng Quân, cũng xảy ra thay đổi nhưng không vi diệu đến vậy
Trải qua năm trăm năm tu luyện, Cổ Bàn đối với Tử Hồng quyết đã đạt tới cảnh giới gần như đỉnh cai. Vũ trụ biến ảo kì diệu, nắm trong tay không gian rất nhỏ nhưng sớm dung hợp quán thông, tu vi bản thân cũng đã vô hạn tiếp cận Hồng Mông, Lâm Mông, tin rằng không bao lâu nữa Cổ Bàn nhất định có thể siêu việt hơn Hồng Mông, hướng tới cảnh giới của Tần Vũ
Giờ phút này Cổ Bàn tâm cơ vừa động, một cổ khí thế bàng bạc từ trong thân thể phát ra, bốn phía đồng thời dũng khởi một cổ quang mang nhàn nhạt bắt đầu biến thành hư ảnh một trượng sáu. Khuôn mặt thô quánh đại hán trông giống hệt Cổ Bàn, nhưng thân ảnh này cảm giác như hư ảo, toàn thân đều tản ra quang mang huyền thanh nhàn nhạt
Ngay sau đí lại một trận quang hoa khởi động, từ thân thể Cổ Bàn liên tục bộc phát ra các sắc quang hoa, chung quanh thân thể Cổ Bàn đã hình thành bảy đạo thân ảnh
Đột nhiên, chân thân Cổ Bàn giống như vạn năm không đổi bỗng nhúc nhích, đôi mắt thong thả mở ra, ánh mắt thâm thuý giống như bao quát cả vũ trụ, có một điều gì đó thâm thuý khiến cho người khác không thể giải thích nổi
Chỉ thấy Cổ Bàn mỉm cười như trút được gánh nặng nói:
" Tử Hồng quyết tầng thứ bảy, rốt cục … thành!"
Giờ khắc này Cổ Bàn đấm vào không khí một chưởng, la bàn trong tay mạnh mẽ thả ra bảy đạo huyền hoàng khí bao phủ lấy bảy đạo thân ảnh, sau đó bảy đạo thân ảnh liền hợp lại toàn bộ đều ngưng tụ trên người Cổ Bàn
Cổ Bàn hít một hơi thật sâu thở ra môt jhơi thoả mãn, giờ phút này hắn đã cảm giác được bản thân đã nâng lên một cảnh giới mới. Mặt ngoài lớp da ngăm đen bao phủ nhàn nhạt một tầng quang hoa, ánh mắt thâm thuý, chớp mắt đã quan sát đến tận cuối vũ trụ. Bản thân đứng ngạo nghễ trong mênh mang hư không, đỉnh thiên lập địa, cho dù là đệ tứ vũ trụ có kéo dài ức ngàn dặm dường như trong mắt hắn bất quá chỉ là một bước
" Đã qua năm trăm năm rồi sao?" Cổ Bàn cười khổ tự hỏi mình, phảng phất thời gian đối với hắn đã không còn có khái niệm, mà Tử Hồng quyết càng về sau càng khó đột phá bất quá là bởi vì Cổ Bàn có tứ vũ trụ của mình, hơn nữa có tu vi của chưởng khống giả cho nên tốc độ mới có thể nhanh như vậy
Giờ phút này hắn nhíu nhíu mày, thán thanh nói:
" Không biết tiểu Quân và Ngộ Không bọn họ thế nào rồi, phải đi xem bọn hắn a"
Cổ Bàn tâm cơ vừa động đang chuẩn bị rời khỏi đệ tứ vũ trụ đột nhiên trong lòng cảm thấy một tia không ổn, la bàn trong tay cũng không có bởi vì dung hợp phân thân mà đình chỉ hoạt động
Chỉ thấy la bàn trong tay có chút rung động, một cỗ lực lượng kỳ dị khó hiểu đột nhiên bộc phát, lấy Cổ Bàn làm trung tâm, không gian bốn phía trong nháy mắt bị phá toái. Thậm chí ngay cả Cổ Bàn cũng có chút giật mình, chẳng lẽ la bàn này có thể tự sinh ra ý thức, song lực lượng có thể khiến không gian nát bấy như vậy lại khiến người ta không thể tưởng tượng nổi
Trong khoảng không bị băng toái hiện ra một lượng lớn Hỗn độn khí, hình thành một hắc động vô cùng thâm thuý, sinh ra một cỗ hấp lực cường đại. Điều này làm cho Cổ Bàn càng kinh nghi vạn phần m cho dù là có cơ thể Huyền hoàng bất diệt cũng không dám tiến đến gần hắc động này
La bàn giống như con ngựa đứt cương không thể khống chế lại càng rung mạnh, la bàn xuất hiện tác dụng này Cổ Bàn cho tới bây giờ mới biết, cũng không có cách nào biết, thậm chí ngay cả Tần Vũ đều không thể nhìn ra, không thể dò xét, chính nó tiếp cận Hồng Mông không gian tiện đà hình thành đệ tứ vũ trụ
La bàn màu xám khắp nơi đều thấu phát ra một loại khí tức cổ quái chất phác, tựa như bị giam giữ trong đau thương ngàn ngàn năm tháng, quanh thân có mấy vết rách rất nhỏ có thể thấy rõ ràng. Mà tại mặt trên la bàn khắc chi chít những cổ văn phù lục, cơ hồ có chút không thể hiểu rõ, huyền diệu sợ rằng khó ai có thể biết ( Cổ Bàn phiên này lai lịch không tầm thường đâu, các hạ tiếp tục theo dõi nhé!)
Cổ Bàn cũng kinh dị không biết tại sao la bàn lại sinh ra dị tượng như vậy, chẳng lẽ cùng với đột phá tầng thứ bảy Tử Hồng quyết có liên quan? Trong khi hắn đang nghi hoặc thì la bàn đột nhiên thoát ra khỏi bàn tay, chui vào trong hắc dộng hỗn độn kia, mà tình cảnh tiếp theo lại khiến Cổ Bàn càng kinh hãi thất sắc
Một trận ầm ầm nổ ra, Cổ Bàn rõ ràng cảm giác được cả đệ tứ vũ trụ đều bắt đầu rung chuyển, một đoàn sóng năng lượng tận sâu bên trong vũ trụ bắt đầu lưu động. Giống hệt tình hình tại Tử giới ngày nà, la bàn lại nổ mạnh một lần nữa, song lần này điều không giống chính là la bàn dường như bị một cỗ năng lượng huyền diệu khống chế trong nháy mắt tụ lại cùng nhau đồng thời bộc phát ra một đoàn quang mang xanh tím mãnh liệt
Cổ Bàn giật mình nhìn tình hình trước mắt phát sinh, hắc động hỗn độn giờ phút này hình như đã bị lực lượng vụ nổ của la bàn làm cho rối loạn. Từng đạo Hỗn độn khí cùng với quang mang xanh tím như dòng nước lũ dung hợp vào nhau, lúc này lại xuất hiện một việc ngoài ý muốn, la bàn bên trong Hồng Mông không gian bị oanh thành nát bấy, song một cỗ Hỗn độn khí lại dũng mãnh tiến vào lúc này đệ tứ vũ trụ thực chất không có bị phá vỡ, Cổ Bàn cảm giác được tất cả so với trước kia đã hoàn toàn khác biệt
Bất quá đối với hiện tượng trước mắt Cổ Bàn đã có một ý niệm trong đầu, "Luyện khí"
Không sai, đây tuyệt đối là một loại phương thức luyện khí tự nhiên, bất quá la bàn như có ý thức tự tiến hành rèn luyện
Không đến một lát, từng mảnh nhỏ của la bàn theo si liệt quang mang dần biến thành vô hình, biến thành những hắc sắc khí thể nhỏ bé tan vào dòng Hỗn Độn khí
Chỉ thấy mặc dù tia hắc sắc khí thế trông cực kì mỏng manh yếu ớt nhưng không chút nào bị Hỗn Độn khí lấn át, ngược lại chúng phát ra khí thể thực chất màu xám, giống như một bàn tay vô hình không ngừng bao bọc lấy cỗ khí thể
Không lâu sau, lượng Hỗn Độn khí vô cùng bị nắm thành một hình dạng kì quái, bất quá xem hình dáng có chút giống với chiêu hồn phiên của con người. Cổ Bàn trong lòng cả kinh, hắn biết đã tới thời điểm mấu chốt vội vàng thả ra một giọt máu và tinh thần lạc ấn tiến hành khải linh
Sau khi Hỗn độn phiên dung hợp máu cùng tinh thần lạc ấn của Cổ Bàn, Hỗn Độn phiên đột nhiên bộc phát ra một trận quang mang xanh tím chói mắt trong nháy mắt làm tiêu tán số Hỗn Độn khí dư thừa bên ngoài, sau một khắc đã xuất hiện trước mặt Cổ Bàn, cũng là mang bộ dáng của một cổ phiên
Phiên dài hai trượng ba, rộng hai thước ba, màu đen bóng, trên mặt phiên cũng giống với la bàn lúc trước cũng khắc chi chút những cổ văn phức tạp và phù lục đồ án. chỉ một chốc sau khi đã được khải linh hơn nữa tiếp thu tinh thần lạc ấn của Cổ Bàn trong nháy mắt đã bay về trong tay hắn
" A…!"
Cổ Bàn chấn động, khi vừa chạm vào trường phiên một sát na chợt cảm giác được một cỗ lực lượng đủ để rung chuyển thiên địa. Nhẹ nhàng vung lên, bề mặt trường phiên có chút biến động song không gian phía trước mặt đã bị oanh nát bấy, Hỗn độn khí ở trong đó mãnh liệt bốc lên
" Hỗn Độn không gian?"
Cổ Bàn không có nghĩ đến sau khi la bàn luyện khí lại có thể phá vỡ Hỗn Độn không gian, mà trong Hỗn Độn không gian tựa hồ như vất giấu cái gì đó, Cổ Bàn vừa định muốn đi tới xem xét thì Hỗn Độn khí lại phi thường đậm đặc, so với tử khí tại Tử giới còn muốn hơn. Chỉ thấy tring không gian băng toái mắt thường có thể thấy đó là một mảnh Hỗn độn, mà Hỗn Độn khí này thuộc loại thực chất, dị thường. Cổ Bàn mới vừa đi được hai bước đã bị áp lực không thể chịu nổi, trở ngại lớn không phải bàn cãi. Hơn nữa Cổ Bàn mặc dù bây giờ đã thành tựu tầng thứ bảy Tử Hồng quyết lại không cách nào nhìn thấu được địa phương này, hành động ở trong đó lại càng không có khả năng
" Mặc dù có thể nghiền nát hư không, còn có thể thông đến Hỗn Độn thế giới nhưng với tu vi của ta hiện giờ lại không cách nào tiến vào bên trong, xem ra ta còn phải tiếp tục đề cao cảnh giới" Cổ Bàn nhíu mày có chút nghi hoặc nhìn trường phiên, bất quá vẫn như trước không có cách nào tra ra sự huyền diệu của nó, bất quá hắn rõ ràng có thể cảm nhận được nó chính là lực lượng của mình, tuyệt đối là thần khí siêu việt Thiên tôn linh bảo, dường như có thể gọi là chí tôn linh bảo
Thần khí này đều kông phải do Hồng Mông linh khí hình thành cũng không phải do Hôi Mông linh khí hình thành mà chính là do Hỗn Độn khí đặc thù bên trong vũ trụ này ngưng kết mà thành. Nguyên lí cũng giống như Hồng Quân giới bất quá so về số lượng Hỗn Độn khí sử dụng thì trường phiên này tuyệt đối chiếm ưu thế, hơn nữa lại là la bàn tự bản thân rèn luyện, huyền diệu trong đó càng không cách nào hình dung
Cổ Bàn trầm tư một lát, khoé miệng rốt cục lộ ra một nụ cười:
" Đã như vậy, gọi ngươi là Cổ Bàn phiên a"
Truyện khác cùng thể loại
662 chương
16 chương
165 chương
108 chương
52 chương
1027 chương
31 chương