Hậu Cung Chúng Ta Thiếu Tuấn Nam
Chương 99 : Lý do hoang đường
Ngày thứ 2 lên đường thời gian, Quân Phi Vũ bởi vì 1 ngày trước bị bụng, cả người có vẻ muốn bệnh, Ôn ngự y đối
Tần Thiếu Dương nói: Công chúa nội tức yếu ớt, phải nghĩ biện pháp mau chóng chạy tới Vu Tinh thành dàn xếp xuống, hảo hảo điều dưỡng thân thể, mới có thể bảo đảm phượng hưu an khang.
Vì vậy nguyên nhân, đại gia 1 đường đều gia tăng gấp rút lên đường.
Tần Nham Ngạo lại lên đường vì bị công chúa phái ra làm việc, Trình Nhất Đao thì coi chừng Hoa Trầm Hương 1 tấc cũng ko rời, Mạch Thiên Hàn thì cùng Tần Thiếu Dương áp đội, cũng may này 1 ngày qua đi, cũng 1 đường bình bình an an tới hạ xong 1 mục đích
(Mục đích ở đây mang ý nghĩa trạm dịch), chỉ cần lại đuổi 1 ngày đường, bọn họ có thể đến biên giới Thương Ngô quốc.
Buổi tối, mọi người ở đây đã an nghỉ,
Mạch Thiên Hàn cũng đang muốn bồi Quân Phi Vũ đi ngủ thời gian, đột nhiên thị vệ đến báo cáo, nói Trình Nhất Đao phát sốt té xỉu .
Mạch Thiên Hàn cùng Quân Phi Vũ khẩn trương, lập tức mặc quần áo tử tế, cấp cấp vọt tới tro phòng Trình Nhất
Đao, lúc này thấy Tần Thiếu Dương, Lãnh Vô Tà, còn có Dạ Vô Tinh đã đều ở đây tro phòng, Đỗ ngự y đang ở vì Trình Nhất Đao bắt mạch chẩn đoán.
Quân Phi Vũ nhìn thấy Trình Nhất Đao khuôn mặt tuấn tú cháy sạch hồng toàn bộ, 2 tròng mắt đóng chặt, lông mày rậm nhăn cùng 1 chỗ, tro miệng lầm bầm ko biết đang nói cái gì, nàng lo lắng hỏi- Đỗ ngự y, Nhất Đao hắn thế nào?
Đỗ ngự y buông tay Trình Nhất Đao, cung kính trả lời- Hồi công chúa, Trình đại nhân hắn phong hàn nhập thể, lại mệt mỏi quá độ, phải tĩnh dưỡng mấy ngày mới được.
Quân Phi Vũ gật gật đầu- Đỗ ngự y, kia
Trình đại nhân bệnh liền làm phiền ngươi chăm sóc. Thiếu Dương, Nham
Ngạo hắn vẫn chưa về, đêm nay liền do ngươi xem Trầm Hương đi.
Tần Thiếu Dương chắp tay lĩnh mệnh- Tuân lệnh!
Quân Phi Vũ lấy tay chống thắt lưng, tro khoảng thời gian này thai nhi lớn đến quá nhanh, sức ăn của nàng cũng mạnh thêm, nhưng 2 ngày này 1 tiêu chảy, này mặt cũng gầy 1 vòng, thân thể càng suy yếu vô lực, liền vận công cường thân cũng ko để dùng.
Nàng thân thủ vuốt ve trán, suy yếu đem thân thể tựa ở trên người Mạch Thiên Hàn- Thiên Hàn, ta mệt mỏi, tống ta trở về phòng đi.
Kia mảnh mai vô lực bộ dáng, làm cho tro phòng tất cả mọi người nổi lên thương tiếc.
Mạch Thiên Hàn càng trực tiếp đem nàng bế lên, đang lúc mọi người kinh ngạc, tro ánh mắt cực kỳ hâm mộ, ly khai gian phòng Trình Nhất Đao.
Nửa đêm, ở hắc ám bao phủ hạ trạm dịch rơi vào yên tĩnh trung, chỉ có xuân phong gợi lên hoa cỏ cây cối phát ra sàn sạt tế vang, làm cho này yên tĩnh ám dạ thêm thượng 1 điểm tiếng vang.
Tro phòng Quân Phi Vũ, trên giường gắn bó 2 người lại 1 thân ngăn nắp sạch sẽ ăn mặc, thả ko hề buồn ngủ.
_ Thiên Hàn, ngươi nói, hắn sẽ trúng kế sao?
Mạch Thiên Hàn nhẹ vỗ về lưng của nàng-
…Đừng lo lắng, nếu như ta ko có đánh giá sai, ngày mai sẽ tới cảnh nội
Thương Ngô, hắn càng thêm nhanh chóng hạ thủ, vì thế, đêm nay hẳn là cơ hội cuối cùng, hắn sao lại ko nắm.
_ Chỉ hy vọng như thế!…- Quân Phi Vũ nhắm mắt lại, đột nhiên lại mở ra đến- Sẽ ko để cho hắn chạy mất đi?
_ Sẽ ko! Ngươi hẳn là tin Nham Ngạo cùng Nhất Đao.
_ Ân!
Mạch Thiên Hàn có chút thương tiếc nhìn nàng trắc nằm ở bên cạnh mình, bàn tay to nhẹ vỗ nhẹ lưng của nàng, nghe nàng dần dần cân xứng tiếng hít thở, tro lòng hạnh phúc lại lan tràn ra.
Đoạn thời gian này, thực sự là làm khó nàng, phải mang thai, còn mỗi ngày phải đối mặt bị người đuổi giết nguy hiểm, này trên đường đi Thương Ngô quốc có thể nói là từng bước kinh tâm, may mà có mọi người đồng tâm hiệp lực, cộng đồng ứng đối cửa ải khó khăn, lúc này mới từng bước 1 đi tới hôm nay.
Mà Phi Vũ, sợ là ko tới được Thương Ngô ngày đó, lòng của nàng cũng sẽ ko phóng xuống đây đi?
Mạch Thiên Hàn ánh mắt vừa nhắm lại, liền nghe đến Quân Phi Vũ ghé vào lỗ tai hắn nói- Thiên Hàn, có động tĩnh!
Hắn lập tức mở mắt ra, tập trung lực chú ý lắng nghe bên ngoài tiếng vang, quả nhiên nghe được có tiếng đánh nhau.
Quân Phi Vũ thúc hắn- Mau! Chúng ta đứng dậy đi xem.
Mạch Thiên Hàn ko có ngăn cản nàng, dù sao lưu nàng 1 người ở tro phòng, hắn càng lo lắng, ko bằng đem nàng mang theo trên người nhìn, trái lại càng yên tâm 1 điểm.
_ Đi thôi! Ngươi cẩn thận 1 chút, ta đỡ ngươi!
Mạch Thiên Hàn kia thái độ cẩn thận từng li từng tí, làm cho Quân Phi Vũ khẽ cười 1 tiếng- Ngươi thật đúng là khi ta là tay ko bác kê lực tiểu nữ tử a! Ta tự mình tới là được rồi ~
Nhìn 2 người nhàn nhã kính, làm như tuyệt ko lo lắng.
Quân Phi Vũ xác thực ko có như Mạch
Thiên Hàn tưởng tượng trúng đích như vậy lo lắng, nàng chỉ là muốn biết, suy đoán của mình đúng hay ko?
Đêm nay, đã đến thời gian đáp án công bố.
Bọn họ mới vừa đi ra cửa phòng, lại nghe được có người tại nơi hô to- Chuồng ngựa đi lấy nước! Mau cứu hoả a! Mau tới người đâu!
Toàn bộ trạm dịch lập tức bắt đầu tiếng người sôi trào lên, cửa phòng băng băng toàn bộ mở ra, 1 lại 1 bóng người theo tro các góc phòng chui ra.
_ Mau chạy đi lấy nước?
_ Mau mau mau, còn đứng ngây đó làm gì?
_ Người tới, các ngươi đều nhanh cấp bản quan cứu hoả đi, các ngươi đi bảo hộ công chúa điện hạ. Này nếu như công chúa điện hạ có cái gì tổn thương, ai tha thứ được hả?
1 bên nghe những người đó, Quân Phi Vũ cùng Mạch Thiên Hàn cũng đã cấp tốc tới gian phòng Hoa Trầm Hương.
Bên tro gian phòng, loạn thành 1 đống, có thể thấy được đấu tranh kịch liệt, nguyên bản ứng với nằm ở trên giường Hoa Trầm Hương đã ko nhìn thấy.
Nhưng vào lúc này, ngoài cửa vang lên thanh âm Trình Nhất Đao- Vũ nhi, người cho ngươi áp tới!
Quân Phi Vũ nhìn sang, chỉ thấy Tần Nham Ngạo cùng Trình Nhất Đao 1 tả 1 hữu đem một thân hắc y Dạ Vô Tinh giam tiến vào, hắn mơ hồ khăn mặt che mặt đã bị người kéo xuống, chính đeo trên cổ, thường ngày tuấn lãng lãnh khốc Dạ Vô Tinh, ngay cả bị áp, nhưng toàn thân càng lộ ra 1 cỗ làm cho lòng người hàn lãnh ý, 1 đôi băng lãnh hàn con ngươi muốn nói còn hưu, chỉ khóa ở trên người Quân Phi Vũ 1 người.
Quân Phi Vũ ngồi ở thượng thủ, nhìn bị
áp giải Dạ Vô Tinh, đôi mi thanh tú vo thành 1 nắm- Bản cung hiện tại nên kêu ngươi Dạ Vô Tinh, hay là nên kêu ngươi 1 tiếng Tinh vương gia đây?
Dạ Vô Tinh thần sắc ngẩn ra, lập tức ngạo nghễ ngước mắt- Ngươi đã đã biết là bản vương, còn ko mau để cho bọn họ buông bản vương ra…
Hắn lời này vừa nói ra, lại rước lấy
Trình Nhất Đao ngoan kính sờ, đau đến hắn thẳng mắng- Trình Nhất Đao, ngươi tốt nhất đừng rơi vào tro tay bản vương, bằng ko, bản vương sẽ cho ngươi sống ko bằng chết.
Quân Phi Vũ đi tới trước mặt của hắn, bốc lên cằm hắn, chậc chậc nói- Long Dạ Tinh, ngươi chưa nghe câu, hiểu rõ thời thế mới là người tài giỏi, đến lúc này, ngươi còn thấy ko rõ lắm tình trạng của mình sao? Ngươi bây giờ có thể hay ko còn sống đi ra còn là 1 vấn đề, mạnh miệng ư, vẫn là ít nói mấy câu, miễn làm cho người chê cười. Vẫn là nói 1 chút ngươi tại sao muốn làm như vậy đi?
Long Dạ Tinh lãnh hé ra khuôn mặt tuấn tú- Ngươi trước để cho bọn họ buông ta ra!
Quân Phi Vũ cười lạnh 1 tiếng- Buông ngươi ra? Ai dám chắc ngươi sẽ ko chạy trốn? Bản cung nhưng nói cho ngươi biết, ngươi nếu ko thành thật giao cho, bản cung ko những ko để cho bọn họ buông ngươi ra, còn muốn đem ngươi đánh vào đại lao, ngươi chờ bị phụ hoàng của ngươi trách phạt đi! (Trò méc phụ huynh vẫn luôn là xài tốt muôn thưở, cho dù là bất kì ai, kể cả là vương gia như Tinh ca!- Milk)
_ Quân Phi Vũ, ngươi dám!
Quân Phi Vũ để sát vào mặt của hắn, nhìn thẳng mắt của hắn, lạnh lùng nói- Ngươi cũng dám tính toán khơi mào 2 nước tranh chấp, bản cung vì sao ko thể dùng ngươi tới hướng hoàng thượng Long Đằng quốc đòi lại 1 công đạo? Hoàng huynh bản cung thượng ở quý quốc đảm nhiệm hạt nhân, các ngươi Long Đằng quốc cho người xuất thủ, về tình về lí đều là ko thể nào nói nổi. Ngươi đã ko muốn nói, Nhất Đao, các ngươi đem hắn giải vào lao trung, phái trọng binh trong coi, tuyệt đối ko cho phép có thất…
Nhìn thấy mặt Quân Phi Vũ hoàn toàn ko có tiếu ý, Trình Nhất Đao cùng Tần Nham Ngạo lại có nề nếp chấp hành mệnh lệnh của nàng, Long Dạ Tinh nóng nảy- Chờ 1 chút, bản vương có chuyện nói!
_ Nói đi! Bản cung nghe đây!- Quân Phi Vũ ngồi trở lại thượng thủ, tiếp nhận Mạch Thiên Hàn truyền tới tách trà, chậm rì uống.
Long Dạ Tinh nhìn mọi người liếc mắt 1 cái, cuối cùng mới nói lắp phun ra 1 câu- Kỳ thực, kỳ thực bản vương chỉ là muốn khảo nghiệm ngươi 1 chút, có đủ tư cách hay ko trở thành nương tử của ta!
_ Phốc. . .
Quân Phi Vũ lại văng!
Này Long Dạ Tinh hẳn là gọi Lôi vương mới đúng, lần trước là cái gì “1 đêm 7 lần lang”, lần này lại tới cái
“Khảo nghiệm ngươi 1 chút, có đủ tư cách hay ko trở thành nương tử của ta…”, hắn thật đúng là lôi người chết ko đền mạng.
Lời này, ko chỉ làm cho nàng văng, cũng làm cho liên can nam nhân mặt băng bó quá chặt chẽ, đặc biệt áp ở hắn kia 2 nam nhân, trên cổ tay càng dùng ngoan kính, đau đến Long Dạ Tinh chỉ có thể cắn răng tử đính, cũng ko chịu nói 1 câu cúi đầu chịu thua.
Quân Phi Vũ giận quá hóa cười- …Là ai nói qua bản cung muốn trở thành nương tử ngươi? Bản cung thế nào 1 điểm, cũng ko biết?
Long Dạ Tinh trừng nàng liếc mắt 1 cái- Là phụ hoàng bản vương nói, chẳng lẽ còn giả bộ?
Quân Phi Vũ sửng sốt, lập tức lại nói-
Hảo! Bản cung coi ngươi như việc này là thật, ngươi vì sao còn muốn dùng nhiều như vậy thủ đoạn đến thương tổn người khác? Thậm chí ngay cả đối với ngươi có tình cảm thắm thiết Tình Nhi cũng giết đi?
Vừa nói đến Tình Nhi, Quân Phi Vũ thần tình liền kích động.
Long Dạ Tinh kéo kéo môi, thần tình vẫn như cũ kiêu căng- Nàng vốn chính là người Long Đằng quốc chúng ta, bây giờ lại bị người khác thu mua, giúp hắn làm việc, xong chuyện còn muốn giúp hắn mật báo, người như vậy lưu nàng có ích lợi gì?
Quân Phi Vũ mi lại túc cùng 1 chỗ- Ý của ngươi là nói, ngươi ngày đó giết nàng, nhưng thật ra là trợ giúp chúng ta?
_ Ko sai!
Quân Phi Vũ ko hiểu- Nhưng Tình Nhi vẫn chung tình với ngươi, nàng như thế nào sẽ phản bội ngươi?
Long Dạ Tinh hừ lạnh nói- Bản vương nào có lòng thanh thản đi đoán tâm tư 1 nha hoàn, nói chung người phản bội bản vương, bản vương thủ hạ ko chút lưu tình.
_ Ngươi nói nàng là người của các ngươi, lại hiến dâng tính mạng cho người khác, ngươi có biết người khác này là ai?- Quân Phi Vũ lại hỏi.
Long Dạ Tinh lắc đầu- Bản vương chỉ biết là nàng mỗi ngày sẽ đem chuyện xảy ra xung quanh ngươi truyền lại.
Những chuyện khác, bản vương liền ko rõ lắm. Bất quá, bản vương nhớ, kia tín ưng dường như chỉ có Thương Ngô quốc mới có.
_ Thương Ngô quốc?- Quân Phi Vũ đột nhiên cảm thấy sự tình có 1 chút liên quan, nhưng rất nhiều sự lại nhất thời hồi lâu vô pháp xâu chuỗi đứng lên- Long Dạ Tinh, ngươi nói 1 chút, ngươi gần đây liên tiếp ở giữa những chuyện đã xảy ra, rốt cuộc sắm vai 1 cái nhân vật gì? Bản cung có nên hay ko tin ngươi?
Truyện khác cùng thể loại
128 chương
293 chương
17 chương
43 chương
164 chương