Hạt Giống Tiến Hóa
Chương 107 : Khô lâu vương xuất hiện
Lạc phong kiếm mang theo uy lực tuyệt luân nhắm vào đầu U minh chiến sĩ chém xuống. Nó vung thanh trọng kiếm lên đỡ đòn, hai thanh kiếm va chạm vang lên những âm thanh chát chúa.
Không dừng lại, Đức tiếp tục không ngừng vung kiếm, nhát sau mạnh hơn nhát trước, thế công cuồn cuộn không ngừng.
Cuối cùng U Minh chiến sĩ cũng không chống đỡ nổi, thanh trọng kiếm bị chém rời khỏi tay. Đức xoay người chém ngang một cái, đầu của U minh chiến sĩ bay lên không, thân thể không đầu của nó lung lay sắp đổ, rồi hóa thành một luồng khói đen tan biến trong không khí. Những luồng sáng u lam bao phủ trên người nó tản mác ra xung quanh.
Trước giờ chưa bao giờ tận sức đánh một trận hết sức với đám U Minh chiến sĩ, đánh vào mới biết, hóa ra thực lực tổng hợp của chúng cũng đã rất đáng gờm rồi.
Vung kiếm chém bay mấy tên khô lâu đang chớp cơ hội lao tới biến chúng thành mảnh vụn, Đức nhìn vào đàn khô lâu đông đúc trước mặt, ánh mắt lạnh lùng lao đến.
Số lượng đám khô lâu lúc này đã giảm đi đáng kể. Dù vậy cũng phải còn lại bốn, năm trăm con, mặc dù không có cấp độ cao, nhưng tiêu diệt bọn chúng cũng rất hao sức.
Năm trăm con cho dù chúng đưa đầu ra cho chém cũng phải mất một lúc lâu chứ đừng nói là xông pha theo đàn lũ lượt, thậm chí còn có nhiều con chuyên nhắm vào người Đức mà tự bạo khiến hắn hao tổn năng lượng từ kỹ năng khiên ma pháp khá nhiều.
Hân lúc này đã thay toàn bộ tên gỗ thành những mũi tên quang ấn bùng nổ cấp cao, chuyên nhắm vào nơi đông đúc khô lâu bắn chi viện cho Đức, một vài con khô lâu lẻ tẻ nhằm hướng Hân và Lan lao qua đều bị Phong lang gọn gàng diệt sạch.
Đến khi con khô lâu cuối cùng ngã xuống, người Đức đã mướt mồ hôi, hơi thở nặng nề, năng lượng trong người đã hao tổn sáu, bảy phần, cánh tay cầm kiếm hơi run rẩy.
Dưới đất lúc này, là xương khô chất đống dày đặc, những bộ khô lâu quái quỷ giờ đã hoàn toàn nằm lại tại đó. Giắt thanh kiếm ra sau lưng, Đức bước chân trở về dẫm trúng đám xương khô vang lên những tiếng rôm rốp.
Toàn lúc này cũng đã khôi phục được bảy tám phần thương thế, tuy vậy sắc mặt vẫn còn hơi trắng bệch do mất máu và do sợ hãi khi gần kề cái chết.
Sau khi đám U Minh chiến sĩ bị tiêu diệt thì Lan đã lờ mờ cảm nhận lại được mối liên hệ với bọn chúng, chỉ là thời gian cool down vẫn chưa hết nên không thể triệu hồi được để xem thử tình hình ra sao.
Tình huống vừa rồi thật sự là rất nguy hiểm và quỷ dị. U Minh chiến sĩ vốn là sinh vật triệu hoán, bọn chúng chịu ảnh hưởng trong khế ước tinh thần lực thao khống của ma pháp sư, theo lý mà nói thì không thể xảy ra chuyện trở giáo phản bội như thế được. Điều này khiến Đức phải bận tâm suy nghĩ, ít ra phải biết được nguyên do để có biện pháp phòng chống trong tương lai. Chứ không đang trong lúc giao chiến tụi nó trở giáo đánh ngược thì rất nguy hiểm. Vừa rồi nếu Đức không kịp thời ra tay thì có khi Toàn đã táng mạng rồi.
Đúng lúc này, phía sau lưng phát ra từng trận cuồng phong, hắc khí lượn lờ tràn ngập che phủ đám khô lâu như một đám sương mù màu đen huyền hoặc.
Đức cảnh giác, quay đầu nhìn lại.
Trong làn sương đen, những luồng sáng màu lam nhạt âm u nhấp nháy như từng đốm lửa ma trơi. Nếu để ý thì sẽ thấy, những luồng sáng đó là từ những chiếc đầu lâu nát vụn dưới mặt đất, cũng có một đám là tách rời trên người U Minh chiến sĩ vừa nãy. Chúng xoay tròn lại càng lúc càng lớn dần, lúc đầu chỉ nhỏ như quả bóng đá, giờ đã lớn gần bằng một chiếc xe tải.
Đột ngột, chúng bay ngược về sau. Lúc này, trên đỉnh dốc xuất hiện một bộ khô lâu.
Hình thù của nó khác biệt hơn hẳn đám khô lâu lúc trước, nó to lớn hơn, cao cũng phải gần hai mét, bộ xương một màu đen tuyền, nhìn qua cực kỳ cứng chắc. Trên tay phải nó cầm một cây đao lớn, to bằng cả nửa người, hình như làm bằng xương cốt, dài tầm mét rưỡi, tay trái cầm một lá chắn bằng xương, một đám đầu lâu treo viền xung quanh lá chắn, hốc mắt lập lòe u hỏa nhìn về phía bên này.
Luồng sáng màu u lam to lớn đã bay tới gần người nó, vù một cái, chúng như tiến nhập vào thân thể của nó, luồng sáng dung nhập vào từng mảnh xương cốt và cả hốc mắt trên đầu của con khô lâu đen nhẻm, từng đốt xương trên người nó rung động kịch liệt phát ra âm thanh lách cách.
Rồi đột nhiên, hoàn toàn yên tĩnh. Bộ khô lâu dừng lại tại chỗ, ánh sáng u lam đã hoàn toàn chìm vào trong cơ thể của nó, làn sương mù màu đen quỷ dị cũng biến mất như chưa bao giờ xuất hiện, chỉ còn trơ trọi dưới mặt đất dày đặc từng mảnh xương cốt. Trong đó, đa số đã nát vụn như bột, chỉ còn một số mảnh tương đối cứng cáp còn duy trì hình dáng.
“Phực”
Một ngọn lửa màu xanh lam bừng lên trên đầu của bộ khô lâu, cốt đao và tấm chắn của nó cũng có một lớp u hỏa nhàn nhạt bao phủ nhìn qua cực kỳ quỷ dị. Nó dùng cốt đao và tấm chắn đập liên hồi vào nhau như đang hưng phấn. Nếu so với đám khô lâu khi nãy thì nó đúng là một vương giả trong đàn.
Nhìn xuống dưới, Nó há miệng hướng về phía Đức phát ra âm thanh the thé cực kỳ khó nghe, cứ như lấy mảnh sắt cà vào trên bảng, nhân lên gấp cả trăm lần vậy. Cả nhóm nghe tiếng đều cảm thấy ê cả răng.
Rít xong, nó hướng về phía đám người Đức băng băng lao tới.
Đón nó đầu tiên là một mũi tên quang ấn cực kỳ mạnh mẽ của Hân. Nhận thấy sự quỷ dị của nó, Hân cũng không giữ sức, mũi tên vừa rồi là một trong ba mũi tên cường lực mạnh mẽ nhất mà Hân có thể khắc được cho đến hiện tại, đầu mũi tên dung nhập ba quang ấn xuyên thấu, trên thân tên khắc bảy quang ấn bùng nổ. Riêng mũi tên này khi chú khắc hao tổn đến tám phần nguyên lực trong trạng thái toàn lực của cô, và tốn đến bốn ngày mới có thể chú khắc xong. Uy lực của nó, chắc chỉ thua kém “tuyệt sát tiễn” một chút mà thôi.
Mũi tên lao đến cực nhanh, Hân súc thế đã lâu, giương cung bắn tên ra bay đi như điện chớp nhắm thẳng chính giữa người nó bắn tới.
Con khô lâu vương đưa tấm khiên chắn lên che trước người, trên tấm khiên lan ra ngọn lửa u lam huyền hoặc che đỡ. Mũi tên bắn trúng bùng nổ ra một luồng ánh sáng hủy diệt chói mắt, phản lực cực mạnh khiến con khô lâu đứng khựng tại chỗ.
Ánh sáng tan đi, để lộ ra thân hình của nó. Tấm khiên chắn của nó vẫn còn chỉ là mấy cái đầu lâu phía trên vỡ vụn ra thành từng mảnh. Mũi tên vẫn còn cắm trên đó, đục ra một lỗ, vài vết nứt lan ra xung quanh.
Nhưng cũng chỉ đến như vậy mà thôi, con khô lâu vương vung cốt đao chặt đứt mũi tên ghim trên tấm khiên, tiếp tục lao đến.
Một mũi tên quang ấn cường lực nữa lại nhắm thẳng đầu nó bắn tới. Lần này, con khô lâu không vung tấm chắn lên che đỡ nữa mà tiến lên huy động cốt đao trong tay chém tới.
Tiếng nổ điếc tai vang lên, xung chấn hất ngược con khô lâu vương về phía sau, cốt đao của nó cũng bị mẻ một mảng nhỏ.
Không bỏ lỡ cơ hội, Đức dậm chân lao đến, Lạc phong kiếm rút ra từ sau lưng nhanh như chớp nhắm thẳng đầu khô lâu vương đang mất đà chém xuống.
Con khô lâu vội vung tấm khiên chắn lên che đỡ, khiên, kiếm va chạm vang lên âm thanh kim thiết cực kỳ chói tai.
Đức tung chân đá mạnh vào tấm khiên khiến con khô lâu mất đà lùi lại phía sau, người chùng xuống, kiếm quét ngang một đường vào dưới chân nó.
Khô lâu vương nhìn như cồng kềnh nhưng nó lại hành động cực kỳ linh hoạt, lập tức dậm chân nhày lên trên, cốt đao vung lên nhắm thẳng vào người Đức chém xuống khiến hắn phải lộn một vòng dưới đất để tránh né.
Xoay người đứng bật dậy, Đức tiếp tục vung kiếm tiếp chiến, khô lâu vương cũng lao tới, cốt đao và Lạc phong kiếm liên tiếp chém vào nhau không ngừng.
Cốt đao cực kỳ nặng nề, lực đạo rất mạnh, thêm vào đó là nãy giờ khi tiêu diệt đám khô lâu thể lực và năng lượng đã hao tổn rất nhiều, hơi thở nặng nề, Đức có vẻ rơi vào thế hạ phong, liên tục bị đẩy lùi về phía sau.
“Keng” một tiếng, khô lâu vương vung cốt đao chém mạnh, Đức đỡ kịp nhưng lực đạo quá mạnh đẩy hắn lùi về phía sau ba bước, khô lâu vương dậm chân nhảy tới.
Đúng lúc này, Đức ngồi hụp xuống. Từ phía sau lưng, một mũi tên mang theo hàn quang lấp lóe nhắm thẳng giữa ngực khô lâu bắn tới.
Quá đột ngột, nó chỉ kịp huy đao đón đỡ. Mũi tên bùng phát ánh sáng cực kỳ mạnh mẽ hất tung nó về phía sau, vài mảnh xương cốt bị sức nổ ép vỡ ra bay lả tả.
Nó chưa kịp đặt chân xuống dưới đất thì lúc này đã có ba thân ảnh lao đến. Đức đứng bật dậy cầm Lạc phong kiếm chém tới chính diện, Toàn lúc này đã hồi phục hóa sói lao đến từ bên phải và con Phong lang tung một lưỡi đao gió cực mạnh phóng tới từ bên trái.
Đòn đánh quá bất ngờ và liên hoàn khiến Khô lâu vương không kịp phản ứng, nó chỉ kịp giơ lên khiên chắn che chở trước người chặn được nhát chém của Đức, nhưng cú đâm của Toàn và đao gió của Phong lang thì không chặn kịp, hai đòn đánh hất tung con khô lâu về phía sau. Đức nhân lúc nó trúng đòn, xoay người tung chân đá mạnh khiến tấm khiên bay qua một bên.
Hai người một sói cùng lúc lao đến nhắm vào người nó chém xuống.
Đúng lúc này thì một luồng hắc khí phóng tới bao phủ Đức, Toàn Phong lang và cả con Khô lâu vương vào bên trong. Bị bất ngờ che mờ tầm mắt khiến đòn đánh không chuẩn xác, con khô lâu đã kịp thời tránh kịp, đòn đánh rơi vào trong khoảng không.
Khô lâu vương đã kịp thời lùi lại rời ra phạm vi giao chiến, nhặt lại tấm khiên chắn của nó. Toàn ra lệnh một tiếng, Phong lang tung ra từng đợt gió cuốn tới thổi bay đám hắc khí trước mặt, hiện ra thân ảnh con khô lâu phía sau, nó đang chạy ngược lại lên đỉnh dốc.
Đức cau mày nhìn lên trên sườn dốc, thân ảnh một người đang ở đó, thân thể gầy gò như nghiện xì ke thời kỳ cuối, dưới chân hắn từng mảng hắc khí đang lượn lờ. Hắn chính là người vừa phóng đám khí đen xuống để cứu tên khô lâu vương.
Truyện khác cùng thể loại
103 chương
253 chương
143 chương
61 chương
25 chương
128 chương
314 chương