Harry potter đồng nhân chi ngọ hậu
Chương 101 : Thảo luận – khảo hạch
CHƯƠNG 101: THẢO LUẬN – KHẢO HẠCH
Nhìn Umbridge nổi giận rời đi, Harry bất an hỏi: “Hiệu trưởng Dumbledore, như vậy… thật không có chuyện gì sao? Giáo sư Umbridge, nàng…”
“Không sao, Harry!” Giáo sư McGonagall nói rất rõ ràng, “Ngươi chỉ dựa theo nội quy mà xin phép, đối với phương pháp dạy học của nàng mà đưa ra đề nghị…”
“Đúng vậy.” Dumbledore cũng nói, “Harry, ngươi đừng sợ, hiện tại ngươi cần hảo hảo chuẩn bị buổi khảo hạch vào tối mai là được.”
“Chính là… Ta vẫn cảm thấy Umbridge giáo sư…” Harry lắp bắp nói, “Ta e rằng, nàng sẽ gây ra chuyện gì đó.”
“Đừng lo, ta mới là hiệu trưởng của Hogwarts, không phải sao?” Dumbledore cười trả lời, “Ta sẽ giải quyết tốt chuyện này, ngươi cứ an tâm trở về đi.”
“Ân.” Harry gật gật đầu, “Ta tin ngài, hiệu trưởng.”
“Còn có, chúng ta quyết định sẽ tổ chức buổi khảo hạch ở lễ đường, ta nghĩ, hẳn là nên cho toàn bộ học trò trong trường chứng kiến, cũng là nhân chứng cho toàn bộ quá trình khảo hạch. Như vậy được không?” Dumbledore hỏi.
“Đương nhiên là được.” Harry nói, “Ta về trước, hiệu trưởng.”
“Đi đi, Harry.” Dumbledore nói.
Harry ra khỏi phòng hiệu trưởng, trong lòng dâng lên khoái ý, Umbridge… Ngươi nhận sự khiêu chiến của ta đi! Mâu thuẫn giữa Dumbledore và Umbridge đã gia tăng, hắn chỉ cần đứng chính giữa châm thêm chút lửa, khiến mâu thuẫn giữa bọn họ thêm gay gắt, lại thêm xúi giục… Trong chiến tranh giữa bọn họ còn có trò hay để nhìn! Harry cười lạnh, bước ly khai.
“Harry, ngươi xin được miễn học môn Phòng ngự Hắc Ma pháp?” Ron kinh ngạc nói không ngớt, “Ngươi thực sự kiên cường ”
“Merlin, ngươi là học trò đầu tiên trong vòng một trăm năm trở lại xin được miễn học.” Hermione cảm khái, “Ngươi thật sự lớn gan!”
“Vậy hiệu trưởng Dumbledore và giáo sư McGonagall cũng đồng ý?” Draco hỏi, “Bọn họ cư nhiên đồng ý?”
“Có lẽ bọn họ cũng biết được phương pháp dạy học của giáo sư Umbridge không thích hợp với học trò đi.” Harry cộc cằn nói.
“Thời gian diễn ra lúc nào?” Draco hỏi, “Nhóm giáo sư sẽ tiến hành khảo hạch ngươi, phải không?”
“Ân, lúc tám giờ tối mai, bắt đầu chính thức khảo hạch.” Harry nói, “Địa điểm là ở lễ đường, tất cả học trò đều có thể đến quan sát.”
“Danh tác a!” Ron nói, “Xem ra ngươi một lần nữa lại trở thành nhân vật đại chúng của toàn trường, Harry!”
“Chúc ta may mắn đi ” Harry cười hì hì nói.
***** Ta là tối hôm sau phân cách tuyến *****
Sáu giờ tối hôm sau, trong lễ đường đầy học trò, bữa tối bắt đầu. Không ít học trò để ý, tối hôm nay tất cả giáo sư đều có mặt trên bàn ăn, cư nhiên không vắng mặt vị nào, tựa hồ sẽ phát sinh chuyện quan trọng.
“Bọn nhỏ!” Dumbledore đứng dậy vẫy tay, bảo mọi người im lặng, “Có một vài đồng môn có thể đã nghe rồi. Ngày hôm qua, Harry Potter tiên sinh đã xin với ta, được miễn học môn Phòng ngự Hắc Ma pháp. Ta và giáo sư McGonagall sau khi bàn bạc đã quyết định, dựa theo nội quy, ta sẽ tuyển ra năm vị giáo sư tiến hành khảo hạch Phòng ngự Hắc Ma pháp của Potter tiên sinh, nếu thông qua khảo hạch, ba năm kế tiếp, y sẽ không cần phải học môn Phòng ngự Hắc Ma pháp.”
Bên dưới lập tức vang lên tiếng nghị luận ong ong. Dumbledore nói tiếp: “Khảo hạch sẽ bắt đầu lúc tám giờ, ngay tại đây, tất cả học trò đều có thể quan sát, cũng làm nhân chứng. Hảo, bây giờ, ăn tối thôi.”
Chuyện phá lệ như vậy đương nhiên mọi người không muốn bỏ lỡ, cho nên sau khi kết thúc bữa tối, tất cả không một ai bỏ đi, toàn bộ đều lưu lại.
Dumbledore đứng lên, vẫy ma trượng. Bốn chiếc dài của bốn học đều xếp vào bốn góc lễ đường, để một khoảng trống chính giữa. Dumbledore cho các học trò ngồi lên bàn, cũng bảo các gia tinh chuẩn bị nước uống cho mọi người. (Harry: ta như thế nào lại có cảm giác đang lên sân khấu biểu diễn cho mọi người xem )
Gần tám giờ, các học trò đều nhỏ giọng nghị luận, đối với hành động của Harry, có người cho rằng hắn thua là không có gì nghi ngờ, cũng có người tỏ ra ủng hộ. Hai anh em sinh đôi thậm chí còn mở sòng cá cược, cược Harry đến tột cùng có thể thắng hay không.
Tám giờ kém năm, Dumbledore dẫn các giáo sư trong nhóm khảo hạch xuất hiện tại lễ đường, tổng cộng là năm vị: giáo sư Snape, giáo sư McGonagall, giáo sư Black, giáo sư Flitwick, và thêm Dumbledore. Các giáo sư khác sẽ ngồi quan sát trên bàn giáo sư. Harry mặc trường bào quyết đấu hắc sắc, rất bình tĩnh xuất hiện trong lễ đường. Năm vị giáo sư xếp hàng dài, đối diện với hắn.
Dumbledore bắt đầu tuyên bố quy tắc: “Năm vị giáo sư sẽ lần lượt tấn công Harry đương nhiên, thần chú tấn công phải từ Phòng ngự Hắc Ma pháp từ năm thứ bảy trở lên. Chỉ cần Potter tiên sinh có thể ngăn cản được nửa giờ tấn công, sẽ thông qua buổi khảo hạch.”
“Xem ra rất khó a…”
“Đúng vậy, không dễ a!” Các học trò nói khe khẽ.
“Hảo.” Dumbledore nhìn đồng hồ, đúng tám giờ, “Hiện tại, bắt đầu khảo hạch!”
Snape tấn công đầu tiên: “Diệm Sơn phun hỏa!” Bởi y và Harry thường xuyên luyện tập quyết đấu, y là người tấn công đầu tiên sẽ giúp Harry nắm được tình hình một cách tốt nhất.
“Expecto Patronum!” Harry hạ một thần chú phòng vệ trên người, đáng tiếc hắn không thể dùng cổ ngữ Rune, dùng được nó sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
“Petrificus Totalus!” giáo sư Flitwick tiếp tục tấn công.
“Protego!” Harry nhanh chóng đỡ, và tấn công lại, “Relashio!”
“Nga!” giáo sư Flitwich hét một tiếng, y không ngờ Harry phản công nhanh như vậy, có chút chật vật tránh né.
“Vạn đạn tề phát!”, “Toàn phong tảo tịnh!” Sirius và giáo sư McGonagall đồng thời tấn công, vài học trò liên tục kinh hô trước thế tấn công liên tục như vậy.
“Expecto Patronum!” Harry lại lần nữa phòng vệ, hắn cũng không muốn ra tay phản công, phòng ngự của hắn đủ để chặn được đòn tấn công của bọn họ. Vòng phòng vệ phi thường tốt chống đỡ hai thần chú cùng lúc, Sirius và giáo sư McGonagall không khỏi lắp bắp kinh hãi: Ma lực của Harry xem ra không tệ a!
“Relashio!” “Reducto!” Umbridge ngồi trên bàn giáo sư mất kiên nhẫn, liên tục phóng ra hai thần chú tấn công Harry.
Giáo sư Sinatra bên cạnh vội vàng ngăn cản bà ta: “Ngươi không thể ra tay! Trái với quy định!…”
Nhưng Harry bên kia cũng không khách sáo với bà ta, trực tiếp phản công: “Protego!”
Umbridge lập tức vấp té, chật vật té lăn ra đất, rất nhiều học trò bắt đầu bật cười – khiến bà ta thẹn quá hóa giận, Harry làm bà ta mất thể hiện. Bà ta lập tức cầm lấy ma trượng, hét: “Crucio!”
Thần chú này khiến mọi người chấn động: một giáo sư sao có thể sử dụng thần chú không thể tha thứ tàn nhẫn như vậy với học trò.
Harry cười lạnh, giáo huấn vừa rồi vẫn chưa đủ đúng không? Hắn nhanh nhẹn lắc mình tránh, vung ma trượng lên: “Phi sa tẩu thạch!” Cát đầy trời thổi vào mặt Umbridge xám xịt, “Phi điểu!” Một bầy chim nhỏ phóng về bà ta, những cái mỏ sắc nhọn mổ xuống mặt.
Umbridge đang muốn vung ma trượng phản kích, Harry lại hô: “Expelliarmus!” Ma trượng của bà ta bay đi, “Backfirus!”, đầu Umbridge bị lộn ngược xuống, bà ta sợ đến mức oa oa kêu bậy.
Dumbledore do dự một chút, y không muốn cứu Umbridge. Nhưng Harry đã nhắc y: “Hiệu trưởng, khảo hạch vẫn chưa kết thúc, việc làm trái quy định của giáo sư Umbridge vẫn nên thông tri cho bộ trưởng Fudge đi!”
Dumbledore đối với lời nhắc cẩn thận với đứa nhỏ này cảm thấy vui mừng: Harry rõ ràng biết Umbridge phạm sai lầm, đối học trò không cho phép mình được khảo hạch lại tấn công, còn sử dụng thần chú không thể tha thứ. Xem ra, Fudge sẽ không thể chịu nổi.
“Stupefy!” giáo sư Flitwick nhân lúc Harry không chú ý lại lần nữa ra tay.
Harry thế nhưng cũng không lơi lỏng: “Acio ghế dựa!” mấy cái ghế trên bàn giáo sư ngăn cản thần chú này một phen.
“Expelliarmus!” Dumbledore thừa cơ cũng ra tay tấn công. Harry bất ngờ không phòng bị, ma trượng trong tay bị văng ra ngoài. Dumbledore không ngừng tấn công, “Vạn đạn tề phát!”. Lần này, mọi người ở đó (trừ Snape) đều cho rằng Harry không tránh được.
Nhưng thật ra Harry không chút hoang mang, vung tay lên: “Toàn phong tảo tịnh!” Cuồng phong thổi đến, quét sạch ngàn viên đạn đi, lại vung tay lên, “Acio ma trượng!” Ma trượng lại trở về trong tay hắn.
Vô trượng ma pháp! Không nói đến học trò, ngay cả các giáo sư đều chấn động, một học trò năm thứ năm cư nhiên có thể sử dụng được vô trượng ma pháp.
“A… Xem ra năng lực Harry rất mạnh a!” Dumbledore nôn nóng thử sức, “Như vậy thì sao a? джз!” Một tia chớp phóng ra! Là thần chú cổ ngữ Rune!
Harry lùi về sau vài bước, chỉ bằng năng lực của hắn kỳ thật dễ dàng ngăn cản được thần chú này, nhưng… hắn không thể để lộ được thực lực của mình! Hắn khẽ cắn môi, chỉ có thể kiên cường chịu đựng!
Harry nghĩ vậy, nắm chặt ma trượng trong tay: “Expelliarmus! Expelliarmus! Expelliarmus!”, hắn tăng thêm ba tầng phòng vệ cho mình. Tia chớp đánh vào chiếc vòng, bắn xuyên qua, trúng người Harry! Harry chịu đựng đau đớn, nửa quỳ, cố gắng ổn định cơ thể, không để ngã xuống. Hoàn hảo, mình đã tăng thêm ba vòng phòng vệ, ít nhiều gì cũng chống đỡ được uy lực của tia chớp kia.
“Đã hết giờ!” Dumbledore vẫy ma trượng, tuyên bố kết thúc khảo hạch, sau đó, y là người đầu tiên vỗ tay, các giáo sư khác cũng vỗ tay. Dưới sự hướng dẫn của các giáo sư, các học trò cũng vỗ tay.
“Thật phấn khích cực kỳ! Rất phấn khích!” giáo sư Flitwick hắng giọng nói, “Ngươi là một trong những học trò ưu tú nhất của ta, Harry!”
“Đúng vậy, Harry!” Dumbledore cũng nói, “Vừa rồi là ta phạm quy, không nên sử dụng cổ ngữ Rune với ngươi, nhưng năng lực của ngươi thật sự khiến người khác kinh ngạc a!”
“Quá tuyệt vời, Harry!” Sirius hưng phấn vẫy vẫy tay nói.
“Hiện tại, ta tuyên bố, đơn xin Harry Potter tiên sinh được thông qua, y có thể được miễn tham gia tất cả các giờ còn lại của môn Phòng ngự Hắc Ma pháp!” Dumbledore cao hứng tuyên bố, “Hảo, Harry, ngươi đến chỗ Poppy kiểm tra một chút đi. Chuyện ở đây giao cho ta.”
Đương nhiên Harry hiểu y nói đến chuyện của Umbridge, hắn liếc mắt nhìn Snape một cái, ngoan ngoãn đi về bệnh thất. Lúc gần đi khỏi, hắn cũng không bỏ qua, trong mắt Dumbledore có một mạt hàn quang… Đăng bởi: admin
Truyện khác cùng thể loại
433 chương
65 chương
13 chương
57 chương
42 chương
84 chương