Harry potter chi chuộc tội

Chương 95 : Kế hoạch trả thù.

CHƯƠNG 95: KẾ HOẠCH TRẢ THÙ. —o0o— Rất nhanh, Lily ra viện, Potter cũng sắp xếp nhà ở thung lũng Godric, còn Petunia và Lupin, Potter và Dumbledore đều ăn ý giữ im lặng. Nhưng bắt đầu từ ngày đó, Potter lấy cớ dưỡng thai mà để Lily ở nhà, mình thì chấp hành “nhiệm vụ bí mật của Hội Phượng Hoàng”, nói thật, phần lớn thời gian Potter đều ở St Mungo. Bên Petunia coi như đã xong, sau khi Dumbledore kiên nhẫn hỏi bọn họ biết được lần này Petunia giấu chồng mình về nhà mẹ đẻ. Từ khi cãi nhau với cha mẹ vì thiên vị Lily, vào tháng thứ hai sau khi tốt nghiệp Petunia đã kết hôn với bạn trai cô, Vernon Dursley. Tuy nhân cách Dursley không quá tốt đẹp, thậm chí còn thô bỉ nhưng lại là một người đàn ông biết gánh vác trách nhiệm. Dù bạn gái mình đau lòng thẳng thắn nói em gái cô là một phù thủy thì gã cũng chỉ nghiêm chỉnh cảnh cáo sau khi kết hôn Petunia đừng thân thiết với em gái nữa, vì nhà họ “không cần họ hàng không bình thường như vậy”, chứ không phải quăng Petunia mà tìm một cô mới. Cũng vì thế, Petunia không hề do dự cưới Dursley, trở thành bà Dursley, khi mà cha mẹ căn bản không thích hôn nhân của họ. Vài năm sau, Petunia càng ngày càng gầy, ngược lại Dursley càng ngày càng béo, đó cũng không phải vì tình cảm vợ chồng họ không tốt, trên thực tế, tuy Dursley không biết cách biểu đạt tình cảm của mình nhưng gã rất chung thủy với Petunia. Cho đến đầu năm nay, Petunia sinh con trai, Dudley Dursley, Petunia mới suy nghĩ lại mình hơi quá đáng với cha mẹ, sau khi làm cha mẹ cô cũng hiểu được, không có bậc cha mẹ nào không yêu thương con mình, họ cưng Lily rất có thể vì họ biết có một ngày họ sẽ mất đi đứa con gái này, Lily có sức mạnh mà họ không có, thế giới kia mới là thế giới của cô. Vì thế, mặc chồng phản đối Petunia về nhà, vì Dursley không đồng ý cô không dẫn Dudley nhỏ bé về nhà ra mắt ông bà ngoại, cũng khiến Dudley tránh được một nạn. Khi chuyện xảy ra, Petunia còn đang cố gắng nói chuyện với cha mẹ, sau khi biết em gái đã kết hôn, chỉ đưa một bức thư thông báo với gia đình thì Petunia hoàn toàn bùng nổ. “Cũng vì Lily là một phù thủy mà ngay cả hôn lễ cũng không cho người nhà mình tham dự sao? Phù thủy gì? Sức mạnh thần kỳ gì? Quái vật, căn bản chúng chính là quái vật!” Rốt cuộc Petunia không nhịn được hét rầm lên. Sau đó… “Bụp”, “Bụp”, “Bụp”… vô số tiếng độn thổ vang lên, “bọn quái vật” Petunia vừa nói đã khoác áo choàng nhe răng cười xuất hiện, dùng cây đũa mà Petunia thấy hơi nhỏ bé mà kéo gia đình họ vào cơn ác mộng sâu nhất. Đến nay, Petunia vẫn có thể nhớ được sự sợ hãi ăn vào tận xương đó, cô khóc, quát mắng, cầu xin… mọi thứ dường như cũng chỉ là trợ hứng cho ác ma đó, họ phản kháng càng kịch liệt thì chúng càng khoái cảm. Cuối cùng, khi Petunia mất đi ý thức, cô thấy một bộ xương khô màu xanh chậm rãi bay lên. Chờ cô tỉnh lại ở St Mungo, Petunia đã nghĩ vô số lần tại sao mình không chết đi! Ba mẹ cầu xin, những phù thủy tàn nhẫn, thậm chí Lily lạnh lùng, đúng vậy, lạnh lùng, dù Lily có bao nhiêu lý do đi nữa thì cô phải biết hành động của cô sẽ mang tới cái gì cho gia đình chứ! Vì thế, Petunia bài xích mọi phù thủy tới gần, dù cô biết đây là bệnh viện phù thủy, trong lòng cô đeo một mặc cảm tội lỗi vì mình sống sót. Nói tới đây thì không thể không đề cập tới hình tượng tốt đẹp của Dumbledore trong lòng Petunia, tuy trang phục cụ ta hơi kỳ dị nhưng giống ông già Noel trong giới Muggle lại khiến Petunia càng tin tưởng cụ. Vì thế cô kể lại mọi chuyện cho Dumbledore, cuối cùng cô chỉ có một lời cầu xin, “Để tôi quên Lily, quên hết mọi chuyện.” Dumbledore cực kỳ ngạc nhiên, cụ không phải ngạc nhiên vì Petunia biết thần chú quên đi, mà lời này lại được nói ra từ lời của một Muggle. “Đứa nhỏ, ta có thể hỏi tại sao không?” “Nếu Lily đã không quan tâm ba mẹ, vậy chúng ta cũng có thể không quan tâm tới nó.” Petunia bình tĩnh trả lời, cuối cùng cô đã hiểu, tuy cha mẹ mất nhưng mình còn có Dudley, còn có Dursley, cô không thể mạo hiểm dẫn họ vào. “Nếu cô kiên trì, ta vui lòng hỗ trợ.” Dumbledore thở dài, cụ nhớ tới lời cầu xin của James, nhưng hành động của Petunia lại khiến cụ có ý tưởng khác, vung đũa phép, Dumbledore không Obliviate ký ức Petunia mà bóp méo chúng – cha mẹ chết đột ngột, em gái gả cho phù thủy đã sớm bặt vô âm tín, cuối cùng… “Nhưng họ đều là người nhà của cô, đứa nhỏ.” Dumbledore đưa Petunia về nhà, thuận tay sửa chữa ký ức của Dursley, cụ nhìn con ngươi thuần khiết của Dudley nhỏ nói vậy, nhưng không biết giọng điệu của cụ có bao nhiêu là cảm thán, có bao nhiêu là… tự thuyết phục bản thân mình. — Tôi là đường ranh giới Dumbledore sửa chữa ký ức — Lucius rời khỏi biệt thự Voldemort rồi nhận được tin Snape truyền đến, đã biết nỗi lo của bạn đời Lucius cũng chảy mồ hôi lạnh, tuy nói hiện tại “tương lai” đã thay đổi thật nhiều, nhưng ai cũng không thể cam đoan lời tiên đoán kia sẽ không xuất hiện, hơn nữa nội dung sẽ không thay đổi, như vậy xem ra, trước khi người thừa kế của họ được sinh ra thì Sev vẫn ở nơi Gellert an toàn hơn, dù Lucius không biết Chúa tể Hắc ám đời trước suy nghĩ gì, chỉ dựa vào Abraxas đang “ở” đó, thì Gellert sẽ đảm bảo bạn đời mình an toàn, nhất là đời Malfoy tiếp theo. Vì dời lực chú ý của Voldemort, đồng thời cũng để mình có thêm thời gian, Lucius âm hiểm “đề cử” “bậc thầy độc dược nổi danh” Slughorn cho Voldemort, nói cho đẹp là phục vụ “lord”. Sau khi được bạn đời nhà mình và Chúa tể Hắc ám đời trước đồng thời nhắc nhở, Lucius hiểu được tình trạng của Voldemort, trải qua 5 lần phân tách Chúa tể Hắc ám cũng sắp mất đi lý trí, có thể nhìn ra bằng việc càng ngày y càng nhận nhiều Crucio. Lucius còn bị vậy, những Tử thần Thực tử chân chính càng không cần nói, nhưng bây giờ, Chúa tể Hắc ám đang ở thời kỳ mạnh, giới phù thủy chỉ giận mà không dám nói Tử thần Thực tử tàn bạo. Các Tử thần Thực tử bị Voldemort trừng phạt rồi tra tấn phù thủy gấp bội, các phù thủy phản kháng chọc giận Voldemort càng trừng phạt Tử thần Thực tử làm việc bất lợi. Cứ thế một vòng tuần hoàn ác tính, Lucius lạnh lùng nhìn thời cơ phân tách tiếp theo của Voldemort đã không còn gần, Gellert từng nói, vừa phân tách linh hồn sẽ bộc phát sức mạnh vì linh hồn bị tổn thương, làm phù thủy ngỡ rằng pháp lực hắn đang lớn dần, thật ra đó chẳng qua chỉ là sức mạnh cuối cùng được phóng thích khi linh hồn bị xé rách mà thôi. Tất nhiên Voldemort không biết điều này, nói cách khác, khi hắn càng không thuận lợi thì hắn càng có thể phân tách linh hồn mình. Trước đó đã nói, phân tách linh hồn ngoài việc giết người thì vẫn cần độc dược phụ trợ. Lấy tình trạng hiện tại của Voldemort, hắn không thể hoàn thành nhiệm vụ này. Vậy thì tìm kiếm một bậc thầy độc dược trở nên cấp bách hẳn. Lại nói tiếp, trong ba thế lực, thế lực do Lucius đại diện là yếu nhất, nhưng thành phần thì phức tạp hơn, nhất là nhân tài thì thế lực trung lập có nhiều nhất. Tuy nhiên, hiện tại Voldemort còn chút lý trí, ít ra hắn biết hiện tại hắn vẫn không thể gióng trống khua chiêng mà lấy người từ Lucius, dù cho Lucius là bầy tôi của hắn đi nữa. Cứ thế, phạm vi lựa chọn liền thu hẹp lại nhiều. Đương nhiên Prince là lựa chọn tốt nhất, nhưng Voldemort biết tình trạng của Snape, dùng Snape kiềm chế Lucius cũng có hiệu quả, còn chi thứ Prince, Voldemort nghĩ tới Mina dựa vào cơ thể mình để duy trì địa vị chi thứ Prince, Chúa tể Hắc ám cũng có chứng thích sạch sẽ ở phương diện nào đó. Biết BOSS lớn nhà mình có nan đề, Lucius quyết đoán chủ động hiến kế! Horace Slughorn, không chỉ là bậc thầy độc dược, mà còn dạy bạn đời mình thành bậc thầy độc dược chỉ trong một thời gian ngắn, nếu có thể thu ông ta vào thì không chỉ là độc dược của Lord, mà dạy dỗ vài bậc thầy độc dược bên hắn cũng tuyệt đối không nói chơi! Có thể nói, kế này của Lucius được Voldemort khen ngợi. Dù Slughorn hơi quá khéo đưa đẩy, hơn nữa vài lần pha trò trở thành Tử thần Thực tử khiến Voldemort bất mãn, nếu không phải vì quá khứ ông ta đã từng lộ ra cho hắn bí mật lớn nhất kia thì Voldemort đã sớm ra tay, còn cho ông ta lựa chọn sao?! Nhưng mà… “Lucius, mi có thể tìm được Slughorn?” “Như ngài mong muốn, Lord.” Lucius cười tự tin. Khi mà gia tộc Malfoy hiện tại gần như là Hogwarts, là nơi mà Chúa tể Hắc ám công khai sẽ không chiếm lĩnh, phù thủy bằng lòng gia nhập thế lực kẻ thứ ba phục vụ gia chủ Malfoy nhiều như sao trên trời. Luicus chỉ đưa tin với bên ngoài một câu đã có người đưa tới hành tung Slughorn trong một tuần. Nhìn địa chỉ trong tấm da dê, thung lũng Godric sao? Bên người Dumbledore? Thật là một nơi tốt. Gia chủ Malfoy phất tay gọi con cú từ trên bầu trời, viết vài chữ lên tấm da dê, phù thủy trắng vĩ đại sẽ không để ý giúp mình chuyện này đâu! Lucius nhìn con cú đi xa, vuốt mái tóc dài bạch kim cười vô cùng lịch thiệp, hừ, kẻ đã từng tính kế Sev nhà mình, y sẽ không bỏ qua bất cứ ai! Đăng bởi: admin