Harry potter chi chuộc tội
Chương 75 : Gellert nghi hoặc.
CHƯƠNG 75: GELLERT NGHI HOẶC.
—o0o—
“Bác Gellert,” Lucius di chuyển người che trước nơi bạn đời mình dễ bị tấn công nhất, dù biết Chúa tể Hắc ám đời trước sẽ không làm hại họ nhưng bản năng của Veela viễn cổ sẽ phản ứng ngay lập tức khi Snape khẩn trương, “Bác thấy hết rồi?” Lucius mới không tin Chúa tể Hắc ám đời trước đi ra không có mục đích nào. Chỉ sợ hai người gia tộc Prince kia vừa mới vào không lâu thì Chúa tể Hắc ám đời trước đã tới rồi.
Gellert không nói gì, chỉ nghiền ngẫm nhìn Snape đang được Lucius bảo vệ phía sau, “Chậc chậc, bậc thầy độc dược, gia chủ Prince, tinh linh hắc ám hoàn toàn thức tỉnh… đám phù thủy đần nước Anh.” Trong giọng nói của ông lại không có ý bị lừa gạt gì cả.
“Bác Gellert.” Lucius hơi căng thẳng, Chúa tể Hắc ám, dù là ai thì Chúa tể Hắc ám cũng không nói đạo lý, chẳng may có câu nào không đúng thì ai có thể cam đoan Sev an toàn tuyệt đối được chứ, nhất là khi cha mình còn “không rõ” thế này.
Gellert như hoàn toàn không nghe thấy, “Severus,” Từ lần đầu tiên nhìn thấy Snape ông đã gọi anh thân thiết khác hẳn với xưng hô “cậu chủ Malfoy” làm Lucius càng khẩn trương, tuy y biết mình không nên nghĩ như vậy nhưng Veela viễn cổ vừa mới xác định quyền sở hữu lại không hề an tâm hoàn toàn trên vấn đề này, “Cháu định mở ra trận truyền tống tới khu rừng tinh linh?”
Nếu như nói vừa nãy là đề phòng, hiện tại Lucius và Snape đều reo lên cảnh báo. Dù sao, nhìn ra huyết thống tinh linh của Snape còn có thể nói là Chúa tể Hắc ám đời trước kiến thức rộng rãi, nhưng ngay cả khu rừng tinh linh cũng biết thì không hề tầm thường. Snape điên cuồng vận chuyển Bế quan Bí thuật, sắc mặt hơi hồng hào vì được Lucius chăm sóc tốt giờ lại trắng bệch. Lucius càng xiết chặt gậy rắn, đỉnh gậy chúc xuống, có vẻ không khác gì với vừa nãy nhưng đó lại là một tư thế có thể phát thần chú một cách nhanh nhất. Nếu họ chống lại Chúa tể Hắc ám đời trước, Lucius không tin rằng dùng thần chú không đũa phép là có thể thành công.
“Bế quan Bí thuật?” Gellert cảm thấy thú vị, tài liệu mà Thánh Đồ cung cấp cho ông cũng không ghi lại điều này, “Theo ta được biết, Slughorn cũng không phải là người giữ bí mật gì.” Khác với Abraxas, Gellert đã điều tra Snape, mà Thánh Đồ hiểu biết giới Muggle hơn hẳn đám người dưới của Abraxas.
Điều này cũng khiến họ phán đoán hoàn toàn khác biệt trên cùng một vấn đề, như bây giờ Gellert trực tiếp xác định phương diện này có nội tình.
“Bác Gellert, cháu nghĩ, cái này không liên quan tới ngài, ngài chỉ đưa ra yêu cầu đi vào thư viện Malfoy.” Lucius đi lên trước nửa bước, nhấn mạnh hai bộ phận “đi vào” và “Malfoy”, y đang mịt mờ nhắc nhở thân phận hiện tại của Gellert, Lucius sắp xếp giữa Voldemort và Dumbledore không phải là công cốc, đối với tình thế giới phù thủy nước Anh, thậm chí nước Đức và cả nước Pháp, Lucius đều đã đọc qua, đừng quên y còn một ưu thế lớn hơn nữa – y biết “tương lai”. Tuy rằng “tương lai” này chắc chắn sẽ khác biệt vì rất nhiều chuyện đang thay đổi, nhưng không thể phủ nhận, nó cho y một phương hướng đại khái, mà một phương hướng chính xác về toàn cục sẽ cho Lucius một lợi ích không nhỏ.
“A.” Gellert nhướn mày, tự nhiên mở hai tay ra trước mặt họ, cũng tự nhiên buông xuống. Ông không tới gần mà thần kinh hai đứa nhỏ này đã căng chặt, nhìn tên nhóc con Prince kia đi, chậc chậc, nếu ông dám lộ ra ý đồ tấn công dù bé tí như con kiến thì chỉ sợ sẽ có vô số độc dược và thần chú bị ném lại đây, “Làm sao cháu biết là không có vấn đề gì?”
Cách hỏi gần như vô lại của Gellert khiến Lucius chưa trả lời, y có thể nói thế nào? Lần đầu tiên Lucius cảm nhận được cảm giác của Snape trước mặt mình, quả thực chính là bất lực.
“Lucius,” Snape mở miệng, anh đặt tay mình lên vai Lucius, “Thả lỏng.” hành vi vừa nãy của Gellert khiến Snape thả lỏng hơn, nhìn Lucius trước mặt mình đang cố gắng sắp xếp với Chúa tể Hắc ám đời trước làm lòng anh cảm thấy ấm áp. Nhưng Lucius biết được, anh, Severus Snape Prince cho tới giờ cũng không phải là một người chỉ biết né sau lưng bạn đời.
Snape tiến lên, đứng cạnh Lucius, Lucius ăn ý điều chỉnh vị trí của mình, y biết ý của bạn đời, y cũng tôn trọng lựa chọn của cậu ấy
“Ngài Gellert”, Snape từ bỏ xưng hô “bác” này, “Ngài muốn cái gì?”
Trong việc xử lý các loại sự vụ, Snape không bằng Lucius, nhưng khi một đối một với Chúa tể Hắc ám nhân vật cấp bậc cao thì Snape có kinh nghiệm hơn Lucius nhiều. Dù là Chúa tể Hắc ám hay là phù thủy trắng, ở cạnh họ gần như đã chiếm hai phần ba sinh mệnh của Snape.
Hiển nhiên Gellert không thích ứng được phương thức trực tiếp này của Snape, nhưng ông không thừa nhận cũng không được, cách này là hiệu quả nhất.
Bạn nói thăm dò? Đùa à, khi mà đối phương thực lực kém bạn không nhiều lắm hoặc có thể cao hơn cả bạn thì có lẽ anh còn muốn lời qua tiếng lại thăm dò, nhưng trước mặt sức mạnh tuyệt đối thì thăm dò sẽ là con đường tìm chết nhanh nhất, không ai thích tự cho là thông minh, mọi việc đều thuận lợi tiến hành cả.
“A, cậu chủ Malfoy, cháu đừng khẩn trương như vậy, hai cháu bây giờ đang còn là tân hôn mà không phải sao?” Ngược lại Gellert rất hài lòng, bạn đời Lucius quả nhiên không phải là người bình thường, Abra lựa chọn một người như thế này thật đúng là đã tính toán trước, hơn nữa, nhìn dáng vẻ căng thẳng của Lucius, bỗng nhiên Gellert hơi chờ mong, có phải đàn ông Malfoy đều chung tình như vậy?
“Severus, cháu đã hoàn thành thức tỉnh huyết thống tinh linh, cháu cần phải biết.” Gellert nói xong, bỏ ra áp suất.
Lucius trực tiếp chỉ thẳng gậy rắn vào Chúa tể Hắc ám đời trước, y không sợ xé rách quan hệ với ông ta, đây là gia tộc Malfoy, bên cạnh y chính là bạn đời.
“Không sao đâu Lucius.” Sau khi thức tỉnh huyết thống Snape có một cảm giác không rõ ràng lắm đối với thay đổi của linh hồn phù thủy, mà nơi phát ra pháp lực hiển nhiên là sức mạnh linh hồn, “Trên người của ngài có hương vị của tinh linh tự nhiên.” Thật lâu sau Snape mới nói.
“Thật đúng là tinh linh hắc ám chuyên môn trên lĩnh vực linh hồn.” Gellert thu lại áp suất, “Hiện tại cháu nên yên tâm đi, cậu chủ Malfoy, gia tộc Prince hẳn có ghi lại quan hệ của gia tộc với Grindelwald.”
Gia tộc Prince và thế gia Grindelwald có quan hệ? Lucius âm thầm nói, thế giới thật sự là quá nhỏ, “A, bác Gellert, xin ngài hiểu cho sự lo lắng của một Veela viễn cổ với bạn đời của mình, hơn nữa người này còn là bạn đời linh hồn của anh ta nữa.” Lucius kéo kéo áo choàng của mình, như là không xảy ra chuyện gì mà ngân nga.
Đây là quý tộc, dù một giây trước anh ta còn đang quyết đấu sống chết với bạn, nhưng giây tiếp theo lại có thể uống trà nói chuyện phiếm với bạn, chỉ cần, giữa hai người có ích lợi chung.
Gellert buồn cười nhìn Lucius mang vẻ quý tộc đùa giỡn trước mặt ông, thậm chí ông còn nhận được “cảnh cáo”, Snape là bạn đời linh hồn của một Veela, tốt nhất ông nên cách xa một chút.
“Lucius,” Snape gần như là bất đắc dĩ, là bạn đời linh hồn, anh cảm nhận rõ được suy nghĩ của Lucius hơn Gellert, vừa rồi không khí giương cung bạt kiếm với Chúa tể Hắc ám đời trước đã bị hành động của Lucius làm biến mất, anh quay sang Chúa tể Hắc ám đời trước, vừa hỏi lại câu anh đã hỏi, “Ngài muốn gì?”
Lần này giữa hai bên thoải mái hơn nhiều, Gellert thay đổi tư thế, “Ta muốn biết, vì sao Abra lại sớm biết mình sẽ chết?”
Lucius và Snape nhìn nhau một cái, hai bên lập tức hiểu được ý nhau, Lucius khẽ lắc đầu, Snape lại không nhìn y.
“Làm sao ngài biết chú Abraxas biết mình sẽ chết?” Snape cứng giọng.
“Ta đã phát hiện lúc còn ở Nurmengard,” Chúa tể Hắc ám đời trước chỉ chỉ sô pha ý bảo mình muốn ngồi xuống, Lucius lùi về sau, khẽ gọi một gia tinh, rất nhanh trên bàn có trà và điểm tâm tinh xảo, “Quan tài thủy tinh của Abra khá kỳ lạ, ngay từ đầu ta cũng cho rằng Abra đã chết, nhưng vô tình lại khiến ta thay đổi.”
Đương nhiên Gellert sẽ không nói trước kia ông căn bản không biết tới Abra, “buộc” Aba tới tất cả đều do Thánh Đồ tự ý làm. “Khi ta đặt tay lên quan tài thủy tinh của Abra, thì trên đó có thoáng một ít dao động pháp lực…”
“Không thể nào!” Lucius chắc như đinh đóng cột, có dao động pháp lực có nghĩa là linh hồn cha mình vẫn còn sống, nhưng cái tên màu xám trên thảm gia tộc đã chứng minh dao động linh hồn của Abraxas đã dừng lại, thảm gia tộc sẽ không làm sai. Lucius nghĩ vậy, cũng nói thế, “Tên của cha ở thảm gia tộc vẫn có màu xám, trên thực tế, đêm qua cháu vừa xem qua.” Nhắc tới đêm qua thì không thể không đề cập đến sự ướt át giữa y và Sev trong phòng tắm, Lucius lén lút đặt tay mình lên đùi Sev, không nhẹ không nặng nhéo vài cái, khiến Snape trừng mắt y.
“Cậu chủ Malfoy, có dao động pháp thuật cũng không có nghĩa là dao động của Abra.” Gellert nheo mắt lại, ông không thích nghe Lucius nói tên Abra có màu xám, giống như ám chỉ Abra căn bản là đã chết chứ không phải đang ngủ vậy. “Hơn nữa thảm gia tộc cũng chỉ có thể chứng minh dao động linh hồn của Abra dừng lại, nếu cháu cẩn thận nghiên cứu thảm gia tộc thì sẽ biết, còn một trường hợp mà tên của người đó biến thành màu xám, chính là dao động linh hồn của người đó yên lặng. Yên lặng, chứ không phải biến mất.”
“Kết cấu của thủy tinh trong suốt rất ổn định, nghe nói có thể hấp thu tà khí, tinh lọc toàn thân, nhưng tin tức này cũng không được chứng thực.” Snape chen vào, vừa nãy anh cảm thấy Gellert không vui, điều này cũng khiến anh nhìn Chúa tể Hắc ám hơi phức tạp, có vẻ vị này là thật lòng.
Gellert vừa lòng gật đầu, “Chính là vậy, cậu chủ Malfoy, căn cứ vào lời của cháu, Abra đã cố ý bảo sử dụng thủy tinh trong suốt, như vậy cháu có thể nói cho ta biết, là gì khiến Abra biết mình sẽ chết, hoặc chính xác mà nói thì biết mình chết như thế nào?” Đăng bởi: admin
Truyện khác cùng thể loại
25 chương
39 chương
44 chương
501 chương
33 chương
108 chương