Harry potter chi chuộc tội
Chương 162 : Aquila thẳng thắn.
CHƯƠNG 162: AQUILA THẲNG THẮN.
—o0o—
Nghe được câu hỏi của bạn đời nhà mình, con ngươi Lucius co lại, y tin sức phán đoán của Snape, đặc biệt đây là ở phòng ngủ Snape, một trong số ít nơi “sạch sẽ” ở Hogwarts. “Silencio.” Y vẫn bổ sung một thần chú tĩnh âm.
Aquila nhắm mắt lại, con mắt phía dưới nhanh chóng chuyển động, cậu đang lo lắng nên nói tới mức nào thì thích hợp nhất, hiển nhiên, dạ hội nghỉ hè sang năm khiến cậu nôn nóng. Trong nháy mắt thấy Draco bị tấn công, không phải Aquila không có cách khác, nhưng cậu do dự một chút vẫn đẩy em ấy ra, linh cảm cậu nói cho cậu biết, dù sẽ trả giá nhưng kết quả sẽ đạt được gấp bội.
Có đôi lúc dự cảm của phù thủy rất chính xác, bởi vậy, khi bị papa nhà mình chất vấn, Aquila chợt muốn phá bỏ ranh giới.
“Con thích Dra, con muốn ở cạnh em ấy.” Aquila vẫn không mở mắt, nói đến nói đi cậu cũng chỉ là một đứa trẻ, đối mặt với việc có thể hai cha sẽ phản đối, Aquila làm đà điểu giả vờ không nhìn thấy.
“Con nói cái gì?” May là đã sử dụng Bế quan Bí thuật, Snape vẫn thay đổi sắc mặt, “Đó là em trai của con!” hiển nhiên, từ nhỏ được nhận giáo dục giới Muggle còn chưa thể làm Snape ngay lập tức chấp nhận được chuyện con lớn muốn ở cạnh con thứ cả đời.
“Sev, em cảm thấy thế nào?” Sắc mặt Lucius cũng thay đổi, nhưng sắc mặt y thay đổi không phải vì lời của Aquila mà là vì cảm xúc của Snape. Một tay y nắm chặt Snape, đồng thời bắt đầu truyền sức mạnh trấn an qua linh hồn.
“Qui, cha nghĩ con biết con đang nói gì.” Lucius không nhìn Aquila mà chậm rãi nói, giọng nói không nghe ra buồn hay vui.
“Dạ, thưa cha.” Aquila vẫn không mở mắt, cậu nghe được phản ứng của papa, nhưng dù là vậy, cậu cũng muốn tranh thủ.
Trong phòng im lặng thật lâu, Snape vài lần muốn há miệng lại bị Lucius cắt ngang, dường như chuyện Aquila thích Draco cũng không kích thích thần kinh Lucius.
“Qui, Dra nói thế nào?” Rốt cuộc Lucius mở miệng, vừa lên tiếng đã hỏi thẳng vào trung tâm vấn đề.
Trên mặt Aquila lộ ra một nụ cười chua sót, Snape căng thẳng. Người nhà Prince, luôn đơn thuần trong chuyện tình cảm, khi có cố chấp thì sẽ không ngừng cho tới chết. “Dra còn chưa biết, nếu không phải hôm nay, con…” Tất cả mọi người đều hiểu được phần sau câu nói của Aquila, cậu vốn không định nói.
“Qui, liên hôn giữa họ hàng trong máu trong cũng không hiếm,” Lucius nhìn sắc mặt Snape, những lời này là nói cho Aquila cũng là nói cho Snape, “Có một số gia tộc chỉ đồng ý kết hôn cận huyết, cũng không phải không có anh chị em ruột, như vậy khi sinh người thừa kế thì huyết thống sẽ tinh thuần hơn, mà con biết rất rõ thuần hóa huyết thống có nghĩa là gì.”
Nhìn vẻ mặt giật mình của Snape, Lucius nhéo mạnh tay y, “Nhưng con biết vì sao gia tộc Malfoy chưa từng có đám hỏi giữa anh chị em hay không?”
Lucius nói khiến Aquila phải mở mắt, “Vì sao ạ?”
“Điều thứ nhất trong gia quy Malfoy, vĩnh viễn coi trọng người nhà. Dù các con lựa chọn thế nào, chúng ta đều bằng lòng chọn cho các con một hôn nhân thích hợp, nhưng huyết thống ruột thịt, tại sao con có thể xác định con thích Dra không phải vì sự thân cận bởi dòng máu chứ? Dù con không phải, nhưng một khi con nói ra, Draco sẽ không phải không từ chối, sau này con thật sự gặp được người mình thích thì sao?” Vốn Lucius sẽ không nói điều này, nhưng với quý tộc, gia đình ổn định là một phương diện rất quan trọng.
Nếu như Aquila và Draco kết hôn, dù tình cảm hai đứa bất hòa nhưng sau khi sinh ra người thừa kế sẽ ngầm đồng ý đi tìm một người có tình cũng là một hình thái ổn định, nếu Aquila và Draco đến với nhau, một khi tình cảm giữa hai đứa xuất hiện vấn đề, thì đều ngập tràn tai ương đối với gia tộc Malfoy hay gia tộc Prince.
“Cha…” Aquila há há miệng, lại không nói nên lời. Nói gì đây, cậu cũng không biết ý của Draco, Lucius nói cũng đúng, đừng nhìn từ nhỏ tới lớn đều là cậu bao dung cho đứa em Draco, mặt khác, còn không phải cậu nói gì Draco cũng chấp nhận sao, nghĩ vậy, sắc mặt Aquila vốn đã tái nhợt lại càng trắng bệch.
“Vì thế, Qui, con vẫn muốn kiên trì suy nghĩ của con sao?” Lucius hỏi cực kỳ nghiêm túc, mà Snape, từ khi Lucius giải thích, anh không nói lời nào, anh luôn không hiểu cách giải quyết chuyện tình cảm, nhưng cũng may sau nhiều năm như vậy, anh học được cách tin tưởng bạn đời mình.
Lại một quãng thời gian không ai nói chuyện, Aquila chỉ cảm thấy vết thương trên người mình đang đau nhói, tay cậu mở ra rồi nắm chặt, trong đôi mắt ngập tràn phân vân – là đánh cuộc hay giấu tình cảm của mình.
“Con… Con không hối hận.” Cuối cùng, cậu vẫn gian nan nói ra.
“Vậy, chúng ta đánh cuộc một lần,” Dường như Lucius không hề bất ngờ với câu trả lời này, “Bắt đầu từ bây giờ, con không thể lộ ra một chút ý tứ nào trước mặt Draco, nếu tới dạ hội năm sau, Dra chủ động lựa chọn con, vậy cha và papa các con sẽ không tham dự vào chuyện hai đứa, nếu không phải… thì Qui à, cha hy vọng con nhớ kỹ thằng bé vĩnh viễn là người nhà của con.” Hiếm khi nói dài mà Lucius không dùng giọng điệu quý tộc như vậy, tới giờ, y vẫn cực kỳ bình tĩnh.
“Con đồng ý.” Aquila cắn răng đồng ý, cậu là một Prince, đã chọn là cả một đời.
Đợi Snape cho Aquila uống Dược tiêu sưng và Dược bổ máu rồi để cậu đi, anh mới có tâm tư hỏi phản ứng của bạn đời nhà mình.
“Sev, tôi đã sớm biết.” Lucius dựa đầu mình lên vai Snape, rầu rĩ nói.
“Ừ?” Snape chỉ hừ một tiếng, nhưng Lucius hiểu được ý anh.
“Nghỉ hè năm ngoái bác Gellert đã tìm tôi, nói với tôi giữa Qui và Dra có thể sẽ xuất hiện vấn đề, chuyện này chính là một trong số đó.” Ngược lại Gellert không chỉ rõ ràng như vậy, Chúa tể Hắc ám đời trước chỉ phòng ngừa mà thôi.
“Vì thế…”
“Lịch sử gia tộc Malfoy cũng đã từng có một đôi anh em, anh trai lớn hơn em trai ba tuổi,” Lucius chợt chuyển đề tài, “Khi anh trai học năm thứ năm thì cậu ta tuyên bố mình yêu em trai, cũng xin cha mẹ đồng ý, hai năm sau, em trai cậu ta đồng ý yêu cầu của cậu ta. Khi họ kết hôn, cũng chỉ ký kết một khế ước bạn đời bình thường, sau khi kết hôn vài năm thì anh trai bắt đầu đi tìm tình nhân, lý do là em trai mình năm đó chỉ bị thu hút bởi huyết thống.”
“Sau thì sao?” Snape hỏi, anh không biết đoạn lịch sử này.
“Sau đó em trai giết anh tra, đơn giản vì khi đó người thừa kế của họ đã sinh ra, nhưng từ đó về sau, gia tộc Malfoy sợ hãi kết hôn trong cùng họ.” Lucius kết thúc câu chuyện.
“Còn Qui và Dra?” Snape mím chặt moi, lòng bàn tay mu bàn tay đều là thịt, anh có thể làm gì?
“Vì thế bác Gellert nghĩ ra được một cách,” Mắt Lucius gian xảo xoay xoay, “Trong tình huống Qui hoàn toàn không biểu lộ ra tình cảm của mình mà Dra vẫn chủ động lựa chọn thằng bé thì lại khác, hai người chủ động lựa chọn, tôi tin người thừa kế của chúng ta sẽ không ngốc đến mức không nhận ra được tình cảm của mình.”
Khóe miệng Snape nhếch lên, “Đây là “đề nghị” của bác Gellert?” Anh nhấn mạnh hai chữ “đề nghị”.
“Đương nhiên, là của bác Gellert, tôi chỉ tiếp thu thôi.” Lucius nói có hàm ý, tương lai nếu xảy ra chuyện gì, hừ, dù sao dòng họ hiện tại của Abraxas là “Grindelwald” không phải sao?!
“Nhưng bên Dra…” Suy nghĩ quay lại, Snape nhăn chặt mày.
“Sev, đừng lo lắng, bọn nhỏ đã lớn, có một số việc chúng cần phải tự quyết định, dù thế nào, chúng ta đều thương cả hai đứa” Lucius hôn hôn hai má bạn đời, y vừa thấy được ánh mắt của Aquila, thật giống như rất nhiều năm trước y nhìn thấy mình trong gương, mong muốn mãnh liệt lại không cam lòng.
Thật vất vả an ủi Snape, chờ bạn đời nhà mình đi nghỉ ngơi Lucius mới lạnh mặt đi vào lò sưởi, y muốn tới Bộ Pháp thuật, rồi đi xin phê chuẩn đặc biệt của ban giám đốc. Lần này y chắc chắn sẽ đấu với Dumbledore tới cuối cùng, rốt cuộc y muốn xem, là danh vọng phù thủy trắng cao, hay là sức mạnh gia tộc Malfoy y lớn!
Vài ngày sau, ở bữa sáng toàn trường Dumbledore tuyên bố phạt giáo sư Moody, “Tuy ý của Alastor là tốt, nhưng hành động của thầy ấy không thích hợp với một giáo sư, dựa vào kỳ hạn giảng dạy, lần này phạt thầy ấy hai tháng tiền lương và xin lỗi Aquila Malfoy Prince.”
Tuy Moody biểu hiện khuất nhục, nhưng vẫn lớn tiếng nói “Ta xin lỗi”, chuyện đó kết thúc đầu voi đuôi chuột, dù là các Gryffindor cũng nhận ra thiếu thỏa đáng.
Nếu Moody thật sự trừng phạt Draco, có lẽ còn có một ít người trầm trồ khen ngợi – ai bảo thằng oắt nhà Malfoy lại mang dáng vẻ kiêu ngạo như vậy? Có thể thấy cậu ta chật vật thì rất hợp ý một vài người.
Nhưng đối tượng đổi thành Aquila, vấn đề lại hoàn toàn khác biệt, tuy trong Slytherin biết Aquila cực kỳ không dễ chọc, nhưng người khác có biết đâu, thậm chí không ít Gryffindor vạch ra hình tượng “anh trai ngoan ngoãn đáng thương bị em trai ức hiếp” cho Aquila. Không còn cách nào, bình thường Aquila rất ít nói chuyện, cảm xúc trên mặt cũng không nhiều, trong mắt mọi người cậu chỉ như là cái bóng của Draco.
Một “người bình thường” như vậy bị giáo sư Moody trừng phạt, ảnh hưởng tạo ra hoàn toàn khác, rất nhiều đứa nhỏ nhát gan trực tiếp trốn tránh Moody, không khí trong trường nhất thời xơ xác.
Nhưng tình trạng này không kéo dài bao lâu, rất nhanh, một sự kiện náo động sẽ được tái tổ chức, tuy Hogwarts là nơi được thông báo cuối cùng nhưng lại được chọn làm nơi đăng quang. Beauxbatons tỏ vẻ không hiểu, khi mà Durmstrang mới là nơi bắt đầu.
Đối với điều này, một người trung niên tóc vàng ở nước Đức xa xôi đang ung dung mỉm cười, “Chuẩn bị tốt rồi chứ?”
“Vâng, chúa tể của tôi.” Đối diện ông là một phù thủy gầy đang cung kính nói, cẩn thận nhìn mặt, rõ ràng là Karkaroff. Đăng bởi: admin
Truyện khác cùng thể loại
32 chương
98 chương
46 chương
10 chương
17 chương
203 chương
17 chương