Harry Poter Và Câu Chuyện Học Hạng Nhất

Chương 151 : Đường phố phù thủy

Editor: Waveliterature Vietnam Bởi vì không có thời gian, cho nên Ellen chỉ có thể đọc sơ qua, phán đoán xem cuốn sách này có đáng mua hay không, bởi vì cần biết rõ, những cuốn sách ma pháp thật sự không hề rẻ tiền. Sách mà Ellen lựa chọn chất đống lên cao, khoảng chừng cao gần 1 người! Người bán sách cao hứng vẫy đũa phép, vui vẻ vận chuyển những cuốn sách do Ellen lựa chọn đến quầy thanh toán. Đây thực sự là một khách hàng lớn, sau khi hoàn thành khoản giao dịch này, anh có thể nhận được một khoảng tiền đủ để chi trả cho một tháng tiêu ở quán bar mù! Sau khi trả một số tiền Kanon lớn, tất cả các cuốn sách được cho vào một cái túi với lời nguyền khóa lại, Ellen bước ra khỏi tiệm sách trong đôi mắt nóng bỏng của nhân viên. Tiếp tục khám phá điều kỳ diệu, thịnh vượng của khu đường phố phù thủy này. Nếu như không mang theo đủ số tiền Kanon, thì không nên đặt chân lên nơi này. Nếu không, ngay khi vừa mới mua một thứ khiến bạn hạnh phúc nhất, thì sau đó lại xuất hiện một bảo bối khác rất đáng để mua. Ellen đi dạo xung quanh và ngày càng có nhiều vật phẩm thu vào trong kho lưu trữ, hơn nữa lại vô cùng kỳ lạ. Đương nhiên, tiền Kanon trong không gian của nah cũng bị thu hẹp lại đáng kể. Ellen đã thu hoạch rất nhiều trên đường phố phù thủy, nhưng thu hoạch đắt giá và kỳ lạ nhất, là tại cửa hàng thú cưng Sade. Cửa hàng này là một cửa hàng lâu đời cả trăm niên kỷ trên đường phố phù thủy, phần lớn thú cưng của phù thủy Mỹ điều được mua ở đây. Có nhiều loại sinh vật ma thuật ở đây, bay trên bầu trời, bơi trong nước, leo trèo trên mặt đất, thích hợp cho các pháp sư nhỏ. Ellen bị thu hút vào cửa hàng bởi sự phấn khích của một vài pháp sư nhỏ. "Nó có thật không vậy?" "Tất nhiên là không, làm sao một quả trứng rồng thực sự có thể xuất hiện ở đây!" "Nhưng đây là cửa hàng thú cưng!" "Hắn thật khờ! Hiện tại quốc gia nào còn cho phép tư nhân nuôi rồng?" "Có một con thú cưng đang soi gương, hãy nhìn xem!" Một vài pháp sư nhỏ chạy vui vẻ đến những nơi khác. Ellen cảm thấy rất hứng thú khi nhìn thấy trong bụi cỏ, một tạo hình trứng rồng thật sự rất chân thực. "Edward, Harry, họ sẽ cảm thấy thích thú!" Ellen nhặt một vài quả trứng rồng vào một bên của giỏ mua sắm. Giọng nói bên cạnh trầm trồ khen ngợi đến điếc tai nhức óc, Ellen cũng nhanh chóng bước đến. Đích thực rất hài hước, một con cú mèo nghiêng đầu cẩn thận soi mình trong gương. Một con mèo tạo ra một cuộc tấn công chống lại chính mình trong gương. Một con chuột hoa văn và đầy màu sắc, sau khi nhìn thấy mình trong gương, rồi hét lên một tiếng và nhanh chóng chạy ra sau gương, dẫn đến gây ra một trận cười vang... Ellen vui mừng kiểm tra những quả trứng rồng mà anh đã chọn, tính tiền và bước ra khỏi cửa hàng thú cưng Sade. Đem trứng rồng cất vào kho lưu trữ, Ellen đột nhiên dừng bước rồi nhanh quay trở vào trong cửa hàng thú cưng. Ellen nhanh chóng gói tất cả trứng rồng và giao lại cho ông chủ để tính tiền. Chủ cửa hàng thú cưng là một phù thủy béo, rất vui vẻ và mỉm cười: "Hãy nhìn xem, hãy xem! Trứng rồng mô phỏng của chúng tôi rất được ưa chuộng!" Allen mỉm cười, không mặc cả, và trả cho phù thủy béo năm mươi tiền Kanon, hai mươi mốt bạc sickles. Ellen bước nhanh như bay và chạy trở về quán Bar mù. Leon rất nhanh đã nhìn thấy Ellen, đi bằng đôi chân ngắn nhỏ bé của mình, tiến tới cạnh Ellen. Cái bụng nhỏ, hơi nhô ra của ông sẽ rung lên khi mà ông đi xuyên qua đám đông. "Tôi rất vui khi gặp lại cậu, Leonard không ở bên cậu sao?" Leon đặt ngón tay trêu chọc đôi môi anh. "Đợi đã, tôi nghĩ, anh ta hẳn đã đến gặp bà Klein." "Ngài đã đoán đúng! Cháu có chút việc gấp cần về nhà, nên xin phép cáo từ trước. Ông Leon hẹn gặp lại!" Ellen lễ phép tạm biệt và rời đi. "Này, cháu vẫn chưa nếm thử cánh gà của chúng tôi và rượu mạnh của chúng ta..." Leon tiếc nuối gọi phía sau Ellen. Có thể xuất hiện đúng lúc trước mặt khách hàng, cố gắng quảng bá sản phẩm của mình, ý định này, năng lực này! Chả trách sao quán bar mù trở nên rất sinh động, náo nhiệt. Sau khi Ellen rời khỏi quán bar mù, anh lập tức trở về nhà của Leonard. Leonard đang ngồi trên ghế sofa đọc báo, trông có vẻ thoải mái và thư thái, và không nhìn thấy bộ dạng chân tay luống cuống trước mặt của bà Klein. Khuôn mặt của những kẻ ngốc trở lại với phong cách học thuật nghiêm túc. "Ông Leonard, ông đã trở lại!" Ellen lịch sự chào đón. « Ellen, cháu đã trở về thật vui vẻ, Ferris Ouse và Iain tại sao không cùng trở về với cháu? » Leonard dựa lưng vào tay ghế sofa, đỡ đầu và tò mò hỏi Ellen. « Cháu nghĩ mình mới là người trễ nhất, còn sợ lỡ mất bữa yến tiệc buổi tối nay, cho nên đã về trước thời gian. Hóa ra, giáo sư và Iain cũng chưa về! » Ellen nhẹ nhàng giải thích. « Đúng rồi, chủ quán bar mù ông Leon đã hỏi về chú. » Ellen hơi tòn mò, Leonard Nox đã không thông qua quán bar Mù thì làm sao có thể trở về được đây? "Ông già này, vẫn cứ bát quái như vậy!" Leonard Nox mỉm cười mắng một câu. "Jessica muốn mua một bộ trang sức pha lê để phù hợp với lễ phục dạ hội mới mua của cháu ấy, vì vậy chúng ta đã trở về từ một con hẻm khác." Leonard vẫy đũa phép và một chiếc bánh sô cô la xinh đẹp bay đến trên bàn ăn cơm. "Jessica đang trang điểm và mặc quần áo trên lầu, trước tiên cháu có thể nghỉ ngơi. Cháu có muốn ăn gì không?" Leonard ra hiệu cho Ellen ăn bánh ngọt một chút. "Cảm ơn!" Ellen cầm miếng bánh và nhét nó vào miệng. "Ông Leonard, xin vui lòng cho phép cháu quay trở lại phòng ngủ trước. cháu cần chuẩn bị cho bữa tối." Ellen, người đã ăn một vài chiếc bánh ngọt và uống một vài tách trà, nói. "Tất nhiên, cháu cứ tự nhiên." Leonard chĩa một miếng bánh một cách tự do, đặt nó vào miệng, mơ hồ nói. Ngẫm nghĩ lại Jessica đang chuẩn bị, rồi nhìn lại Ellen người tràn đầy nhiệt huyết, Leonard Nox nhịn không được sờ râu trên cằm, cảm khái nói: "Thanh xuân thật đẹp!" Trở lại phòng ngủ, Ellen, nhẹ nhàng đóng cửa thật kỹ, không thể không thở dài, và ánh mắt trở nên rất hưng phấn. Hóa ra tại cửa hàng thú cưng Sade, Ellen vừa đặt quả trứng rồng vào lưới lưu trữ và anh nghe thấy âm thanh cảnh báo của hệ thống: "tìm thấy năng lượng của sự sống, hệ thống có được phép hấp thụ không?" "Đương nhiên không cho phép, nhưng chẳng lẽ thật sự có sự sống trong quả trứng rồng?" Ellen nhanh chóng di chuyển những quả trứng này qua không gian thú cưng. Nghĩ đến nhưng quả trứng rồng đồ chơi mà mình mới mua có thể là quả trứng thật, Ellen kiềm chế sự phấn khích trong lòng mình, quay trở lại, quét sạch tất cả những quả trứng rồng nhân tạo trong cửa hàng thú cưng Sade. Tuy không biết quả trứng rồng thật tại sao lại được trộn lẫn với những quả trứng nhân tạo, nhưng Ellen nhận thức được, có được dễ dàng như vậy, tốt nhất nên nhanh chóng rút lui tránh thêm phiền phức. Bởi vì vậy, Ellen mới vội vã trở quay trở về.