Hảo Thụ Thừa Song
Chương 107 : Phiên ngoại 3.3
Chuyện xảy ra kế tiếp khiến cho đầu óc A Thổ đều trở nên mơ mơ màng màng không có cách nào nhớ rõ, y chỉ nhớ Thương Lộ quay y như chong chóng, bảo y lấy máu, uống rượu, dập đầu. Chờ đến khi mọi chuyện xong xuôi rồi, không biết từ khi nào y đã ngồi lên chiếc giường được thay bằng gấm vóc đen tuyền, hiện tại mới nhớ lại được chút ít, có phải ban nãy y đã… Có phải ban nãy y đã… Thành thân với Thương Kỳ rồi không?
Nghi thức thành thân của Ma giới không giống với loài người, tuy rằng cũng phải thực hiện một trình tự nhất định nhưng người trong Ma giới lại thích màu đen, đối với bọn họ màu đen là một màu sắc cao quý nhất vui vẻ nhất. Ngay cả bố trí tân phòng cũng là một mảnh đen bóng, điểm xuyết thêm chút màu vàng gợi lên vẻ vô cùng lộng lẫy quý giá.
A Thổ sờ sờ gấm vóc dưới thân, đến cả ngoài mép đều được dùng tơ vàng thêu lên, loại trang trí này, bình thường cho dù có là tẩm điện của Ma Quân cũng sẽ không bố trí như vậy, cách bố trí này chỉ dành cho đêm động phòng của đôi tân nhân…
Cho nên là y và Thương Kỳ đã thành thân rồi đó hả? Bọn họ ở trong Ma thần điện uống rượu giao bôi, quỳ lạy Ma thần, ước định chung thân…
Trong nháy mắt A Thổ cảm thấy trăm mối cảm xúc ngổn ngang, trong lòng vừa vui sướng vừa kích động, đồng thời còn kèm theo cả cảm động bay múa đầy trời, không ngờ Thương Kỳ lại thật sự cưới y ở trước mặt toàn bộ Ma giới, đây là chuyện mà cho dù có là nằm mơ y cũng không dám nghĩ tới.
A Thổ đứng ngồi không yên, muốn được nhìn thấy Thương Kỳ ngay lập tức, y muốn ôm lấy hắn, hảo hảo thân thiết với hắn một phen, mặc kệ cho hắn có đối đãi với mình thế nào thì y cũng sẽ không phản kháng lại đâu.
Vào lúc A Thổ đang nghĩ ngợi thì cửa cung điện bị mở ra, Thương Kỳ vẫn đang mặc bộ hắc phục hành lễ đêm nay, xinh đẹp đến mức lóa mắt người khác, hình như hắn đã có hơi say, bảo người lui ra bên ngoài, đi tới trước mặt A Thổ, sau đó… Sau đó lại quỳ gối xuống trước mặt A Thổ, cặp mắt đen tuyền xinh đẹp sâu không thấy đáy, nhìn A Thổ nói lời đầy thâm tình: “Đời này đời sau, kiếp này kiếp sau của Thương Kỳ ta đều chỉ có một mình A Thổ ngươi, sẽ chỉ cùng ngươi lưu luyến ân ái, nối dõi tông đường, bạc đầu không rời.”
A Thổ nhịn không được bật khóc. Đến tột cùng thì y có tài đức gì để khiến Ma Quân đại nhân tôn quý nhất trong thiên địa cao cao tại thượng từ nhỏ đã không nhìn bất luận kẻ nào bất kỳ chuyện gì vào trong mắt này nặng tình với mình, tốt với mình như vậy chứ?
“Câu trả lời của ngươi đâu?” Thương Kỳ dùng bụng ngón tay xóa sạch nước mắt trên mặt y, trong mắt còn có chút cảm giác khẩn trương.
“Ta… Ta…” A Thổ quá cảm động, cảm động đến mức không nói nên lời, y hít sâu một hơi nói: “Ta cũng yêu… Yêu… Hức… Hức…”
A Thổ nấc vang trời, gương mặt thâm tình của Thương Kỳ, vỡ vụn…
“Ngươi cái người này, thập phần không hiểu phong tình!” Thổ lộ trong dự đoán không xuất hiện, Thương Kỳ bất đắc dĩ đứng dậy vỗ lưng giúp y thuận khí, A Thổ ngốc nghếch, thật đúng là cái tên biết sát phong cảnh nhất trên đời mà!
Cuối cùng A Thổ cũng ngừng nấc lại, y nắm lấy tay của Thương Kỳ, kích động đến mức đều có thể nhìn ra được gương mặt ngâm đen có chút phiếm hồng, y chớp mắt một cái, xác định lúc này sẽ không xảy ra sự cố gì nữa mới nói: “Ta cũng yêu ngươi! Muốn được ở cùng ngươi đời đời kiếp kiếp.”
Bên môi của Thương Kỳ cao ngạo nở nụ cười đầy rạng rỡ, hắn hôn một cái lên tay của A Thổ nói: “Nương tử, hôm nay chính là đêm động phòng hoa chúc của ta và ngươi, bản quân liền cho ngươi một cơ hội, để ngươi dùng thân thể của mình nói cho ta biết ngươi có bao nhiêu yêu ta đi.”
Tuy nói là đêm động phòng hoa chúc nhưng hai người đã từng hưởng qua mây mưa, cũng không phải là thiếu niên chưa hiểu sự đời, làm sao mà A Thổ có thể không hiểu hắn đang nói cái gì, trong lòng y có chút xấu hổ, dưới ánh nến đỏ lập lòe gương mặt ngâm đen có chút quyến rũ động lòng người.
Thương Kỳ nằm ở trên giường, đôi mắt xinh đẹp nhìn A Thổ đang luống cuống tay chân ngồi ở bên giường, cười đến thập phần tà ác: “Chẳng lẽ đây thực sự là lần đầu tiên của nương tử sao? Không biết phải làm như thế nào hả? Phu quân liền tới dạy ngươi một chút, đây chính là phu thê động phòng nha, đầu tiên nương tử đến cởi xiêm y của mình, sau đó lại cởi xiêm y của phu quân ra.”
Thương Kỳ thật sự rất xấu xa, nếu như là tiểu phu thê không hiểu phong nguyệt nhà người ta, làm gì có chuyện bên thụ chủ động, ngay cả tính sự trước kia của hai người bọn họ hầu như cũng đều là Thương Kỳ cởi xiêm y cho A Thổ, hiện tại hắn ra lệnh A Thổ tự cởi xiêm y, A Thổ nghĩ đến thân thể cường tráng của mình, một chút cũng không muốn để cho thân thể bại lộ ở trước mắt Thương Kỳ, y không khỏi có chút do dự.
Do dự thì do dự, dù sao hai người cũng vừa mới thổ lộ tình cảm xong, cho dù hiện tại có rụt rè thì cũng không có bao nhiêu xấu hổ nữa cả. A Thổ cũng không có biện pháp nào khác, chỉ có thể cởi đai lưng và phối sức phức tạp ra trước ánh mắt nghiền ngẫm của Thương Kỳ, chờ đến khi đai lưng được tháo xuống thì toàn bộ vạt trước của hắc bào mở rộng ra, không thể nghi ngờ là toàn bộ ***g ngực của y đều được phơi bày ra ngoài.
Thương Kỳ liếm khóe môi một cái, nhìn không dời mắt. Kỳ thực nếu muốn nói đến hắn yêu thích nhất điểm nào trên người A Thổ thì đó chính là sờ lên cơ bắp tráng kiện được rèn luyện ra do đã từng làm việc nặng, bất kể sờ hay gặm, thậm chí là cắn lên đều hết sức đàn hồi. Đặt y ở dưới thân, để cho cặp chân cường tráng của y quấn quanh hông mình, làm đến mức y khóc cầu tha thứ, như vậy sẽ có cảm giác thành tựu hơn cả chinh phục được mãnh thú cơ bắp cuồn cuộn nữa.
Trong khung của Thương Kỳ đang chảy dòng máu của một Ma Quân, có bản năng yêu thích với toàn bộ những thứ tráng kiện, mà phá hỏng và chinh phục lại chính là phương thức thể hiện tình yêu hắn dành cho chúng.
“Cởi cả tiết khố ra luôn.” Thương Kỳ ra lệnh không chút khách khí, cái tay đã cởi đai lưng của A Thổ cũng bắt đầu phát run, đó là nơi xấu xí nhất trên người y, đặc biệt là sau khi biến thân xong, nhìn không khác gì một con hùng mã vậy, mà Thương Kỳ lại là vừa thô to vừa sạch sẽ, so sánh ra thì mình kém hơn nhiều lắm, có cái gì đẹp mắt để xem đâu chứ.
Nhưng Thương Kỳ đã ra lệnh, nhất là khi ở trên giường tuyệt đối không thể cãi lại lời của hắn được, không thôi người chịu thiệt cuối cùng vẫn là mình mà thôi. Đáng thương thay cho tiểu tử cường tráng run run rẩy rẩy cởi xuống mảnh vải cuối cùng trên người mình, toàn thân xích lõa, mê người khả ái giống như một con sơn dương muốn dâng hiến bản thân cho thần linh chờ đợi làm thịt vậy.
Lồng ngực hùng tráng, hai đầu nhũ lớn hơn nam nhân bình thường không ít, nhìn qua đầy đặn mà *** đãng, không ai có thể biết được cái tư vị ngậm bọn chúng vào trong miệng, làm cho chúng trở nên càng cứng rắn hơn, sung huyết đến mức đói khát hệt như một *** phụ như Thương Kỳ được đâu. Còn có cái vật vô dụng ở bên dưới chỉ cần hắn dùng tay vuốt nhẹ vài cái, hoặc là dùng miệng quét qua đỉnh đầu sẽ xuất tinh ngay lập tức.
À không, món đồ chơi này vẫn vô cùng hữu dụng, khi A Thổ của hắn dùng cúc huyệt chặt khít siết lấy hắn, liều mạng vặn vẹo ở trên người hắn thì cái cây đó sẽ xuất tinh mà hoàn toàn không cần đụng chạm bất cứ cái nào, đây thật đúng là nam nhân trời sinh nên bị hắn thao, dù có tìm kiếm trên dưới tam giới bao nhiêu lần thì cũng không thể tìm được một người tốt hơn y đâu.
Hôm nay Thương Kỳ một chút cũng không nóng nảy, đây là đêm động phòng hoa chúc của bọn họ, đương nhiên phải chơi đùa một trận mới có thể tận hứng, hắn híp mắt lại nhìn A Thổ nói: “Đến đây, đưa đầu nhũ vào trong miệng của ta, một bên cởi y phục cho tướng công.”
Truyện khác cùng thể loại
108 chương
50 chương
89 chương
36 chương
7 chương
67 chương