Hào môn kinh mộng 2 - khế ước đàn ukulele

Chương 196 : Nhanh chân đến trước

Trải qua một đêm bị giày vò, Trang Noãn Thần suýt chút nữa không đến kịp hoạt động ngày hôm sau. Vội vội vàng vàng ra cửa, lúc chạy tới hiện trường nhân viên công tác đã vào chỗ. Người phụ trách Mỹ Á khu Trung Quốc cũng đi tới hiện trường, các phóng viên cũng đã vào chỗ ngồi của truyền thông, bố trí thiết bị và góc chụp ảnh đã xong. Người phụ trách Mỹ Á khu Trung Quốc có vẻ phấn khởi, hoạt động lần này khách quý như mây, người đến tất cả đều là ông lớn trong ngành đương nhiên thể diện cũng rạng rỡ không ít, thấy Trang Noãn Thần chạy tới hiện trường liền vui mừng, lôi kéo cô nói, “Giám đốc Trang, người trong nghề đều nói năng lực triển khai hoạt động của Đức Mã khá mạnh, hôm nay tôi đến hiện trường nhìn thấy thật sự rất tuyệt, không ngờ hiệu quả lại tốt như vậy, hơn nữa cô lại còn đích thân đến xem xét. Đúng là rất chuyên nghiệp.” “Đâu có, đây là trách nhiệm công việc của tôi, nên làm mà.” Trang Noãn Thần mỉm cười với ông ta, có thể được khách hàng nhìn nhận đương nhiên là chuyện tốt. “Sau khi hoạt động kết thúc, tôi sẽ chuẩn bị ký kết hợp đồng quảng cáo hàng năm với Đức Mã liền, giám đốc Trang, cô nhất định phải phụ trách đến cùng nhé.” Người phụ trách Mỹ Á chủ động đề nghị. Nụ cười của Trang Noãn Thần cố gắng trông thật nhẹ nhàng, không quan tâm thiệt hơn nhưng thật ra lại đang cố che giấu kích động trong lòng, “Ông yên tâm, vì khách hàng mà phụ trách đến cùng là trách nhiệm của bên B chúng tôi.” “Tốt lắm.” Người phụ trách Mỹ Á cười càng sảng khoái, nhìn xung quanh hội trường một chút, “Lăng Phi đâu? Có vài vị khách quý muốn làm quen với cô ấy.” “Lăng Phi…” Trang Noãn Thần nhìn đồng hồ, cười nhẹ, “Chắc sắp đến rồi, ngôi sao ấy mà, ai cũng thích ra oai làm giá, sắp tới giờ mới xuất hiện, hiện giờ không chừng đang ở bãi đỗ xe dậm lại phấn trang điểm đó.” “Ừ, cô ấy chính là ngôi sao khách mời khá quan trọng đó, lúc cắt băng còn phải dựa vào cô ấy.” Người phụ trách Mỹ Á cười ha ha, nói xong đi trước. Sau khi đợi đối phương đi rồi, nụ cười trên mặt Trang Noãn Thần dần biến mất, đi đến khu nhân viên công tác, gọi Cao Doanh, “Lăng Phi đâu? Sao còn chưa tới?” Cao Doanh liếm môi, “Chúng ta đã phái người đi đón, chắc là đang trên đường, thời điểm này có chút kẹt xe.” “Gọi điện thoại xác nhận lại đi.” Trang Noãn Thần dặn dò. Cao Doanh gật đầu, gọi qua đó, đối phương nhận máy, hai người nói vài câu rồi cúp. “Nói Lăng Phi bây giờ còn đang trong phòng trang điểm.” Cao Doanh nhíu mày. “Bây giờ mà còn trang điểm?” Trang Noãn Thần chỉ đồng hồ, “Hoạt động sắp bắt đầu rồi, nói người của chúng ta mau chóng đón Lăng Phi xuất phát, trang điểm gì thì lên xe rồi trang điểm tiếp.” Cao Doanh gật đầu, lại gọi điện thoại. Bên kia, người bộ phận thương hiệu đã có mặt hỗ trợ, Trang Noãn Thần chạy đến tiếp đón, lại xác nhận một chút qui trình liên quan đến hoạt động. Tiếng nhạc như nước, lan đến mỗi một góc trong không gian, êm ái, du dương. Vì để thập toàn thập mỹ, Trang Noãn Thần hầu như hao tổn hết tâm huyết, mỗi một góc hội trường đều thiết kế tỉ mỉ, từ lúc khách quý vào chỗ đến hoạt động bắt đầu, thời điểm kết thúc cũng đặc biệt thiết kế không giống bình thường, mượn âm nhạc của hội trường mà nói, cũng không phải đơn giản phát bằng máy tính hay đĩa nhạc, mà là cô mời đến một nhạc sĩ chuyên nghiệp biên soạn riêng âm nhạc phù hợp với chủ đề của hoạt động lần này, cho nên kết hợp lại càng tăng thêm sức mạnh. Đây cũng là nguyên nhân khiến Mỹ Á khen ngợi không ngớt. Ngoại trừ Lăng Phi ra, còn mời ngôi sao ca nhạc kiêm người mẫu trong giới, các nhân vật nổi tiếng thì không cần phải nói. Chỉ là, sau khi các khách quý cấp quan trọng đều đã tới rồi, thì vẫn chưa thấy bóng dáng của Lăng Phi đâu. Trang Noãn Thần vừa mới chuẩn bị đi thúc giục Cao Doanh tiếp, Cao Doanh đã vội vàng chạy tới với vẻ mặt cầu xin, “Tiêu rồi tiêu rồi.” “Xảy ra chuyện gì?” Cô nhíu mày, trong lòng bất giác dâng lên dự cảm không tốt. Cao Doanh lắp bắp nói, “Người vừa rồi chúng ta phái đi, gọi điện thoại lại nói là, họ đã bị lừa… sáng sớm Lăng Phi đã bị đón đi mất rồi.” “Bị đón đi rồi? Là bị ai đón đi?” Trang Noãn Thần giật mình, đột nhiên cảm thấy tháp đổ sập. “Thời gian gấp rút chúng ta vẫn chưa tra ra được, ngay cả nhân viên khách sạn cũng không biết, vẫn là thông qua một thím lao công mới biết được chuyện này, thím lao công nói là được một chiếc xe màu đen đón đi.” Ý niệm đầu tiên lóe lên trong đầu Trang Noãn Thần chính là: Lăng Phi bị bắt cóc. Nhưng suy nghĩ này nhanh chóng bị phủ định, ban ngày ban mặt làm sao có thể bị bắt cóc chứ? “Gọi cho người đại diện của Lăng Phi.” Cô ra lệnh, cố gắng đè thấp giọng. Cao Doanh lập tức gọi đi, sửng sốt, “Điện thoại tắt máy.” Trang Noãn Thần cố gắng lấy lại bình tĩnh, cố gắng dùng lý trí phân tích, “Gọi điện cho tạp chí bên kia, hỏi bên kia xuất phát chưa.” Cao Doanh tuy có nghi ngờ nhưng vẫn nghe theo, sau khi hỏi rõ ràng thì yếu ớt nói, “Bên kia đã sớm đi rồi, hoạt động lần này của họ diễn ra ở Hoài Nhu.” Trang Noãn Thần siết chặt nắm tay. “Noãn Thần, cậu nghi ngờ là người bên tạp chí đến đón Lăng Phi đi trước?” Cao Doanh kinh ngạc nói, “Không lẽ họ đê tiện đến vậy?” “Xe của chúng ta hiện tại ở đâu?” Trang Noãn Thần bình tĩnh hỏi. “Còn đang bị kẹt xe ở cầu Quốc Mậu.” Như một chậu nước lạnh giội xuống, Trang Noãn Thần cắn răng, “Cao Doanh, cậu trông chừng chỗ này, giai đoạn cắt băng của Lăng Phi cố gắng dời về sau đi.” “Gì cơ?” Trang Noãn Thần không có thời gian giải thích nhiều, cầm túi xách chạy ra ngoài. Nếu là lái xe đến Hoài Nhu, lúc này cô chạy đến chặn lại nói không chừng còn có thể chặn được người, ai có năng lực lớn phóng xe đến đón người? Ngoại trừ tạp chí hôm nay làm hoạt động cũng không có ai khác. Hoạt động sẽ lập tức bắt đầu, cắt băng của Lăng Phi đặt ở giai đoạn giữa, cô có thể đi đường tắt đuổi theo, nói không chừng còn có hy vọng. Mới vừa đẩy cửa hội trường ra, Cao Doanh ở sau lưng đã gọi to tên cô. Quay đầu, Cao Doanh chạy đến, giơ di động thở hồng hộc nói, “Noãn Thần, là điện thoại của Lăng Phi…” Trang Noãn Thần ngạc nhiên, vội vàng nhận lấy. “Này… Giám đốc Trang à…” Tiếng nói biếng nhác ở đầu dây bên kia truyền tới. “Lăng Phi? Hiện giờ cô ở đâu?” Trang Noãn Thần lấy lại bình tỉnh, dự cảm bất an trong lòng ngày càng nghiêm trọng, cô có cảm giác rằng Lăng Phi đã sớm lập kế hoạch từ trước. Quả nhiên, Lăng Phi cười lớn, “Úi chà, sốt ruột à? Giám đốc Trang, chưa từng thấy chị khẩn trương như thế này nhé.” “Cô đang ở đâu?” Trang Noãn Thần lạnh lùng nhắc lại. “Chỗ này à… Sao tôi trông thế nào cũng thấy giống Hoài Nhu thế nhỉ.” Giọng điệu Lăng Phi vẫn biếng nhác như cũ, “Thật ra tôi gọi điện thoại chẳng qua cũng chỉ nghĩ đến phần tâm ý cuối cùng, chị đừng thử tìm cách cứu vãn nữa, tôi đã đến tham gia hoạt động của tạp chí rồi.” Trang Noãn Thần nghe vậy thì trong lòng nhất thời dâng lên cỗ lửa giận, nhưng vẫn lạnh giọng nói, “Đừng quên cô đã ký hợp đồng, tiền vi phạm cũng không ít.” “Cũng chẳng biết là ai có thù oán với chị như vậy, đúng là có người đã giúp tôi trả tiền vi phạm hợp đồng, còn tôi, vốn không quen nhìn chị như thế, người này có năng lực đùa bỡn chị, cớ sao tôi lại không làm?” Trang Noãn Thần hận không thể ném điện thoại, hung hăng nghiến răng. “Nói như vậy, người đón cô đi không phải người của tạp chí?” “Bên tạp chí chẳng phải ngốc, cũng sẽ không làm chuyện chẳng có lợi lộc thế này.” Tiếng cười của Lăng Phi lộ vẻ châm chọc, “Sáng hôm nay, tôi cũng nghĩ người đến đón tôi là các người, ai biết sau khi ngồi lên xe thì xe chạy ra ngoại thành, bên tạp chí cũng chẳng biết chuyện này, vì tôi đến nên cũng phải điều chỉnh lại chương trình, Trang Noãn Thần à, nói chuyện này với chị chẳng qua chỉ là muốn nhắc nhở chị, đừng ỷ mình lấy được chồng tốt liền vênh váo tự đắc, luôn có người không ưa dáng vẻ chị như thế đến trừng phạt chị, à không, trừng phạt đã tới rồi. Không thèm nghe chị nói nữa, hoạt động bên này sắp bắt đầu rồi, à, bên chị cũng bắt đầu rồi nhỉ, đúng là có lỗi quá, hiện giờ cho dù tôi có mọc thêm đôi cánh, cũng không bay về kịp, bai nha…” Nói năng xấc xược ngạo mạn, tiếng cười khinh miệt, hết thảy đều chui vào trong tai của Trang Noãn Thần. Sau khi cúp máy, Trang Noãn Thần hận đến nghiến răng, đáng giận! Cao Doanh sau khi thấy thế bèn lo lắng hỏi, “Noãn Thần, Lăng Phi nói gì? Cô ta… có phải không đến được hay không?” Cảm giác khó giải thích quanh quẩn trong lồng ngực, lần nữa lại bị Trang Noãn Thần nén xuống, hiện giờ có tức giận hay thịnh nộ cũng chẳng làm được gì, nghĩ cách qua khỏi hoạt động lần này này mới là chuyện cần làm. Đầu óc nhanh chóng xoay chuyển, thật lâu sau cô quay đầu nhìn Cao Doanh, “Lăng Phi không tới được, chúng ta phải…” “Giám đốc Trang!” Lời còn chưa dứt liền bị tiếng nói nổi giận đùng đùng cắt ngang, là người phụ trách Mỹ Á khu vực Trung Quốc. Trang Noãn Thần xoay qua, bất đắc dĩ thở dài, có vẻ ông ta cũng biết chuyện này. Người phụ trách đi lên, vừa tức vừa gấp, “Không phải cô cam đoan sẽ không có sơ suất ư? Sao Lăng Phi còn bị người khác đón đi? Vừa rồi người đại diện của cô ấy còn gọi điện thoại trách ngược lại tôi, hung hăng tố cáo tội trạng của truyền thông Đức Mã các cô! Nói sáng nay sau khi ngồi lên xe xong mới phát hiện là chạy đến Hoài Nhu! Các cô làm ăn thế nào vậy hả? Đón người cũng không đón được?” Trang Noãn Thần bị ông ta mắng xối xả, hiện giờ chuyện quan trọng nhất chính là xử lý tình huống chứ không phải cãi nhau, đạo lý này ai cũng hiểu, nhưng khi gặp phải thì lại không thể giữ tỉnh táo được, nhất là làm bên A, ông ta có tư cách mắng như vậy. “Hiện giờ cô nói xem phải làm sao đây? Hoạt động đã bắt đầu rồi! Lát nữa ai sẽ cắt băng? Thông cáo báo chí phải phát biểu thế nào? Tất cả truyền thông đều biết hôm nay Lăng Phi sẽ đến, tôi phải ăn nói thế nào với phóng viên đây? Thông cáo báo chí vừa phát còn không biết sẽ bôi đen Mỹ Á thế nào!” Lời nói của người phụ trách như nả pháo, chẳng chừa chút đường sống cho đối phương nói chuyện, “Lúc trước tôi đúng là tin nhầm người mới tìm đến truyền thông Đức Mã các cô! Sớm biết như vậy tôi tìm Oswald PR thì tốt rồi!” “Sao ông lại có thể nói như vậy, xảy ra chuyện ngoài ý muốn là chúng tôi muốn thấy sao…” “Cao Doanh!” Trang Noãn Thần quát cô, đè nén không vui cùng phẫn nộ trong lòng xuống, đối diện với khuôn mặt biến dạng vì giận dữ của người phụ trách, cô lẳng lặng nói, “Hiện giờ muốn đón Lăng Phi về là chuyện không thể, cô ấy đã đến Hoài Nhu rồi, chuyện tới nước này chúng tôi chỉ có thể thay nghệ sĩ khác đến cắt băng, từ trong các vị khách quý chọn ra một người có trọng lượng nhất.” “Vậy còn phía truyền thông?” Người phụ trách rống lên. “Phía truyền thông giao cho đồng nghiệp bộ phận truyền thông của chúng tôi đến xử lý.” Trang Noãn Thần nói xong lại nhìn Cao Doanh, “Hiện giờ lập tức báo bộ phận thương hiệu, đồng nghiệp tổ quảng cáo sửa chữa lại thông cáo báo chí của hôm nay, đổi lại hết bản thảo vừa mới chỉnh sửa mới nhất trong hoạt động, phàm là từ có đề cập đến Lăng Phi đều sửa hết toàn bộ.” “Vâng, mình lập tức đi sắp xếp.” Cao Doanh gật đầu, lật đật trở về khu công tác.