Hào Môn Bĩ Thiếu
Chương 57
Edit: Liast
Beta: Strangers Ex
Cố Quân Uyển không biết chuyện cô ta chưa kết hôn đã có thai rồi sảy thai là do ai nói ra, nhưng mà bây giờ cô ta đã không để ý tới, con của mình đã không còn, tuỳ bọn họ nói thế nào cũng được, còn về Diêm Thiếu Kiệt sẽ nghĩ gì thì đó không nằm trong phạm vi lo lắng của cô ta, đã trải qua nhiều chuyện như vậy còn có cái gì không thể nhìn rõ, với lại bản chất của người đàn ông như Diêm Thiếu Kiệt, cô ta đã thấy quá rõ.
Có đôi khi cô ta thường nghĩ hai người bọn họ thực sự rất giống nhau, vì đạt được mục đích không từ mọi thủ đoạn. Diêm Thiếu Kiệt vì tìm một núi dựa có thực lực mạnh nên lựa chọn cô ta, còn cô ta lại là vì muốn gả vào nhà giàu mà chọn trúng Diêm Thiếu Kiệt. Nhưng dù sao thì cô ta cũng thích Diêm Thiếu Kiệt, có một phần cảm tình. Nếu không cô ta đại khái có thể chờ sau khi gả vào Diêm gia mới củng Diêm Thiếu Kiệt lên giường, bởi vì thích cho nên mới nguyện ý trả giá, nguyện ý vì anh ta có đứa bé. Nhưng Diêm Thiếu Kiệt đối với cô ta chẳng có một chút cảm tình nào, cho nên khi anh ta phát hiện thân phận của cô ta thì không chút do dự mà hủy bỏ hôn ước, thậm chí lúc đang nói chuyện bỏ đứa nhỏ trong mắt không có một chút độ ấm, sự nhẫn tâm của người đàn ông này cô ta xem như nhìn rõ.
Cố Quân Uyển cảm thấy được cô ta thua ở mềm lòng, bởi vì dù sao cô ta là phụ nữ, so ra vẫn kém Diêm Thiếu Kiệt ngoan độc, cho nên cuối cùng Diêm Thiếu Kiệt thắng, cô ta để cho anh ta được như ý. Con của cô ta không còn, dù cho tương lai cô ta có thể lại có con thì sao? Đứa bé đó không phải là đứa nhỏ này, người chưa từng mang thai làm mẹ thì không có cách nào hiểu được loại tâm trạng này.
Nhưng Cố Quân Uyển cũng rất may mắn, may mắn mình không phải loại người như Diêm Thiếu Kiệt, cô ta muốn chống mắt lên xem cuối cùng Diêm Thiếu Kiệt có thể lấy dạng phụ nữ gì, có bao nhiêu năng lực có bao nhiêu kết quả.
Khi tin tức Cố Quân Uyển sảy thai bị lộ ra ngòai, dư luận một mảnh xôn xao, đa số mọi người cho rằng lý do Cố Quân Uyển và Diêm Thiếu Kiệt hủy bỏ hôn ước vì Quân Uyển sảy thai, mà Diêm Thiếu Kiệt luôn luôn không ra mặt tỏ thái độ, lại làm cho rất nhiều người đoán rằng có phải Diêm Thiếu Kiệt không muốn gánh vác trách nhiệm hay không, do đó ép Cố Quân Uyển ra mặt.
Trong lúc nhất thời Diêm Thiếu Kiệt bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió, một ít nữ đồng chí cảm xúc khá nhạy cảm, kích động mắng to Diêm Thiếu Kiệt là gã đàn ông phụ bạc, nói anh ta vì Cố Quân Uyển sảy thai liền ép cô ta cùng mình hủy bỏ hôn ước v.v…
Lúc đầu Diêm Thiếu Kiệt cũng không muốn đối phó với mấy chuyện này, nhưng khi vừa nhìn thấy tình huống này thì không phản ứng lại dường như không ổn, cho nên anh ta cực kỳ vô sỉ mà nói về chuyện này, tỏ vẻ mình rất yêu Cố Quân Uyển, là do Cố Quân Uyển mất con nên mới muốn hủy bỏ hôn ước, vài người không biết sự thật chắc chắn không thể tha thứ cho anh ta, nhưng một số người biết sự thật cảm thấy Diêm Thiếu Kiệt có thể nói là ông tổ của mấy kẻ không biết xấu hổ.
Sau khi Diêm Thiếu Liệt nhìn thấy bài báo thì không biết nói cái gì mới tốt, Diêm Thiếu Kiệt đúng là một lần nữa thiết lập giới hạn của mình, trên đời này còn có thể tìm ra người không không cần mặt mũi hơn anh ta sao? Hình như rất khó.
…
Sau khi vết thương của Tiếu Thải tốt lên thì toàn bộ đoàn phim cũng làm việc trở lại, lúc trước bởi vì của cô ta bị thương đoàn phim luôn ở trạng thái nửa khởi công, công ty sau khi biết nguyên nhân cô ta bị thương thì cố ý đặc biệt tìm cô ta nói chuyện, có thể đùa giỡn đại bài, tỏ ra cáu kỉnh cũng có thể, nhưng không thể ảnh hưởng tiến độ quay phim, bộ phim này là để nâng đỡ cô ta, do Công ty Ấn tượng bỏ tiền ra quay, công ty không thể không chú ý.
Mặc dù là vì nâng đỡ cho cô ta, nhưng công ty cũng phải kiếm ra tiền mới được, bởi vì một mình cô mà khiến cho thời gian quay phim bị kéo dài nhiều ngày như vậy, mỗi ngày chi phí phát sinh không phải là một con số nhỏ, nhưng tiền là từ Công ty Ấn tượng bỏ ra, quan trọng nhất là do chấn thương của Tiếu Thải. Lúc đầu công ty còn nghĩ cô ta không cẩn thận hoặc là bị thương khi quay phim, kết quả mọi người bảy miệng tám lưỡi đem lý do cô ta bị thương buôn chuyện với nhau, tự mình đá vào chân bàn lại ngã sấp xuống, loại nguyên nhân làm cho người ta không nói được lời nào.
Có lẽ Tiếu Thải biết mình lần này mình có chút quá mức, cho nên khi công ty tìm cô ta nói chuyện biểu hiện cô ta rất ngoan ngoãn, thái độ tốt là nhận ra sai lầm, thấy cô ta như thế công ty cũng không nói được gì nữa. Cô ta theo giám đốc từ văn phòng đi ra lại đụng phải Hạ Khuynh Thành mang kính râm vào công ty.
Thời gian Hạ Khuynh Thành và Tiếu Thải debut gần cùng lúc, nhưng hai người bọn họ chưa từng hợp tác với nhau, lúc trước khi mới ra mắt hai người bọn họ vừa nhỉn đối phương đã không vừa mắt, tuy rằng chưa từng hợp tác nhưng không ít lần hai người châm chọc đối phương.
Có một câu nói là trời sinh bát tự không hợp, ý nói có số người dù chưa bao giờ gặp, nhưng lần đầu tiên thấy mặt lập tức nhìn đối phương không vừa mắt thậm chí ghét vô cùng, Hạ Khuynh Thành và Tiếu Thải chính là như vậy.
Bởi vì Tiếu Thải mới vừa ở văn phòng giám đốc bị dạy dỗ, tuy rằng ghét cay ghét đắng Hạ Khuynh Thành, nhưng ít nhiều vẫn là biết cần phải thu liễm lại một chút, cho nên cô ta nghĩ trực tiếp đi qua, cũng không có hứng thú để ý tới Hạ Khuynh Thành. Cô ta muốn yên tĩnh không có nghĩa là người khác cũng nghĩ như vậy, Hạ Khuynh Thành thấy Tiếu Thải chuẩn bị trực tiếp đi qua thì lông mày nhíu lại.
“Tôi còn nghĩ rằng là ai đây? Thì ra là nữ minh tinh hết thời Tiếu Thái đây mà!”
“Anh ăn phân sao? Mở miệng thúi như vậy, đi về đanh răng rồi hãy trở lại, nói tôi hết thời chẳng lẽ anh không hết thời?”
Cho dù không muốn gặp phải rắc rối, nhưng một câu của Hạ Khuynh Thành đã có thể gợi lên lửa giận của Tiếu Thải, không thể không nói đây là một loại kỹ năng, kỹ năng gây thù nhà anh mạnh nhất? Đến công ty Ấn Tượng tìm Hạ Khuynh Thành!
“Chê miệng tôi thúi, hai ta là không phải kẻ tám lạng người nửa cân sao? Cô cũng đâu có đánh răng mà dám ra ngoài sao?”
“Ở trong phòng còn đeo kính râm, biết thì nghĩ anh giả khốc nhưng người không biết còn nghĩ rằng ngươi mù đó biết không? Cẩn thận trượt chân rụng hết răng.”
Hạ Khuynh Thành nghe nói thế cười ha ha, “Trượt chân? Rụng răng? Cô đang nói cô sao? Sao tôi lại nghe nói có ai đó ở phim trường tự mình đá tới chân bàn, còn làm mình ngã chụp ếch, còn bị thương phải nằm viện, đã thế còn chậm trễ tiến độ quay phim của đoàn phim, chậc chậc, liên luỵ đoàn phim không nói còn liên luỵ mọi người, đúng là sao chổi!”
Câu này làm cho lửa giận của Tiếu Thải từ từ lan tỏa đi lên, đúng là bị Hạ Khuynh Thành làm bốc hỏa, “Hạ Khuynh Thành, anh nói ai là sao chổi? Anh thì giỏi rồi, mở đùi ra lẳng lơ ngủ với người khác có tư cách nói tôi sao? Không đúng, đàn ông thì không thể gọi lẳng lơ, phải kêu lả đồ đê tiện, loại người như anh mục nát đến mức so với cặn bã còn thúi hơn cặn bã, còn có tư cách tôi, tôi khinh!”
Vừa nghe lời này thì Hạ Khuynh Thành cũng phát hỏa, hắn vì chuyện này mà bị người ta nói xấu, tuy rằng bình thường hắn biểu hiện chẳng quan tâm, nhưng đó tuyệt đối là giả vờ, giờ bị Tiếu Thải rêu rao như vậy hắn cảm thấy rất mất mặt, nổi giận chỉ vào Tiếu Thải mắng: “Tiếu Thải, cô mới là cái đồ đê tiện, cô mới là thứ lẳng lơ, cô ngủ với bao nhiêu người rồi mà đến cô còn không nhớ sao? Đã sớm là ngàn người cưỡi rồi còn ở đây giả bộ thanh cao cái gì.”
Vừa rồi khi hai người bọn họ tranh cãi thì lập tức có nhân viên công tác đến xem náo nhiệt, nghe hai người mắng nhau mà khiến cho một đám nhân viên công tác chắc lưỡi, cái này mà cũng quá dám nói? Một vài cô bé nghe xong lời nói của hai người bọn họ lại cảm thấy đỏ mặt, lời thế này mà lại có thể mở miệng nói ra, này làm sao còn có phong phạm của minh tinh sao? Lúc này hai người hoàn toàn là bộ dạng như người đàn bà chanh chua chửi đổng.
Nghe tiếng hai người chửi nhau mà đến vị lãnh đạo dễ tính nhất cũng cảm thấy lên máu, liền lập tức phát hỏa, trước mặt một đám nhân viên ngay tại chỗ giận dữ quát mắng hai người, xém chút còn chửi tục ở hiện trường.
Trò hề này cuối cùng cũng kết thúc sau khi một vị phó tổng xuất hiện, nghe nói lúc ấy hai người đều bị gọi vào văn phòng lão tổng, nhân viên ở bên ngoài đi ngang qua đều nói có thể nghe được tiếng đập bàn trong văn phòng, mà lão tổng thỉnh thoảng còn chửi thề vài câu.
Bởi vì Thủy Ân Trạch và Đường Cảnh đều ở phim trường cho nên không biết chuyện này, nhưng trợ lý của hai bọn họ thường xuyên giữ liên lạc với công ty, vì vậy việc này rất nhanh đã lan truyền đến phim trường, người ở phim trường biết được nhịn không khỏi thổn thức một phen. Thủy Ân Trạch nghe tiểu Đinh miêu tả sinh động như thật thì nháy mắt mấy cái, chỉ cảm thấy thật náo nhiệt.
Buổi tối lúc Tiếu Thải và Hạ Khuynh Thành từ văn phòng lão tổng đi ra mặt mày đều ỉu xìu, một bộ dáng thất bại, cũng đúng, việc này hai người bọn họ ai cũng không chiếm tiện nghi, ai cũng không bị thiệt, xem như đánh một cái không phân thắng bại.
Nhưng mà rất nhanh Tiếu Thải liền đổi lại thành một bộ dáng vui sướng phấn chấn, Hạ Khuynh Thành không có thấy rõ là ai tới đón cô ta, nhưng hiển nhiên thân phận của đối phương không tầm thường, cho nên Tiếu Thải mới có thể vui sướng thành như vậy. Dù sao hắn đối Tiếu Thải hiểu rất rõ, thầm nghĩ cô ta có gì đặc biệt hơn người, không phải là làm tiểu tam nhà người ta sao, đáng để cô ta cao hứng thành như vậy.
Trợ lý bên cạnh nói: “Chiếc xe này luôn tới đón cô ta, hình như cô ta có thể vào công ty là do người này thu xếp.”
“Ồ.” Hạ Khuynh Thành nhíu nhíu mày, không nghĩ tới Tiếu Thải tìm được một núi dựa có thực lực như vậy, phải biết rằng người giàu có bình thường, Công ty Ấn tượng không nhất định sẽ cho đối phương mặt mũi.
Ngày hôm sau Tiếu Thải đi làm trở lại, cảnh quay bù của cô ta rất nhiều. Cô ta bận thì Đường Cảnh và Thủy Ân Trạch đều nhàn hạ một chút, Thủy Ân Trạch đang ở bên trong nghỉ ngơi, chợt nghe tiểu Đinh đi vào nói: “Trạch ca, Hạ Khuynh Thành đến thăm trường quay?”
“Cậu nói ai tới?”
“Hạ Khuynh Thành.”
Thủy Ân Trạch vỗ nhẹ lên đầu tiểu Đinh, “Cậu hoa mắt sao? Anh ta đến thăm ai ở trường quay chứ?”
“Không biết, nhưng anh ta thật sự đến đây, bây giờ người đang ở ngay bên ngoài.” Không trách hai người cảm thấy kinh ngạc, không cần nói thì mọi người đều biết quan hệ của Hạ Khuynh Thành và Thủy Ân Trạch không tốt, rất nhiều người biết ngày hôm qua hắn ở công ty vừa ầm ĩ một trận lớn với Tiếu Thải, lúc trước hắn và Đường Cảnh cãi nhau ở công ty không ít người biết, quan hệ của ba diễn viên chính và hắn không tốt thậm chí rất xấu, còn nghệ sĩ khác hắn lại không quen, vậy hắn đến trường quay thăm ai?
Việc này khiến Thủy Ân Trạch thực sự nghĩ không ra, y bảo tiểu Đinh đi ra ngoài theo dõi một chút, kết quả tiểu Đinh đi ra ngoài chỉ chốc lát rồi trở lại. Tiểu Đinh nói Hạ Khuynh Thành không phải đến thăm diễn viên, mà tới thăm đạo diễn. Bỗng nhiên Thủy Ân Trạch liền nhớ lại đạo diễn lần này là đạo diễn quay bộ phim đầu tiên khi Hạ Khuynh Thành mới ra mắt, không biết có phải do cùng là họ Hạ, nghe nói lúc trước vị đạo diễn này rất chiếu cố Hạ Khuynh Thành, khi hắn quay phim đã cho hắn rất nhiều lời khuyên, xem như đối với hắn là một người có ơn gặp gỡ.
“Vậy đúng rồi, đạo diễn Hạ đúng là đã giúp anh ta không ít, tính ra anh ta có chút lương tâm còn biết đến thăm đạo diễn Hạ.” Đến lúc Thủy Ân Trạch đi ra ngoài quay phim thì Hạ Khuynh Thành còn chưa đi, y có thể nhìn ra được Hạ Khuynh Thành thực sự tôn trọng đạo diễn Hạ, xem ra người này còn không hỏng tới cực điểm.
Vào lúc ban đêm đoàn phim kết thúc công việc có một diễn viên bị thương, nói là bị thương ở chân, hình như là không cẩn thận giẫm phải cái gì sau đó lại vấp ngã xuống, chân bị thương, phản ứng đầu tiên của Thủy Ân Trạch chính là chuyện này có quan hệ gì với Hạ Khuynh Thành hay không? Lập tức y lại chau mày cảm thấy không có khả năng, Hạ Khuynh Thành đã rời đi từ sớm, cũng không đi tới gần chỗ để đồ của diễn viên, chắc không thể nào là hắn động tay động chân, có lẽ thật là ngoài ý muốn, y còn nghe tiểu Đinh lải nhải rằng gần đây mọi người ở đoàn phim sao lại hay có vấn đề về chân, một người hai người đều là chân bị thương.
Buổi tối, lúc về nhà Thủy Ân Trạch đem chuyện ở trên phim trường kể lại với Diêm Thiếu Liệt, hai người này đúng là tuy hai mà một, nghĩ giống hệt nhau, “Theo như em nói như vậy chắc không phải do Hạ Khuynh Thành động tay động chân?”
Thủy Ân Trạch gật gật đầu nói: “Ừm, anh ta căn bản không có thời gian và cơ hội gây án, anh nói anh ta muốn hại em hoặc hại Đường Cảnh thì có khả năng, nhưng diễn viên bị thương này không có quen biết anh ta, hoàn toàn không cần thế.”
“Cũng đúng, dù sao người này là điển hình nguỵ quân tử, vẫn nên cẩn thận một chút thì tốt hơn, nếu không để anh cho Trí Viễn sắp xếp người ở bên cạnh em.”
Thủy Ân Trạch lắc lắc đầu nói: “Không cần, từ lần trước Tiếu Thải bị thương ở phim trường, sau khi tiểu Đinh nói cho Ân Hi, Ân Hi liền nói cậu ta nếu phim trường có chuyện gì thì nhất định trước tiên phải nói cho nó biết. Hôm nay diễn viên kia bị thương thì tiểu Đinh lập tức nhảy dựng lên gọi điện thoại cho Ân Hi, Ân Hi bảo ngày mai liền sắp xếp người tới đây.”
“Ừ, cũng tốt, như vậy anh có thể yên tâm.”
Ngày hôm sau Thủy Ân Trạch vừa đến phim trường thì nhận được tin tức rằng diễn viên bị thương hôm qua thương tích có chút nghiêm trọng, có thể không tiếp tục quay bộ phim này được, đó lại là vai nam thứ ba, cảnh diễn nói không nhiều cũng nhiều mà cũng không tính là ít. Thủy Ân Trạch nghĩ nếu rời khỏi thật thì chắc sẽ phải thay người rồi diễn lại, rất nhanh ý nghĩ của y được chứng thực.
Bởi vì thương tích của diễn viên kia khá nghiêm trọng, mà tiến độ bộ phim này lại tiếp tục kéo dài, cho nên công ty quyết định đổi diễn viên, mà diễn viên tiếp nhận không ngờ là Hạ Khuynh Thành!
Nghe tin tức này tất cả mọi người đều bất ngờ, tuy rằng nửa năm này Hạ Khuynh Thành luôn luôn ở trong trạng thái nghỉ ngơi, nhưng người này cũng từng là minh tinh nổi tiếng, bây giờ lại có thể đến diễn vai nam thứ ba, mà nam một và nam hai là Thủy Ân Trạch và Đường Cảnh, ba người này cùng đóng phim với nhau thì kết quả chính là cái dạng gì, tầm mắt mọi người không khỏi chuyển hướng nhìn về Thủy Ân Trạch và Đường Cảnh.
Lúc trước công ty dốc hết hơi đào tạo Hạ Khuynh Thành, tất nhiên không hi vọng hắn xuống dốc không phanh, nhưng bởi vì chuyện tình lúc trước hắn gây ra mà rất nhiều người không ai muốn dùng hắn, lúc này vừa đúng lúc diễn viên bị thương là người mới ký hợp đồng với Công ty Ấn Tượng, mà bộ phim lại do Ấn Tượng đầu tư quay, quan hệ giữa Hạ đạo diễn và Hạ Khuynh Thành không tồi, cho nên công ty lập tức quyết định cho hắn vào.
Nhưng mà Hạ Khuynh Thành đại khái đối với vai diễn nam thứ ba này không quá bằng lòng, ở phim trường cũng là một bộ dáng không tình nguyện, nhưng không muốn thì có thể ra sao? Ngươi không diễn thì ở công ty có một đống người mới chờ diễn kìa, huống chi bây giờ đã không phải là lúc ngươi có thể tùy tiện chọn vai diễn.
Cùng lúc đó trợ lý Tô Nguyên của Diêm Thiếu Liệt nhận được một cú điện thoại, sau khi nghe được lời nói của đối phương anh ta ngay lập tức đến văn phòng của Diêm Thiếu Liệt, khi Diêm Thiếu Liệt nghe Tô Nguyên nói cũng sửng sốt.
“Sao ông ta biết chuyện này?”
“Nghe nói ông ta mở một nhà hàng nhỏ, làm ăn không tệ lắm, lần này trong đoàn phim hình như là có bạn học của ông ta, nhờ quan hệ mà sau đó quán cơm của ông ta trờ thành nơi cung cấp cơm hộp cho đoàn phim.”
“Là ông ta tận mắt thấy.”
“Vâng, ông ta nói như thế, nhưng có thể tin tưởng được hay không còn không biết.”
“Trước mắt xem ra thì ông ta không cần thiết phải vu cáo hãm hại Hạ Khuynh Thành, nhưng đoàn phim có người bị thương việc này là thật sự, đêm qua Ân Trạch cũng nói chuyện này với tôi.”
“Vậy…”
Diêm Thiếu Liệt lắc đầu tiếp tục nói: “Ông ta có nói yêu cầu gì không?”
“Không có, ông ta chỉ nói chuyện có lẽ điều này sẽ có ích cho cậu, cho nên muốn tôi nói lại cho cậu, có lẽ… ông ta muốn đền ơn.”
Rốt cuộc Tô Nguyên nhận được điện thoại của ai đây? Người này không phải ai khác, chính là Hứa Lập Thành. Lúc trước Diêm Thiếu Liệt tha ông ta một con ngựa, đưa cho ông ta một khoản tiền, ông ta lấy số tiền kia mở nhà hàng nhỏ, làm ăn cũng không tệ. Lần này trong đoàn phim của bọn người Thủy Ân Trạch có một quản lý chính là bạn học của Hứa Lập Thành, biết Hứa Lập Thành quán cơm gia đình, liền giúp ông ta khơi thông một chút quan hệ, để cho ông ta trở thành chỗ cung cấp cơm hộp cho đoàn phim.
Đừng xem thường chỉ là cung cấp cơm hộp cho một đoàn phim, đoàn phim có bao nhiêu người, mỗi ngày muốn ăn bao nhiêu hộp cơm, này nghiêm chỉnh thu vào không ít tiền, vì hứa không để xảy ra sai lầm, mỗi lần Hứa Lập Thành đều tự mình đi đến đưa cơm cho đoàn phim.
Cho nên ngày đó Hạ Khuynh Thành đến đoàn phim ông ta nhìn thấy được, tuy rằng trước kia Hạ Khuynh Thành từng gặp qua Hứa Lập Thành nhưng sớm đã không nhớ rõ có người như vậy, thế nhưng Hứa Lập Thành chính là rất quen thuộc Hạ Khuynh Thành, biết hắn là loại người gì, cho nên liền âm thầm để ý Hạ Khuynh Thành.
Lúc Hạ Khuynh Thành đi toilet Hứa Lập Thành đi theo, lúc sau liền thấy được hắn đang nơi diễn viên bị thương kia bỏ vài thứ đồ, sau đó lại như không có chuyện gì rời đi. Tiếp, Hứa Lập Thành còn cố ý đến xem, nhưng không có bất kỳ vấn đề gì, nên cũng không nghiêm túc xem xét chuyện này.
Kết quả ngày hôm nay lúc đi đưa cơm chợt nghe nói chuyện diễn viên bị thương kia, ông ta cảm thấy việc này khẳng định có quan hệ với Hạ Khuynh Thành. Bởi vì Thủy Ân Trạch ở đoàn phim này cho nên ông ta cảm thấy được việc này cần phải nói cho Diêm Thiếu Liệt, nhưng ông ta không có cách liên lạc với Diêm Thiếu Liệt, vì lúc trước có tiếp xúc qua với Tô Nguyên, biết Tô Nguyên là thân tín của Diêm Thiếu Liệt, cho nên gọi điện thoại cho Tô Nguyên nói cho anh ta chuyện này.
Suy nghĩ của Hứa Lập Thành rất đơn giản, ông ta làm ra nhiều chuyện sai lầm như vậy tuy rằng không tạo ra bất kỳ thương tổn gì cho Diêm Thiếu Liệt, nhưng nếu là người bình thường chắc chắn sẽ không bỏ qua cho ông ta, ít nhất Diêm Thiếu Kiệt sẽ không. Nhưng Diêm Thiếu Liệt không chỉ có không trả thù ông ta còn không vì lỗi lầm trước kia mà cho tiền giúp mình, tuy rằng con trai ông ta ăn không ít khổ, nhưng truy cứu nguyên nhân vẫn là do mình trêu chọc Diêm Thiếu Liệt trước.
Tuy rằng số tiền cho Hứa Lập Thành đối với Diêm Thiếu Liệt mà nói không đáng vào đâu, nhưng đối với Hứa Lập Thành mà nói tuyệt đối là đưa than hồng sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, chính ông ta còn cảm thấy nếu tiếp tục hại Diêm Thiếu Liệt nữa thì đúng thật mình không phải là người, không chỉ không có thể hại anh mà nếu có cơ hội còn muốn báo đáp ân tình, mà chuyện lần này vừa đúng lúc để cho ông ta gặp phải, đây là một cơ hội.
Diêm Thiếu Liệt bảo Tô Nguyên liên hệ với Hứa Lập Thành, bày tỏ sự cảm ơn của mình, châm ngôn nói “Tiền nhân trồng cây; hậu nhân hái quả”, bản thân ông ta là đang hưởng thụ quá trình gieo trồng và thu hoạch sau này của mình.
Nhưng mà anh lại rất hứng thú với mục đích của Hạ Khuynh Thành, như vợ yêu nhà mình nói, trong đoàn phim và Hạ Khuynh Thành có vài người cừu oán, nhưng hắn vẫn cố tình ra tay với một người ngoài, may mắn bên người vợ mình đã có Ân Hi sắp xếp người từ trước, anh không cần lo lắng, nghĩ vậy anh gọi Diêm Trí Viễn vào.
Theo Diêm Trí Viễn nói Hạ Khuynh Thành khẳng định còn chưa hợp lại với Diêm Thiếu Kiệt đâu, Diêm Thiếu Liệt nói cho anh ta biết không cần tiếp tục theo dõi Hạ Khuynh Thành, để cho anh ta đi theo dõi Diêm Thiếu Kiệt. Còn về phần Hạ Khuynh Thành này, anh có thể phải liên hệ với cậu em vợ một chút, dù sao đều sắp xếp người nên mượn một chút chắc là không có gì vấn đề nhỉ?
Truyện khác cùng thể loại
93 chương
123 chương
74 chương
17 chương
5 chương