E&B: Strangers Ex Có Diêm Thiếu Kiệt an ủi, quả nhiên Hạ Khuynh Thành thành thật hơn nhiều, trừ bỏ công tác thì trên cơ bản đều không ra khỏi cửa. Diêm Thiếu Kiệt cũng là tận lực không tăng ca không xã giao, càng dành nhiều thời gian ở cùng hắn. Nhưng điều này lại khiến Diêm An Quân bất mãn, có nhà không về mỗi ngày ở cùng Hạ Khuynh Thành thì còn ra thể thống gì? ” Thôi, anh đừng có nóng giận, thanh niên khó tránh khỏi huyết khí phương cương, anh cứ để tuỳ nó đi.” Diêm An Quân tăng ca về nhà, Thu Đình Nhã dọn cơm tối cho ông ta. ” Em không cần nói tốt cho nó, anh thấy nó ngày càng không quan tâm đến công tác, toàn bộ đều đặt hết lên người Hạ Khuynh Thành. Cũng là đang yêu đương, sao anh có thấy A Liệt mỗi ngày cùng một chỗ với Thuỷ Ân Trạch đâu.” ” Nếu không thì anh tăng thêm trọng trách cho Thiếu Kiệt, có phải công tác hiện tại quá nhẹ nhàng nên nó mới như vậy.” ” Anh ngày nào cũng tăng ca đến giờ này mới về, em nói công tác vậy là nhẹ sao?” ” Kia…” Diêm An Quân ăn xong một miếng đồ ăn, đánh gãy lời nói của Thu Đình Nhã: ” Thằng bé này bây giờ càng ngày càng không thể tưởng tượng nổi, chuyện lần trước ở tiệc sinh nhật ba ba anh có hỏi nó, nó còn không thừa nhận, còn nói em chuyện bé xé ra to. Em vì muốn tốt cho nó nhưng nó không biết ơn, chuyện lần này còn muốn thay Hạ Khuynh Thành giải vây, anh phát giận thì nó mới chịu yên tĩnh.” Thu Đình Nhã không biểu lộ gì chỉ cười cười, thầm nghĩ rằng không biết ơn mới tốt, không biết ơn mới là đứa trẻ không hiểu chuyện, mới có thể khiến mọi người chán ghét không phải sao? Diêm Thiếu Liệt nghe Diêm Trí Viễn nói mỗi ngày Diêm Thiếu Kiệt đều đúng giờ tan tầm, có đôi khi còn về sớm một lúc, trên cơ bản tan tầm đều về nhà Hạ Khuynh Thành. Mà Diêm An Quân cùng vài người bên kia gần đây đối với anh ta cũng có phê bình kín đáo, Diêm Thiếu Liệt nghĩ hai kẻ này đúng là tuyệt phối. ” Trí Viễn, chuẩn bị xe, anh đi theo tôi ra ngoài một chuyến.” ” Đi trường quay sao?” ” Phải, đi nhìn vợ tôi một cái.” Tiểu Diêm tổng đi ở phía trước cho nên không có nhìn thấy tâm phúc ở đằng sau bĩu môi trừng mắt. Anh cảm thấy trước người một nhà gọi vợ cũng chẳng có vấn đề gì, nhưng năng lực thừa nhận trong trái tim nhỏ bé của mỗ tâm phúc còn cần phải rèn luyện thêm một chút. Bởi vì hạng mục Á Mỹ quốc tế, gần đây Diêm Thiếu Liệt cũng là bận rộn tới tối khuya, thời gian này tạm thời nghỉ ngơi chuẩn bị một chút, anh liền quyết định đi trường quay thăm vợ nhà mình. Đây là lần đầu tiên anh lấy thân phận người yêu Thuỷ Ân Trạch đến trường quay, cho nên anh có vẻ dị thường hưng phấn. Kết quả đến trường quay lại bị chắn bên ngoài, vừa hỏi mới biết được khi Phùng Thiên Hâm quay phim không cho phép nhân viên không phận sự đi vào trường quay. Diêm Thiếu Liệt cũng không mạnh mẽ muốn vào, mà là gọi điện thoại cho Đường Tống, rất nhanh đã có người đi ra đón vào. Bởi vì trường quay là công ty Ấn Tượng an bài, cho nên nhân viên bên trong công ty là không bị hạn chế, người tới đưa Diêm Thiếu Liệt đến trường quay liền rời đi. Diêm Thiếu Liệt liếc mắt một cái đã thấy được vợ nhà mình ôm thắt lưng một phụ nữ, bộ dáng hết sức thân mật. Trong nháy mắt Diêm Trí Viễn đã cảm nhận được mùi vị nguy hiểm được tràn ra từ thiếu gia nhà mình, sau đó liếc mắt nhìn qua trường quay lập tức biết là xảy ra chuyện gì, quyết đoán lựa chọn lùi lại ba bước. Cũng có lẽ ánh mắt Diêm Thiếu Liệt quá mức mãnh liệt, Thuỷ Ân Trạch đang chụp ảnh nhìn theo hướng thì cả người ngây ngẩn ra, y chưa bao giờ nghĩ Diêm Thiếu Liệt sẽ đến thăm mình. Tuy có chút sửng sốt, nhưng y vẫn hành động hết sức chuyên nghiệp, không có yêu cầu tạm dừng, mà là chụp xong một loạt ảnh mới vội vàng đi tới. Lúc này y không thèm quan tâm đến ánh mắt của những người xung quang, đây là nam nhân nhà y lần đầu tiên tới thăm, y biểu hiện nhiệt tình một chút cũng không có gì. Diêm Thiếu Liệt nhìn thấy Thuỷ Ân Trạch chạy nhanh tới, lửa giận trong lòng liền giảm bớt vài phần. ” A Liệt, anh tới sao không gọi điện thoại trước cho em?” ” Muốn cho em một kinh hỉ, chụp xong rồi sao?” Thuỷ Ân Trạch nghe anh nói, mân miệng nở nụ cười: ” Đợi lát nữa còn có một tổ chụp cuối, anh không vội thì chờ em kết thúc công việc đi. Buổi tối hai chúng ta cùng nhau ăn cơm?” ” Được, em muốn ăn cái gì? Anh sẽ đặt chỗ trước?” ” Mấy hôm trước Ân Hi đi một nhà hàng cua cay mới mở, nói là hương vị không tệ, chúng ta đi nếm thử nhé?” ” Nghe em, công việc có mệt hay không?” Thuỷ Ân Trạch lắc lắc đầu nói: ” Hoàn hảo, không phải anh nói gần đây đang bận rộn hạng mục mới sao? Sao lại có thời gian đi đến đây?” Diêm Thiếu Liệt phiết miệng chua chua nói: ” Có bận đến mấy cũng phải thăm vợ, nếu không thì bị người khác nhớ thương thì làm thế nào giờ?” Thuỷ Ân Trạch sửng sốt, lời này… Ánh mắt thoáng qua nhìn Diêm Trí Viễn đứng sau người Diêm Thiếu Liệt, chỉ chỉ Phùng Thiên Hâm, Thuỷ Ân Trạch lúc này mới hiểu được chuyện gì xảy ra, ” Vì Thiên Hâm tỷ?” Diêm Thiếu Liệt nhìn lại, Diêm Trí Viễn dáo dát nhìn khắp nơi như là không nhìn thấy anh. ” Phát ngôn lần này là trang phục tình nhân, lúc chụp ảnh khó tránh khỏi sẽ có chút thân mật trước màn ảnh. Lại mói Thiên Hâm tỷ nhà người ta có lão công vô cùng nổi tiếng trong giới đạo diễn, anh suy nghĩ nhiều rồi.” Diêm Thiếu Liệt nhướng mày: ” Em nói cô ta gọi là gì?” ” Phùng Thiên Hâm, lần trước… ” Thuỷ Ân Trạch đem chuyện Phùng Thiên Hâm khởi xướng không hợp tác với các nghệ sĩ có hành vi không kiểm điểm, nói lại một lần cho Diêm Thiếu Liệt, y cũng là sau khi Hạ Khuynh Thành bị loại mới biết được việc này. ” Phùng Thiên Hâm… ” Diêm Thiếu Liệt ở trong lòng lặp đi lặp lại cái tên này, bỗng nhiên nhớ tới cái gì đó, nhưng anh không trước mặt Thuỷ Ân Trạch nói cái gì, đợi khi Thuỷ Ân Trạch trở lại quay phim mới gọi Diêm Trí Viễn đến bên người… ” Diêm nhị thiếu tới thăm ban sao?” ” Phải, hôm nay anh ấy không có việc bận nên đến xem.” Thuỷ Ân Trạch cũng không muốn cùng Phùng Thiên Hâm nói chuyện của mình cùng với A Liệt, nhưng Phùng Thiên Hâm giống như là cảm thấy có hứng thú, tiếp tục nói: ” Tôi thấy hai người các cậu tình cảm hình như không tồi?” Thuỷ Ân Trạch cười nhạt nói câu hoàn hảo, liền chuẩn bị bắt đầu làm việc. Kết quả lần ảnh chụp này liên tục chỉnh chỉnh vẫn không được hợp ý chung, Diêm Thiếu Liệt nhìn hai người hết lần này sang lần khác ôm nhau, anh trước kia cũng mấy lần đến trường quay thăm Hạ Khuynh Thành, cũng nhìn hắn cùng vài diễn viên khác thân mật trước màn ảnh, tuy có cảm thấy không thoải mái, nhưng không có giống hiện tại ghen mãnh liệt như vậy. Anh cũng biết Thuỷ Ân Trạch thân ở giới giải trí, việc này không tránh được, nhưng biết là một chuyện còn tận mắt thấy lại là chuyện khác. Cho dù là giả, là vì công việc, nhưng nhìn thế nào cũng khó chịu. Cuối cùng tổ chụp cuối cũng không được thông qua, nhưng hôm nay trời đã khuya, cho nên bọn họ quyết định kết thúc công việc, ngày mai lại tiếp tục, Thuỷ Ân Trạch thật sự có hơi mệt. Diêm Thiếu Liệt vừa thấy trạng thái này của y liền biết là mệt mỏi, ” Hay là anh đưa em về nhà đi, ăn cơm thì để ngày nào đó cũng được, em về nhà nghỉ ngơi cho tốt mới được.” ” Không sao đâu, em ở trên xe nghỉ ngơi một lúc là ổn, chẳng qua là thời gian đứng hơi dài.” Diêm Thiếu Liệt cách đám người trừng mắt liếc Phùng Thiên Hâm một cái, tiếp tục nói: ” Người đàn bà kia sao lại nhiều chuyện như vậy? Anh thấy cô ta chọn đến chọn đi, cái này không được cái kia không được, chẳng khác gì đi chợ mua bó rau.” ” Anh đã nhìn ra?” Nghe Thuỷ Ân Trạch nói vậy, Diêm Thiếu Liệt sửng sốt, ” Có chuyện gì? Cô ta thật sự có vấn đề?” Thuỷ Ân Trạch gật gật đầu, tới sát bên anh nhỏ giọng nói: ” Nói nhỏ chút, chuyện của cô ta đặt biệt nhiều, hôm nay tâm tình nhất định là khó chịu cho nên mới nhiều chuyện như vậy, cô ta không cao hứng thì cả đoàn cũng phải vậy.” Vừa rồi Diêm Thiếu Liệt nhìn hai người chụp ảnh đã cảm thấy có vấn đề, rõ ràng cô ta khiến Ân Trạch thế này thế nọ, cứ vài phút thì bảo không được phải làm lại. Hiện tại nghe vợ nói thế, đúng là thật sự có chuyện như vậy. Diêm Thiếu Liệt lập tức bùng lên giận dữ, muốn tìm người đàn bà kia nói cho ra lẽ, Thuỷ Ân Trạch vội giữ chặt lại: ” Em nói với anh không phải để cho anh thay em ra mặt, em là không muốn anh tiếp tục hiểu lầm. Người đàn bà này thuộc dạng già mồm cãi láo, lắm chuyện lại yêu sĩ diện, anh cảm thấy loại người như vậy có thể câu dẫn em sao?” Diêm Thiếu Liệt cuối cùng cũng không có đi tìm Phùng Thiên Hâm, mà là mang vợ nhà mình đi nhà hàng cua cay. Thuỷ Ân Trạch ở trên xe ngủ một giấc ngắn tinh thần khôi phục không tệ, ăn được vị cua cay thì càng tỉnh táo hơn, bữa tối xong cả hai người từ nhà hàng đi ra phát hiện bên ngoài có tuyết rơi, đây là trận tuyết đầu của năm. Diêm Thiếu Liệt vẻ mặt sung sướng nhìn Thuỷ Ân Trạch, cầm lấy tay y nói: ” Đi một lúc đi.” Thuỷ Ân Trạch gật gật đầu, y cũng có ý định này. Gió thổi khí lạnh tạt vào mặt người nhưng không khiến người cảm thấy quá lạnh, bông tuyết không một tiếng động bay xuống dưới đèn đường mờ nhạt, không khí ngọt ngào giữa hai người chậm rãi bốc lên, tình nùng ý vị khiến khung cảnh trở nên vô cùng ấm áp, tuy không đành lòng phá hư giờ phút đẹp đẽ này, nhưng Diêm Thiếu Liệt vẫn là nhịn không được ôm lấy Thuỷ Ân Trạch vào lòng, nhẹ nhàng nhợt nhạt hôn… Gió đêm đột nhiên mạnh, bông tuyết phấp phới bay đầy trời, lại không một chút gì ảnh hưởng đến hai người đang ôm hôn. Mãi đến khi Thuỷ Ân Trạch hô hấp dồn dập, hai má đỏ bừng, đôi môi sưng nhẹ Diêm Thiếu Liệt mới buông người ra, thấp giọng nỉ non, ” Đêm nay ở cùng anh.” Thuỷ Ân Trạch không biết bản thân đang nghĩ gì, nhưng mà Diêm Thiếu Liệt mở miệng thì y không cự tuyệt, lăng lăng gật gật đi theo người ta lên xe. Chờ đến nơi ở của Diêm Thiếu Liệt thì y mới giật mình phát giác là hai người ở cùng nhau. Diêm Thiếu Liệt cười giống hệt con mèo ăn trộm, anh lúc nãy thấy không khí thật tuyệt nên mở miệng, không ngờ là vợ nhà mình thật sự đồng ý, đã như vậy thì làm sao có thể bỏ qua cơ hội lần này được. ” Anh đi mở nước cho em, những thứ trong tủ quần áo ở phòng ngủ đều là chuẩn bị cho em, áo ngủ cũng bên trong, em tự đ lấy đi.” Nói xong anh liền vào toilet, Thuỷ Ân Trạch trong nháy mắt chưa kịp phản ứng lại chuyện gì, Diêm Thiếu Liệt đã đi mất tiêu. Anh ấy vừa mới nói cái gì? Tủ quần áo trong phòng ngủ, Thuỷ Ân Trạch đi vào trong phòng ngủ mở tủ quần áo lập tức ngây ngẩn cả người, y cùng với Diêm Thiếu Liệt chiều cao không kém bao nhiêu, cho nên trên cơ bản quần áo có thể mặc cùng nhau. Nhưng hiển nhiên phong cách những bộ quần áo này không phải dạng Diêm Thiếu Liệt hay mặc, mà là sở thích của y, nguyên lai anh đã chuẩn bị tốt như vậy, nghĩ thế, Thuỷ Ân Trạch mím môi lại nở nụ cười. Lấy ra áo ngủ y mới cẩn thận đánh giá phòng này một chút, phòng vô cùng sạch sẽ, trên chăn không có dấu vết gì, mặt bàn còn có một lớp bụi mỏng, xem ra Diêm Thiếu Liệt không thường xuyên ở đây. ” Vợ à, có thể tắm rồi.” Diêm Thiếu Liệt vừa nói vừa đi ra, nhìn thấy Thuỷ Ân Trạch cầm áo ngủ trong tay, anh cười sáng lạn, ” Đi tắm đi.” Thuỷ Ân Trạch gật gật đầu mang áo ngủ đi vào. Diêm Thiếu Liệt vò đầu đặt mông ngồi ở trên giường, hạnh phúc này đến quá nhanh khiến bản thân anh không thể tin được, rồi, đêm nay phải cho vợ mình một đêm khó mà quên được. Khi Thuỷ Ân Trạch đi ra thì Diêm Thiếu Liệt đã thay áo ngủ tựa vào giường xem ti vi, ” Anh không đi tắm sao?” Diêm Thiếu Liệt lắc đầu, đứng dậy lôi kéo Thuỷ Ân Trạch đi đến ngồi xuống giường, ” Anh thích sau đó mới tắm.” Một câu khiến Thuỷ Ân Trạch lại đỏ mặt. Trong tivi chiếu cái gì không ai biết, bởi vì rất mau sau đó y hít thở không thông, loại cảm giá này y chưa từng trải qua, khẩn trương hỗn loạn hưng phấn, kích thích hỗn loạn cùng khát vọng, cho đến khi một giây kia… Người xưa nói ” Phù dung trướng noãn độ xuân tiêu – Tòng thử quân vương bất tảo triều “*, Trước kia Diêm Thiếu Liệt chỉ cảm thấy câu này đủ nhàm chán, một người phụ nữ sao có thể khiến vị hoàng đế cả thiên hạ say mê đến thế, nhưng giờ phút này anh có thể lý giải được hoàng đế thời xưa. ” A Liêt, em thật sự không được.” Lúc này Thuỷ Ân Trạch quả nhiên có chút hối hận, cả người đầy mồ hôi, mệt đến mức ngón tay không động đậy, nhưng nam nhân trên người tinh lực vẫn còn nguyên mười phần mà còn là nếm chưa đủ vị. Y đã không đếm nổi đây là lần thứ mấy, nhưng so ra với Diêm Thiếu Kiệt chiến đấu kịch liệt hai giờ, sức chiến đấu của nam nhân nhà mình hiển nhiên càng mạnh! _______________ [ Trường Hận Ca – Bạch Cư Dị ] 芙蓉帳暖度春宵 — Phù dung trướng noãn độ xuân tiêu —- Nàng cùng vua trải qua đêm xuân trong trướng Phù Dung ấm áp 春宵苦短日高起 — Xuân tiêu khổ đoản nhật cao khởi — Đêm xuân tiếc rằng ngắn ngủi, mặt trời lên cao, mới trở dậy. 從此君王不早朝 — Tòng thử quân vương bất tảo triều — Từ đó vua không ra ngự triều sớm nữa ________________ Ex: Chuyển mùa rồi, Thu đến rồi, mùa Thu là mùa thịt cua