" Cổ phiếu của Thiên Thịnh hôm nay tiếp tục giảm mạnh, tính đến lúc này đã là lần thứ 3 rơi giá trong tháng. Nếu tiếp tục theo tình hình này thì.. " " Ông xã, sao anh lại đón nó về chứ? Sản nghiệp nhà chúng ta sắp bị nó hủy trong tay rồi " Tư Vũ Thần khẽ đưa mắt nhìn về phía người vợ trên danh nghĩa của mình rồi đưa mắt nhìn về phía tivi, là hình ảnh Hạ Ngưng Tuyết dưới sự che chở của đám vệ sĩ khó khăn đi vào công ty Nếu lúc trước ông mạnh mẽ đối đầu thì bây giờ kết cục ông đã khác, Vô Song sẽ không vì bệnh tật mà chết, gia đình ba người của ông cũng sẽ trở nên rất rất hạnh phúc. Nhưng mà hiện thực tàn nhẫn, là người cha này đã vô dụng trốn chạy, là ông bỏ rơi mẹ con cô. Bây giờ ông có hối hận muốn chết thì cũng có thể làm gì? Người đời cho rằng từ khi rời bỏ mẹ con cô nên ông phải nhận quả báo đời này không có con trai để nối dõi tông đường nhưng mà điều này chỉ mình ông và " người vợ " này của ông biết. Từ khi kết hôn đến nay ông chưa từng động vào bà ta... Ông biết đứa con gái này của ông vô cùng mạnh mẽ cũng vô cùng hận ông. Nếu... nếu cô muốn phá thì ông sẽ cho cô phá, ông biết cô rút vốn công ty nhưng nhắm mắt làm ngơ, biết cô muốn phá tan sự nghiệp mà ông đã từ bỏ mẹ con cô mà gây dựng ông cũng mắc kệ vì đó là ông nợ mẹ con cô ----------------------- Hạ Ngưng Tuyết một tay vuốt mi tâm đang đau nhứt liên hồi một tay cầm vô lăng chậm rãi tiến về phía biệt thự Đèn xe trong đêm tối khẽ lóe chiếu thẳng vào một thân ảnh đàn ông đang ngồi bệch trước cổng. Vừa thấy cô Âu Dương Vũ đã vội vàng bật dậy, hắn đêm nào cũng đến đây đợi cô nhưng lúc nào cô cũng không thèm để ý đến hắn mà chạy xe lướt qua, hôm nay hắn nhất định không thể dễ dàng buông tha Cánh cửa cổng nặng nề hé mở hắn cũng theo đó mà chui vào trong nhưng mà... lần thứ N hắn bị vệ sĩ tóm cổ ném thẳng ra bên ngoài " Ngưng Tuyết "  Âu Dương Vũ lồm cồm bò dậy nhanh chóng đứng chặn trước đầu xe " Anh.. anh " nhìn thấy khuôn mặt lạnh băng của cô trong lòng liền nhói lên một cái, mọi ý nghĩ trong đầu liền tiêu tán lắp bắp không biết nói điều gì " Anh... anh...  anh đến lấy lại đồ dùng nhà bếp, lúc trước anh đã đem qua nhà em hết rồi nên bây giờ không còn để xài nữa " Hạ Ngưng Tuyết lười biếng liếc nhìn thân thể có vẻ gầy gò hơn rất nhiều của hắn, trái tim liền ẩn ẩn đau, ra hiệu cho người vệ sĩ cho hắn vào trong " Mong rằng 5 phút sau khi xuống lầu không còn nhìn thấy anh nữa " Hạ Ngưng Tuyết lạnh nhạt nói một câu liền xoay người lên lầu Âu Dương Vũ nhìn thân ảnh của cô sắp rời khỏi liền cuống quýt chạy vọt theo mà ôm lấy cô vào lòng, vòng tay rắn chắc ôm gọn lấy vòng eo nhỏ nhắn của cô, cái đầu to xác gác lên vai Hạ Ngưng Tuyết nũng nịu như một đứa trẻ " Bà xã à, là anh sai rồi "