Kỳ thi đại học rốt cuộc đã đến. Ngày cuối cùng, lúc bước ra khỏi phòng thi, mọi người đều thở phào nhẹ nhõm. Qua cuộc thi này, các bạn trẻ càng trở nên vô cùng sùng bái Huỳnh Tấn Phát. Giống với những gì anh đã nói, đề thi có cấu trúc giống với bộ đề mà anh ta ra đến bảy tám phần, có thể nói cuộc thi này đối với bọn Minh Vũ là vô cùng nhẹ nhàng, hai phần còn lại không có trong phần ôn tập cũng đều được bọn họ giải quyết gọn ghẽ, có điều đúng hay không cũng là một vấn đề. Trần Viện bước ra khỏi trường thi, thần thái vô cùng sáng láng. Các môn thi cô đều hoàn thành khá xuất sắc. Thủ khoa có lẽ không thể được, nhưng thi đỗ là điều cô nắm chắc trong lòng bàn tay. Lý Nhã Hân thì có chút rầu rĩ, ngoài những phần có cấu trúc giống với bộ đề của Huỳnh Tấn Phát, còn lại cô đều bỏ trống không biết làm. Kỳ thi đại học năm nay kết thúc cũng là lúc bộ phim Phía sau ánh hào quang đi đến chặng cuối cùng trong khâu tuyên truyền và chuẩn bị đến ngày công chiếu. Điều khiến người khác chú ý hơn chính bộ phim Cột mốc số phận của giải trí Thiên Thần cũng công chiếu cùng ngày với Phía sau ánh hào quang. Đây có thể nói là một sự tuyên chiến của giải trí Thiên giành cho giải trí Ban Mai. Ngày đầu tiên công chiếu Phía sau ánh hào quang Trần Viện cũng tham dự với tư cách là khán giả. Xuyên suốt 120 phút của bộ phim, không hiểu sao Trần Viện lại có chút cảm giác không như ý. Rõ ràng cô đã từng đọc qua kịch bản phim, nội dung rất hấp dẫn, nhưng khi diễn lên màn ảnh lại không mang lại hiệu ứng như mong đợi. Cả bộ phim được bao phủ bởi màu sắc tráng lệ và xa hoa, nhưng diễn xuất của các diễn viên lại không lột tả hết những mâu thuẫn nội tâm nhân vật mà biên kịch muốn gửi gắm vào tác phẩm. Đặc biệt là người đóng vai nữ chính Hoàng Nghi, cô đã làm rất tốt khi thể hiện được những khúc chiết sâu sắc, u ám đen tối của giới giải trí, nhưng lại không làm người khác nhận ra được sự bất đắc dĩ, không thể không làm khác được của cô. Một bộ phim từ đầu đến cuối, chỉ toàn những người phụ nữ xinh đẹp tâm địa rắn rết, thủ đoạn, bất chấp mọi thứ để có được sự nổi tiếng, không có lấy một người được xem như là lương thiện thì làm sao khiến khán giả thỏa mãn cho được. Mặc dù nó phản ánh đúng với hiện thực, nhưng dẫu có như thế cũng làm người ta khó chấp nhận. Về phần diễn xuất của Lâm An An, Trần Viện có chút ngỡ ngàng. Trong tiểu thuyết từng nói Lâm An An là một người trời sinh để làm diễn viên, chỉ có cô chọn vai chứ không có việc vai chọn cô. Nhưng qua bộ phim, Trần Viện có thể nhận ra đây là một lính mới, diễn xuất mặc dù ổn nhưng vẫn còn một vài chỗ non kém, không lột tả hết những cảm xúc của nhân vật. Trên tổng thể cô đã hoàn thành rất tốt vai diễn của mình, nhưng Trần Viện vẫn thấy thiếu một chút gì đó. Cuối cùng vấn đề là ở đâu, tại sao mọi thứ ngày càng đi xa khỏi quỹ đạo. Tâm Trần Viện mỗi lúc một trầm trọng, cô không biết rốt cuộc mình làm đúng hay sai, nhưng bộ phim này quả thật không như mong đợi của cô. Buổi trình chiếu kết thúc, khán giả và cánh nhà báo đều có nhiều ý kiến trái chiều, có chê có khen, người thích người không thích. Trần Viện tự an ủi bản thân, có vẻ cô đã quá soi mói, nếu đánh giá ngay bây giờ còn quá sớm, còn phải chờ kết quả từ phòng vé nữa. Trong giới điện ảnh, đôi khi lại có nghịch lý là một bộ phim bị mọi người chê lại có doanh thu phòng vé vô cùng tốt, nguyên nhân của nghịch lý này rất nhiều, đôi khi do diễn viên trong phim là một người có rất nhiều fan hâm mộ, do kịch bản được chuyển thể từ một bộ tiểu thuyết nổi tiếng, hoặc oái oăm hơn chính là khán giả nghe đồn phim dở nên muốn tận mắt xem nó dở đến nhường nào để khi trở về còn biết đường mà khoác lác cùng người khác. Ngày công chiếu đầu tiên, sau khi nhận được báo cáo từ các phòng vé, nhà sản xuất liền thở một hơi nhẹ nhõm. Doanh thu ngày thứ nhất quả thật là sát với dự đoán ban đầu của họ, chứng tỏ nhà sản xuất đã thành công trong khâu tuyên truyền, nếu tiếp tục duy trì phong độ, hoàn vốn là chuyện không phải lo lắng, nhưng hoàn vốn lại không phải là mục tiêu mà nhà sản xuất đã đặt ra. Họ rất kỳ vọng vào bộ phim này, trông đợi nó sẽ gây ra được tiếng vang trong giới điện ảnh năm nay, hơn thế nữa là đánh bại bộ phim Cột mốc số phận của giải trí Thiên Thần. Sau buổi công chiếu, các phóng viên trở về bắt đầu múa bút. Có những người rất ủng hộ, họ nói bộ phim này phản rất sâu sắc về thực trạng của giới giải trí, những góc cạnh đen tối được đạo diễn và các diễn viên bóc trần, phơi bày dưới ánh mắt của công chúng, bộ phim đã giáng một đòn mạnh đến những con người chỉ mãi mê chạy theo ánh hào quang mà đánh mất bản chất vốn có của mình. Có người thì nói càng về sau, sắc thái của bộ phim càng u ám, cái kết không được như trông đợi, nam chính nữ chính đều không đến được với nhau. Cũng có người nói nữ chính còn ác hơn cả thứ chính, không tạo được nhiều tình cảm cho khán giả bằng vai thứ chính. Ngoài ra cũng có người đánh giá vào diễn xuất của nhân vật, họ cho rằng vai diễn của Lâm An An từ đầu đến cuối rất tốt, nhưng vẫn có một số phân đoạn thiếu chiều sâu, nhưng may mắn là những ý kiến đó rất ít. Trần Viện đêm đó càn quét tất cả các trang mạng, cảm thấy phản ứng của khán giả không quá tồi tệ như những gì mình nghĩ thì âm thầm thở ra. Với những nhận xét của người xem, chắc chắn những ngày sau phòng vé sẽ không đến nổi ế ẩm, công ty không cần lo lắng đến vấn đề không thể hoàn vốn. Nhưng không hiểu sao cô vẫn một dự cảm bất an. Có lẽ ngày mai cô nên đi xem phim Cột mốc số phận một lần, biết người biết ta trăm trận trăm thắng mà, hơn nữa bộ phim này cũng nhận được phản ứng tích cực từ khán giả. Trần Viện vừa đậy laptop lại, điện thoại liền vang lên. "Mình đây, phim chiếu sao rồi? Có hay không? Mình phải sang đây với ba mẹ, không thể đi coi, tiếc thật." Là giọng của Lý Nhã Hân qua điện thoại. Sau khi thi đại học xong, cô liền bị anh trai đóng gói gửi sang Mỹ để bầu bạn với ba mẹ. Hôm nay bắt đầu công chiếu bộ phim có Lâm An An đóng, mấy buổi họp báo công chiếu này chắc chắn có nhiều người nổi tiếng đến tham gia, Lý Nhã Hân vì điều này mà tiếc nuối không thôi. "Ừm, cũng tạm." Trần Viện trả lời, giọng điệu không khỏi có chút rầu rĩ. "Sao trả lời ỉu xìu vậy? Phim dở à?" Lý Nhã Hân không để ý, vô tình xát muối vào trái tim Trần Viện. "Không, chẳng qua là không như mình trông đợi thôi." "Vậy có bị lỗ vốn không? Cậu có bị ảnh hưởng gì không?" "Mới ngày đầu làm sao biết lỗ hay lãi, hơn nữa nếu có lỗ thì cũng không phải do mình gây ra, cái gì mà ảnh hưởng với không ảnh hưởng." Trần Viện phun trào, thật sự muốn cho Lý Nhã Hân một trận, tại sao cứ nói lời xui xẻo. "Ặc, vậy à, sao mình biết được. Mà có lỗ cũng chẳng sao, kinh phí bộ phim đó cũng chẳng bao nhiêu, có gì lần sau cậu kêu anh mình đầu tư cho cậu một bộ phim thiệt hoành tráng, cỡ holywood cũng được." Giọng điệu chẳng màn quan tâm của Lý Nhã Hân làm Trần Viện phải nghiến răng nghiến lợi. Quả nhiên con nhà tài phiệt có khác, mở miệng ngậm miệng đều muốn dùng tiền đè chết người ta. "Hừ, chắc gì anh cậu muốn đầu tư vào điện ảnh, hơn nữa phải có kịch bản hay thì nhà đầu tư mới chịu bỏ tiền chứ, cậu làm như mọi chuyện đều dễ dàng như ăn bánh vậy." "Mình nói thật mà, chỉ cần cậu lên tiếng, không chừng anh mình sẽ đồng ý ngay." Lý Nhã Hân cao giọng nói, cứ như sợ người ta cho rằng mình nói dối. "Hừ, cậu làm như mặt mũi mình lớn lắm vậy. Không nói chuyện này nữa, nói chuyện cậu đi, từ lúc thi đại học xong bạch mã hoàng tử của cậu có động tĩnh gì chưa?" Trần Viện sực nhớ ra điều này, liền nhanh chóng truy hỏi. "À...cước điện thoại quốc tế đắt lắm, mình tắt máy nhé." Lý Nhã Hân cố tình đánh trống lãng. "Này, sao lời nói của cậu mâu thuẫn thế,....này...này." Đáp trả lại lời của Trần Viện là tiếng tút dài trong điện thoại. Cô quăng điện thoại lên giường, nằm xuống suy nghĩ. Theo lời của Nhã Hân, chẳng lẽ Lý Gia Thành thật sự đang có ý định tấn công vào điện ảnh? Anh ta đây là muốn chính thức khiêu chiến với Albert Diệp? Chậc chậc, sức mạnh tình yêu thật sự là khiến người ta hâm mộ, khiến những người cô đơn như cô phải thổn thức a. Sau khi trò chuyện với Lý Nhã Hân, những áp lực và lo lắng của Trần Viện cũng dần tiêu thất. Bộ phim không bị lỗ thì cô còn lo lắng cái gì nữa. Thậm chí nếu không thể hoàn vốn thì đó cũng đâu phải là do cô gây ra, cô chẳng qua chỉ là giới thiệu diễn viên của mình cho nhà đầu tư, nhà đầu tư mới là người đứng ra đưa Lâm An An vai diễn này, hơn nữa vai của Lâm An An cũng không phải là nữ chính. Thành bại của một bộ phim đâu phải chỉ do một vai thứ chính định đoạt. Sau hơn hai tuần công chiếu, doanh thu của Phía sau ánh hào quang đã chính thức hoàn vốn, đối với một bộ phim bình thường, đây có thể nói là thành công. Nhưng so với kỳ vọng của nhà sản xuất thì kém hơn rất nhiều, hơn nữa càng về sau, doanh thu phòng vé càng giảm. So với tình hình tấp nập phía bên bộ phim Cột mốc số phận thì Phía sau ánh hào quang ảm đạm hơn rất nhiều. Có thể nói mùa hè này giải trí Thiên Thần đã thắng lớn. Cột mốc số phận thắng ngay từ đầu bởi kịch bản mới mẻ, hấp dẫn, tiếp đến là dàn diễn viên hùng hậu, đều là những minh tinh đình đám trong giới giải trí hiện tại, không thể không nhắc đến đó chính là đội ngũ fan hâm mộ của vị tác giả tiểu thuyết online kia. Trần Viện đang cân nhắc đến việc gợi ý ba Trần sau này nên chuyển thể một số tiểu thuyết nổi tiếng thành phim điện ảnh và truyền hình.