“Không ai thay thế được anh đâu.” – Kwon Ji Yong Tuy rằng đối với các thành viên trong nhóm, Kwon Ji Yong có thể không chút nhăn nhó nói Uhey là sương xườn, là tâm can của mình, nhưng bị đám bạn làm trò cười nói ra ngay trước mặt người yêu, Kwon Ji Yong lại có chút xấu hổ – đương nhiên, cái tính xấu hổ và động kinh của hắn cũng như nhau, luôn luôn bất thần tuôn ra, không thể đoán trước. “Uhm.. Em ăn sáng chưa?” Cố gắng vuốt vuốt lại quả đầu rối bời, Kwon Ji Yong cố lái đi câu chuyện, nhanh chóng tiến tới kéo tay Uhey, “Sao em lại đột nhiên đến đây? Phải gọi điện thoại trước để anh đi đón em chứ.” “Em mang theo bữa sáng, anh ăn đi, buổi chiều lại ngủ tiếp.” Không ăn sáng lại ngủ quá muộn, không tốt cho cơ thể. Cho nên thấy thế nào, Tae Yang nhìn trông cũng khỏe mạnh hơn Kwon Ji Yong rất nhiều. “Anh đi đánh răng đã nhé.” Dù sao cũng đã tỉnh, hơn nữa là người yêu mình đưa bữa sáng tình yêu, vậy thì ăn sáng trước. Uhey vừa xuống máy bay liền lên xe, đi mua cháo trước, còn thuận tiện mua thêm vài món nữa như cơm cuộn rong biển, bánh ngọt.. không ít, xách theo cũng có chút mệt. “Trông ngon hơn đồ ăn sáng của khách sạn đó.” Tae Yang thấy Uhey lấy đồ ăn ra khỏi túi bày ra bàn, vui vẻ nói, nhìn mấy món này, đột nhiên anh cũng thấy thèm ăn. “Đám Dae Sung ở phòng không anh?” Uhey nhìn phòng mấy người còn lại, đều đóng chặt cửa, nhưng Tae Yang nói chuyện không chút nhẹ nhàng, lại không có người nào phản ứng? “Ngoài TOP, hai đứa kia đều đến phòng thể thao tập luyện rồi.” Dae Sung hiện giờ cực kỳ năng giữ dáng, thu hút một đám lớn fan chị gái, Seung Ri ước ao không được, dĩ nhiên cũng chạy theo sau. “Uhm, vậy thì Young Bae tiền bối cũng ăn một chút đi.” Sau đó Uhey quay lại nhìn Kwon Ji Yong bước ra khỏi toilet, có lẽ vì vội vội vàng vàng, trên mặt còn dính bọt nước, chỉ thấy hắn giơ cánh tay, dùng tay áo phông dài quệt cho khô. Cũng vẫn là bộ dáng đó, cách xa nhau nửa tháng, Uhey đột nhiên vô cùng nhớ những thói quen nhỏ nhặt này của hắn. “Có gì ngon thế?” Kwon Ji Yong nhanh chóng chen vào giữa Tae Yang và Uhey, còn không quên dùng cái mông lấn đẩy Tae Yang ra xa. “Anh muốn ăn cái kia, cưng ơi, cái kia kìa!” .. Hành động này tất cả mọi người đều rất quen.. Kwon Ji Yong, hành động của cậu đã thoái hóa giống Gaho rồi hay sao? “Cái này?” Uhey dùng đũa gắp một miếng sushi nhân chà bông, rất tự nhiên đưa đến miệng Kwon Ji Yong. “Ngon! Hmm.” Kwon Ji Yong vừa nhai vừa cười nói. Tae Yang hối hận, sao mình lại ở chỗ này làm gì không biết!!! Lúc này, cửa phòng TOP mở ra, mỹ nam ngủ nướng lúc này híp con mắt còn đang nửa tỉnh nửa mê: “Hmm? Dạo này mắt mình không tốt hay sao? Là Uhey hở? Là vì Ji Yong nhắc đến quá nhiều sao?” Rất nhanh truyền đến mùi thơm của thức ăn, khiến anh chàng tỉnh táo lại. “Uhey thực sự tới?” TOP rốt cuộc mở to hai mắt, hiện giờ anh đang mặc một bộ đồ ngủ rộng thùng thình, tóc rối bù, không có trang phục cùng hình tượng trưởng thành cun ngầu khi biểu diễn trên sân khấu, trông như một cậu bé hơi ngơ ngẩn. “Huyng, chú ý hình tượng chút nào. Quay về phòng nhanh, về phòng thay quần áo!” Kwon Ji Yong bất mãn, hình tượng này so với mình còn xấu, nhanh chóng chạy tới đuổi TOP về phòng của anh. Uhey không nói gì nhìn Kwon Ji Yong làm trò. *Suy nghĩ trong lòng: Thực ra bộ dáng này của TOP, em đã nhìn thấy không biết bao nhiêu lần rồi anh ah, mỗi lần chúng ta nói chuyện qua video, chẳng phải TOP thỉnh thoảng lại lướt qua với hình dạng này hay sao?* Seung Ri và Dae Sung sau khi trở về, cũng vô cùng kinh ngạc và vui vẻ khi thấy Uhey đến. “Ôi, leader của chúng ta sắp tương tư thành bệnh ấy chứ!” Seung Ri hôm nay bị cắt quả đầu hạt dẻ, trông cực kỳ tức cười. Tuy rằng mấy ông anh đều tỏ vẻ an ủi, rằng kiểu tóc như vậy chỉ có Seung Ri là có thể khống chế được. Nhưng cậu có chắc đây không phải là sự trả thù của leader đúng không? ..Buồn cười muốn chết, chẳng đáng yêu tẹo nào! Seung Ri bĩu môi tố cáo với Uhey, noona xem đi, các hyung càng ngày càng tệ. Đương nhiên cũng không quên lén đem chuyện Kwon Ji Yong xăm mình tố cáo với Uhey – noona ghét nhất Ji Yong hyung tự làm tổn thương thân thể mà. Ha ha, Ji Yong hyung, ông anh xong đời rồi nhá! Gã tiểu nhân trong đầu Seung Ri bắt đầu hoa tay múa chân sung sướng. Buổi tối khi hai người ở cùng nhau, Uhey đột nhiên đưa tay lần đến chỗ trái tim của chàng trai. Tuy rằng cách lớp áo, nhưng vẫn khiến Kwon Ji Yong lập tức lộ ra vẻ ngại ngùng. “Bé cưng, nhớ anh đến vậy sao?” Anh chàng nào đó không chút ý thức rằng một chuyện của mình đã bị maknae mật báo. “Nghe nói xăm ở chỗ này rất đau.” Uhey bất quản hành động của hắn, nhẹ giọng nói, ngón tay lại dừng ở một chỗ, “Có thể cho em xem không? Dù sao em cũng phải biết rõ hình tượng của em trên người anh thế nào chứ?” Kwon Ji Yong ảo não vì bị đồng đội bán đứng, hắn muốn chuẩn bị để khoe ra trong MV mới, sau đó khiến Uhey vui vẻ. Kết quả.. Hắn dẩu môi kéo vạt áo lên, Uhey liền thấy được ở vị trí ngực trái ngay chỗ trái tim, có dòng chữ “Uhey” tinh xảo được xăm ở đó. Có lẽ vì mới xăm, vùng da xung quanh vẫn còn đỏ ửng. “Chỉ lần này thôi, lần sau đừng viện cớ nữa. Nếu sau này còn để em thấy được trên người anh có thêm hình xăm..” Uhey híp mắt đe dọa: “Anh hãy cùng Gaho…” “Bé cưng à, anh xin nhận tội, em đừng tức giận nhé.” Kwon Ji Yong vội vàng chặn lại câu nói của Uhey, lần này hắn không chỉ xăm một chỗ đó thôi đâu. “Còn không phải là một cái? Anh…” Uhey đột nhiên cảm thấy đời này của mình thật sự bị cái tên Kwon Ji Yong này giày vò không dứt. “Còn ở đâu nữa?” “Ở đây.” Kwon Ji Yong cởi áo, quay người lại, Uhey liền phát hiện trên vai trái hắn, ngoài dòng chữ số La Mã VIIIIVIII (18.8), còn tăng thêm một hàng IVIX (4.9), là ngày sinh của cô. Uhey nhìn hai dãy chữ số trên vai Kwon Ji Yong, lại nhìn đến dòng chữ tiếng Anh “to fast to live too young to die” sau vai hắn, một cảm giác đau lòng ảo não nhất thời nảy lên trong lòng. “Yah.. Em cắn gì đó..” Kwon Ji Yong còn định quay đầu lại nói với Uhey vài câu, kết quả trên vai truyền đến cảm giác đau đớn, Uhey đã nhào vào vai hắn, cắn mạnh. “Không phải anh không sợ đau sao?” Uhey bám chặt trên người hắn, ghé sát vào tai hắn nói, nghe không ra tâm trạng gì. “Nào có thật sự không sợ đau?” Kwon Ji Yong cũng là bình đã mẻ lại sứt, đưa tay kéo Uhey đến trước mặt, nghiêng đầu nhìn dấu răng chỉnh tề trên vai mình, cười nói giỡn với Uhey: “Trước vẫn cho rằng em là một con mèo, rảnh rỗi lại thích ở trên giường cào anh. Hiện giờ xem ra học được từ Gaho không ít nhỉ.” “Học từ anh đó.” Uhey không chút xấu hổ, anh chàng này rảnh ra liền thích cắn cô, cô cắn lại vài lần thì có sao. “Học từ anh?” Kwon Ji Yong mở to hai mắt nhìn, sau đó nhe răng nhìn người yêu:”Ôi trời, anh giấu kỹ năng của mình đến thế, làm sao em có thể làm học trò được chứ?” Nói xong liền bổ nhào qua. “Yahh.. Kwon Ji Yong, anh lại bắt nạt người khác.” Uhey mặc một chiếc áo sơ mi cổ rộng, Kwon Ji Yong hầu như không tốn chút sức nào liền cắn được cái cổ của cô, thật ra thì giống cái hôn mà thôi. “Anh…” Uhey vốn đã chuẩn bị sẵn trạng thái thấy chết không sờn chờ cắn, nhưng không ngờ sự tình lại xoay chuyển. Khi phản ứng lại, hai người đã quấn chặt nhau lăn trên giường rồi. “Bé cưng, anh rất nhớ em.” Hơn nửa tháng rồi, tuy rằng bận nhiều việc, nhưng giữa những lúc rảnh rỗi, lại theo thói quen nhìn quanh tìm bóng hình Uhey. Sau đó chợt nhận ra sự thật, bật cười, cô vốn dĩ không ở bên mình. Thậm chí khi hút thuốc cũng nhìn thấy hình ảnh cô qua làn khói. Hắn đã sớm mê muội mất rồi. “Em cũng nhớ anh.” Uhey nghe giọng Kwon Ji Yong vừa ủy khuất vừa tràn đầy mong nhớ, trong lòng mềm nhũn. Tuy rằng giận hắn tổn hại cơ thể mình, nhưng cũng biết đó là một cách thể hiện tình yêu của đàn ông – thực sự khiến cô vừa thương vừa giận. “Thật chứ?” Kwon Ji Yong ngẩng đầu, ghé sát lại trán kề trán, ánh mắt đầy ý cười. Uhey nhìn ánh mắt gần trong gang tấc kia, dần dần chìm sâu vào. “Uhm.. Rất nhớ.” Sau đó lời nói biến mất vào trong nụ hôn sâu đầy mạnh mẽ với người đàn ông trước mặt. Ngoài cửa, Seung Ri giống như một con thằn lằn vặn vẹo thân mình dí sát vào cửa phòng Kwon Ji Yong, ý đồ nghe lén chút gì bên trong. “Cậu đang làm gì thế?” TOP nghi ngờ nhìn Seung Ri, tư thế này quả thật quá xấu. “Suỵt!” Seung Ri căng thẳng vội quay nhìn TOP ra hiệu nhẹ giọng, sau đó tiếp tục úp sấp nghe một hồi nữa. “Sau không nghe tiếng đánh nhau vậy? Thật khiến người ta quá thất vọng.” Cậu ta cho rằng Uhey noona nhất định sẽ đầy hung ác dạy cho Ji Yong hyung một trận ra trò, sau đó tiếng rú của Ji Yong hyung sẽ truyền ra khắp nhà chứ. Kết quả hoàn toàn không có bất luận tiếng động lớn nào, thực sự khiến cậu ta quá thất vọng rồi. “Nếu như bạn gái của cậu xăm tên cậu lên ngực, cậu sẽ không nể nang gì mà quở trách người ta sao?” Tae Yang từ phòng tắm đi ra, vừa lau khô tóc vừa hỏi. Cách trả thù của Seung Ri thật không hiện thực chút nào. Tuy rằng Uhey không phải người phụ nữ bình thường, nhưng người cô ấy yêu là Kwon Ji Yong, trò chơi tình yêu ấy à, là thứ có ma lực khiến cho lý trí không còn tồn tại nữa. “…Ngực sao?” Seung Ri vẻ mặt kiểu “Tae Yang hyung ơi hyung thật sự quá “sắc” rồi”. “Đó không phải là quyến rũ trắng trợn sao? Thì ra.. Ji Yong hyung là muốn quyến rũ noona như vậy?” Ánh mắt đưa về phía cánh cửa phòng kia đã có chút gì đó sai sai. “Nếu em ít coi mấy thứ phim kia thôi thì sẽ bình thường hơn đó.” Dae Seung cũng nhịn không được nói, lẽ nào khi ở Strong Heart tiết lộ chuyện cậu xem phim tình thú loại đặc biệt mà cậu còn không bớt bớt lại chút nào hả? Seung Ri rụt cổ, hiển nhiên là nhớ đến chút sự tình nào đó, thực ra chính bản thân cậu ta cũng có chút mất mặt. Tin tức Uhey tới Nhật Bản nháy mắt liền trở thành đầu đề các trang báo giải trí, dĩ nhiên cũng theo đó đưa tin việc Uhey sáng tác và hát OST cho “Taira no Kiyomori”, một dự án truyền hình cổ trang lớn của một đài truyền hình của Nhật. Đối với việc đạo diễn Shibata Takeshi và biên kịch Fujimoto Yuki mời ca sĩ còn trẻ như vậy, lại còn là người ngoại quốc, khiến cho giới âm nhạc Nhật Bản cũng dấy lên gợn sóng không nhỏ. (Thông tin về phim:http://hotakky.com/forums/showthread.php?t=3959Phim Taira no Kiyomori ) Có điều Uhey có thực lực khiến cho giới âm nhạc Âu Mỹ cũng khen ngợi, đại đa số mọi người đều chọn thái độ chờ xem. Uhey thì sau khi nhận lời mời, liền bắt đầu nghiên cứu bối cảnh của bộ phim lớn này. Nội dung phim nói về cuộc đời nhân vật lịch sử Taira no Kiyomori những năm cuối thời kỳ Heian – là một nhân vật có tính tranh luận rất lớn. Hơn nữa sau khi Taira no Kiyomori và Thiên hoàng Shirakawa thống trị, một thời đại phong kiến Nhật Bản cũng dần dần kết thúc, hoàn toàn tiến vào thời kỳ Mạc phủ. Tinh thần chính là một triều đại phong kiến dần suy tàn, nhưng bối cảnh vẫn đặc biệt xa hoa rực rỡ, làm thế nào thể hiện được bằng âm nhạc, đối với Uhey tuổi đời còn trẻ quả thực là một thử thách lớn. Cô tự mình đến Nhật, ngoài vì nhớ Kwon Ji Yong, cũng là vì lấy tài liệu âm nhạc cho mình. Khi Kwon Ji Yong bắt đầu concert, cô thường tìm đến những gia tộc bản xứ của Nhật còn giữ gìn được truyền thống, cảm thụ hơi thở văn hóa cổ Nhật Bản. Trong âm nhạc, Uhey đặc biệt yêu cầu sự hoàn mỹ. Đặc điểm này thúc đẩy cô liên tục tiến bộ, nhưng đồng thời khi gặp phải nút thắt sẽ khiến cô nôn nóng vô cùng. Kwon Ji Yong phát hiện tình trạng của bạn gái, lo lắng nhưng không có cách nào – hắn cũng không hiểu nhiều lắm về âm nhạc truyền thống Nhật Bản. Cuối cùng, nhân chút thời gian rảnh, hắn liền đưa Uhey đến vài địa phương của Nhật quan sát phong tục tập quán, vừa giúp Uhey thả lỏng tâm tình, cũng có thể tìm kiếm linh cảm. Vốn dĩ đã tháng năm, phần lớn hoa anh đào đã rụng sạch. Nhưng một lần, Kwon Ji Yong và Uhey đi qua một ngôi nhà dân địa phương, liền nhìn thấy một cây anh đào đang vừa lúc héo tàn. Lúc đó Uhey dừng lại, chăm chú nhìn những cánh hoa anh đào rơi rụng trong gió, bên dưới một lớp thảm cánh hoa hồng nhạt, vừa đẹp đẽ vừa thê lương. “Em có cảm giác..” Uhey quay đầu lại nhìn người yêu, “Em đã tìm được linh cảm còn thiếu..” Cô hưng phấn ôm chặt Kwon Ji Yong, hôn thật kêu một cái lên mặt hắn: “Thật tuyệt vời, may mà em còn có anh!” Kwon Ji Yong nhìn Uhey đã giãn cặp lông mày, hài lòng hôn đáp trả: “Là người yêu của em, đương nhiên phải có tác dụng rồi.” Cuối cùng, Uhey thuận lợi đưa ra hai bài OST, một bài tên “Hoa anh đào rụng”, một bài là “Trăng vỡ”. Bài “Hoa anh đào rụng” sử dụng trong cảnh mối tình đầu của nam chính bị bệnh chết, cũng ẩn dụ sự vùng vẫy tuyệt vọng của con người trong thời đại bề ngoài bình tĩnh thực chất hỗn loạn đầy tranh đấu. “Trăng vỡ” thì mạnh mẽ hơn, đoạn nhạc dạo đầu hùng tráng, đúng như hình dung về cái chết của Taira no Kiyomori, cũng tượng trưng cho tương lai Võ gia Mạc phủ dần trở thành chủ nhân của thời đại tiếp theo. “Trước đây tôi đã cảm thấy cô ấy có thể viết ra âm nhạc như vậy.” Đạo diễn Shibata Takeshi và biên kịch, chế tác âm nhạc đều vô cùng kinh ngạc và vui mừng, bởi vì Uhey biểu hiện quả thực tốt hơn mong đợi của bọn họ. Tuy rằng Uhey nghĩ, Kwon Ji Yong có thể ở bên cạnh cô lúc này, cũng là một nhân tố quyết định khiến cô có thể nhẫn nại tìm được cảm xúc khắc sâu đưa vào bài hát. Nói ngắn gọn, một cô gái Hàn Quốc trẻ tuổi, dùng âm nhạc đắp nặn nên thời đại Heian trong cảm nhận của chính mình, đối với cả nước Nhật mà nói, là một chuyện khiến người ta vừa tò mò vừa kinh ngạc. Sau khi bản nhạc chính thức được công khai, giọng ca của Uhey thể hiện chuẩn xác sự xa hoa phồn thịnh của tầng lớp quý tộc ở kinh đô thời đại Heian, phảng phất như vạt váy hoa lệ của những người phụ nữ quý tộc đang thực sự hiện ra, đồng thời từ đó cảm nhận được sự bất đắc dĩ của mỹ nhân trong thời loạn, sự suy vong của một lớp anh hùng. Ca từ hai bài hát đều mang phong cách Nhật Bản, khiến giới âm nhạc Nhật đều tán thưởng không ngớt, trên văn đàn thậm chí có người còn đem lời bài hát ra nghiên cứu. Ngay cả nhà bình luận soi mói nhất cũng phải thừa nhận, Uhey thật sự hiểu rõ nền văn hóa của quốc gia họ. Mái tóc dài gợn sóng, dáng người cao thon hoàn mỹ, giọng hát mạnh mẽ đậm phong cách cá nhân, dung mạo vừa thanh thuần vừa xinh đẹp, Uhey hiện giờ, được tung hô ở Nhật không kém gì so với BoA lúc trước. Kết hợp với người yêu Kwon Ji Yong, leader của Big Bang, hai người thật sự có sức ảnh hưởng lớn ở Nhật. Cặp tình nhân này không thể nghi ngờ, trở thành cặp đôi nổi danh nhất toàn bộ châu Á. Cùng lúc đó, mini Album “Still Alive” của Big Bang đã công bố trong tháng 6, cũng đang trong giai đoạn phát hành. Trong đó bài hát chủ đề “Monster” đứng đầu tất cả các trang web âm nhạc như Cyworld, Melon, Dosirak, Bugs, Soribada.. Không chỉ vậy, những bài hát khác trong album như “Ego”, “Felling”,”Bingle Bingle”, “Still Alive”.. cũng theo sát ngay sau đó trên các bảng xếp hạng. Đối với phong cách âm nhạc vừa phát hành liền allkill của Big Bang, mọi người đều biểu thị: chuyện không hề bất ngờ. Chí ít trong các nhóm nam thế hệ mới, không ai có thể vượt quá Big Bang. Đặc biệt là “Still Alive”, mạnh mẽ tuyên bố với tất cả rằng: bọn họ sớm đã vượt ra khỏi bóng đêm, bước vào cuộc đời mới, trong câu chữ cũng không ít chế nhạo mỉa mai những kẻ đã ác ngôn độc khẩu nguyền rủa họ. Ai nói bọn họ không thù hận? Chỉ là thời gian chưa tới mà thôi. Âm nhạc cũng có thể trở thành vũ khí, đánh dẹp những kẻ từng xúc phạm khiến chúng ta thương tổn. Sau đó SBS công khai bảng xếp hạng thu nhập từ tiền bản quyền âm nhạc của idol, Kwon Ji Yong vững vàng đứng hạng nhất, Uhey nối tiếp ngay thứ hai – danh hiệu cặp đôi quốc dân giàu nhất, không ai có thể vượt qua bọn họ. Nhưng cặp đôi đang bị mọi người xôn xao bàn luận này, trước mắt đang trong cảnh sắp chia ly. Uhey chế tác xong nhạc, phải quay về Hàn Quốc, Tour diễn của Big Bang ở Nhật còn có hai trạm nữa. “Lại phải xa nhau.” Kwon Ji Yong ôm thắt lưng Uhey lắc lư, “Chỉ có chút thời gian như vậy, còn chưa đủ mà.” “Em đã nhờ Nana thay thế cả gần một tháng rồi, không thể luôn luôn xin nghỉ được.” Uhey chỉnh trang lại cổ áo hắn, “Anh nhất định phải chú ý sức khỏe. Không được xăm gì lên người nữa, biết chưa?” Nghĩ đến điều này, cô cứ dặn đi dặn lại mãi. “Ừ.” Kwon Ji Yong chơi xấu cọ cọ Uhey, “Khi em nhớ anh, thì cứ ôm con gấu bông anh cho em ấy nhé.” Khi mới đến Nhật, vì đi cùng với Dae Sung tìm mua Doraemon, cuối cùng hắn cũng mua cho bảo bối nhà mình một con gấu Teddy thật to, sau đó in ảnh của mình ở ngay phía sau và gửi về qua đường hàng không – thực ra hắn chỉ nghĩ, con mèo máy màu xanh thực sự chẳng đẹp chút nào, không biết Dae Sung sao lại thích nó như thế chứ?! Đối với con gấu Teddy kia, Uhey chỉ có thể nói, lúc đó cô mở bọc ra ở công ty, liền bị các chị Ga Hee chọc ghẹo suốt ba ngày. “Ồ.. Thì ra nhớ GD nhà em như vậy, cái mặt ngay sau to như thế, ban đêm em nhìn không hoảng sợ hay sao?” Son Dam Bi hiện giờ võ miệng càng ngày càng độc. Có điều Uhey lại rất thích, “Được rồi, mỗi ngày em đều ôm nó, anh mà không về, trên giường sẽ không còn chỗ cho anh đâu nữa đó.” Uhey đùa chọc hắn. “Anh chẳng lo.” Kwon Ji Yong cười híp mắt, “Một con gấu đồ chơi, sao có thể thay thế anh được? Anh có vài công năng mà nó không có đó.” Nói xong còn không quên mặt đầy sắc tình, thân dưới huých huých Uhey, còn quay mặt nhìn cô nghịch ngợm nháy mắt mấy cái nữa chứ. Dạo này có phải hắn cùng Seung Ri tiếp xúc với loại phim đen có hại nào đó không vậy? Uhey đỏ mặt nhìn quanh, không thấy ai mới yên tâm, nhưng trong lòng bắt đầu suy nghĩ, hôm nào phải nói chuyện một buổi với Dae Sung mới được.