Hạnh phúc nhất là khi có anh
Chương 5
Từ hôm cô bỏ không làm việc nhà nữa thì bà Âu Tư Nhạn đã bảo ba cô tìm giúp việc. Cô đang nằm trong phòng tình tang bấm điện thoại thì tiếng gõ cửa phòng vang lên.
" Cốc... Cốc... Cốc "
\- Cô chủ, mời cô xuống ăn tối ạ.
Cô nhìn đồng hồ, đã 17h47 rồi, cô nhìn ra phía cửa phòng lên tiếng
\- Tôi xuống ngay.
Cô để điện thoại xuông, đứng dậy vươn vai một cái rồi đi xuống nhà. Chợt nhớ ra phải ngồi ăn chung bàn với bọn họ, haizz mệt mỏi ghê.
Xuống nhà Vân Y đi thẳng vào bếp, ngồi xuống ghế, lúc này mẹ con Âu Tư Nhạn và ông Triết Lập chưa xuống, thầm nghĩ trong đầu chắc họ đang vui vẻ trên phòng khách chứ gì. Vừa vụt tắt suy nghĩ đó thì bọn họ ra đến, cô liếc nhìn họ một cái rồi quay sang nhìn dì giúp việc, sợ đợi lâu, dì giúp việc nhanh chóng dọn bữa tối ra rồi lui đi. Cô chẳng thèm quan tâm bọn họ mà cứ ngồi ăn thản nhiên.
Ả Âu Tư Nhã giả vờ hiếu thảo vui vẻ gắp thức ăn cho ông ta.
\- Ba ăn cái này nhé!
Ông ta mỉm cười nhìn ả ta rồi quay sang cô.
\- Cảm ơn con Tư Nhã! Vân Y! Tư Nhã còn biết gắp thức ăn cho ba, sao mày không học theo con bé hả?
Cô đang ăn nghe ông ta nói vậy thì nhếch môi cười khinh.
\- Ba muốn ăn tự gắp, tôi bận ăn rồi.
Ba cô tức giận.
\- Mày... Mày...
Cô chẳng nói chẳng rằng tiếp tục ngồi ăn thản nhiên, chẳng thèm quan tâm bọn họ. Thấy vậy bà Tư Nhạn lại lên tiếng.
\- Ông ăn đi. Đừng tức giận kẻo ăn không ngon.
Nhìn cảnh bọn họ giả vờ tốt bụng cô lại thấy ngứa mắt, cố gắng ăn thật nhanh rồi bỏ đi lên phòng khách.
Ở phòng khách, Vân Y đang vui vẻ ngồi xem phim thì ông Triết Lập đi lên làm cô mất vui. Đứng dậy tắt tivi định bỏ đi thì ông ta lên tiếng.
\- Vân Y! Ngồi xuống, ba có chuyện muốn nói với mày.
Cô nhìn ba mình, miễn cưỡng ngồi lại sofa.
\- Chuyện gì à?
Thấy thái độ của cô ông cũng khá tức giận, nhưng nén giận lại, nhẹ nhàng nhìn cô.
\- 9h ngày mai ba có cuộc hẹn với đối tác bên tập đoàn Bạch Thiên. Mày phải đi cùng ba.
Cô nhìn ba mình, cười khẩy.
\- Tại sao tôi phải đi?
Nghe câu hỏi của Vân Y làm ông hơi khó trả lời, im lặng một lúc rồi nói.
\- Mày đã tốt nghiệp đại học kinh tế mà, đi cùng ba để biết thêm về chút ít!
Cô lại một lần nữa cười khẩy, nhìn ba mình bằng ánh mắt lạnh giá.
\- Chứ không phải tập đoàn Triệu Liễu đang gặp chút rắc rối. Ba định đưa tôi theo bảo tôi dùng mỹ nhân kế quyến rũ Bạch tổng bên đó để giúp tập đoàn Triệu Liễu à?
Đúng như cô đoán, vừa nói xong thì sắc mặt của ông Triết Lập biến đổi ngay. Phải, ông ta định bảo cô quyến rũ Bạch tổng tập đoàn Bạch Thiên để bên đó giúp Triệu Liễu giật dậy, ông không ngờ rằng cô có thể đoán được kế hoạch của ông, đúng là không thể xem thường cô được.
\- Không! Không phải đâu!
\- Vậy sao ba không bảo con gái cưng Âu Tư Nhã của ba đi đi. Bảo tao làm gì? Ông nghĩ tôi sẽ làm vậy à?
Ông cũng đã nghĩ đến việc bảo Âu Tư Nhã nhưng so tới so lui thì Âu Tư Nhã không xinh lại không hiểu biết gì về kinh doanh nên không thể được, còn cô thì xinh đẹp lại biết về những việc kinh doanh như này nên ông mới quyết định kêu cô đi cùng.
\- Tư Nhã nó không biết về kinh doanh làm sao có thể đi được! Còn mày... Mày hiểu biết nhiều... Nên... Nên có thể đi cùng ba!
Nghe ba mình nói vậy, cô cảm thấy chướng tai.
\- Tôi không rảnh.
Nghe câu trả lời từ cô khiến ông khá giận dữ nhưng phải cố nén lại.
\- Triệu Liễu đó cũng có tâm quyết của mẹ mày, mày nỡ nhìn nó sụp đổ sao?
Nghe ông ta nhắc đến mẹ mình, cô không kiềm lòng được, phải rồi, tập đoàn Triệu Liễu đó có tâm quyết của mẹ cô, bây giờ mẹ mất rồi, ba cô lại không giữ nổi nó. Cô suy nghĩ một lúc, thở than trong lòng rồi liếc nhìn ba mình.
\- Tôi sẽ đi cùng ông, nhưng tôi sẽ không dùng cách bẩn thỉu để giật Triệu Liễu dậy đâu.
Thấy cô đồng ý, ông ta vui mừng ra mặt.
\- Ba cảm ơn con.
\- Không cần phải cảm ơn, tôi chỉ vì mẹ mình thôi.
Cô nói rồi bỏ mặt ba mình ở đó mà đi lên phòng. Lên đến phòng, cô ngã lưng xuống giường. Lúc trước cô học kinh tế là do cô muốn sau này có thể giúp mẹ mình tiếp quản Triệu Liễu, nhưng sau khi mẹ mất, cô đã tốt nghiệp đại học kinh tế rồi mà ông ta vẫn không cho cô đến Triệu Liễu làm việc, cũng không muốn cho cô ra ngoài làm. Nhưng giờ này đây, Triệu Liễu gặp nạn rồi ông ta mới cần đến cô. Hừ, đúng là biết lợi dụng, nếu không vì mẹ cô, cô đã không giúp rồi.
Suy nghĩ luyên thuyên một lúc rồi cô cũng lấy lại tinh thần, ngồi dậy lấy điện thoại xem phim một lúc, sau một khoảng thời gian khá dài ngồi xem phim thì cũng đã gần 22h rồi, cô tắt điện thoại, đi vào nhà vệ sinh đánh răng rồi đi ngủ, chuẩn bị tinh thần để ngày mai đi cùng ông ta gặp đối tác bên Bạch Thiên.
Truyện khác cùng thể loại
98 chương
23 chương
25 chương
59 chương
35 chương
46 chương