-E dậy rồi sao , ngủ chút nữa đi , a đi mua đồ cho e ăn ! Hắn đứng dậy thì nó kéo tay hắn lại , đưa tay chạm vào má hắn : -E kSao , chắc a mệt lắm , a ngủ 1 chút đi , để e xuống nhà ăn tạm cái gì đó cũng đc ! Hắn thức trắng cả đêm cũng mệt lắm nên đành nghe lời nó nằm xuống ngủ 1 lát . 5 tiếng sau hắn tỉnh dậy , tỉnh dậy hắn chạy ngay đi tìm nó , k hiểu sao hắn cứ thấy lo lo ruột gan như lửa đốt , dưới lầu , trên sân thượng sau vườn , tìm mãi mà chẳng thấy nó , hắn chợt nghĩ rồi phi thẳng lên xe : -A chạy thật nhanh vào , tới bệnh viện " Sản " , nhanh lên ( hắn dục a lái xe ) -Vâng thư thiếu gia ! A lái xe cố đi nhanh nhưng bây giờ đang là tầm tắc đường vì bọn trẻ đi học về ! Ngồi trên xe hắn ruột gan như sắp cháy thành than , mãi mà k đi đc vì tắc đường ở ngã tư hắn liền xuống xe chạy bộ đi , giữa cái nắng 12h trưa hắn chạy , chạy thật nhanh. Tại bệnh viện : Nó đang ngồi ngoài ghế đợi đến lượt mình , đôi bàn tay nhỏ bé run lên vì sợ , 2 bàn tay nắm chặt lấy nhau , đôi chân nhỏ bé run rẩy , khuôn mặt xinh đẹp giờ cũng tái nhợt đi ! Đôi mắt bồ câu rưng rức ! -Tường Vy ( cô y tá kêu nó ) -Zaaa. ! cháu đây ạ ( nó trả lời lắp bắp ) -Cô vào đi ( cô y tá vẫy tay ) -Chào bác sĩ ( nó chào bà bác sĩ hôm qa ) -Chào cô , cô có điều gì thắc mắc ư??? ( bác sĩ tò mò ) -Zạ cháu cháu muốn bỏ cái thai ( những giọt nước mắt nhỏ bé chảy dài trên khuôn mặt nó ) -Tsao chứ??? Tôi rất tò mò và tôi thấy chồng cô cũng tốt vs cô đây , mà tôi bít cậu đó là con zai của ông Nguyễn chủ tập đoàn may mặc lớn nhất tP , điều kiện tốt như vậy mà tSao cô muốn bỏ cái thai??? -Cháu cháu , a ấy k phải chồng cháu ( nó cuối gầm mặt xuống ) -Vậy vậy là việc ngoài ý muốn hả?? ( vừa nói bác sĩ vừa đưa cho nó khăn giấy ) -Vâng ( nước mắt chảy dài , càng ngày càng nhiều ) -Nhưng tôi muốn khuyên cô hãy suy nghĩ lại , kể cả chuyện ngoài ý muốn nhưng đó cũng là 1 sinh mạng! Và tôi nghĩ nhà cậu ta thừa sức có thể chịu trách nhiệm mà ( bà bác sĩ khuyên nó hết lời ) -Cháu bít nhưng ... ( nó bắt đầu khóc nức nở ) Phía hắn thì , hắn đang chạy hết tóc độ , mồ hôi đầu đìa , hai chân mỏi rã rời , cuối cùng cũng tới cổng viện , hắn ngồi bệt xuống thở hổn hển , như kiểu vừa chạy đua ma la tông ! -Nhưng sao , có chuyện gì cô cứ nói đừng ngại , tôi có thể giúp cô giải quyết , và k có chuyện gì là k giải quyết đc cả ( bác sĩ an ủi nó , và mong muốn bít sự thật ) -Cháu , cháu k thể làm mẹ đc ! ( nó lắp bắp ) -Tsao??? k có người con gái nào k thể làm mẹ đc cả ! -Nhưng cháu bị ung thư sắp chết ( nó ôm lấy mặt khóc nức nở ) Bác sĩ chạy lại ôm lấy nó : -Vậy tôi hiểu rồi , cô đừng buồn , cái gì đến cũng phải đến , nếu k muốn giữ thì bỏ cũng đc mà ! Nói xong bác sĩ đưa cho nó 1 viên thuốc và dặn : -Cô hãy suy nghĩ kĩ rồi hãy uống , đây là thuốc tránh thai đặt biệt . Nó làm sẩy thai tự nhiên , nhưng cô hãy suy nghĩ thật kĩ rồi hãy uống nhé ! -Vâng cháu bít rồi ! Nhưng ...... Rầm , hắn đạp cửa vào , lôi tay nó đi , nó nhìn hắn mà lòng cũng quặn lại , mồ hôi đầm đìa , đôi mắt thâm cuồng , hắn đã k phải là hắn , k phải là 1 Minh Đức lạnh lùng kiêu ngạo hống hách nữa rồi : -E làm gì vậy hả?? tsao e lại làm thế??? e có nghĩ tới a k??? ( hắn bực tức ) Nghe hắn nói xong đôi mắt chưa kịp ráo nước mắt thì lại tuôn , nhìn thấy nó khóc , hắn lại lúng túng , chẳng bít làm gì ngoài ôm lấy nó ! -E , e đâu có gì , e muốn đến hỏi lại xem phải e có thai k thôi mà ( nó cố dấu diếm ) -Thật k??? ( hắn vui thầm ) -Thậ mà , chẳng nhẽ a k tin e ư??? -Đâu có àh , a tin e mà . hihi Vậy chúng ta về nhà nhé , để a tắm đã ,lúc nãy chạy 1 mạch từ nhà tới mồ hôi đầm đìa này ( cái mặt cún của hắn bắt đầu ) -Ừh , ok! Nó hôn lên má hắn làm hắn cứng đơ cả người! Vậy là cả 2 cùng dắt tay nhau về ! *********** Tại nhà : -E yêu ơi , lấy khăn lau đầu cho a ! hihi -Ừh , đợi e 1 lát ! Nó chạy đi lấy khăn rồi lau đầu cho hắn , trông như đôi vợ chồng thật vậy , cứ những lúc như vậy lòng nó lại quặn đau nghĩ tới việc mình sắp phải rời xa cuộc sống tươi đẹp này ! Nước mắt muốn tuôn rơi nhưng nó cố nhịn vì sợ hắn lo lắng ! -E yêu àh , chúng mình đi siêu thị nhá , lâu quá rồi a k đi siêu thị và lại cũng phải đi mua đồ cho e vs con nữa hihi ( nụ cười của hạnh phúc ) -Trời tính xa quá đi , đến lúc đấy hãy tính giờ ms có đc 3 tuần thôi mà , còn chưa thấy bụng ! ( nó từ trối ) -Mua trước có sao , đằng nào hnay cũng là ngày nghỉ có phải đi học đâu , ở nhà chán lắm àh ! ( hắn nũng nịu ) -Đc rồi , đc rồi , a thay đồ đi , e xuống nhà đợi ! -Vâng , yêu e yêu nhất ! ( ôm lấy nó rồi chụtttttt 1 nụ hôn bay ngay vào má ) - Trời làm cái gì vậy cửa phòng mở mà dám làm vậy hả , mọi người nhìn thấy thì sao ( nó đánh 1 cái vào vai hắn ) -Á đau , có sao đâu , nhìn thấy càng tốt hihi ! -Thôi thay đồ mau lên , k e đổi ý liền đó ! ( nó hù hắn ) -Vâng vâng a thay ngay đây ! Hay e giúp a thay ( chớp chớp , cái mặt gian sảo của hắn ) -Muốn chết hả , k đi nữa ! -Zạ k , k muốn , a thay đc rồi ! hihi ( hắn giờ k phải là hắn nữa rồi , h` hắn là Đức sợ vợ rồi ) 20p Sau TẠI SIÊU THỊ : Tay trong tay 2 người bước vào siêu thị : Đi 1 vòng cả 2 đỗ lại 1 gian đồ " bà bầu " hắn lanh tranh chọn hết bộ này tới bộ kia , k cần bít có vừa hay k hắn cứ lấy , miễn là đẹp và hắn thích : -Tính tiền cho e chị ơi ( hắn gọi chị chủ quán ) -Zạ của a hết 15 triệu 3 trăm ( chị chủ quán đưa hóa đơn cho hắn ) -K cần đâu , đủ 50 bộ chưa??? ( hắn hỏi chị chủ quán ) -Zạ đủ rồi a ạ ! a đợi e 1 lát e gói đồ ! -Alo a hả , a lên cầm đồ giúp e , tầng 2 quầy xxxx ! Ok nhanh nhé ! ( hắn gọi a lái xe lên cầm đồ giúp ) -Mà này , gói vào cho tôi , tôi để đây , 5p nữa lái xe của tôi tới lấy , đc chứ ! -Zạ đc a ạ ! Nó như bù nhìn vậy , cứ đứng đó để hắn chỉ đạo , ngơ ngác khi thấy hắn lấy tận 50 bộ đồ cho nó , " Mặc sao hết đây " nó nghĩ thầm , " Mà mình có nên bỏ cái thai hay k? " nó cữ nghĩ mãi bỗng hắn cầm lấy tay nó lôi tới quầy nước ! -E ngồi đây đợi a , a ra kia rồi về liền ! -Ừh ừh e bít rồi ! a đi đi về nhanh nhé ! -Ừh nhớ đừng đi đâu đấy! A về mà k thấy thì .... bít chưa ( hắn hù nó ) -Ừh đc rồi đi đi ! Giờ nó ngồi 1 mình lấy viên thuốc từ trong túi sách ra nhìn chằm chằm : -Mình có nên uống k?? Làm thế có quá đáng vs Đức k? Đầu mình giờ loạn hết cả lên rồi k nghĩ đc gì nữa ! ( nó ôm lấy đầu rồi bừ đầu bứt tóc ) -LSao đây có nên uống hay k? Má mà bít thì ra sao?? Nhưng đó là con mình và Đức ! Suy đi nghĩ lại nó quyết định uống , cầm ốc nước lên thì Rộp hắn chạy đến đeo vào tay nó 1 cái lắk = ngọc xanh , trên có đính kim cương , nhìn nó quả là rất đẹp , nó ngơ ngác nhìn hắn ! -Hihi a nghe mọi người nói , khi mang thai thì hay căng thẳng , nên đeo lắk = ngọc sẽ trấn tĩnh đc , a cũng muốn e đeo 1 cái ! ( hắn cười tươi như hoa ngày xuân ms nở ) Nó chẳng bít làm gì ngoài ôm chầm lấy hắn , " híc híc " -Nào nào k đc khóc nhá , ở đây đông người lắm đó ! ( hắn vỗ nhẽ vào lai nó kiểu an ủi ) -Ừh e bít rồi , mà mà a thích làm bố đến vậy sao??? ( nó hỏi hắn làm hắn ngại ) -Ừh tất nhiên rồi ! ai mà k thích chứ ! Hắn vừa nói xong câu đó thì nó vứt ngay viên thuốc đang cầm trên tay và quyết tâm sẽ để cái thai lại ! -Ừ vậy a phải làm 1 người bố tốt , yêu thương con bít chưa hả??? ( nó dặn dò hắn như con nít ) -Trời tất nhiên rồi , con a mà có phải con ai đâu hihi Mà vậy thôi mình đi ăn đi , chắc e đói lắm rồi đúng k?? Nó chẳng bít nói gì ngoài gật đầu ! Hắn cầm lấy bàn tay nhỏ bé của nó và cả 2 cùng đi ăn rất vui vẻ !