Editor: May Đột nhiên --- Thịnh Vị Ương càng dùng sức cắn răng, cắn chặt giữa răng môi, hương vị huyết tinh chợt lan tràn, không ngừng kích thích thần trí gần như sập đổ. Vừa quay đầu, một ngụm nước miếng mang theo tinh huyết phun ở trên mặt người đàn ông, “Cút!” Người đàn ông bạo nộ, túm đầu tóc Thịnh Vị Ương kéo đi toilet lầu một của quán bar, còn truyền đến tiếng mắng ác ngoan, “Các người mẹ nó ai cũng đừng tới đây! **, hôm nay ông đây không chơi chết mày là không thể! Càng ngày càng tối tăm…… Thịnh Vị Ương hoảng loạn ngẩng đầu, nhìn ánh sáng mơ hồ trước mắt không ngừng thu nhỏ lại, vô lực vươn tay, lại không có một người tới cứu cô. Đột nhiên, Thịnh Vị Ương luống cuống! Làm sao bây giờ! Làm sao bây giờ, hiện tại cô phải làm sao bây giờ! …… “Rầm”! Một tiếng thô bạo lớn vang lên! Cả người Thịnh Vị Ương chợt đau, bị hung hăng némở trên sàn nhà WC nam, khí lạnh băng của mặt đất tùy ý xâm nhập, “Đừng tới đây! Còn qua đây tôi liền không khách khí!” “**, mày muốn không khách khí như thế nào……” Cả người Vương Thiếu nhào qua. Giây tiếp theo, “A!” WC nam của quán bar, lại một tiếng tru giết heo truyền ra. …… Thịnh Vị Ương nhìn người đàn ông bị chính mình dùng cây nhét bồn cầu hút mặt, nếu là bình thường, cô nhất định dùng sức vỗ đùi cười ầm lên, chỉ là, hiện tại cô lại hoàn toàn không cười nổi. Huyết tinh tron miệng càng phóng túng, cô cười thảm đạm, nhà họ Thịnh nhất định là rất muốn cô hoàn toàn huỷ hoại đi! Chỉ là, cô càng không để những người đó thực hiện được! Thịnh Vị Ương dùng hết toàn lực di chuyển về phía cửa phòng rửa tay, người đàn ông còn đang đấu tranh với cây nhét bồn cầu hút quá chặt chẽ trên mặt, đột nhiên --- Cổ chân chợt đau! Ngay sau đó, người đàn ông khóa chặt mắt cá chân cô, dùng sức túm về phía sau, váy dài ma sát đến hỗn độn ở trên sàn nhà lạnh băng. Vương thiếu nhổ cây hút bồn cầu xuống, trên mặt để lại một dấu hút vòng hình tròn đỏ bừng, gắt gao túm lấy cô, “**, tao muốn giết mày!” ……