edit: Hồ ly lông xù À này, trước đây ngươi làm nghề gì thế? Lăng Hiểu vừa dạo quanh thị trấn vừa nói chuyện phiếm với Lôi Ca. Ta làm đầu bếp trong quán thịt nướng! Lôi Ca vô thức trả lời theo bản năng, vẻ mặt có chút tự hào: Không phải ta nói khoác đâu, những năm qua số lượng xiên nướng ta đã làm có thể xếp được một vòng quanh Trái Đất này rồi! Lăng Hiểu: ... Ờ. Thấy Lăng Hiểu không có phản ứng gì, Lôi Ca nhịn không được bắt đầu thổn thức —— Mình cùng một NPC nói những thứ này làm cái gì không biết? Nàng nghe cũng đâu có hiểu. Ai ngờ được ngay sau đó... Thịt nướng rất ngon, ta thích, hay là tối nay chúng ta tổ chức nướng thịt ma thú đi! Lăng Hiểu đột nhiên hăng hái đề nghị một câu. Nhưng mà... Có vẻ phòng bếp trong trang viên này không còn nhiều thịt cho lắm. Lăng Hiểu nhỏ giọng lẩm bẩm một câu. Phù Lạp Nhã tiểu thư, ngài không sao chứ? Ngài có cần giúp gì không? Lôi Ca nhìn dáng vẻ khổ não của Lăng Hiểu, không khỏi đuổi theo hỏi han. NPC này dường như phải hoàn thành rất nhiều nhiệm vụ, mình cũng phải nỗ lực cố gắng thực hiện nhiều nhiệm vụ hơn nàng ta! À, không có gì." Lúc này Lăng Hiểu mới định thần lại, cô nhìn Lôi ca vừa mới thăng cấp lên cấp ba. Vẫn còn quá yếu a! Hiện tại đám ma thú cấp thấp ở phụ cận trang viên này đã bị bọn họ ăn sạch, muốn ăn thịt nướng sẽ phải tiến vào sâu trong rừng cây đối phó với đám ma thú cấp mười mấy kia, nhưng nghĩ đến đám người chơi này mà nói... Bọn họ đi vào chỉ có thể làm thức ăn cho đám ma thú trên cấp mười đó thôi, có khi chúng nó còn ngại bọn họ không đủ để nhét kẽ răng. Hai người cứ như vậy đi dạo trên đường cái, nhanh chóng thu hút sự chú ý của hai người chơi khác. Người anh em, tình huống thế nào? NPC kia có nhiệm vụ gì không? Người chơi này tên là Tiểu Thiên Thiên, tò mò muốn hỏi về tình hình bên Lôi Ca. Lôi Ca cũng không muốn để ý đến hắn, chỉ bày ra dáng vẻ bí hiểm khó đoán. Tiểu Thiên Thiên: ... Ta phun, chẳng nhẽ ta không tự đi hỏi NPC được chắc? Người chơi đều có thể thấy thông tin nhân vật của NPC, vì vậy sau khi tra cứu một chút tin tức về Lăng Hiểu, Tiểu Thiên Thiên lập tức mỉm cười hỏi một câu: Tiểu thư Phù Lạp Nhã thân mến, không biết ngài có cần tôi giúp gì không? Lăng Hiểu dừng bước, ánh mắt hứng thú nhìn người chơi trước mặt, lạnh nhạt hỏi: Ngươi biết nấu ăn à? Tiểu Thiên Thiên: ... Làm vài món ngọt tráng miệng hay món nướng cũng được. Lăng Hiểu bổ sung một câu. Tiểu Thiên Thiên: ... Đầu năm nay chơi trò chơi cũng cần có kỹ năng sống à? Xem ra là không biết a. Lăng Hiểu lắc đầu một cái rồi chậm chạp rời đi, mà Lôi Ca theo bản năng đi theo phía sau Lăng Hiểu, sống lưng thẳng tắp —— Đầu năm nay khan hiếm nhất là cái gì? Đó chính là nhân tài nha! Đặc biệt là nhân tài biết nấu ăn! ... ... Sau đó, Lăng Hiểu dành thời gian đi dạo một vòng quanh trấn, lại gặp được mấy người chơi khác, đáng tiếc, không tìm được người đầu bếp thứ hai. Cô đại khái cũng hiểu sơ qua tình hình hiện tại, có khoảng hơn mười người chơi ở trấn La Tây, cái tỷ lệ này vẫn là bình thường. Dù sao bản đồ dành cho tân thủ đều căn cứ theo sở thích riêng của từng người chơi, số lượng người tham gia sẽ không dưới mức trung bình, nhưng tổng thể sẽ không có sự chênh lệch quá lớn. Chúng ta trở về trang viên đi. Lăng Hiểu nói nhỏ một tiếng, định dẫn Lôi Ca trở về trang viên, hai người vừa đi đến đầu phố, đột nhiên một bóng dáng xinh đẹp chặn lại. Ngài chính là Phù Lạp Nhã tiểu thư? Nghe nói ngài đang tìm đầu bếp? Giang Tiểu Loan lúc này mới chớp chớp đôi mắt to tròn, tò mò nhìn Lăng Hiểu, lớn tiếng hỏi một câu: Đúng vậy. Lăng Hiểu nhìn người trước mặt, ID của cô ấy là Loan Loan. Ngươi là đầu bếp? Cô gái trước mặt thoạt nhìn còn khá trẻ, trông chẳng giống đầu bếp chút nào. Nghe được câu hỏi của Lăng Hiểu, Giang Tiểu Loan cười tinh quái: Ta không phải đầu bếp, nhưng... ta là một người mê ăn uống!.