Edit: cầm thú Trong lúc Ngô Hân Di vẫn còn do dự, đột nhiên cánh cửa bị người ta dùng lực đẩy ra. Bóng dáng Lăng Hiểu lại xuất hiện trước mặt hai người. Trong tay Lăng Hiểu vẫn cầm cục gạch, quần áo trên người lóng lánh không ít bụi tro, nhưng không bị thương chỗ nào hết. "Cô không sao chứ? Dưới lầu..." Ngô Hữu Vi quan tâm hỏi Lăng Hiểu một câu. "Không sao, mấy tên dưới lầu kia, chúng tôi đã cực kì hòa bình thân ái nói chuyện, chúng nó chân thành nguyện ý kết bạn với tôi, cho nên, hiện tại dưới lầu cực kì an toàn, hai người không cần phải ở trên sân thượng hóng gió nữa rồi!" Lăng Hiểu giơ giơ cục gạch trong tay mình, giọng nói nghiêm túc. Hòa bình thân ái... Tôi mà tin cô mới lạ ấy. Ngô Hữu Vi rất muốn châm chọc, nhưng mà hắn... không dám a. Ba người cứ như vậy rời khỏi sân thượng, xuống dưới lầu, lúc này bên ngoài cực kì yên tĩnh, chỉ có tiếng bước chân và tiếng hít thở của ba người. Thời gian từng giây từng phút trôi qua. Cả tòa nhà yên tĩnh như gà. Bởi vì thật sự quá nhàm chán, Lăng Hiểu dẫn hai người đi tới một phòng học, sau đó ghép mấy cái ghế lại với nhau, hợp thành một cái ghế dài thô sơ, nằm trên đó bắt đầu nhắm mắt ngủ. Tí tách, tí tách. Thời gian vẫn không ngừng trôi qua. Chớp mắt đã mười một giờ. Rất nhanh liền tới mười một giờ 55 phút. Thời gian kết thúc vòng cuối cùng chỉ còn lại năm phút đồng hồ... "Cuối cùng cũng sắp kết thúc rồi." Ngô Hân Di ngồi cạnh cửa sổ, nhìn bầu trời tối đen bên ngoài, thở dài một hơi. Lúc này trong đầu cô đã vang lên tiếng đếm ngược kết thúc nhiệm vụ. Chỉ cần đến mười hai giờ đêm, cô và Ngô Hữu Vi lập tức sẽ bị truyền tống ra ngoài. "Kết thúc, chúng ta cũng nên đi thôi." Ngô Hữu Vi vẻ mặt phức tạp nhìn Lăng Hiểu đang nằm trên ghế chợp mắt. "Hẹn gặp lại, NPC thần kỳ." Mười hai giờ đêm, đúng lúc tới. "<<Cùng nhau điên cuồng chạy đi>> Tiết mục ghi hình thực tế nhiệm vụ hoàn thành! Nhiệm vụ giả Ngô Hữu Vi thành công sống sót đến cuối cùng, đạt được khen thưởng --- điểm nhanh nhẹn +1, điểm sinh tồn +500!" "Chuẩn bị thoát khỏi thế giới..." Trong đầu Ngô Hữu Vi đồng thời vang lên tiếng nhiệm vụ hoàn thành, hắn chỉ cảm thấy trước mắt đen thui, cảm giác choáng váng qua đi, hắn mở mắt ra, cả người lại xuất hiện trong phòng tắm. Trong phòng tắm ngập tràn hơi nước, so với lúc hắn rời đi không có điểm gì khác biệt. Đúng rồi, bọn họ tiến vào thế giới vô tận làm nhiệm vụ, cho dù mất bao lâu, thời gian ở hiện thực cũng chỉ là chớp mắt mà thôi. Ngô Hữu Vi tiếp tục ngân nga hát, tắm gội, thuận tiện xem xét điểm sinh tồn của bản thân, đã có 3300 điểm. Nhiệm vụ lần này cấp 4 sao, cho nên được khen thưởng nhiều. Gom đủ 1 vạn là có thể mua được vũ khí bảo vệ trái tim rồi... Nhưng mà, một vạn điểm, nghe qua cực kì dễ dàng, muốn gom đủ thì... phải trả giá một chút. Thậm chí nếu xảy sơ sót, mạng nhỏ cũng phải vứt đi rồi. Thời điểm tắm rửa xong đi ra ngoài, Ngô Hữu Vi chưa đi ngủ mà mở nhật kí nhiệm vụ của mình ra, ghi lại quá trình làm nhiệm vụ lần này, mỗi lần nghĩ tới Lăng Hiểu, Ngô Hữu Vi cảm thấy có chút nhớ mong... Ngày hôm sau, Ngô Hữu Vi rời giường sớm. Hôm nay là thứ ba, hắn phải đi làm. Bên ngoài khí trời rất tốt, sáng sớm ngoài đường đông đảo, toàn bộ mọi thứ vẫn như trước đây, giàu sang mà yên bình. Có điều, phía sau yên bình này chính là nhiều gợn sóng, chỉ có nhiệm vụ giả bọn hắn mới biết được. Có lẽ, có thể gọi bọn họ là "Kẻ được trời tuyển chọn". Bọn họ đúng là người được trời chọn trúng, đi vào các thế giới làm đủ mọi nhiệm vụ quỷ dị, nhiệm vụ thất bại liền chết, nhưng nếu nhiệm vụ thành công có thể đạt được điểm sinh tồn và thuộc tính gia tăng cho thân thể. Nhiệm vụ giả giống như Ngô Hữu Vi, ở trong thế giới này rất nhiều, bọn họ phân tán ở mỗi góc của thế giới, sinh hoạt giống như người bình thường, nhưng chung quy rất nhạt nhẽo không có gì thú vị.