Edit: Mimi – Beta: Chi ***** Dù phe phái Diệp gia đã giành được thắng lợi, song cuộc sống của Hạng Viễn cũng chẳng được cải thiện là bao. Ngày xưa cậu vẫn luôn không hiểu, vì sao Tam gia miệng nói sẽ vĩnh viễn không buông tay mình nhưng thực tế lại biệt tăm suốt hai năm trong kiếp trước. Mà, trải qua giai đoạn này, cậu đã dần dần có được câu trả lời. Đấu tranh trong giới chính trị không phải một lần là xong, cho dù hiện tại phe phái Diệp gia đang chiếm thế thượng phong, chuyện Diệp Khang Niên trúng cử như ván đã đóng thuyền, nhưng điều đó cũng không có nghĩa là từ nay về sau mọi việc đều êm xuôi chót lọt. Gia chủ nhà họ Ninh bị khống chế, thế lực còn sót lại của Ninh gia không cam lòng, cho nên phản pháo cực kỳ điên cuồng và kịch liệt. Các thế lực trong sáng ngoài tối phát sinh va chạm thêm lần nữa, Hạng Viễn cảm thấy tình cảnh hiện nay còn hung hiểm hơn so với trước khi thắng lợi nhiều. Dù sao, trước đó phe phái Ninh gia cũng có vị gia chủ kia chấn giữ, cho nên thủ hạ dưới quyền hành sự tương đối biết điều. Mà sau khi hắn mất đi quyền lực, đám tay chân liền tùy tiện làm theo ý mình, đích thực là khó giải quyết hơn nhiều lắm. Cũng may Hạng Viễn luôn luôn cẩn thận, bất kể ra ngoài đi làm hay là ở nhà xử lí việc công, đều có người đi theo bên cạnh. Bài học của kiếp trước để lại ấn tượng quá sâu, cậu hoàn toàn không muốn mình sẽ trở thành quả tạ níu chân sau của nhà họ Diệp. Thấy Hạng Viện cẩn thận quá mức như vậy, Tam gia cũng từng góp ý, bảo cậu buông lỏng tinh thần. Thế nhưng nút thắt trong lòng Hạng Viễn quá chặt, sự cố chấp trên phương diện này không hề đơn giản bình thường. Tam gia khuyên bảo vài lần không có kết quả, cuối cùng đành chiều theo ý cậu. Một ngày rồi lại một ngày qua đi, bầu không khí khẩn trương ban đầu dần trở nên bình ổn, bất tri bất giác, một năm đã trôi qua. Một năm này đã xảy ra nhiều chuyện lắm, Diệp Khang Niên thành công nhậm chức tối cao, Diệp Quan Đào thuận thế về địa phương công tác, Diệp Tam gia quy hoạch lại sản nghiệp nhà họ Diệp một lần nữa, chuẩn bị có cuộc giao tranh bầu cử của vài năm sau. Người nhà họ Diệp bận rộn, Hạng Viễn cũng không nhàn rỗi. Tuy Beauty Online và Baby Online bị ảnh hưởng đôi chút, nhưng nhờ địa vị của Diệp Khang Niên càng ngày càng vững chắc, sự phát triển  của công ty cậu cũng ngày một mạnh mẽ hơn. Bởi vì không muốn dính dáng quá sâu tới sản nghiệp của Diệp gia, cho nên công ty Hạng Viễn vẫn luôn hoạt động độc lập. Song kinh tế và chính trị không thể phân định quá rạch ròi, sau vài lần cán bộ thay nhau tới thị sát, Beauty Online dần được tung hô thành một tấm gương sáng trong ngành. Ngắn gọn một câu chính là: không thể trêu chọc được. “Có phải em lại được nhà mình chống lưng không?” Hạng Viễn gãi gãi đầu, có chút mơ hồ, “Làm vậy hình như không tốt lắm?” “Sao lại không tốt?” Tam gia buông quyển sách trên tay, nhướng mày, cười nói. “Thông qua mấy lần thị sát trước đây, ai cũng đoán được Beauty Online có chỗ dựa, nhưng mà em không muốn ỷ lại vào gia cảnh của mình.” Tuy Hạng Viễn cũng biết, nếu muốn công ty phát triển ngày càng lớn mạnh thì tuyệt đối không được bảo thủ, song lợi dụng quan hệ để đi lên, chung quy vẫn khá là chột dạ nha. “Có phải em rất thiếu tự tin?” Tam gia nắm vai cậu, trấn an, “Tuy thế lực nhà chúng ta lớn, nhưng cũng không thể lấy thúng úp voi. Beauty Online làm ăn đàng hoàng, sản phẩm bán ra cũng có nhiều danh tiếng, được tuyến trên coi trọng là một chuyện cực bình thường.” “Nhưng chung quy em vẫn cảm thấy chuyện này không đơn giản…” Hạng Viễn không lọt tai lời an ủi của Tam gia, nghiêm mặt nói, “Vụ lên báo có phải anh đánh tiếng với truyền thông không?” “Ừ, có nói một câu.” Tam gia chưa bao giờ lừa Hạng Viễn, đối phương đã hỏi, hắn nhất định thật tâm trả lời. “Thảo nào!” Hạng Viễn quẹt miệng, bất mãn nói, “Sao anh lại làm thế?” “Trước đó vài ngày chẳng phải em nói có một tập đoàn tài chính ở M quốc muốn thu mua công ty của em sao? Anh không làm gì cả, chẳng qua nhân cơ hội cảnh tỉnh đối phương thôi.” Chẳng trách sau khi tập đoàn tài chính M quốc đề nghị thu mua không đến mấy ngày, phần tin tức tiêu điểm liền xuất hiện hình ảnh lãnh đạo tới công ty cậu thị sát. Thì ra tất cả đều là chủ ý của người đàn ông kia. “Hữu dụng sao?” “Em thấy thế nào?” Tam gia bật cười, “Em nghĩ đám con buôn M quốc đều là kẻ ngốc, không nghiên cứu chính sách quốc nội đã vội vã nhảy vào sao? Yên tâm đi, sau khi xem tin tức, bọn họ tự nhiên sẽ thu tay.” “Thần kỳ như vậy?” “Đương nhiên. Thương mại điện tử đã trở thành ngành nghề trọng điểm của nước ta, hiện tại công ty em lại là hình mẫu tiêu biểu cho toàn ngành, thử hỏi ai muốn đối nghịch với cả một quốc gia chứ.” “Nhưng sao em vẫn cảm thấy chơi kiểu này không đẹp lắm.” Hạng Viễn lại bắt đầu rối rắm. “Có tài nguyên mà không dùng, quá hạn sẽ thành đồ bỏ đi.” Tam gia sờ sờ đầu cậu, cười nói, “Em yên tâm đi, mấy người đi thị sát lầy này đều có lập trường tương đối trung lập, mặc dù tương lai có bị công khai, cũng sẽ không ảnh hưởng gì tới công ty của em đâu.” Hạng Viễn gạt tay hắn, trừng mắt, “Anh nói cái gì đo! Cứ như em muốn phân rõ giới hạn với gia đình lắm không bằng.” “Em nha,” Tam gia tỉnh bơ rút tay về, “Lại nghĩ nhiều rồi phải không? Anh chỉ tôn trọng em và công việc độc lập của em thôi mà.” Nếu Tam gia đã nói như vậy, Hạng Viễn cũng không cằn nhằn thêm nữa. Cho dù cậu có bay nhảy tưng bừng hăng hái thế nào thì đến cuối cùng, cũng vẫn sẽ bị chụp cái mũ ‘được Diệp gia che chở’ lên đầu. Trước kia, khi mới trọng sinh cậu còn có chút mong muốn phân rõ ranh giới với Diệp gia, nhưng theo ngày tháng dần trôi, mối liên hệ giữa cậu và cái gia tộc này cũng ngày càng sâu sắc. Vì thế cho nên, sự nghiệp có độc lập hay không, cậu tự biết trong lòng là được, không cần phải phức tạp hóa vấn đề. Sau khi được chỉ đích danh biểu dương khen ngợi, Beauty Online phát triển ngày càng mạnh mẽ, lượng tiêu thụ liên tiếp tăng lên, quy mô công ty cũng theo đó mà lớn dần. Tuy Phương Trác vẫn phụ trách việc xuất đầu lộ diện, nhưng theo đà phát triển lớn mạnh không ngừng, đội ngũ công ty càng ngày càng có nhiều nhân tài gia nhập. Hơn nữa, khiến người chú ý chính là, nhân viên của Beauty Online có đến bảy tám phần mười là mỹ nữ trẻ trung xinh đẹp. Hạng Viễn vốn cong, còn Phương Trác, tuy cả ngày tự nhận mình thẳng, nhưng vì bị gắn ghép với Sean và Mạnh Thư Phàm trên weibo suốt ngày, cho nên cũng không có mấy người thật sự tin tưởng cậu ta là thẳng nam. Hai boss mất giá, song những cô gái duyên dáng kia thì lại trở thành miếng thịt béo trong mắt đám dê xồm… à không, trong mắt đông đảo nam thanh niên độc thân vui tính. Từ khi Beauty Online mở rộng quy mô, chuyển văn phòng tới tòa nhà Vinh Diệu Plaza ở phía đối diện, lầu trên dưới liền xuất hiện rất nhiều con sói độc thân với đôi mắt lập lòe ánh sáng xanh. Thời điểm Beauty Online muốn hợp tác tổ chức liên hoan tổng kết năm với các công ty trong tòa nhà, hai công ty có nhiều nam thanh niên độc thân nhất là Vinh Phong Real Estate và Vinh Kinh Internet liền tru lên, xin được hợp tác giao lưu gia tăng tình hữu nghị. Động thái này của bọn họ suýt nữa thì kinh động đến cả boss tối cao. “Cái gì? Các cậu muốn giao lưu với Beauty Online?” CEO của Vinh Phong Real Estate – Hàn Tùng không dám tin mà hỏi. “Biết sao được, các cô gái bên đó đặc biệt cuốn hút nha, nếu vẫn không nghĩ ra biện pháp, đám sói độc thân trong công ty sẽ làm phản mất thôi.” Trưởng phòng quan hệ xã hội bất đắc dĩ nói. “Nếu muốn giao lưu gia tăng tình hữu nghị, vậy cứ thẳng thắn đề cập với người ta đi, không được thì thêm chút tài trợ vào.” “Nhiều công ty muốn giao lưu lắm, đưa tiền tặng đồ không phải cách hay.” Tuy bọn họ kinh doanh bất động sản, nhưng cũng không tính đến chuyện thật sự tặng nhà tặng cửa cho người ta đâu! “Ồ, vậy à.” Hàn Tùng ngẩng đầu, nhìn về phía lầu trên, nghe nói boss Beauty Online là của ‘bà xã’ đại đại đại boss nhà hắn, có phải có thể đi cửa sau cậy nhờ một chút hay không?