Hằng Đêm Đổi Mỹ Nam

Chương 48 : Phụ Thân Tể Tướng (6)

Chương 6: chịch nữ nhi liên tục cao trào Biên tập: Cừu ăn thịt *** Lạc Anh bẹt chân nằm trên bàn gỗ, Hà Man lo lắng cô lộn xộn, sai tiểu thái giám trói hai cánh tay cô lại. Thời gian dần trôi đi, Hà Man đã uống hết một ấm nước trà, cũng đi một chuyến WC. Lạc Anh thỉnh thoảng lại nhìn nhìn đồng hồ cát ở góc tường, thần sắc càng lúc càng nôn nóng, bụng nhỏ chứa rất nhiều tinh dịch, cái này không phải quan trọng, đáng sợ chính là cô muốn đi WC. Để càng lâu thì cô càng dễ mất khống chế. Hà Man thấy sắc mặt cô một hồi trắng bệch, một hồi đỏ lên, bèn hỏi: - Ngươi làm sao thế? - Ta... Ta muốn đi WC... Có được không? Giọng nói của Lạc Anh kiều mềm, sóng mắt lưu chuyển như hồ nước tràn đầy, khuôn mặt tựa tiên, phong tư khuynh quốc khuynh thành làm Hà Man phút chốc ngây người, thầm nghĩ nếu không phải hoàng đế thích nam nhân, Mộ Dung Anh Nhi có tư cách làm hoàng phi lắm. Hà Man lắc đầu nói: - Cha ngươi rót thứ tốt vào trong bụng ngươi, không thể lãng phí được, ngươi cố nhịn đi! Lạc Anh đành phải cắn răng chịu đựng, tầm mắt lơ đãng chạm trúng Mộ Dung Dược, trong mắt hắn thế mà cất giấu sự quan tâm. Lạc Anh cho rằng mình bị hoa mắt, gã nam nhân lãnh tình lãnh tâm này sao có thể quan tâm cô chứ! Khi cô nhìn lại lần nữa thì Mộ Dung Dược đã dời tầm mắt. Tuy rằng dâm độc trong thân thể hắn bài xuất, nhưng đối mặt thân thể tuyệt đại giai nhân mỹ diệu, có mấy nam nhân cầm giữ được, chỉ là loại này dục vọng còn không đến mức làm hắn mất đi lý trí. - Cha...... Tiếng gọi của Lạc Anh hết sức kiều nộn, vừa mềm vừa nhu, ai nghe cũng phải mềm lòng. Ngay cả Hà Man cũng nhìn sang đây. Thân thể Mộ Dung Dược chấn động, trước mắt hắn là cơ thể thiếu nữ tuyệt mỹ trắng tinh, đùi ngọc thon dài, nụ hoa tươi non ngậm hạt đào, hai cái vú to to, cô đẹp đến mức làm nam nhân hít thở không thông. Mộ Dung Dược sung huyết, hô hấp ồ ồ, gậy thịt dưới háng lại lớn vài phần. Dưới tình huống không có xuân dược nhưng hắn vẫn cứ nổi lên phản ứng với chính nữ nhi ruột thịt. Mộ Dung Dược cảm thấy hổ thẹn, dời đi ánh mắt nhìn về phía nơi khác. - Ha hả...... Hà Man nhìn bọn tiểu thái giám, chỉ chỉ cái bàn gỗ Lạc Anh nằm, khóe môi lộ ra một nụ cười tà ác. Hoạn quan là thành phần bị thương nặng cả thể xác lẫn tinh thần, cả ngày sinh hoạt ở thâm cung nội viện, bởi vì vị trí hoàn cảnh đặc thù khiến cho tính cách hoạn quan cũng khác biệt. Mà loại tính cách này tiến thêm một bước ảnh hưởng cùng chế ước lời nói việc làm của hoạn quan, do đó làm cho hoạn quan hình thành tính cách dị dạng. Hà Man là loại người như vậy. Hai tiểu thái giám rất thông minh, lập tức hiểu ý Hà Man, đi qua nâng bàn gỗ kề sát háng của Mộ Dung Dược. Da thịt hai cha con đụng chạm, hạ thể kế bên nhau. Chân Lạc Anh bị ép thành hình chữ M cuốn lấy vòng eo của Mộ Dung Dược. Cái bàn cộng thêm gối đầu phía dưới mông Lạc Anh làm hạ thể cô đối diện dưới háng Mộ Dung Dược, thô hành của hắn tiếp xúc nụ hoa non mềm của nữ nhi, cự vật dâng trào dựng thẳng đứng, gân xanh bạo khởi, đại quy đầu lắc lư qua lại đập trúng nơi riêng tư của nữ nhi. Mộ Dung Dược cắn hàm răng, không nói một lời, tầm mắt nhìn chỗ khác, hắn không có mặt mũi nói chuyện, không có mặt mũi nhìn vào đôi mắt nữ nhi, sao hắn lại động dục với nữ nhi ruột thịt cơ chứ, bị hạ dâm dược còn có thể biện hộ là lọt vào kẻ gian hãm hại, hiện tại không hề có dâm dược nào. Hà Man cười như con cáo già, bước tới lấy hạt đào trong hạ thể Lạc Anh ra, trước khi tinh tương trong bụng Lạc Anh chảy ra, y lập tức đẩy thân thể cô về hướng Mộ Dung Dược. *** Thấy các bạn vote và cmt nhiều nên tui tiếp tục mần bộ này trước ~