Tôi dọn ra khỏi nhà, đồ đạc mang đi không nhiều lắm, nên vứt đều vứt cả. Va li để vài bộ quần áo, trống rỗng nên rất nhẹ. Tôi đứng ven đường nhắn tin cho Thẩm Yến, nói tôi đi rồi. Anh trả lời tôi một chữ, được. Tôi nhịn rất lâu, không khống chế được bản thân gửi thêm một câu nữa, tôi hỏi anh, thật sự không thể sao? Trước mấy chữ này có thêm một ký hiệu màu đỏ, tôi nhìn rất lâu, bấm vào ảnh anh nhiều lần, thấy cái gì cũng biến mất, anh chặn số tôi rồi. Tôi cầm điện thoại di động đi qua đường, đèn xanh đèn đỏ vụt sáng, tôi thấy có xe lái tới, lúc đèn sắp đỏ, tôi bước qua con đường vong xuyên này. Tôi sẽ như ý nguyện, biến mất khỏi cuộc sống của anh, hoàn toàn rời xa anh.