Y Vân, Nhiên, Thanh bị đưa đến một nơi tràn ngập sức nóng, đâu đâu cũng thấy những tảng đá to. Xung quanh được bao phủ bằng màu đen và đỏ xen lẫn như những dòng nham thạch lớn.
- Ở đây nóng quá, nhưng vẫn có thể chịu được! - Thanh nhìn xung quanh nói.
- Chúng ta đi xung quanh xem! - Nhiên nhìn Y Vân và Thanh nói.
Các nàng đi xung quanh nhìn nhưng không phát hiện gì cho đến khi đi đến gần miệng hố lửa, các nàng nhìn xuống. Hố lửa này rất sâu nhìn xuống cũng phát sợ rơi xuống một cái thì... thật đáng sợ các nàng không dám nghĩ đến.
- Thanh, Nhiên nhìn kìa! - Y Vân chỉ xuống chỗ tảng đá đang lơ lửng nói.
Tảng đá đó không quan trọng mà chỗ quan trọng là trên tảng đá đó có một con Phượng hoàng đỏ rực đang nằm trên đó. Cả người nó đều đỏ như lửa rất chói loá nhìn có vẻ nó đang ngủ.
- Có nên đánh thức nó không? - Thanh cố mỉm cười nhẹ nhìn hai nàng nói.
Nhìn Thanh mỉm cười như vậy... Nhiên và Y Vân nghĩ " thôi khỏi cười có khi còn đẹp hơn! ".
Không cần các phải nàng gọi thì một giọng nói truyền từ phía dưới truyền lên " Các ngươi đến rồi sao? ".
Y Vân, Nhiên, Thanh đồng thời nhìn xuống, Phượng hoàng nâng đầu của mình dậy rồi từ từ đứng lên dang đôi cách ra tạo nên sự hiên ngang và cao quý không gì sánh bằng.
- Woa, đẹp quá! - Thanh ngưỡng mộ nói.
Phượng hoàng nhìn các nàng rồi từ từ bay lên mang theo một vài ngọn lửa nhìn có vẻ sẽ tấn công các nàng.
- Không phải vừa gặp liền đánh chứ? - Y Vân đen mặt nói.
Thấy vậy các nàng liền ngay lập tức tạo lá chắn phía trước. Khi một ngọn lửa va vào lá chắn của các nàng liền " tách " một tiếng có dấu hiệu nứt có lẽ sắp không trụ được rồi. Các nàng liền tạo thêm một vòng lá chắn nữa rất nhanh liền thêm hai ngọn lửa nữa tiến nhanh về phía lá chắn " bùm bùm bùm " tạo một vài tiếng nổ rất to khiến ba người các nàng đều bị văng ra xa, một ngụm máu từ miệng phun các nàng phun ra.
Cùng lúc đó ở ngoài mộng cảnh cả sáu người các nàng khoé môi đều có máu chảy xuống lá chắn cũng bị dao động, khiến Kỷ Vương và Hoa Thiên Dung đều nhíu mày.
- Vừa mới vào đã bị thương, bốn ngày trong đó không biết chúng giữ được mạng không! - Kỷ Vương thở dài nói.
Trong mộng cảnh.
Vừa lúc đó Phượng hoàng bay tới hai chân đáp xuống đứng nhìn các nàng.
" Các ngươi thật yếu ớt, một đòn nhẹ như vậy cũng khiến các ngươi thật thê thảm. Vô dụng cũng dám đến gặp ta! "
Nó thì oai phong lẫm liệt còn ba người các nàng thì đang thê thảm nằm dưới đất.
- Chưa kịp ngưỡng mộ xong cái đẹp đã bị ăn chưởng, quà gặp mặt này thật sự rất đặc biệt nha! - Thanh cau mày một tay ôm ngực đau đớn nói
- Rõ ràng không thấy mỏ động đậy sao vẫn có tiếng nói? - Y Vân chống người lên nói.
- Đây là truyền âm! - Nhiên lau vết máu ở khoé môi nói.
" Đúng là bị đánh cho một cái liền ngốc " Y Vân cười chế giễu nghĩ.
Các nàng từ từ đứng dậy nhìn Phượng hoàng.
- Chưa thử làm sao biết được bọn ta có vô dụng hay không? - Nhiên hét to nói.
" Vậy ta cho các ngươi xem các ngươi vô dụng thế nào! "
Vừa dứt lời Phượng hoàng liền phun lửa ra các nàng cũng lập tức triệu hồi thánh bảo " bùm, bùm, bùm " tiếng nổ vang lên liên tục làm xung đều là khói bụi mọi thứ cũng trở nên hỗn lộn.
" Thật vô dụng! "
Phượng hoàng dùng đôi cách của mình làm khói bụi bay hết về phía các nàng, thế là người các nàng toàn bụi mặt mũi đen thui. ( = 口 =)
" Thật muốn đánh người mà, à không đánh chim mới đúng! " các nàng nghĩ.
- Con Phượng hoàng thối kia ngươi chơi ăn gian! Có biết công bằng là thế nào không hả? - Thanh tức giận hét lớn nói.
" Đám vô dụng các ngươi cũng đòi ta đối xử công bằng sao? Trận chiến này vốn đã không có công bằng! "
Lời vừa dứt hai bên lại bắt đầu.
Hai tay của Nhiên đặt lên Loan Cầm bắt đầu đánh một đoạn nhạc, nghe thấy đoạn nhạc Thanh cũng hiểu ý liền đặt Thiên Liên lên môi bắt đầu thổi. Tiếng cầm của Nhiên và tiếng sáo của Thanh hợp lại bắt đầu tạo thành một luồng sát khí mạnh đánh về phía Phượng hoàng, Y Vân cũng ném Kim Nhân về phía trước những cánh quạt biết đổi tạo thành những lưỡi dao sắc nhọn lớn lao về phía Phượng hoàng.
" Chỉ dựa vào mấy chiêu này của các ngươi sẽ mãi không đánh bại được ta! "
Phượng hoàng dùng đôi cánh của mình tạo một luồng gió lớn đánh bật lại các chiêu về phía các nàng. Nhiên và Thanh liền niệm chú tạo thành lá chắn lớn.
- Y Vân mau thu Kim Nhân của tỷ lại, mau lên! - Nhiên hét lớn nói.
Y Vân liền thu Kim Nhân về nhưng mà lá chắn này cũng không chịu được uy lực lớn này của Phượng hoàng. Khiến các nàng đều bị văng xa ra lưng bị đập vào tảng đá
" a " một vài tiếng thảm thiết, rơi xuống đất liền phụt một ngụm máu.
Truyện khác cùng thể loại
48 chương
27 chương
45 chương
25 chương
65 chương