Hải Nhi Tử
Chương 8
Sáng sớm ngày thứ hai, khi hải điểu cất tiếng kêu, tiểu nhân ngư mơ màng mở mắt.nKỳ quái làm sao, tư thế ngủ của cậu và cha nuôi thay đổi không ít.
Cha nuôi vốn là đưa lưng về phía cậu nhưng bây giờ lại đang ôm chặt cậu trong ngực, bàn tay sờ khuôn ngực bằng phẳng của cậu, dương cụ dưới quần bừng bừng sức sống, cứng rắn dựng đứng trên mông tiểu nhân ngư.
Tiểu nhân ngư đương nhiên biết cái nóng bỏng kia là thứ gì, nhờ Hắc Vu Sư mà nơi đó đã trở nên quen thuộc với cậu, mặc dù xấu xí nhưng có thể khiến cậu vui vẻ như lên thiên đường.
Cậu xấu hổ đỏ mặt, cơ thể không nhịn được khẽ giãy giụa, cọ cọ cái mông quyến rũ vào đại điểu vừa thô vừa nóng.
– "Hải Nặc, ngươi đang làm gì vậy?"
Ngư dân làm bộ mới tỉnh dậy, giật mình hỏi.
Đôi môi đỏ mọng của tiểu nhân ngư hé mở, đôi mắt thạch lam khao khát lộ ra lệ quang:
– "Ba, thân thể ta có chút nóng, cái vật cưng cứng phía dưới của ngươi đâm làm ta nóng quá, thật là nhột..."
Bề ngoài, ngư dân làm như ngạc nhiên với đứa con mới nhặt về lại dâm đãng như vậy, nhưng trong lòng thì hết sức vui mừng. Hắn đã lâu không làm chuyện ấy, đánh cá không kiếm đủ tiền để đi chiêu kỹ, cho nên đối mặt với tiểu dâm oa phóng đãng như vậy, hắn càng không thể kiềm chế được. Bàn tay đầy chai sạn tùy ý nắn bóp cặp mông của tiểu nhân ngư, cảm giác mềm mại như nhào bột mì cao cấp, vô cùng mềm mại nhưng cũng rất đàn hồi.
– "A... Ba..." Tiểu nhân ngư nhạy cảm kêu lên.
Ngư dân lại càng hưng phấn, dương cụ to dài khiến quần lót dựng lên một túp lều cao cao, hắn cắn cắn lỗ tai tiểu nhân ngư, khàn giọng nói:
_ "Thân thể Hải Nặc nhột, ba ba tới giúp con, đảm bảo thuốc đến hết bệnh."
Nói xong, ngư dân kéo chiếc vải rách trên người tiểu nhân ngư xuống, bắt đầu liếm một đường từ cổ xuống, hai tay vuốt ve bắp đùi thon dài, hoạt nộn của tiểu nhân ngư.
_ "A... Ừ... Thật là giỏi... Ba..." Tiểu nhân ngư không biết liêm sỉ dâm kêu.
Cậu choáng váng nghĩ: Hắc Vu Sư nói đúng, mọi người đều mê đắm cơ thể xinh đẹp của cậu.
Ngư dân râu ria rất nhiều, có chút chọc người nhưng chỉ hơi nhói một chút khiến khoái cảm càng thêm mãnh liệt. Tiểu nhân ngư vội vàng ôm lấy đầu cha nuôi, kêu khóc đòi hỏi nhiều hơn.
Ngư dân thỏa mãn với đứa con nuôi của mình, mở lớn miệng ngậm lấy đầu nhũ, ra sức mút.
"A!" Tiểu nhân ngư bị kích thích ưỡn ngực, một dòng sữa từ lỗ nhũ phun ra.
Ngư dân ừng ực nuốt xuống, mãi sau mới có phản ứng, kinh ngạc hỏi:
_ "Hải Nặc, sao đầu v* của ngươi lại lớn như vậy, còn có thể phun ra sữa giống hệt đàn bà?"
_ "Ta không biết, ba, ta không biết!"
Tiểu nhân ngư lắc đầu, thoải mái đắc chí lắc lắc mông, tiếp tục đòi hỏi:
"Ba, mau ngậm lấy vú ta, hút sữa của ta, Hải Nặc muốn!"
Truyện khác cùng thể loại
45 chương
51 chương
364 chương
10 chương
90 chương
11 chương