Hái Hoa Tặc, Đừng Chạy!
Chương 29 : Ngươi, vẫn không nói được lời nào tốt 1
Edit: Mốc
Một nữ hiệp, sao lại có thể không có võ công cơ chứ, lại không biết nhân sĩ nổi danh giang hồ.
Một phần cuối cùng này, chính là Ngọc Hồ Điệp thật sự không chắc chắn, Vương Manh Manh rốt cuộc là một chút võ công cũng không có, hay là võ công của nàng đã đạt tới cảnh giới bắt thả tự nhiên.
Có lẽ, Vương Manh Manh muốn hắn lầm tưởng nàng không có võ công, cáo đội lốt thỏ, cuối cùng khiến hắn và các huynh đệ toàn bộ sa lưới.
Nghĩ đến đây, ánh mắt Ngọc Hồ Điệp híp lại thành một đường.
Nhìn trong mắt Vương Manh Manh, cũng là tràn ngập phòng bị.
Lịch sử đau thương của Tô Tần ở trên giang hồ không phải là một bí mật, chỉ cần là nhân sĩ võ lâm, đều biết rõ sự tích thư sinh này bị buộc thành võ sĩ, cho tới bây giờ, các sư phụ dạy đồ đệ đều lấy chuyện Tô Tần thành tài làm ví dụ.
“Nhập môn muộn thì cũng không có vấn đề gì, có thiên tư hay không cũng không có vấn đề gì, quan trọng chính là có một sư phụ giỏi, tựa như Tô Tần là một văn nhược thư sinh, không phải đã có thể luyện thành một thân tuyệt thế thần công hay sao! Chỉ cần, ngươi có được một lão sư giỏi.”
Đặc biệt là trước khi đồ đệ đóng học phí, hoài nghi bản thân mình không có thiên phú hoặc cảm thấy học phí rất đắt, các sư phụ đều nhắc đi nhắc lại chuyện Tô Tần: “Ngươi cũng chớ nên cảm thấy học phí đắt, các ngươi thử nghĩ mà xem, học phí của Tô Tần còn đắt hơn các ngươi nhiều! Các ngươi thử nghĩ mà xem, hắn đã dùng hạnh phúc cả đời để đổi lấy.”
Đây quả thực là một ví dụ thành công, người bình thường vừa nghe đến chuyện Tô Tần, đều rất vui vẻ móc học phí ra, nghiến răng nghiến lợi nói một câu như thế này: “Đúng vậy, không phải chỉ là tiền thôi sao! Dù sao so với việc dùng cả đời làm học phí vẫn còn rẻ chán!”
Vương Manh Manh nghe thế lệ lại rơi đầy mặt.
Nàng lần đầu tiên tiếp xúc võ lâm, lần đầu tiên nghe thấy tin đồn như thế.
Nghe huyết lệ sử của Tô Tần, nàng một bên đem lầm bầm nói nhỏ một bên nhảy xuống xe ngựa đi đến bên người Tô Tần, lấy vạt áo trong miệng hắn ra: “Thực xin lỗi, ta quả thực không biết bởi vì ở nhà không có chỗ cho ngươi nói, cho nên ngươi mới lắm mồm như vậy……”
Truyện khác cùng thể loại
11 chương
10 chương
21 chương
12 chương
557 chương